Chơi Theo Kiểu Nhân Vật Chính Thì Đã Sao?
-
Chapter 3: Lẽ Ra Tôi Không Nên Làm Điều Đó (3)
Chương 3: Lẽ Ra Tôi Không Nên Làm Điều Đó (3)
[Dịch giả: Moseyuh]
[Hiệu đính: Aw~ quả vải dễ thương siêu cấp xuyên vũ trụ]
“Đầu tiên là… Hôm nọ, chúng tôi được biết có vấn đề với hệ thống thoát nước. Tôi đã cử một số công nhân đến giải quyết nhưng không ai quay trở lại. Vì vậy tôi đã cử một số người khác đến và họ đã tìm thấy hang ổ của Quỷ bên trong cống.”
Sau khi mơ hồ một lúc, NPC kia mở miệng và giải thích tình hình cho tôi.
Nhìn thoáng qua, đây có vẻ giống như một phần hướng dẫn về hệ thống chiến đấu và thu thập vật phẩm.
Vì nó bám sát diễn biến của bản gốc nên tôi cảm thấy hoài niệm vô cùng.
Trước đây cũng vậy.
Đây thực sự là một trò chơi tuyệt vời.
Cho đến khi bản vá kỷ niệm hai năm được tung ra.
“Vậy là công hội muốn tôi dọn dẹp lũ quỷ dưới cống à?”
"Đúng rồi. Và… Chúng tôi muốn cậu tìm những công nhân mất tích, nếu có thể. Tất nhiên, chúng tôi không nghĩ những công nhân mất tích vẫn còn sống, nhưng chúng tôi muốn ít nhất cậu hãy thu thập thi thể hoặc đồ đạc của họ để trả lại cho gia đình họ ”.
Công nhân hả? Đó có phải là một nhiệm vụ phụ không?
Tôi lén lút mở Cửa sổ Nhiệm vụ, kiểm tra xem có thứ gì đó xuất hiện không.
Tuy nhiên, tiếc là tôi không thấy được điều gì mới.
Tôi đoán rằng nó có thể xuất hiện sau khi tôi chấp nhận Nhiệm vụ.
“Trước đây tôi đã cử một số Thợ săn quỷ đến, nhưng tất cả họ đều trở ra hoặc không. Tôi cũng đã liên lạc với Nhà Thờ nhưng họ chỉ nói rằng việc cử người ra ngoài sẽ mất một thời gian. Đó là lý do tại sao tôi yêu cầu gửi một Mạo hiểm giả lành nghề đến đây… Hmph, cậu có thể xử lý được việc này không? Với cái cơ thể yếu đuối đó của cậu.”
“T-thưa ngài!”
“Đừng so sánh tôi với những kẻ yếu đuối đó.”
“Thằng nhóc kiêu ngạo…”
Ồ… Mặc dù đúng là tôi muốn xuất hiện như vậy, nhưng cảm giác bị đánh giá bởi những NPC này rất kỳ lạ.
Tuy rất ngạc nhiên nhưng tôi cũng cảm thấy hơi tệ.
Ngay cả khi tình huống này khá thú vị, tôi vẫn muốn xin lỗi vì những phản hồi thực tế này.
“Thưa ngài…”
“Cậu có phải là một kẻ lừa gạt không đấy?”
Nhưng cuối cùng thì NPC cũng chỉ là NPC, cho dù họ có được lập trình tốt đến đâu đi chăng nữa.
Sau khi tóm tắt những NPC quá thực tế này chỉ trong vài từ, cảm giác lúng túng khi nhập vai trước họ gần như biến mất, thay vào đó là cảm giác thoải mái hơn.
Những người chơi khác thường khiến tôi phá vỡ tính cách thiết lập bằng cách nói những câu như "Cậu đang làm cái quái gì vậy?" hoặc "Chà, cậu có phải là người nhập vai không vậy?". Tuy nhiên, tôi nhận ra điều đó sẽ không xảy ra ở đây.
Bằng cách này, tôi có thể vui vẻ nhập vai hơn mà không gặp bất kỳ trở ngại nào. “E hèm, cậu có chấp nhận nhiệm vụ của chúng tôi không, Mạo hiểm giả?”
"Tôi chấp nhận."
“Vậy hãy để tôi bắt đầu soạn thảo một hợp đồng đàng hoàng.”
Người thư ký Izren lấy ra một mảnh giấy và viết gì đó lên đó.
“Mục tiêu của nhiệm vụ là loại bỏ tất cả lũ quỷ đang xâm chiếm hệ thống cống rãnh. Họ cũng hy vọng cậu có thể tìm lại được đồ đạc hoặc thi thể của những công nhân đã vào trước đó. À, ở đó có bao nhiêu người?”
“Có mười ba công nhân.”
"Được rồi. Về thời hạn…”
“Thời hạn là một tháng. Về việc khi nào bắt đầu… Chúng tôi sẽ cho cậu ta hai ngày để nghỉ ngơi, vì cậu ta đã phải trải qua một cuộc hành trình dài.”
"Được rồi."
Khi phiên hỏi đáp giữa nhân viên và NPC nam khác tiếp tục, nội dung yêu cầu nhanh chóng được tóm tắt và sắp xếp trên giấy.
Toàn bộ quá trình này khá độc đáo đối với một thứ có thể vừa được đưa vào Cửa sổ nhiệm vụ.
“Phần thưởng là bốn trăm nghìn Gal. Trừ đi năm phần trăm phí môi giới, số tiền còn lại sẽ là ba trăm tám mươi nghìn Gal. Vậy thì, Mạo hiểm giả. Cậu sẽ nhận nhiệm vụ chứ?”
Tại sao họ lại cho tôi nhiều tiền như vậy? Phí môi giới đó là gì thế?
Tôi khoanh tay, gõ nhẹ một ngón tay trong khi xem tài liệu đã soạn thảo của Thư ký Izren.
Có vẻ hơi bất chính khi họ lấy tận năm phần trăm, nhưng nếu đó là thiếp lập của trò chơi này thì không thể tránh được.
Tôi không thể từ chối Nhiệm vụ chỉ vì điều đó.
Tôi lấy một cây bút và kí chữ ký của mình vào tài liệu.
“Được rồi, hợp đồng đã được ký. Vui lòng báo cáo việc hoàn thành nhiệm vụ của cậu thông qua Bang hội của chúng tôi. Chỉ cần đến Hội và tìm tôi thôi.”
Người thư ký cũng cười khi nhận được chữ ký của ông già.
Sau đó, một Cửa sổ xuất hiện ở góc tầm nhìn của tôi.
[❖ Làm sạch cống
∎ Quỷ bị tiêu diệt: 0 / ??
∎ Nhiệm vụ phụ - Tìm kiếm công nhân mất tích: 0 / 13]
Đúng như tôi nghĩ, Nhiệm vụ chỉ được đề xuất trong Cửa sổ nhiệm vụ sau khi ký hợp đồng.
“…Chúng tôi đã đặt một phòng trọ cho cậu dưới tên công hội.”
Khi ông già xem lại tài liệu mà người thư ký đã lấy từ tôi, ông lại lên tiếng.
Đó quả là một tin vui.
“Chúng tôi chỉ mới trả phí trong hai ngày, vì vậy nếu cậu muốn ở đó lâu hơn, cậu sẽ phải trả phí bằng chính tiền của mình!”
Nhân tiện, tại sao ông già đó lại xấu tính thế này?
“Tôi không có ý định thuê lâu hơn.”
Tôi hơi nhướng mày đáp lại theo phản xạ.
Trong hai ngày?
Hai ngày… Giờ mới nghĩ lại, không phải họ nói tôi sẽ bắt đầu sau hai ngày sao?
Tôi đã nhận thấy có điều đó không đúng khi hợp đồng được soạn thảo, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy phần hướng dẫn có giới hạn thời gian.
Tuy nhiên, tôi không muốn kéo dài nhiệm vụ ra thành hai ngày, vì vậy nó không thực sự quan trọng.
Có vẻ như rất nhiều chi tiết kỳ lạ đã được thêm vào.
“Vị trí của cống thoát nước ở đâu?”
Trong khi tôi tò mò về điều gì sẽ xảy ra nếu tôi hoàn thành Nhiệm vụ nhanh hơn, lý do thực sự của tôi đằng sau điều này lại khác.
Bản làm lại đã đặt chênh lệch thời gian giữa trò chơi và thực tế là khoảng 3: 1. Người ta đã thông báo rằng tám giờ trong thực tế sẽ tương đương với một ngày trong trò chơi.
Nói cách khác, hai ngày trôi qua trong trò chơi, ở đời thực phải trôi qua mười sáu giờ.
Tôi muốn hoàn thành phần hướng dẫn nhanh hơn.
Rốt cuộc thì tôi rất nóng lòng được thưởng thức nội dung hấp dẫn của trò chơi này.
“Cậu định lao vào đó ngay lập tức luôn à?”
“Thế các người muốn tôi lãng phí thời gian cho lũ sâu cống này lâu hơn à?”
Tôi nhìn họ với vẻ khinh thường.
Không giống như những trò chơi khác, tôi không có cảm giác như mình đang hành động một mình, nên những lời thoại kiểu này cứ tự nhiên thoát ra khỏi miệng tôi. NPC nam khác, người đã quay mặt về hướng khác một lúc, lại nhìn về phía tôi một lần nữa.
“…Tôi sẽ dẫn cậu đến đó.”
Tốt. Vậy thì chúng ta nên đi ngay bây giờ luôn đi.
* * *
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
* * *
Nhà trọ mà tôi dừng chân một thời gian ngắn có chức năng tương tự như trong bản gốc, Lưu và Phục hồi là chức năng chính.
[Nhà trọ: Nếu bạn ngủ trong nhà trọ, dữ liệu của bạn sẽ được lưu và một phần HP* của bạn sẽ được phục hồi. Tốc độ phục hồi HP trong nhà trọ tăng lên đáng kể.]
*Một đơn vị đo lường sức mạnh hoặc sinh lực của nhân vật.
Ngoài ra còn có các chức năng khác, nhưng chúng không hữu dụng lắm.
Có thể cất đồ ở đây, nhưng có khả năng chúng sẽ bị đánh cắp và sẽ phải trả thêm phí nếu muốn tắm hoặc ăn ở đây.
Đó là những chức năng mà tôi chưa phải nghĩ tới vì tôi không có vật dụng nào để cất giữ hay tiền bạc.
"Là nó sao?"
Và thế là tôi đi thẳng xuống cống.
Cống và nước thải bốc lên mùi hôi thối kỳ lạ, mùi chua xen lẫn mùi sình.
Tuy nhiên, tôi đã có sẵn thiết lập để thích nghi và tôi không quá nhạy cảm với mùi.
Một nhân vật ngầu lòi không bao giờ bịt mũi, dù nó có hôi đến đâu.
Vì vậy tôi vẫn bình tĩnh mà không bịt mũi lại.
Người thương gia bịt chặt mũi khi đứng cạnh tôi, nhìn tôi như thể tôi là một con quái vật.
“Cậu ổn chứ?”
Wow, NPC đó đang lo lắng cho tôi à?
Tôi ngước mắt lên nhìn anh ta, bày tỏ sự cảm kích chân thành của mình.
Tôi trừng mắt nhìn anh ta như muốn nói 'Nếu anh còn nói thế một lần nữa thì anh sẽ là người thấy không ổn đấy...'.
Nhưng tất nhiên, biểu cảm đó sẽ không thể hiện trên khuôn mặt nhân vật của tôi và NPC sẽ không hiểu tôi đang làm gì, vì vậy tôi phải trả lời—
“Tôi xin lỗi… Cứ nhận lấy cái này.”
-Tôi không cần phải nói gì cả sao?
Tim tôi như muốn nổ tung.
Mặc dù tôi khó có thể tin được nhưng giờ tôi tin chắc rằng người chơi có thể tự do truyền đạt biểu cảm của mình và các NPC thậm chí có thể nhận ra chúng và phản xạ tương ứng.
Trò chơi này thực sự điên rồ, quá điên rồ, tôi phải nói như thế.
Làm thế nào mà họ tạo ra được thứ như thế này vậy?
Phù.
Tôi rất vui vì đã tạo được thói quen diễn xuất bằng cả khuôn mặt của mình.
Tôi chắc chắn rằng mình chưa hề thể hiện bất kỳ biểu hiện kỳ lạ nào cho đến bây giờ.
Tôi cố gắng ổn định trái tim đang run rẩy của mình và cau mày đưa tay về phía người thương gia.
Tôi nhanh chóng giật lấy thứ anh ta đang đưa cho tôi từ tay anh ta.
Đó là một mảnh giấy được gấp lại.
“Đó là bản đồ của những cái cống này. Tuy nhiên, một số đoạn có thể đã bị biến dạng hoặc bị chặn do lũ quỷ… Vì vậy, nó có thể không còn hoàn toàn chính xác nữa.”
Tôi mở tờ giấy ra.
Ở đầu những con đường quanh co có nhiều nơi được đánh dấu bằng mực đỏ.
Một số biểu thị những con đường bị chặn, những nơi khác có nghĩa là tổ của Quỷ và một số là những con đường dẫn đến những nơi nhất định,...
“Đây là thông tin chúng tôi nhận được từ những Thợ săn quỷ đầu tiên khám phá nơi này.”
Có vẻ như tôi sẽ nhận được thông tin về vị trí và địa hình của những hầm ngục như thế này thay vì thông qua Minimap.
Những con đường bị chặn đó có thể trở nên khá rắc rối.
Chà, tôi không quan tâm lắm vì tôi có khả năng định hướng khá tốt.
Dù sao thì việc này cũng không có gì sai cả.
Tôi gấp tờ giấy lại và nhét nó vào túi trong của áo khoác.
Trò chơi thực tế đến mức tôi thậm chí không nghĩ về những gì mình đang làm, nhưng đáng ngạc nhiên là nó cho phép tôi làm điều đó.
Tôi có thể giữ mọi thứ bên mình ngay cả khi tôi không cất chúng vào kho của mình không?
Điều đó thực sự tuyệt vời.
"Bút."
A, tôi có thể tự mình đánh dấu những thứ trên đó giống như trên giấy thông thường không?
Nếu đây là bất kỳ trò chơi nào khác thì tôi thậm chí sẽ không thử, nhưng bản làm lại này của Legend of Heroes đơn giản là khác với bình thường.
Tôi có linh cảm rằng điều đó là có thể.
Và tôi có linh cảm mơ hồ rằng NPC này sẽ đưa cho tôi một cây bút nếu tôi hỏi anh ta.
“Của cậu đây.”
Ôi, điên rồi. Cho thật luôn?
Tôi quan sát NPC, một thực thể sẽ không cung cấp cho bạn bất cứ thứ gì ngoài vật phẩm hoặc phần thưởng Nhiệm vụ, lại vui vẻ đưa tôi một cây bút.
Tôi thực sự cảm thấy như mình sắp khóc.
Tôi không biết mình đã nói điều đó bao nhiêu lần rồi, nhưng Deep Sea Pearl thực sự là những vị thần.
"Cậu cứ cầm lấy đi."
Cầm lấy cây bút, tôi cũng cất vào túi áo khoác trước khi liếc nhìn người thương nhân.
“Miễn là trả cho tôi số tiền các ông đã hứa, tôi sẽ không thất bại.”
Để lại lời nói đó cho anh ta, tôi quay người và trượt xuống lối vào của hệ thống cống rãnh—chính xác là tới hệ thống thoát nước.
Không có ý định đặt chân vào thứ nước thải kinh tởm đó, tôi đi theo con đường dẫn tới đó.
Cạch.
Tôi mở chiếc máng thép vốn đã không khóa, để lộ đường dẫn vào hệ thống thoát nước thực sự.
Thành thật mà nói, những đường ống này rất lớn đến nỗi tôi tự hỏi liệu nó có thực sự cần thiết hay không.
[Tatara: Hệ thống cống ngầm]
Ý tôi là, tôi biết họ làm vậy vì đây là một trò chơi, nhưng không phải trong bản gốc chúng nhỏ hơn nhiều sao?
Tôi đang ấp ủ những suy nghĩ vẩn vơ như vậy thì chợt nghe thấy tiếng chuông vui vẻ vang lên bên tai.
Tôi lục túi và lấy ra thứ gì đó.
[Đèn lồng: Một nguồn sáng có thể chiếu sáng những không gian tối tăm và dẫn đường. Nếu bạn buộc chặt nó vào thắt lưng, bạn có thể sử dụng cả hai tay.]
Tôi đã nhìn thấy món đồ này trước đó khi xem qua kho đồ của mình.
Như Cửa sổ Mô tả đã giải thích, hệ thống cống tối tăm ngay lập tức được thắp sáng bởi chiếc đèn lồng treo trên thắt lưng của tôi.
Giống như hầu hết các nguồn sáng, tôi có thể cảm nhận được hơi ấm tỏa ra từ nó. Nó không khó chịu chút nào, giống như một túi chườm nóng hơn.
Tuy nhiên, vì nó treo trên thắt lưng của tôi nên ánh sáng đã bị áo khoác của tôi chặn lại ở một phần.
“Mình có lẽ nên buộc nó cao lên nhỉ?”
Cuối cùng tôi quyết định buộc chiếc đèn lồng lên trên áo khoác của mình.
Tùy thuộc vào hướng tôi đang nhìn, một số khu vực vẫn bị hạn chế.
Ừm, tốt hơn trước rồi.
Rít-
Bạch-
Tôi nhanh chóng kiểm tra bản đồ sau khi bước vào và nhìn thấy mấy con chuột.
Chúng to bằng nửa cẳng tay của tôi, nhưng ngoài việc chúng bẩn thỉu thì chúng vẫn có điều gì đó kì lạ.
Ví dụ như vài phần da của chúng đã bị thối rữa, lộ ra thịt sống hoặc thậm chí là xương. Một số có ruột lòi cả ra ngoài.
Mặc dù đôi mắt của chúng cực kỳ nhỏ nhưng tôi có thể thấy chúng rất đỏ.
Tách!
Tất cả chúng đều bị quỷ hóa rồi.
Tôi vung nhẹ thanh kiếm của mình.
Như mong đợi, Zweihänder* đã cắt đôi con chuột chỉ với cú vung đó.
*Loại kiếm song thủ xuất hiện nhiều nhất trong thời Phục hưng nha mấy ní.
Nếu tôi phải nêu tên một vấn đề thì đó sẽ là chủ nghĩa hiện thực chết tiệt này.
Sau khi xuyên qua con chuột, thanh kiếm cào xước mặt đất và va nhẹ vào bức tường.
Kang!
Âm thanh đó làm tôi hơi khó chịu.
Thanh kiếm sẽ không gãy, phải không?
Tôi kiểm tra Zweihänder, dùng chân đá hai mảnh xác chuột sang một bên.
Lưỡi kiếm đỏ rực dưới ánh đèn lồng.
Cảm giác như chỉ nhìn vào nó thôi cũng sẽ bị cắt đôi ra rồi.
[Chân - Zweihänder hủy diệt: Một thanh đại kiếm có thể phá vỡ và phá hủy bất cứ tồn tại nào bằng lưỡi kiếm thẳng và dài của nó. Nó sẽ gây ra nỗi sợ hãi cho bất cứ ai chống lại bạn.]
Khi tôi xem lại thông tin của vũ khí cùng với mô tả chung của nó, các chỉ số chi tiết được hiển thị trước mặt tôi, chẳng hạn như Sức tấn công, Độ bền và Năng lượng.
Bỏ sức mạnh tấn công sang một bên, giá trị ban đầu của cả Năng lượng và Độ bền đáng lẽ phải là 100.
Và chắc chắn, Độ bền đã giảm xuống 99.
* * *
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
* * *
Mọi chuyện là như vậy .
Trong những loại trò chơi này, ngay cả việc va vào tường cũng sẽ làm giảm Độ bền và Năng lượng của vũ khí.
“Không gian này quá hẹp…”
Nếu tôi tiếp tục sử dụng thanh kiếm hai tay* này trong một không gian chật hẹp như vậy, độ bền của nó có lẽ sẽ giảm đi rất nhiều.
*Vì thanh kiếm này nặng nên chuôi rất dài và phải dùng hai tay mới cầm được.
Nuốt chửng sự tiếc nuối, tôi tra chiếc Zweihänder của mình vào vỏ một lần nữa và lục lọi túi của mình.
Ngoài Chân - Zweihänder hủy diệt, tôi còn nhận được một vũ khí tân thủ khác. [Trường kiếm: Loại kiếm được sử dụng rộng rãi nhất. Độ cân bằng giữa lưỡi kiếm, tay cầm và chuôi kiếm ở mức trung bình và cho phép người sử dụng nó phản ứng với hầu hết các tình huống.]
Tôi buộc chặt bao kiếm của trường kiếm vào thắt lưng và thử vung nó.
Vì khả năng thích ứng hoạt động khá tốt nên tôi cảm thấy thanh kiếm trong tay khá tốt.
Cắt!
Nó cũng có thể cắt lũ chuột rất tốt.
Giống như bất kỳ kẻ thù nào ở đầu trò chơi, chúng có thể bị bắn một phát bằng vũ khí tân thủ.
Thật là một khởi đầu tốt đẹp.
Kẹt!
Tôi hơi khó chịu vì chúng không rơi tiền hay vật phẩm ra…
Chà, sở dĩ như vậy có lẽ vì chúng chỉ là quái hướng dẫn.
Những kẻ thù sau này có thể sẽ rơi đồ.
Tôi cũng đã được trả khá nhiều cho Nhiệm vụ này.
Kuwaaik.
Khi đi vào sâu hơn, tôi có thể nghe thấy tiếng gầm của những con quỷ thực sự vang vọng trong cống rãnh.
Tôi cũng có thể thấy một số thứ lén lút thò đầu ra ngoài, có lẽ đang chuẩn bị tấn công bất ngờ.
[Goblin: Những con quỷ lang thang luôn tìm kiếm thức ăn theo nhóm. Những con quỷ nhỏ và yếu này có trí thông minh rất thấp, nhưng nếu bạn mất cảnh giác với chúng thì sẽ nguy hiểm.]
Ngay khi tôi nhìn thấy lũ Goblin bò dọc theo tường và trần cống, một Cửa sổ Hệ thống hiện lên.
Ngay cả khi chơi game trên PC, tôi vẫn luôn nghĩ những thứ này hơi rùng rợn.
Trong VR, chúng thậm chí còn có vẻ kinh tởm hơn.
“Những tên khốn quỷ bẩn thỉu này…”
Dù sao đi nữa, ngay cả khi phải đối phó với những đám hỗn tạp đơn giản này, việc trung thành với thiết lập tính cách là điều đúng đắn.
Tôi ngay lập tức trầm mặc và nhăn mặt với chúng. Sau đó, tôi nắm chặt thanh kiếm của mình lao về phía trước.
Khi một trong số rất nhiều Goblin lọt vào tầm ngắm của tôi, dấu mục tiêu màu đỏ xuất hiện trên cơ thể nó.
Tay, chân, cơ thể, đầu.
Trong số các mục tiêu được đưa ra, tôi nhắm vào cơ thể.
[Bộ phận cơ thể và các đòn tấn công: Tất cả kẻ thù đều có bộ phận cơ thể và sát thương mà chúng nhận được từ mỗi bộ phận là khác nhau. Một số kẻ thù có thể nhận ít sát thương hơn ở một số khu vực nhất định, vì vậy có thể cần tránh nhắm mục tiêu vào một số bộ phận nhất định.
Nếu một bộ phận cơ thể nhận lấy nhiều sát thương hơn mức nó có thể nhận, bạn có thể ‘Phá hủy bộ phận’.
Tìm bộ phận gây sát thương hiệu quả nhất để đánh và tấn công nó.]
Một mô tả ngắn gọn về hệ thống chiến đấu xuất hiện trong đầu tôi.
Tôi thực sự không thể đọc nó vì thời gian không dừng lại hay gì cả.
Tuy nhiên, kinh nghiệm tích lũy được từ việc chơi nhiều trò chơi của tôi vẫn chưa biến mất, vì vậy tôi hiểu được ý chính chỉ bằng một cái nhìn thoáng qua.
Kakaaang!
Khi tôi chém trúng mục tiêu, lưỡi kiếm của tôi cắt xuyên qua thân của con Goblin.
Tôi đã nghĩ đến khi chém lũ chuột, nhưng cấp độ của tôi thực sự cao hơn tôi nghĩ trong bản làm lại này.
Đồng thời, tôi cũng cảm thấy độ khó thực sự rất thấp.
Mặc dù vẫn đang trong phần hướng dẫn nhưng tôi đã ‘Phá hủy bộ phận’ được chỉ bằng một đòn duy nhất.
Cũng có thể là do tôi vừa phải đối mặt với đám rác rưởi, nhưng không hiểu sao tôi lại cảm thấy hơi khó chịu.
Mặc dù tôi không thực sự thích mức độ khó quá cao nhưng sẽ không thú vị gì khi chơi nếu độ khó quá thấp.
“Chết đi, đồ cặn bã.”
Dù thế nào đi nữa, dù trong lòng có chút thất vọng nhưng tôi vẫn thể hiện sự khinh thường bằng nét mặt và lời nói.
Đó chỉ là những điều cơ bản về những điều cơ bản của một người nhập vai thích hợp.
Chwank!
Với đòn tấn công thứ hai, tôi xuyên qua đầu một con Goblin đang nhảy về phía tôi từ trên trần nhà.
Tôi dùng chân hất văng phần thân của nó rồi rút thanh kiếm của mình để có thể hạ gục con cuối cùng.
Sau khi lùi lại để né thứ đang lao ra khỏi tường, tôi đâm vào cơ thể của nó sau khi nó đáp xuống đất.
Sau khi cắt đứt xương sống của nó, tôi giẫm lên cơ thể nó và đâm một lần nữa.
Tôi đánh nó thêm một đòn nữa đề phòng trường hợp tôi chưa làm cạn kiệt hoàn toàn HP của nó, bất kể nó thực tế đến mức nào.
Sau khi run rẩy một chút, con Goblin cuối cùng ngã khụy xuống sàn.
[LÊN CẤP!]
Được rồi, tôi đã sống sót.
Vì tôi đã ngừng chơi game một thời gian để tập trung vào công việc nên lúc này tôi cảm thấy kỹ năng của mình vẫn khá tốt.
Tôi lau máu trên thanh kiếm của mình và đạp chân lên con cuối cùng.
Thông báo tăng cấp che khuất tầm nhìn của tôi một lúc trước khi biến mất nhanh như cái cách nó xuất hiện.
“Cửa sổ kỹ năng.”
Trong cả bản gốc và bản làm lại của Legend of Heroes, chỉ số của bạn sẽ tự động tăng lên khi lên cấp, vì vậy tôi không phải lo lắng về việc phân bổ điểm chỉ số.
Điều duy nhất phải ghi nhớ là kỹ năng.
“Tấn công, Phòng thủ, Sinh tồn…”
Có lẽ là do bản làm lại này dựa trên một trò chơi trực tuyến, chắc chắn có rất nhiều kỹ năng.
* * *
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
* * *
Mặc dù tôi không biết cấp độ tối đa là bao nhiêu nhưng tôi nghi ngờ rằng mình sẽ không thể đạt được tất cả.
[ [Cận chiến]: Kỹ năng cơ bản của một chiến binh. Bạn có cơ hội nhất định để đáp trả các đòn tấn công của kẻ thù tốt hơn bình thường*.
*Giống như tích đủ nội tại rồi thì có thể tung một đòn sát thương lớn ấy.
Tác dụng: Hiệu chỉnh chiến đấu.]
Sau khi suy nghĩ thêm, tôi quyết định ưu tiên các kỹ năng Phòng thủ.
Tất cả các kỹ năng Tấn công đều là những kỹ năng chủ động và hiện tại, tôi có thể tiêu diệt tất cả mob* chỉ bằng một đòn.
*Các vật thể sống có chữ thường như dân thường, quái thường…
Hơn nữa, những bước di chuyển hào nhoáng và những thứ tương tự không phải là thứ cần tập trung vào trò chơi này.
Những chuyển động cơ bản của một người quan trọng hơn nhiều.
Ít nhất đó là những gì công ty đã công bố.
Vì vậy, việc có được các kỹ năng Phòng thủ có thể sử dụng từ đầu đến cuối trò chơi sẽ tốt hơn nhiều.
Tôi khiêm tốn phân bố điểm kỹ năng của mình với những suy nghĩ như vậy trong đầu và tiếp tục con đường tôi cần đi.
Sau khi chạm trán lũ Goblin, tôi đến một ngã tư.
Tôi lấy tấm bản đồ ra.
Với tay trái đang cầm thanh kiếm, tôi tự nhiên dùng bàn tay phải bọc thép của mình để rút nó ra, lúng túng mò mẫm tờ giấy.
Đi bên trái sẽ dẫn tôi đến một con đường bị chặn, và đi bên phải sẽ dẫn tôi đến một con đường bình thường, phải không?
Tôi nhanh chóng đưa ra quyết định nên đi con đường nào.
Tôi phải đi bên trái dù thế nào đi nữa!
Rốt cuộc thì tôi không biết loại vật phẩm nào sẽ được để lại ở đó, ngay cả khi nó sẽ làm chậm tiến độ của tôi!
Tôi phải lấy tất cả vật phẩm trong dungeon này, ngay cả khi tôi có phải chết vì nó!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook