Chơi Theo Kiểu Nhân Vật Chính Thì Đã Sao?
Chapter 17: Cái Giá Của Sự Thiếu Hiểu Biết (3)

Chương 17: Cái Giá Của Sự Thiếu Hiểu Biết (3) 

[Dịch giả: Moseyuh]

[Hiệu đính: Aw~ quả vải dễ thương siêu cấp xuyên vũ trụ]

 

Tôi khá choáng ngợp khi đối mặt với diễn biến bất ngờ này. 

Trong bản gốc, tôi biết vụ án Draugr phần nào có liên quan đến Ma nhân hoặc những kẻ tôn thờ Quỷ, và tôi thực sự không ghét những kiểu sự kiện này. 

Đúng hơn là tôi thấy chúng thực sự thú vị. 

Nhưng mà, tại sao đột nhiên lại có Gretchen? 

Tôi không nhớ có cái gì tên Gretchen cả. 

“Nếu ngài bị bọn ngoại đạo bắt làm con tin, tôi sẽ giúp ngài. Hãy để cả hai ta chìm đắm trong niềm vui tàn sát."
Bản thân sự kiện này không có gì đáng ngạc nhiên. 

Suy cho cùng thì hầu hết các trò chơi đều có những sự kiện tương tự ở giai đoạn đầu. 

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Nhưng 'Gretchen' thì hơi quá đáng. 

Tôi không biết tại sao họ cho nó xuất hiện. 

Tôi cũng không biết tại sao họ lại chọn cái tên Gretchen. 

Nó không hay ho lắm. 

"Gretchen?" 

Tuy nhiên, tôi không phải là người quyết định cái tên này mà là hãng game nên tốt hơn hết là tôi nên gạt ý kiến ​​cá nhân sang một bên. 

Có lẽ là nó có ý nghĩa đằng sau nào đó. 

Dù sao thì cũng có một vài điểm đáng chú ý trong lời nói của Ma nhân. Không thể nào một NPC nhắc đến tên Ác ma trên cánh tay phải của tôi lại xuất hiện mà không có lý do. 

Trong trường hợp đó, rất có thể đây là một sự kiện dành riêng cho Ma Hiệp Sĩ, phải không? 

Ồ, nếu tôi chấp nhận lời đề nghị của hắn, liệu tôi có phản bội nhân loại và đứng về phía Ác quỷ không? 

“Miệng của ngươi run đến mức nó sẽ sớm rách ra đấy.” 

Tôi đã tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu tôi chấp nhận lời đề nghị của chúng. 

Tuy nhiên, xét đến thiết lập bối cảnh nhân vật của tôi, tôi sẽ phải kéo dài cốt truyện phải không?
Dù sao, việc tôi không khám phá nhánh câu chuyện đó ngay bây giờ cũng không thực sự quan trọng vì tôi đã chơi trò này nhiều lần rồi. Tay cầm Zweihänder của tôi siết chặt hơn.

"...Tôi sai rồi. Tôi xin lỗi. Không đời nào một người vĩ đại như Gretchen đây lại bị bắt bởi mấy kẻ ngoại đạo được." 

Gạt những suy nghĩ bên trong của tôi sang một bên, đối phương dường như ngay lập tức bình tĩnh lại khi nhìn thấy những đường gân nổi lên trên trán tôi cũng như đôi mắt đang trừng trừng của tôi. Nhân vật của tôi đang thể hiện sự tức giận tột độ đối với kẻ đó, nhưng dường như chúng cũng không đặc biệt chú ý đến sự tức giận đó. 

“Nhưng… Gretchen. Người đó không chỉ là kẻ ngoại đạo thông thường mà còn là một tồn tại nguy hiểm được những kẻ ngoại đạo khác gọi là Anh hùng đấy. Dừng những trò đùa của ngài lại và cắt cổ hắn đi. Nếu ngài đem theo đầu của hắn về, Vương sẽ rất hài lòng.”

Chà, được rồi. 

Tôi đoán là tôi đã nghe đủ rồi. 

Nếu tôi là một người lý trí hơn, tôi sẽ cố gắng moi thêm thông tin từ chúng bằng cách giả vờ đứng về phía chúng, nhưng điều đó thực tế là không thể với thiết lập nhân vật hiện tại của tôi 

Tôi có thể bắt và tra tấn chúng nếu có thể, nhưng tôi không thể hành động khôn ngoan như vậy theo thiết lập nhân vật của mình.

“Tôi có thể giúp ngài–” 

“[Xuyên phá].”

Vì vậy, điều duy nhất tôi có thể làm như thiết lập có thể mong đợi là đánh bại chúng trước. 

Baam! 

“Gretchen?!” 

Chết tiệt. Những lời nói đó sẽ không giúp ích gì ở đây được đâu. Chúng cũng không giúp đỡ được gì lúc Thẩm giám hiểu lầm và tấn công tôi cơ mà. 

Tuy nhiên, cô ấy là một linh mục, đứng về phe đối lập hoàn toàn với loài quỷ. 

Bây giờ tôi đã bị một 'Ma nhân' nhầm là 'đồng loại', vậy tại sao tôi không nói thẳng ra luôn? 

Rất có khả năng lời nói của tôi sẽ lọt vào tai họ ngay cả khi không có sự hiểu lầm này. 

Rốt cuộc, sẽ thật may mắn nếu họ không chĩa kiếm vào tôi ngay khi có thể. 

“C-cái gì…?” 

Vì vậy, không giống như lần đó với Thẩm giám, tôi đã đánh bay tên khốn đó và sẽ tiếp tục đánh chúng ngay cả khi chúng có cầu xin sự tha thứ hay gì đó. 

Chúng chỉ cần đứng yên đó cho tôi đánh là được. 

“Ế!” 

Có lẽ vì tôi đã dồn quá nhiều lực vào nó nên kỹ năng tôi đang sử dụng không thể đánh trúng mục tiêu được. 

Tuy nhiên, Draugr vì di chuyển đến trước mặt người mặc áo choàng để bảo vệ hắn nên lần này đã trúng đòn. 

Wuooooooh

Sương mù tan ra, lộ ra bóng ma phát ra âm thanh kỳ dị giống như tiếng than khóc. 

“Tôi sai rồi. Xin hãy tha thứ cho tôi!” 

Người mặc áo choàng trầm ngâm nhìn Draugr đang gào khóc—tôi thậm chí còn nhận thấy được điều đó qua chiếc mũ trùm đầu che mặt hắn—trước khi hắn quỳ lạy trên mặt đất. 

Phản ứng của chúng có chút kỳ lạ. 

"Tha thứ?" 

Giờ nghĩ lại, Draugr chưa bao giờ thực sự tấn công tôi, mặc dù nó đã có cơ hội làm điều đó hai lần rồi. 

Chẳng lẽ chỉ bởi đây là một sự kiện sao? 

Xét đến những điều đã từng xảy ra như thế này cùng với Thẩm giám, điều này lẽ ra là không nên. 

Trò chơi không dễ dàng đến mức làm điều đó chỉ vì đây là một sự kiện. 

"Ngay cả cái chết cũng không cứu được ngươi đâu." 

Đó là một điều khá bí ẩn, nhưng tôi tạm thời bỏ qua nó. 

Tôi nhìn Draugr, kẻ đe dọa tôi nhất ở đây. 

Thành thật mà nói, có lẽ tôi nên loại bỏ sự hỗ trợ là Ma nhân trước tiên, nhưng có vẻ như tôi không thể bước qua Draugr đó dễ dàng như vậy. 

"T-Tôi không có ý tấn công Công hội Mabel! Tôi sẽ không bao giờ làm điều gì như vậy nếu tôi biết rằng ngài đang để mắt tới họ, Gretchen!” 

Chúng đang nói cái gì vậy? Tại sao chúng lại đột nhiên nhắc đến Công hội Mabel?

Tôi nhíu mày khi sử dụng kỹ năng của mình để tấn công Draugr. 

Việc đề cập bất ngờ đến Công hội Mabel thật thú vị. 

Baam

"X-xin hãy tha thứ cho tôi!" 

Tôi cúi đầu và nghiêng nhìn. 

Tại sao chúng lại nhắc đến công hội đó trong số tất cả những công hội trong thành phố? Đó là tên của công hội mà tôi đã nhận được ba Nhiệm vụ. 

Trong khi tôi đã mong đợi gì đó đại loại như thế, đây lại là kẻ đứng đằng sau chuyện này sao? 

“Draugr!”

Draugr bò ra ngoài một lần nữa và tên Ma Nhân sử dụng nó như một tấm khiên. Sương mù ngưng tụ lại tạo thành tứ chi, kiếm và khiên. 

Ma nhân dường như đã tăng cường sức mạnh cho Draugr, đôi mắt của nó thậm chí còn sáng hơn trước, khi cơ thể nó bắt đầu phát ra ánh sáng màu đỏ. 

“Thật tầm thường….!” 

Tuy nhiên, điều đó vẫn chưa đủ để đánh bại tôi. 

Tôi không biết cấp độ chính xác của nó, nhưng không đời nào tôi có thể bị đánh bại ở đây miễn là tôi ở cấp độ được đề xuất cho Nhiệm vụ! 

Kaang! 

[Xuyên phá]. 

Thanh kiếm tôi vung chéo xuống đã bị một trong những tấm khiên của Draugr chặn lại. 

Nhờ đó mà thay vì chỉ chạm đất, thanh kiếm đã chém lên nó. 

Tôi xoay bàn tay đang cầm phần Ricasso của lưỡi kiếm. Lưỡi kiếm của tôi làm chệch hướng thanh kiếm của Draugr, bất kể chúng đâm hay chém. 

Chết tiệt! 

Tôi cảm thấy chân mình bị đẩy ra như thể tôi đã đạp lên một trong những tấm khiên của nó. 

“Phù…”

Tôi từ từ thở ra trong khoảng thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi ở đó. 

Tôi nhớ lại hiệu ứng của kỹ năng áp dụng cho thanh kiếm của tôi lúc này. 

Không có gì lạ khi nó được bao bọc trong năng lượng đen vì [Xuyên phá] sẽ kích hoạt nếu tôi chém xuống theo đường chéo. 

Điều kỳ lạ là nó vẫn được bọc trong năng lượng đen đó khi tôi cắt hướng lên sau đòn tấn công. 

Tôi chợt nảy ra ý tưởng thử một điều gì đó mới mẻ. 

Wuuuuh

Cơ thể tôi lao thẳng về phía trước khi tôi tấn công. 

Tôi vung kiếm lần nữa, thoải mái đổi tay. 

Vì nó gần như vô hình nên tôi chém lưỡi kiếm bọc trong năng lượng đen của mình với mục tiêu đang lơ lửng trước đầu chúng. 

Baam! 

KIAaAArg! 

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Cơ thể của Draugr bị cắt làm đôi, lùi về phía sau như muốn tái tạo lại. 

Đây chính là khó khăn về kẻ thù phi vật chất. 

“K-không. {Khôi phục}." 

“Đúng là thứ sâu bọ thảm hại…!” 

Tôi không thể để chúng hồi phục cho nó được. 

Tôi kéo đôi tay mình về lại trước ngực mình. 

Một con dao găm giấu trong áo khoác được kẹp giữa các ngón tay của tôi. 

Phập-

“Uwarg!” 

Những con dao găm là vũ khí khá hữu ích nếu biết cách ném. 

Sau khi xác nhận nó đã đâm vào vai người mặc áo choàng, ở rất gần ngực, tôi lại chộp lấy thanh kiếm của mình. Tôi khá hài lòng với kết quả ném dao găm của mình.

Mặc dù khả năng nhắm đến mục tiêu của tôi không tệ nhưng nó không đủ để con dao găm trúng đầu hay điểm nào chí mạng. 

Whuuuoooo!

Draugr đã tấn công tôi ngay lập tức khi tôi tập trung vào Ma nhân. 

Tôi giơ Zweihänder lên, sử dụng nó như một tấm khiên và tránh làn sương mù đang lao tới mắt cá chân của mình. 

Vì tôi chỉ cầm chuôi kiếm nên chắc chắn nó sẽ bị hất sang một bên, nên tôi cũng phải nắm lấy phần lưỡi kiếm bằng bàn tay đeo găng tay của mình. 

Keng! 

Lưỡi kiếm của Draugr đã bị chính tôi chặn lại, khiến tôi có thể đẩy lùi nó. 

Ngay cả khi nó là một sinh vật phi vật chất thì các đòn tấn công vẫn sẽ vật chất hóa. 

Xoẹt! 

Vào thời điểm tôi cố gắng tạo khoảng cách giữa mình và Draugr, tôi muốn thử nghiệm điều gì đó mà tôi đã nghĩ đến cách đây không lâu. 

Nhìn hiệu ứng xung quanh lưỡi kiếm của tôi kéo dài trong vài giây sau khi tôi chém xuống, liệu nó có còn tồn tại ngay cả khi tôi thực hiện các chuyển động nhanh liên tiếp không? 

Liệu hiệu ứng kỹ năng có tồn tại được lâu khi nó được bao bọc trong năng lượng đó không? 

Không, ngay từ đầu thì bao nhiêu sẽ được coi là một combo? 

Cho đến thời điểm này, tôi chỉ sử dụng [Xuyên phá] bằng cách dồn toàn bộ sức mạnh của mình vào một nhát chém duy nhất. 

Tuy nhiên, tôi làm vậy vì tôi nghĩ nó chỉ đơn giản là sử dụng một kỹ năng mà thôi. 

Tuy nhiên, khi đánh vào khiên của Draugr khiến nhát chém xuống của tôi không thành công trước khi hoàn thành, hiệu ứng kỹ năng lại kéo dài rất lâu sau đó. 

Chẳng phải điều đó có nghĩa là tôi thực sự không cần phải chém chỉ bằng một nhát chém với toàn bộ sức mạnh của mình sao? 

Để cố gắng xác nhận giả thuyết đó, tôi giảm sức mạnh trong đòn tấn công của mình và chém xuống. 

Nó không quá khó khăn. 

Với tay phải của tôi đang nắm vào thân thanh kiếm thay vì tay cầm, tôi không thể chạm đất ngay cả khi tôi dùng nhiều sức hơn thế này. 

Baaam! 

Quả nhiên, lưỡi kiếm của tôi đã cắt vào Draugr và hiệu ứng của kỹ năng vẫn còn sau đó.

Kiiiek. 

Điều này xảy ra mặc dù tôi đã thực sự đẩy lưỡi kiếm của mình về phía trước, thu tay lại và dùng găng tay nắm lấy vật đó để ngăn nó làm phiền quá trình này. 

Xoẹt! 

Kiaaaaaaa!!! 

「❖ Ác ma ẩn nấp trong thị trấn 

   ∎ Draugr bị tiêu diệt: 1 / 1 

   ∎ Ma nhân bị bắt: 0 / 1」

* * * * * * 

Sau khi tôi thành công tiêu diệt Draugr, nó phân tán như tuyết tan. 

Sương mù bao phủ toàn bộ nơi này giảm đi rõ rệt. 

Thí nghiệm của tôi đã thành công rực rỡ, vì không chỉ hiệu ứng của kỹ năng này được duy trì lâu dài mà hiệu ứng gây sát thương của nó vẫn còn. 

"Cái gì!" 

Ma nhân thấy thế liền cao giọng. 

Nếu hắn hỗ trợ Draugr bằng cách bắn phép thuật tấn công vào tôi thì nó đã không bị ép sát như vậy. 

Tôi tự hỏi tại sao hắn không làm điều đó. 

"Ha." 

Có lẽ chúng đã có kế hoạch nào đó, hoặc là do trò chơi này không cho phép hắn làm vậy. 

Tôi tiếp tục suy nghĩ trong khi sửa lại tư thế của mình. 

Tạch,tách,tách. 

Tôi có thể nghe thấy tiếng bước chân từ xa kèm theo hơi thở nặng nề. 

“…!” 

Vụ náo động này gây chú ý đến người khác rồi sao? 

Tôi liếc nhìn Ma nhân đang quay đầu, ôm lấy vùng ngực đang chảy máu của mình. 

“Ngài Ma Hiệp Sĩ!” 

“…Chết tiệt, lũ ngoại đạo!” 

À, đúng rồi, hai người đó. 

“…! Một Ma nhân đã bán cả thể xác và linh hồn của mình cho quỷ dữ! Tôi sẽ tham gia cùng ngài, Ma Hiệp Sĩ!” 

"Ôi trời, anh đã làm hắn trọng thương rồi sao." 

Thẩm giám tập trung vào Ma nhân, giơ khiên và chùy lên, trong khi Đại pháp sư giơ cây gậy của mình lên. 

Đột nhiên Ma nhân lại bị bao vây, tôi ở phía sau và hai người đó ở phía trước. 

“Chết tiệt, sao ngài dám phản bội chúng tôi, Gretchen?!” 

“…!” 

Cuối cùng, Ma nhân chỉ biết cam chịu hét lên. 

Dựa vào biểu cảm, tôi nghĩ Thẩm giám sẽ lại hiểu lầm tôi cho mà xem. 

"Tại sao-!" 

“Sao ngươi dám nói đến sự phản bội khi ngươi đã quay lưng lại với thế giới này?!” 

May mắn thay, cô ấy đã không làm vậy. 

Cô ấy không chĩa vũ khí vào tôi, cũng không tỏ ra thù địch với tôi. 

"Tại sao?" 

Dù sao thì chỉ đứng loanh quanh và nghe người đó nói chuyện cũng không phù hợp với tính cách của tôi chút nào, nên tôi nhăn mũi và vung kiếm. 

“Sao ngươi dám hỏi ta lý do chứ, đồ sâu bọ!” 

Dù sao đi nữa, mục tiêu mới để bắt người đó đã xuất hiện, nên mục tiêu của Nhiệm vụ không thể nào chết được. 

Thay vào đó, có lẽ họ sẽ chỉ để tôi bắt chúng sau khi đã rút hết HP của chúng. 

À, tất nhiên, trò chơi này không có một đoạn cắt cảnh nào ngoại trừ phần đầu, nên tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra sau đó. 

Baam! 

Tuy nhiên, đòn tấn công của tôi bị trượt khi một viên đạn ma thuật bay trúng thanh kiếm của tôi làm chuyển hướng đòn tấn công. 

Vì lý do đó mà lưỡi kiếm của tôi chạm đất ngay bên cạnh Ma nhân. 

Mặt đất vỡ vụn, Ma nhân hét lên. 

“Tại sao ông lại cản tôi…?!”

Tôi không rõ nguyên nhân của sự can thiệp đó, nhưng lúc này, tôi nên tức giận. 

Chậc, tôi đã nghe đủ thứ ghê tởm từ tên khốn Ma Nhân chết tiệt đó và thậm chí còn bị buộc tội phản bội, vậy làm sao tôi không thể tức giận và cáu kỉnh chứ. 

Ngay cả nỗ lực trút giận của tôi cũng bị chặn lại. 

"Bình tĩnh. Chúng ta thu được nhiều lợi ích từ việc bắt được những kẻ đó hơn là giết chúng.” 

“Tôi không thể để tên khốn Ma nhân đó sống được!” 

“Có thể còn có những Ma nhân khác ngoài chúng trong thị trấn này nữa!” 

Đại pháp sư đập đầu gậy của mình xuống đất, niệm phép {Trói buộc}. 

Cả cánh tay của tôi và Ma nhân đều bị trói lại. 

“Draugr không phải là Ác quỷ bình thường. Chúng thậm chí còn khó triệu hồi hơn ở một thị trấn như thế này. Có khả năng cao là có nhiều người hơn nữa.” 

Không khó để tôi phá vỡ những sợi xích của phép {Trói buộc} này. Tuy nhiên, Đại pháp sư chỉ muốn câu giờ một chút để nói chuyện. 

“Vì vậy, xin hãy bình tĩnh và kiên nhẫn một chút. Nếu cậu giết hắn bây giờ, cậu có thể nguôi giận trong giây lát, nhưng cậu sẽ không thể cứu được những nạn nhân tiếp theo. Đừng để bị mù quáng bởi sự tức giận.” 

“…” 

Tôi biết điều đó. 

Tôi cũng đang cố gắng khuất phục tên Ma Nhân đó. 

Tôi thực sự không hoàn toàn có ý định giết hắn… 

Chẳng lẽ tôi không nên rút hết HP của chúng để hoàn thành Nhiệm vụ bắt giữ này sao? 

[Bắt giữ: Chỉ có thể cố gắng bắt giữ mục tiêu sau khi sức chịu đựng của họ đã giảm đi một phần. Nếu mục tiêu chết trong quá trình này, bạn sẽ không bắt được họ.]

“…Chết tiệt!”

Đá! 

“Ugh!” 

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Có thể cho tôi biết trước những điều này không, thưa ngài Hệ thống? 

Tôi đá Ma nhân và tra chiếc Zweihänder của mình vào vỏ. 

May thay, ít nhất không có ai ngăn cản tôi đá gã đó. 

“…Hắn đã đề cập đến Công hội Mabel.” 

“Hả?” 

À, đúng rồi. 

Tôi cũng phải nói với họ về điều này. 

Tôi không chắc liệu họ có hiểu được lời nói của tôi hay nó có ảnh hưởng đến cốt truyện hay không, nhưng tôi rất tò mò. 

“Đó… Đó là thông tin rất quan trọng.” 

Đúng như tôi nghĩ, trò chơi thần thánh này rất khác so với những gì tôi biết. 

Tất nhiên, tôi không biết liệu lời nói của mình có thực sự thay đổi cốt truyện hay không, nhưng ít nhất tôi cũng nhận được phản hồi. 

“Tôi sẽ bắt giữ hắn.”

Thẩm giám với đôi mắt co rút kịch liệt, trói buộc Ma nhân một lần nữa bằng Thần thuật của mình. 

Đã đến lúc phải trở lại Thần Điện.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương