Chiến Thiên
-
Chương 898: Hủy diệt
Theo uy áp lăng lệ, mênh mông mãnh liệt từ trên người Bố Lan Đăng tràn ra, tám kiện ngụy pháp khí trong tay hắn nhanh chóng kết hợp lại đồng thời khuếch tán ra ngoài, bao phủ toàn bộ khu vực đáy biển rộng lớn này lại.
Ở nơi này, tất cả mọi lực lượng đều bị áp chế mãnh liệt. Thậm chí ngay cả liên hệ giữa linh giả và ngoại giới cũng gần như bị chặt đứt.
Trịnh Hạo Thiên sắc mặt khẽ biến, nhìn tám đạo tinh mang rực rỡ chói mắt đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu, trong lòng hắn không ngờ lại ẩn ước xuất hiện một cảm giác hối hận.
Tám kiện ngụy pháp khí, ở trong tay con bát tí ma viên này không ngờ lại có tới tám kiện ngụy pháp khí.
Nếu chỉ là tám kiện ngụy pháp khí thì cũng thôi, với gia tài của Trịnh Hạo Thiên cũng chẳng phải sợ hãi gì. Nhưng vấn đề là ở chỗ, Bố Lan Đăng lại có thể đồng thời khống chế cả tám kiện ngụy pháp khí, đây mới thực sự là kinh người a.
Ngụy pháp khí chính là thần binh tiếp cận pháp khí cường đại nhất thế gian. Nhưng muốn kích phát toàn bộ uy năng của một kiện ngụy pháp khí ra thì lại không phải là chuyện đơn giản chút nào.
Đối với một gã linh giả bình thường mà nói, có thể khống chế một kiện ngụy pháp khí thượng phẩm, đồng thời phát huy được toàn bộ uy lực của nó, cũng đã là rất giỏi rồi.
Cho dù là Trịnh Hạo Thiên ở cảnh giới hiện tại, cũng chỉ có thể khống chế cùng lúc ba kiện ngụy pháp khí mà thôi.
Chỉ là, Bố Lan Đăng vừa xuất thủ đã lấy ra tám kiện ngụy pháp khí, hơn nữa từ uy áp và quang mang tỏa ra phía trên ngụy pháp khí là có thể thấy được, chúng ít nhất cũng phải là ngụy pháp khí cực phẩm.
Tám kiện ngụy pháp khí cực phẩm trở lên hợp lực một kích, uy thế lập tức khổng lồ tới mức khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.
Hừ nhẹ một tiếng, dưới chân Trịnh Hạo Thiên lập tức xuất hiện vô tận quang mang.
Thiên Tru Không Tỏa đại trận đã được phát động không chút do dự. Cuồng phong bốc lên đáy biển, bên trong hắc khí xen lẫn lôi điện. Chỉ trong nháy mắt xuất hiện, chúng đã ầm ầm đánh về phía tám kiện ngụy pháp khí của Bố Lan Đăng.
Đến thời điểm này, Trịnh Hạo Thiên cũng phải kích phát uy lực lớn nhất của trận pháp, không dám lưu thủ nữa rồi.
Phong, thủy, lôi điện, lực lượng hắc ám - tứ đại năng lượng cường đại nhất trong trận pháp hoàn toàn bạo phát.
Mà gần như cùng lúc đó, trên người Trịnh Hạo Thiên cũng bùng lên quang mang mãnh liệt. Thủy Quang tráo được phát động, dung hợp với nước biển xung quanh, kết thành một bức tường nước vững chắc, tựa như không gì phá nổi.
Một kiện chiến giáp toàn thân từ trong người chậm rãi hiện ra, đồng thời, một đạo lực lượng quang minh khổng lồ cũng bao phủ toàn thân hắn lại.
Đại quang minh Thánh Linh phù triện, chiến giáp do Nghiêm Cảnh Nhất tỉ mỉ luyện chế cùng Kiên thể đại thành,.... đều được hắn phát động toàn bộ.
Không chỉ như vậy, trên trán Trịnh Hạo Thiên cũng ẩn ước nứt ra.
Tam mục thần công, môn tuyệt nghệ cuối cùng, thể hiện ra uy lực vô biên khi đối chiến với Diệp Khả, cũng được hắn sử dụng không chút do dự.
Mà vô tận tinh điểm đang phiêu đãng trong nước biển cũng được thu về trong nháy mắt. Tuyệt đại đa số đều trở về trong khí xoáy, nhưng có một vạn quang điểm trong đó lại tách ra, trong nháy mắt đã ngưng tụ thành một thanh quang minh chi kiếm cùng một thanh hắc ám chi kiếm - ngũ thiên kiếm hợp nhất.
Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi khi Bố Lan Đăng lấy tám kiện ngụy pháp khí ra, song phương cũng dốc toàn lực đối chiến, gần như đã thi triển toàn bộ những con bài ẩn giấu của mình rồi.
"Oanh, oanh, oanh...."
Tiếng nổ kinh thiên động địa ở trong vô tận quang mang giao phong ầm ầm từ trong nước biển, truyền ra bốn phương tám hướng.
Tám đạo ngụy pháp khí chi quang hung hăng va chạm với Thiên Tru Không Tỏa đại trận.
Tổ hợp Phong thủy lôi điện cùng lực lượng hắc ám cường đại vô cùng, đặc biệt là khí tức hắc ám mang theo lực lượng ăn mòn khủng bố cùng lực lượng đến từ thiên lôi lại càng lăng lệ kinh nhân. Chúng hỗ trợ lẫn nhau, không ngờ có thể quấn chặt tám đạo quang mang lại, quyết không buông tha, tựa hồ muốn áp chế hoàn toàn tám đạo ngụy pháp khí chi quang xuống.
"Hừ, chỉ là trận pháp mà cũng muốn ngăn trở bổn tọa sao. Phá cho ta!"
"Ông....."
Cho dù là ở dưới đáy biển sâu, thanh âm giống như tiếng cổ chung vẫn vang vọng khắp nơi, phảng phất như không phải truyền vào tai, mà cứ trực tiếp vang lên từ tận đáy lòng vậy.
Tám đạo ngụy pháp khí chi quang đột nhiên biến đổi, tám khí linh cuối cùng cũng xuất hiện.
Quang mang chớp động, phong dừng nước tan, quang mang chớp động thiên lôi tiêu tán, quang mang chớp động, hắc ám lui bước.
Tám khí linh hình thái bất đồng cũng ngửa mặt lên trời rít gào, bạo phát ra lực lượng khổng lồ không gì địch nổi, lập tức hoàn toàn đánh tan toàn bộ lực lượng của trận pháp.
Bên trong trận pháp, Phong Chi Tinh kêu thảm một tiếng. Linh thể của hắn ầm ầm nổ tung, dung nhập vào bên trong trận pháp.
Đồng thời, quang mang của trận pháp cũng thu liễm, một lần nữa hóa thành ống tròn nho nhỏ, rốt cuộc cũng không thể phát huy tác dụng nữa rồi.
Thiên Tru Không Tỏa đại trận, dưới một kích của khí linh tám kiện ngụy pháp khí, đã hoàn toàn bại vong.
"Ba...."
Nhưng ngay trong một khắc khi nước biển bốc lên đục ngầu, một thanh cự kiếm chớp động quang huy chói mắt đã đột ngột bắn ra, mang theo uy thế vô cùng, hung hăng bổ xuống.
"Hừ...."
Bố Lan Đăng khinh thường hừ lạnh một tiếng. Cánh tay cầm trường kích , trực tiếp nghênh đón, không chút hoa mỹ
Lấy lực phá kiếm, hắn phải lấy lực lượng cường hãn nhất để giết chết tên ngư nhân trước mắt, thậm chí còn không cho đối phương một cơ hội sống sót nào.
"Oanh...."
Thân thể đang vọt tới của Bố Lan Đăng đột nhiên khẽ run lên, không ngờ lại bị chặn đứng. Hắn kỳ quái nhìn về phía thanh quang minh chi kiếm khổng lồ trong nước biển kia, tựa hồ đang kinh ngạc vì lực lượng tuyệt đối ẩn chứa trong nó.
Nhưng hắn cũng không hề phát hiện, trong một khắc này, một cỗ lực lượng vô thanh vô tức dưới sự che giấu của cự kiếm, đột nhiên lóe lên xuất hiện.
Hắc ám chi kiếm, nó giống như một tinh linh phiêu đãng trong đêm tối. Khi quang minh chi kiếm hấp dẫn toàn bộ linh lực chú ý của đối phương, nó đã xuyên qua khe hở của tám kiện ngụy pháp khí mà đâm tới.
"Không tốt, chó má, phá cho ta."
Bố Lan Đăng dù sao cũng là một vị Đại Linh giả đỉnh cấp, ở trong thời điểm nguy cơ ngàn cân treo sợ tóc đã nhận ra nguy cơ hàng lâm.
Lực lượng hắc ám của Hắc ám chi kiếm vốn không phải nhỏ, nếu thật sự đâm được vào thân thể hắn, cho dù không thể giết chết hắn đương trường, thì cũng phải tạo thành thương tổn cực lớn.
Chỉ là, kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú đã cứu Bố Lan Đăng. Hắn quát lớn một tiếng, thanh chủy thủ - binh khí ngắn nhất trong tám kiện thần binh lập tức xẹt qua một quỹ tích quỷ thần khó lường trong nước biển, giống như xẹt qua vô tận hư vô, đánh trúng hắc ám chi kiếm một cách thần kỳ.
"Bạo....."
Trịnh Hạo Thiên quát khẽ một tiếng, quang minh cự kiếm cùng hắc ám cự kiếm cùng nổ tung.
Hai thanh cự kiếm đồng căn nguyên nhưng thuộc tính đối lập vừa bạo liệt, liền tạo ra lực lượng vô tận. Mà khi hai cỗ lực lượng này va chạm với nhau, toàn bộ không gian liền xuất hiện một cỗ lực lượng giằng xé khủng bố mà quỷ dị.
Mọi thứ bên trong không gian này đều bị cỗ lự cự lượng này ảnh hưởng, phảng phất như có thể hủy diệt, biến thành hư vô bất cứ lúc nào.
Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên ẩn ước trắng bệch. Dưới uy áp cường đại của tám kiện ngụy pháp khí, hắn không ngờ cùng ngưng tụ ra quang minh chi kiếm và hắc ám chi kiếm.
Tuy hai thanh cự kiếm này không phải là vạn kiếm hợp nhất, nhưng có thể thi triển đồng thời hai thanh cự kiếm - ngũ thiên kiếm hợp nhất, tuyệt đối cũng là phát huy vượt khả năng rồi.
Lúc này, song kiếm bạo liệt, uy lực tạo thành không ngờ còn khủng bố vượt xa dự liệu của hắn.
"Hống...."
Bố Lan Đăng phát ra một tiếng rống giận kinh thiên động địa. Cùng với tiếng rống này, toàn bộ nước biển xung quanh ngươi fhắn bị đẩy lui ra xa. Lực lượng của hắn không ngờ đã vượt qua sức ép của nước biển rồi.
Tiếp đó, tám cánh tay của hắn cùng vung lên. Tám khí linh phối với tám kiện ngụy pháp khí, đem toàn bộ lực lượng ngưng tụ lại một chỗ, ầm ầm oanh kích vào giữa trung tâm khu vực quang ám bạo liệt.
Quá trình hủy diệt ở trung tâm liền đình trệ. Giống như có một lực lượng thần kỳ áp chế quang minh và hắc ám xuống.
Quang minh chi kiếm và hắc ám chi kiếm một khi cùng bạo, sẽ hình thành một không gian có thể hủy diệt vạn vật,.
Nhưng cỗ lực lượng này cũng có cực hạn của nó. Nếu thứ mà chúng muốn hủy diệt vượt có lực lượng vượt qua chúng, thì lực lượng quang minh và lực lượng quang minh và lực lượng hắc ám sẽ hoàn toàn biến mất.
Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên khẽ biến, hắn cắn răng một cái, trên trán rốt cuộc cũng nứt ra, tam mục thần quang vận sức chuẩn bị phát động đã lâu lập tức bắn ra nhanh như một tia chớp.
"Oanh...."
Quang mang khổng lồ chợt bùng lên dưới đáy biển sâu. Tam mục thần quang lập tức kích bạo lực lượng quang minh và lực lượng hắc ám, lấy chúng làm trung tâm, trong phạm vi mấy chục trượng đột nhiên xuất hiện một quang cầu khổng lồ.
Tất cả mọi thứ bên trong quang cầu này, vô luận là nước biển cũng được, sinh vật trong nước biển cũng tốt, đều hóa khí trong nháy mắt.
Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, nơi này đã biến thành một thế giới chân không tuyệt đối.
Ngay sau đó, nước biển xung quanh điên cuồng ập tới, nhanh chóng lấp đầy cái thế giới chân không này.
Thân hình Trịnh Hạo Thiên lóe lên, đã xuất hiện ở phương xa.
Lực lượng ấn chứa trong một kích vừa rồi quá khủng bố, ngay cả là hắn cũng không dám dễ dàng thử nghiệm. Cho nên, sau khi thi triển tam mục thần công, hắn lập tức sử dụng Huyết Quang kích truyền tống ra xa.
Quả nhiên, uy lực của vụ tự bạo này tạo thành thậm chí còn vượt xa một kiện ngụy pháp khí siêu phẩm tự bạo. Bên trong không gian khủng bố kia, chỉ sợ thứ gì cũng không thể sống sót được.
Nhưng khi hắn vừa mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, thì ánh mắt đột nhiên biến đổi.
Ngay ở bên cạnh hắn, một đạo thân ảnh đột nhiên lóe lên, xuất hiện.
Tám đạo ngụy pháp khí chi quang cùng hội tụ một chỗ, tám khí linh ngưng hợp làm một, hóa thành một chiếc cự chùy, hung hăng giáng xuống Thủy Quang tráo. Thủy Quang tráo sáng ngời, thậm chí ngay cả ngăn trở trong nháy mắt cũng không nổi đã bị đánh tan hoàn toàn.
Đại quang minh Thánh Linh phù triện tỏa sáng mãnh liệt, nhưng bị ngụy pháp khí chi quang áp chế, chỉ có thể bảo vệ xung quanh thân thể một tấc.
Đột nhiên, một tấm thép xuất hiện, chắn trước mặt Trịnh Hạo Thiên.
Chiếc cự chùy nặng nề đánh lên tấm thép, oanh cho cả Trịnh Hạo Thiên lẫn tấm thép bắn đi, chìm sâu vào trong đáy biển.
Quang mang hồng sắc chợt lóe, khiến ngay cả hải vực tựa hồ cũng phải đỏ lên. Tiếp đó, Trịnh Hạo Thiên chìm trong bùn đất dưới đáy biển đã biến mất không thấy tăm hơi.
Thân hình Bố Lan Đăng hơi nhoáng lên một cái, tám kiện ngụy pháp khí lại tách ra, một lần nữa hóa thành tám cánh tay của hắn. T.r.u.y.e.n.f.u.l.l.vn
Vị đại linh giả đỉnh cấp cường đại này cũng chật vật không chịu nổi. Miệng hắn không ngừng rịn ra máu tươi, ngay cả tám cánh tay cũng đầm đìa toàn máu.
Ánh mắt sợ hãi nhìn khoảng không gian bị hủy diệt, hắn oán hận, nói: "Đó là thứ gì? Lại có thể ngăn trở một kích toàn lực của ta. Hừ, bất quá, hắn cho dù có sống sót thì cũng phải trọng thương rồi. Ta xem ngươi còn có thể chạy đi đâu. Cái thánh khí này, phải thuộc về mình ta...."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook