Chí Tôn Ma Pháp Sư
-
Chapter 30. Ma Thuật Thuần Chủng
“Cộng đồng phép thuật giống như một xã hội riêng biệt, và giống như bất kỳ xã hội nào, nó có một hệ thống phân cấp rõ ràng.kể cả có là người bình thương và đó là cấp bậc đầu tiên.
Bất kỳ ai cũng có khả năng sử dụng ma pháp nhỏ nhặt, nhưng phạm vi của chúng chỉ đạt đến hai mét và không có khả năng thực hiện bất kỳ nhiệm vụ phức tạp nào. Họ thậm chí không được coi là người. hầu hết các pháp sư không coi họ ra gì cả.
Rồi đến những người như con, có thể sử dụng tất cả sáu yếu tố, có thể thực hiện các nhiệm vụ phức tạp bằng ma pháp, nhưng lại thiếu sự giáo dục về ma pháp.
Họ được gọi là magico (nam) hoặc magica (nữ) và là cơ sở thực sự của cộng đồng ma phpas sư, từ đó các pháp sư có thể mong đợi một thế hệ kế tiếp với tài năng ma pháp giỏi giang y họ.
Mặc dù không phổ biến lắm nhưng, một pháp sư đôi khi có thể được các học viện chính thức công nhân để trở thành một ma pháp sư chính thức, giống như ta vậy.
Một pháp sư thường trở thành thầy thuốc trong một ngôi làng hoặc thành phố, tùy thuộc vào tài năng của người đó. Một pháp sư trở thành ma pháp sư thậm chí còn hiếm hơn, nhưng không phải là không có.
Các thuật ngữ như pháp sư, phù thủy, ma pháp sư đều chỉ là những từ khác nhau để xác định ai đó đã đăng ký vào học viện phép thuật và hoàn thành khóa học 5 năm cần thiết để được công nhận là thành viên thực sự của cộng đồng phép thuật.
Tại thời điểm đó, người ta chỉ cần làm theo tham vọng của mình. Con có thể trở thành pháp sư riêng của một quý tộc,Hoăc là trở thành những chánh án. Những người khác chọn cống hiến cả cuộc đời để nghiên cứu ma thuật hoặc tạo ra những vật phẩm tạo tác từ ma pháp
Nếu con không đóng góp tích cực cho sự phát triển của Vương quốc hoặc Hiệp hội pháp sư, con sẽ chỉ mãi là một pháp sư, bất kể con mạnh đến đâu hay con đạt được gì với những thí nghiệm của mình.
Hãy nhớ rằng,Ma phpas và [hát minh của mình khong thể bị buộc phải chia sẻ ra bên ngoài, Ngay cả nhà vua cũng không có quyền yêu cầu điều đó.
Nhưng những gì con giữ cho riêng mình không có giá trị gì cho xã hội, do đó nó không mang lại cho con công đức gì cả
Chỉ bằng cách chia sẻ kiến thức của con hoặc bằng cách sử dụng nó để thực hiện các nhiệm vụ mà Vương quốc hoặc Hiệp hội Phép thuật giúp thu được lợi ích to lớn, con mới có thể được nâng lên địa vị pháp sư.
Địa vị đố của Phpas sư cũng gióng chức dcậu của Quý Tộc là Hầu tước hay Công tước chẳng hạn.
Và cuối cùng, là các Magus. Là ma pháp sư xuất sắc, có đóng góp và cống hiến to lớn vào thành công của hội pháp sư chia sẻ kiến thức của mình đến với cộng đồng
Một Pháp sư thường đảm bảo cho những người đến sau cậu ta hiểu sâu hơn về phép thuật và phương tiện để đạt được nền tảng tốt hơn so với những người tiền nhiệm của họ.
Pháp sư Thượng cấp là Vua đối của các ma pháp sư, và là một vị thần đối với loài người.Hiếm khi xuất hiện nhiều hơn một nhân tố. Bất cứ khi nào bất kỳ quốc gia nào có hai Pháp Sư thượng cấp trở lên, thì quốc gia đó được coi là đang ở thời kỳ hoàng kim, nắm giữ moi quyền lực trong tay.”
Lith không mấy ấn tượng.
“Về cơ bản, đó chỉ là một dcậu hiệu hoa mỹ mà mấy tên già lẩm cẩm dán lên người con khi họ đã lợi dụng con từ trong ra ngoài.Nếu ta trở thành pháp sư thượng cấp mà phỉa đánh đổ lấy nỗi buồn và mất hết lòng tự tôn thì ta thà chẳng là gì còn tốt hơn.
“Rạc một đám ngạo mạn!” Nana đã bị xúc phạm bởi sự thiếu tôn trọng như vậy. “Nếu không có những Pháp sư như Lochra và di sản của họ, những người như ta đây sẽ không bao giờ có cơ hội vượt qua kỳ thi tuyển sinh của bất kỳ học viện nào, dù nhỏ hay tầm thường.
Nó sẽ vẫn là một đặc ân dành cho những người có tài năng xuất chúng, hoặc xuất thân từ các gia đình quý tộc hoặc ma pháp sư.
Chỉ đơn giản bằng cách viết cuốn sách đó, cô ấy đã cho thấy sự hy sinh cao cả của mình hơn bao người khác rồi
Lít lắc đầu.
“Không phải vậy đâu sư phụ. Theo con ấy mà, người thật là một tài năng xuất chúng nhưng thường thì những phpas sư như người, họ sẽ là những người thiệt thòi nhưng nếu vẫn giữ nguyên quan điểm cổ lỗ sĩ đó cộng đồng ma pháp sư sẽ suy yếu và rồi sẽ biến mất luôn cũng nên.
Sinh ra trong một gia đình giàu có hay tài năng chỉ mang lại cho người nhiều nguồn lực và cơ hội nhập học vào các trường học hơn, Nhưng tìa năng là phỉa dựa vào thiên bẩm
Do đó Lochra hẳn đã viết cuốn sách đó không phải vì cô ấy có lòng tốt, mà là để trường hợp xấu nhất của cộng đồng ma pháp sư không xảy ra.Dù đúng là ma thuật cho phép chúng ta áp đảo số lượng bằng chất lượng nhưng số lượng đông đảo vẫn tốt không phải sap?
Không có những người như người, thậm chí có thể như con,ma pháp sẽ không được nối tiếp và rồi chúng sẽ bị thất truyền . Đây là lý do tại sao con không xem cuốn sách của cô áy là ân huệ mà là vì cô ấy cần chúng ta.”
Nana tính mở miệng quở trách Lith, nhưng nửa chừng lại dừng lại. bà suy nghĩ một lúc trước khi nói tiếp.
“Chết tiệt, Lith, bất cứ thứ gì mà mẹ con cho con ăn khi còn bé, ta ước gì ta cũng được như vậy khi bằng tuổi con. Ta chưa bao giờ thử suy nghĩ nó theo chiều hướng này nhưng ta cảm thấy những gì con nói có lẽ quả không sai, nhừng lời nói của con rất hay không đơn giản chỉ là nhừng lời nói của trẻ con ko có trong lượng nữa..”
Cô thở dài đầy tiếc nuối.
“ ta ước xưa kia ta suy nghĩ sâu sắc chính chắn được như con như vậyt hì ta đã không phạm phải những sài lầm ngu ngốc rồi.”
"Ừ hẳn rồi." Lít nghĩ. “Một người đàn ông hơn ba mươi tuổi đến từ Trái đất và không thể hiểu được thế giới như nắm trong lòng bàn tay thì chỉ là một kẻ vô tri mà thôi. Học bổng ở đây hay ở Trái đất đều như nhau.
Hoặc là cách để người giàu thoát khỏi phần nào cảm giác tội lỗi vì giàu có bẩn thỉu, hoặc là biểu hiện của nỗi sợ hãi trong họ.
Nỗi sợ hãi không thể chữa khỏi càng không thẻ bào chữa, sẽ chẳng có ai giúp được họ.Nếu có con là nhu cầu cao nhất thì họ đã đóng của trường học rồi.”
Cửa phòng chờ của Nana mở ra, vị khách hàng đầu tiên trong ngày đã đến.
“Rồi đã đến lúc thăm ngàn rồi.Còn bất kỳ câu hỏi nào về lời nói đầu của cuốn sách này nữa không nào?”Bà ấy cố tỏ ra mỉa mai, nhưng vẫn đang chú ý đến những lời của Lith, vì vậy cô ấy đã thiếu giọng điệu phù hợp.
“
"Thêm một điều nữa. Nhưng con cần ghi chú lại, bà có gì để viết lên không.
“tất nhiên rồi.” Sau khi xác nhận rằng người phụ nữ và đứa trẻ vừa vào phòng chờ chỉ cần kiểm tra y tế, Nana lịch sự yêu cầu họ đợi một hoặc hai phút.
Nana và Lith trở lại phòng làm việc của bà ấy, nơi bà ấy đưa cho cậu một cuốn sách to, dày có bìa cứng màu đỏ. Các trang giấy đều trống trơn
“Đây sẽ là ma đạo thư đầu tiên của con Hãy Trân trọng nó. Giấy rất hiếm có và đắt tiền, số này là được bán theo cân, còn quý hơn bạc đấy.”
Lith choáng váng trước tin tức như vậy. Cuốn sách dài hai mươi bảy cm (rộng mười bảy cm và dày ba cm Nó rất lớn.
“Con…” Lith lắp bắp lần thứ hai trong cuộc đời này. “Con không biết phải nói gì. Con không thể tin được người sẽ làm một điều như vậy cho con, con sẽ học hành thật chăm chỉ để đền đáp công ơn của người. Ư, con cảm động quá.”Một giọt nước mắt xuất hiện trên đáy mắt cậu.
Nana cười đắc chí.
"Ồ! Ồ! Ồ! Ngỡ là ngươi khôn ngoan lắm ai ngờ vẫn chỉ là một đứa nhóc ngây thơ mà thôi.Con không nghĩ vậy đó chứ, tièn không tự nhiên mọc ra trên cây đâu. Nếu là ta thì vài trang cho con là đủ rồi, tiểu quỷ.”
Hơi ấm trong tim cậu tắt lịm nhcậu như khi nó xuất hiện vậy.
“Vậy ai đã cho con thứ này?”
“Bá tước Lark, còn ai nữa? Vị quý tộc đó là một người đam mê ma thuật, ông ấy đã gửi nó cho ta ngay khi được thông báo về việc học nghề của con. Bây giờ học đi và thôi nịnh nọt.Con nên nhớ con đến đây là học ma pháp chứ không phỉa để tán nhảm!”
Nana vội vàng rời đi, hy vọng phòng chờ sẽ không bị quá tải với bệnh nhân.
Lith ngồi lại sau bàn và tiếp tục đọc. Hầu hết nội dung trong cuốn sách của Lochra cậu đều đã biết rồi. cậu ấy đã tự mình khám phá ra chúng thông qua vô số thí nghiệm thử hết lần này đến lần khác
Cậu chỉ biết thở dài tiếc nuối.
“Giá như ta có cuốn sách này ngay khi được tái sinh. Thì không biết giờ ta mạnh mẽ như thế nào.
Bất cứ khi nào Lith tìm thấy điều gì đó đáng chú ý, cậu ấy sẽ viết nó vào cuốn sách ma thuật của mình. Lith không thể tin vào nét chữ xấu xí của mình, vì vậy cậu ấy sẽ nhúng ngón tay vào lọ mực, sau đó sử dụng thủy thuật để phết mực lên trang giấy, sau đó chờ nó khô
Kết quả là cả một trang được viết hoàn toàn bằng một chữ thư pháp xuất sắc, thậm chí sao chép các hình minh họa khi cần thiết, bằng tiếng Anh hoàn hảo. Tất cả chỉ trong một giây.
“Á á á!” Lith cười thầm trong lòng. “Cần gì mật mã khi mình là người duy nhất biết nói tiếng anh trên thế giới này, thách người bản địa đọc được ma thuật thư của ta luôn.”
“Dù sao thì nó được giữ cũng sẽ an toàn. Ngươi quên là ta đã cho ngươi một cái túi càn khôn sao?”. Solus chen vào.
“Thêm một lớp phòng vệ nữa cho chắc chắn hơn đi.”
Lith thấy những đoạn viết về Thủy Hỏa Thổ Phong khá nhạt nhẽo. Cậu ấy đã biết hầu hết mọi thứ được viết trong cuốn sách, nhưng cậu ấy đọc cẩn thận từng chữ một để không bỏ sót điều gì.
Nana chỉ cho phép cậu ta đọc cho đến giờ ăn trưa, sau đó cậu ta buộc phải trở về nhà và tiếp tục thói quen trước đây, chuyển thời gian săn bắn từ sáng sang chiều.
Cậu ấy đã mất ba ngày để đến phần hay ho. Lith nhận thức được rằng tự học Ma pháp ánh sáng và ma pháp hắc ám là những môn học yếu nhất của cậu ấy. Rốt cuộc, chúng là hai nguyên tố không tồn tại trên Trái đất.
Cậu ấy đã dành cả tuần cho phần ánh sáng và hắc ám, ghi chép vô số và cuối cùng hiểu biết và mức độ thành thạo của cậu ấy đối với những yếu tố đó nông cạn và thô sơ như thế nào.
“Tuyệt vời, đơn giản là tuyệt vời. Ta không bao giờ hết ấn tượng về sự hiểu biết sâu sắc của Lochra về ánh sáng và hắc ám.Mô tả của cô ấy về dòng chảy mana trong cơ thể bệnh nhân là vô song. Nếu chỉ có mình ta thì không cách nào nghĩ ra được
Tới giờ thì ta đã hiểu tại sao cô ấy lại viết về chúng trong cùng một phần riêng biệt. Ánh sáng và Hắc ám không phải là những yếu tố riêng biệt mà là hai mặt của mọi vấn đề. Ma thuật Hắc ám có tầm quan trọng tối cao liên quan đến việc chữa lành bệnh tật và các bệnh bẩm sinh.
Một khi mình đã hết đống tất cả những kiến thức mới này, mình thậm chí có thể chữa khỏi cho Tista vĩnh viễn. Nếu mình thực sự làm được điều đó, mình sẽ suy nghĩ lại về việc trở thành một ma pháp sư.
Lith đọc đi đọc lại phần đó cho đến khi cậu chắc chắn rằng mình không bỏ sót điều gì. Sức mạnh ma thuật của cậu ấy không tăng nhiều, nhưng sự hiểu biết của cậu ấy giờ đã ở một cấp độ khác đối với cả sáu nguyên tố.
Lith chắc chắn rằng cậu ấy sẽ có thể đạt được nền tảng thậm chí còn vững chắc hơn, đồng thời cải thiện tinh thần và ma thuật dung hợp của mình. Nhưng với sự tự tin của cậu ấy, những nghi ngờ mới cũng nảy sinh.
“Ta càng học nhiều mới thấy kiến thức cảu ta còn quá ít. Làm thế nào mà với tất cả những kiến thức này trong tay, Nana vẫn không thể chữa khỏi cho Tista trong suốt ngần ấy năm?
Tại sao bà ấy thủ ấn bằng cả hai tay và chú thuật mới có thể giết Nam tước Trahan và con trai của ông ta?không phải búng tay là đủ rồi sao.”
Lith quyết định giờ chưa phải lúc để hỏi những câu hỏi đó cho đến khi cậu hiểu hết cuốn sách của Lochra. Có thể cậu ta đang thiếu một yếu tố quan trọng nào đó, hoặc có thể nó không dễ dàng như cậu nghĩ.
Nana rất vui khi biết rằng cậu ấy đã hoàn thành toàn bộ cuốn sách chỉ trong một tuần, và ngay lập tức trao cho cậu ấy cuốn sách ma pháp sơ cấp đầu tiên
“Để xem con có giỏi thực hành ma pháp như lý thuyết không cái đã.”
Lith nhận lấy cuốn sách từ tay bà ấy, rất mực nâng niu nó.Cậu trịnh trọng bước đến bàn làm việc, mở cuốn sách ra đầy háo hức.
Cậu sẽ không bao giờ tưởng tượng được mình sẽ thất vọng đến mức như vậy.
“Cái quái gì thế này? Cuốn sách chú ngôn mà như vậy á?”
“Ôi chúa tể tòa tháp, ta cũng không thể tin vào mắt mình mà?” Lần đầu tiên trong đời Solus nguyền rủa.
Cả Lith và Solus đều quá sửng sốt đến cứng họng. Vì vậy, họ đóng cuốn sách lại, mở lại lần nữa rồi mới chấp nhận đây chính là sự thật phũ phàng
Họ đã mong đợi nó chứa đầy những hướng dẫn về cách điều khiển dòng chảy mana trong cơ thể của pháp sư, Cách dung hòa năng lượng cảu đất trời hiệu quả hơn để có được những Chú Ngôn có sức mạnh không thể so sánh được với những Chú Ngôn mà họ đã biết từ trước
Thay vào đó, tất cả những gì họ tìm thấy là sự kết hợp quái đản giữa một cuốn sách đánh vần và một cuốn sổ tay hướng dẫn ký hiệu. những thứ họ đã tự phát minh ra, chỉ là đặt tên khác với trong sách mà thôi.
“Bblasting Sphere là một quả cầu lửa, Piercing Ice giống hệt Frost Lance của tôi, nếu không muốn nói là yếu hơn hẳn.”
Lith đã quay lại đoc lời nói đầu, nhận thấy rằng cuốn sách này không được viết bởi một Pháp sư, mà chỉ là một tập hợp những câu thần chú phổ biến nhất.
Bằng cách đọc hướng dẫn về [Bộc Phá Cầu], Lith nhận thấy cách tác giả nhấn mạnh tầm quan trọng của việc thủ ấn theo thứ tự để gia tăng hiệu quả, thêm phần chính xác hơn
Ngay cả chú ngôn cũng được chia thành các âm tiết, để giúp học sinh học cách phát âm và trọng âm chính xác và dễ dàng hơn. Sau khi đọc lướt qua toàn bộ cuốn sách, Lith không thể tìm thấy bất kỳ đề cập nào về cách thực hiện chúng bằng ma pháp Vô Chú.
Ngày càng bối rối, Lith tìm đến Nana để xin lời khuyên.
“Ta xin lỗi Lith, ta đã quên khuấy mất là khó khăn như nào khi chuyển từ ma pháp Vô Chú đơn điệu thành một ma pháp phức tạp hơn. Chỉ ma pháp cấp 0 mới sử dụng Vô CHú Ngôn. Tất cả các bậc ma thuật cao cấp đều yêu cầu phải kết hợp cả thủ ấn và chú ngôn
Đầu Lith quay cuồng đến mức cậu phải ngồi gục xuống một lúc.
“Điều này thật vô nghĩa.” Cậu ta đã nghĩ. “trước giờ mình luôn dùng Vô chú để triệu hồi lửa và băng vô tư mà, bởi nếu không có chúng mình đã nhiều lần bỏ mạng rồi..”
Rồi một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu cậu.
“Có lẽ nào mình là đặc biệt ư, sau tất cả Có lẽ mình sử dụng một loại phép thuật khác vì mình đến từ Trái đất kia mà. Có lẽ mình là một trong số những người được chọn!” Lith vừa sợ hãi vừa hãnh diện với ý tưởng đó.
“ngươi đang mơ đấy à.” Những lời của Solus đột ngột dập tắt sự nhiệt tình của cậu ấy.
"Hay lắm, rất đúng lúc đấy, nếu vậy ngươi giải thihcs nó như nào đây?”
Lith có thể cảm thấy tâm trí của Solus quay cuồng đến mức cậu ta khó có thể hiểu được suy luận của cô.
“Nếu giả thuyết của ta là đúng, thì ngươi, giống như Lochra Silverwing và tất cả các Pháp sư trong quá khứ cũng như trong hiện tại, là một trong số ít người sử dụng ma thuật thực sự đúng cách.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook