Chí Tôn Ma Pháp Sư
Chapter 29. Hủy Diệt

Hai cha con họ quay lại nhìn đúng lúc Lith lao vào, chả thèm để mắt đến họ mà ào đến trước mặt Bà Nana.

 

Bây giờ khi Lith đã ở ngay trước mắt, Nana có thể nhận thấy trên cơ thể của cậu đầy những vết cắt và vết bầm tím. Vết thương đôi chỗ còn khá sâu,nhưng đã được xử lý thô sơ bằng ma thuật ánh sáng. chúng vẫn đang chảy máu, may mà tính mạng của Lith không gặp nguy hiểm.

 

“Con đã gặp phải chuyện gì sao? Theo những gì ta biết thì đường vào làng rất an toàn.” Nana đã không bỏ lỡ sự hoảng loạn lóe lên trên nét mặt của hai quý tộc trước mặt cô.

 

Lith vẫn đang cúi xuống, hai tay đặt trên đầu gối, cố lấy lại hơi thở.

 

“Có thực sự cần thiết phải tự đả thương bản thân trước khi đến đây không?” Solus hỏi, vẫn lo lắng cho Lith.

 

"Không đổ máu thì không có vinh quang mà. " Lith trả lời bằng thần giao cách cảm. “Vừa trcậu được những vết thường chí mạng vừa tránh khỏi những nghi ngờ không cần thiết, một mình chống lại năm hiệp sĩ mà không có lấy một xây xát nghe khó tin lắm. Nhưng làm thế này thì một mũi tên trúng hai đích rồi còn gì.”

 

Thứ nhất là khơi mào được cơn thịnh nọ của Nana để bà ấy tìm hiểu mọi nguyên do của vấn đề, thứ hai quan trọng nhất là không phải bị điều tra thêm nữa. mớ hỗn độn này không nên gây ra quá nhiều sự chú ý không đáng có bởi nếu vậy thì mọi việc sẽ phản tác dụng mất.

Ta hiện tại không có người hỗ trợ đáng tin cậy. Nếu có chuyện gì xảy ra giữa Ta và Nam tước Trahan thì ta khó có thể bảo vệ họ mọi lúc mọi nơi được. Thật may khi họ chỉ nhắm vào mình ta thôi

 

Trong tương lai, ta phải cẩn thận để không đụng vào những ngươi không nên đụng, kéo thêm kẻ thù chỉ tổ phiền phức thôi, ít nhất là cho đến khi mình có đủ quyền lực hoặc sự ủng hộ. Ma thuật và sự giàu sang có là gì khi không còn ai yêu thương bên cạnh để chia sẻ, vậy nên ta không thể để mất họ được, phải bảo vệ họ cho bằng được.”

 

Toàn bộ cuộc trò chuyện với Solus chỉ kéo dài trong một giây.

 

Cậu vẫn còn hổn hển và thở khò khè, Lith kể cho bà nghe về vụ phục kích.

 

“Khi con đang trên đường đến đây, năm kỵ sĩ đã cố ép con từ bỏ việc học ma pháp đi.Nhưng khi con phản đối, họ đã cố giết con! Trong một khoảnh khắc may mắn con đã nắm lấy cơ hội và tiêu diệt được tên thủ lĩnh trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc

 

Khi hắn ta chết, đội hình của chúng trở nên hỗn loạn như rắn mất đầu và con đã tận dụng cơ hội đó để bảo vệ mình bằng cách tiêu diệt hết tất thảy bọn họ.Con đã giết người” Lith sụt sịt, lấy tay che mắt, giả vờ cố kìm nước mắt.

 

“Chúa ơi,con còn không nghĩ con có thể sống sót ra khỏi đó.như con vừa trải qua một con ác mộng vậy.”

 

Nana thực hiện một loạt các thủ pháp một cách khéo léo trước khi hô lên "Vinire Lakhat!"

 

Một quả cầu ma thuật ánh sáng ấm áp bao bọc cơ thể Lith, chữa lành mọi vết thương cho cậu.

 

“Đủ rồi, Lith. Ta có thể dễ dàng hình dung phần còn lại.” Nana vuốt ve đầu cậu, cố gắng an ủi cậu.

 

“Con đã làm rất tốt khi cố gắng chữa trị vết thương của mình  trước khi chạy đến đây để cảnh báo ta về tên quý tộc cặn bã này.” Bà giơ cây gậy lên, chĩa thẳng vào mặt Nam tước với vẻ đe dọa.

 

“Làm ơn, Quý bà Nerea, đừng vội phán xét, ta…”

 

“Ngươi xu nịnh và giả tạo đủ rồi đây!” Nana đang bùng nổ với cơn thịnh nộ.

 “ Thật ngộ quá đi khi trong cuộc trò chuyện giữa chúng ta hôm nay ngươi luôn miệng nhắc về cái gì là sự tôn trọng cái gì là đúng giờ và thứ xảy ra với cậu bé này hôm nay lại là một cuộc phục kích. Đừng bảo với ta tất cả chuyện này chỉ là trùng hợp .Không có cái gì là ngẫu nhiên tất cả là đương nhiên.”

 

Nam tước Trahan khuỵa xuống, hai tay chống xuống sàn phủ phục

 

“Làm ơn, Quý bà Nerea, hãy tin vào thiện ý của ta.  Ta không hề liên can đến vụ này. Sao bà có thể tin lời một đứa trẻ vẫn chưa hết kinh hãi vì bị tổn thương chứ, có lẽ trí nhớ của nó đã bị tác động đến mức lẫn lộn mọi thứ.Chưa kể đây chính là tội vu khống khi cậu ta còn chẳng có lấy một bằng chứng để chứng minh đó là ta làm kia mà. Bà khoan hãy vội vàng đưa ra kết luân”

 

Cảnh tượng cha cậu quỳ gối trước một thường dân khiến Ricker vô cùng sốc. Tuy nhiên, cậu ta vẫn đủ bình tĩnh để nhớ ra nó chính là một canh bạc, vì vậy cậu ta cũng quỳ xuống, cầu xin lòng thương xót.

 

 “ Đồ khốn nạn, tất cả đám quý tộc các ngươi, ta đã gặp quá đủ để biết các ngươi coi rẻ mạng sống của thường dân chỉ như rác rớm, rạc một lũ ích kỷ chỉ biết nghĩ đến bản thân mà chà đạp kẻ khác dưới chân mình, Ta thật....”

 

Nana ngừng chửi rủa vì Lith liên tục kéo tay bà ấy.Bà biết cậu đủ thông minh để hiệu giờ bà đang bao vệ cậu theo cách của bà. Để ngắt lời bà ấy như vậy, Lith hẳn phải có lý do chính đáng.

 

Cậu ta đang cho bà xem năm chiếc còi bạc, một trong số đó có vết cháy. Nana lấy một cái và bắt đầu dò xét cẩn thận.

 

Bà có thể ngay lập tức nhân ra đường nét trên gia huy chính là biểu tượng của gia tộc Trahan

 

“Làm tốt lắm, Lith.” bà thì thầm. “Ngay cả khi đối mặt với nguy hiểm, con cũng không để nỗi sợ làm lu mờ lý trí của con, con làm rất tốt.”

 

Bà mỉm cười dịu dàng với cậu, giống như một người bà tự hào về thành tích của cháu mình. Sau đó, vẫn giữ nguyên tư thế xoay lưng lại với nhà Trahan, bà ấy nhanh chóng thực hiện một số thủ ấn phức tạp trước khi thì thầm “Ekidu Ruha.”

 

Đôi mắt của Nana trong một thời gian ngắn biến thành màu đen với một quầng sáng mỏng cùng với số năng lượng đen tối.

 

Ekidu là từ ma thuật nguyên thủy của ma thuật bóng tối, giống như Vinire cho ma thuật ánh sáng hay Infiro cho ma thuật lửa.

 

Bà ấy đang sử dụng một câu thần chú hắc ám, Lith nóng lòng muốn xem tác dụng của nó. Tuy nhiên, cùng lúc đó, cách bà sử dụng câu thần chú khiến cậu bối rối.

 

“Tại sao phai sử dụng thủ ấn và chú pháp cho phiền chứ.”

 

Nana thay vào đó có thể dử dụng ma pháp vô chú mà, trước đây bà ấy cũng đã từng làm rồi.

 

Bà ấy không thể làm điều đó trong bí mật trước mặt họ sao?Ta không nghĩ một ma pháp đỉnh cao như vậy lạic ó thể được sử dụng cho đám yếu nhớt này.”

 

Nana quay lại, dùng gậy chọc vào hai cha con.

 

“bà ấy vừa đánh chúng bằng ma  pháp của mình.” Solus thông báo cho Lith. Mọi thư diễn ra rất nhah chóng, thậm chí còn chẳng có lấy một tia lửa điện.Nếu không có năng lcujw Ngoại Cảm của Solus hẳn cậu đã hoàn toàn bỏ lỡ nó rồi.

 

“Ngươi biện hộ đủ rồi đấy, ngươi muốn bằng chứng chử gì, ngần ấy đã đủ chưa?”

 

Bà đẩy chiếc còi bạc trước mặt Nam tước, quang phổ của nó chuyển sang màu đỏ, rồi trắng và cuối cùng là xanh lục. Cậu phải vận dụng từng chút tự chủ mà mình mới có để ngăn bản thân khỏi nôn mửa vì hoảng loạn.

 

“Giờ thì cút khỏi mắt ta! Nếu bất cứ điều gì xảy ra với người học việc của ta hoặc gia đình của cậu ấy dù gãy một cái móng tay cũng sẽ trả giá đắt.”

 

Hai người họ đứng dậy, chạy về phía chiếc xe ngựa mà không nói một lời. Lith vừa sốc vừa thất vọng trước hành vi của Nana.

 

 “Nanaa ghét quý tộc như muốn chết đi sống lại vậy mà giờ bà ấy vẫn có thể nhân từ như thế.Chết tiệt.”

 

Nana đến tiệm bánh để nói chuyện với người đánh xe đang ăn bánh ngọt trong khi đợi chủ nhân của mình.

 

“Này, nhóc” Chàng trai mới ngoàii 20,cao khoảng 1,77 mét .Cậu ta có mái tóc vàng và một khuôn mặt hiền lành, râu đã được cạo nhẵn nhụi. "Tên ngươi là gì?"

 

“Andy.” Cậu ấy trả lời trong khi nhấm nháp một chiếc bánh kem.

 

“Andy?” Nana nhướng mày. “Thật là một cái tên lạ tai đấy.”

 

Andy nhún vai.

 

“Thực ra chỉ là một biệt danh nhưng đỡ hơn cái tên thật, Hasa Diga Eebowai, nó khó phát âm muốn chết.”

 

Nana sửng sốt.

 

“Dù sao đi nữa, cô cần tôi làm gì, phu nhân Nana?”

 

“ngươi có vẻ là một chàng trai tốt, vì vậy đây là một lời khuyên thân thiện. Đưa chủ nhân của ngươi trở về nhà càng nhanh càng tốt, sau đó tìm cho mình một công việc mới.” bà nháy mắt.

 

Andy làm rơi chiếc bánh kem vẫn còn nóng hôi hổi, cúi đầu thật sâu trước Nana trước khi chạy đến xe ngựa.

 

Nana trở về nhà, mở cửa để Lith vào trong.

 

“Và bây giờ thì sao?” Cậu hầu như không kìm nén được sự thất vọng của mình. “Chúng ta có đợi động thái tiếp theo của họ không?”

 

Nana cười đắc ý.

 

“Động thái tiếp theo của chúng? NẾu chúng còn sống trước khi về đến căn nhà hòa nhoáng kia cái đã, con nghĩ ma pháp Hắc Ám để làm gì, ta chỉ muốn tránh làm ầm lêm trước mặt cả làng thôi?.”

 

Lith đột nhiên cảm thấy mình thật ngu ngốc

 

“Hay tuyệt cú mèo! Điều này sẽ dạy cho họ một bài học.” Cuối cùng cậu cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

 

"Đừng động vào chúng đấy." Nana nói với giọng điệu lạnh như băng. Bà đi vào phòng riêng của mình, Lith nhanh chóng theo sau.

 

Nhà của Nana thực sự giống với của Lith, nhưng phòng ăn nhỏ hơn, và thay vì ba phòng ngủ thì chỉ có một. Hai phòng còn lại là phòng nghiên cứu và phòng thí nghiệm giả kim thuật.

 

Bà đi vào phòng làm việc, mở một trong những ngăn kéo của bàn làm việc bằng chiếc chìa khóa bà đeo quanh cổ. Nana sau đó lấy ra một tấm vải bọc, để lộ một chiếc bùa hộ mệnh bằng bạc.

 

Nó có một viên đá quý to bằng hạt dẻ ở chính giữa, với những nét chữ phức tạp được khắc khắp nơi.

 

Lith không cần dùng Sinh Thần Nguyện Cảnh cũng có thẻ biết đó là một vật phẩm ma thuật.

 

“Đây là một bùa hộ mệnh giao tiếp. Mỗi thành viên của hiệp hội pháp sư cũng đều có. Bây giờ chờ ta một phút để báo cáo đầy đủ về âm mưu của Nam tước Trahan nhằm vào tình mạng đệ tử của ta

 

Ta rất ghét khi bị đám quý tộc tầm thường làm phiền Trước khi ta đặt lại cái này vào ngăn kéo, toàn bộ dòng dõi của chúng sẽ bị xóa sạch.Phỉa dạy cho đám quý tộc một bìa học mới được.”

 

Lith cúi đầu thật sâu trước Nana, thầm xin lỗi vì đã nghi ngờ nhân cách của bà ấy.

 

"Sư phụ, đồ đệ chờ lệnh từ người."

 

Báo cáo thực sự ngắn gọn. Sau khi được kích hoạt, bùa hộ mệnh tạo ra một hình ba chiều 3D nhỏ của một người đàn ông trung niên hói đầu, ngồi sau một chiếc bàn sạch sẽ và ngăn nắp.

 

Tất cả những gì Nana phải làm là giới thiệu đệ tử của mình, nói tên của quý tộc và pháp sư ở phía bên kia đã bắt đầu hướng dẫn.

 

Tuy nhiên, Nana đã đưa ra một mô tả ngắn gọn về sự thật, đưa ra những chiếc còi bạc làm bằng chứng. Lith có thể thấy từ biểu hiện của người đàn ông rằng ông ta không hề quan tâm đến những tiểu tiết như vậy.

 

Ông ấy vẫn ghi chép miệt mài, thậm chí bằng cách nào đó quét thử tiếng còi chỉ qua bùa hộ mệnh.

 

Sau khi mọi thứ đã làm xong, Nana giao cho Lith những nhiệm vụ đầu tiên của cậu ấy.

 

“Hãy bắt đầu bằng cách đọc 'Những điều cơ bản của phép thuật'. Là cuốn sách con đã cố mượn ba năm trước. Lith gật đầu.

 

“Đọc kỹ đi, có gì không hiểu cứ hỏi ta.trong trường hợp ta phải thăm bệnh, nếu không khẩn cấp thì không sao nhưng nếu khẩn cấp thì con sẽ phỉa đợi cho đến khi ta xong việc hoàn toàn.

 

Con có thể sử dụng nghiên cứu của ta.Khi con làm xong những thứ cơ bản ta sẽ cho con học lên cấp một ma pháp đầu tiên.”

 

Lith chạy trở lại phòng chờ, lấy thứ mà mình đã mong chờ từ lâu. Ngồi sau bàn làm việc, trước mặt là cuốn sách dày cộm, nó làm cậu nhớ đến hồi còn đi học.

 

Cậu như trở lại thời sinh viên, vừa quen thuộc vừa thoạt yên tâm.

 

Lith gạt tình cảm sang một bên và mở cuốn sách ra, bắt đầu đọc nó từ lời tựa của tác giả.

 

“Tên tôi là Lochra Silverwing. Tôi được biết đến là nữ phù thủy tài ba nhất của vương quốc Griffon, và cũng là người duy nhất trong thế hệ của tôi đạt được danh hiệu Phù thủy…”

 

“Phù thủy là cái quái gì vậy? Không phải nó chỉ là một từ đồng nghĩa với pháp sư sao?” Lith dừng lại một giây, ghi nhớ trong đầu để  lát còn hỏi về thứ bậc của các pháp sư với Nana

 

“…Tôi muốn dành tặng cuốn sách này cho tất cả các độc giả nữ của mình, với hy vọng họ có thể tận dụng nó và phát huy tiềm năng vượt trội của mình.

 

Trong một thế giới bị tàn phá bởi các cuộc chiến tranh do đàn ông gây ra, điều quan trọng nhất đối với phụ nữ chúng ta là giữ vị trí hàng đầu của mình trong lĩnh vực ma thuật. Hãy để tâm trí tĩnh lặng yên bình của chúng ta xoa dịu cơn giận dữ man rợ đang ngự trị trong trái tim họ.”

 

“Cái quái gì vậy?!” Lith nguyền rủa, nhảy khỏi ghế.

 

Cậu chạy thẳng đến chỗ Nana, cuốn sách vẫn cầm trên tay, đang rất cần lời giải thích.

 

“Xin lỗi vì đã không nói cho ngươi biết sớm nhưng nó là sự thật đó.” Nan cười khúc khích.

 

“Giống như đàn ông mạnh mẽ hơn về thể chất, phụ nữ có xu hướng sử dụng ma thuật linh hoạt hơn. Đó là bản chất cuả thế giới.” (xem chương 12 để biết thêm chi tiết)

 

“Chết tiệt!” Lith hét lên trong lòng, giữa những tiếng cười khúc khích của Solus.

 

“Điều này có nghĩa là con phải bất đầu từ đây ư?” Là những gì cậu ấy thực sự nói.

 

“Đúng vậy đấy, quỷ nhỏ. Có thể là vương quốc Griffon, cũng có khi là đế chế Gorgons hay các bộ tộc trên sa mạc Blood Sand, phụ nữ thường nắm giữ hầu hết các vai trò quan trọng trong các hiệp hội pháp sư khác nhau. Ngay cả ta cũng không nghĩ có ngày mình lại nhân một đệ tử là nam đâu.

 

Hồi tôi còn học ở học viện ma pháp,hơn 70% học sinh là nữ. Ta không nghĩ theo thời gian mọi thứ đã thay đổi rất nhiều. Nếu con nhắm đến những vị trí hàng đầu,các nữ sinh ắt sẽ là đối thủ của con.”

 

"Nghe hay đấy." Lith cảm thấy chán nản. Cậu ta không phải loại đàn ông phân biệt đối xử,dù giới tính có là gì thì cậu vẫn một mực khinh thường loài người. Điều khiến cậu chán nản vì một lần nữa lại ở bên yếu thế của cuộc đời.

 

“Không tiền tài, không tài năng, không đẹp trai. Ta thậm chí còn đang xoay sở để trở thành người có một nhân sinh quan tốt đẹp hơn.Hay thật đấy. Cậu ta đã nghĩ.

 

"Kia kia." Nana xoa đầu cậu. “Đừng chán nản như vậy chứ. Lịch sử đầy những Nam pháp sư mạnh mẽ.Giới tính chung quy cũng chỉ là giới tính, thứ quan trọng thật sự là tài năng. Một ngày nào đó con thậm chí cũng có thể trở thành một Magus.”

 

“Ồ, vâng, nhắc đến Magnus mới nhớ, Bà ơi Phù thủy là gì vậy?”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương