Chí Tôn Ma Pháp Sư
Chapter 27. Bị Mai Phục

Sau khi kết thúc lễ hội mùa xuân, không có gì lớn xảy ra và cuộc sống của Lith trở lại nhịp sống thường ngày.

 

Solus đã chứng tỏ minh là đối tác huấn luyện Ma pháp vô giá của Lith.dù kiến thức trong quá khứ đã không còn, chưa kể lối sống quá ngây thơ đi nữa thì trong hai người thì tri thức của cô vẫn nhỉnh hơn.

Solus không bị giới hạn ở năm giác quan của con người, mà thực sự có mười hai giác quan. Solus chắc chắn rằng bằng cách lấy lại sức mạnh của mình, cô ấy sẽ có thể thức tỉnh nhiều hơn nữa.

 

Năng lực Ngoại Cảm của Solus đã giúp Lith hiểu rõ hơn về các quy luật ma thuật quyết định tài năng bẩm sinh của con người và khả năng chứa mana.

 

Năng lực Ngoại Cảm của cô ấy tương tự như Sinh Thần Nguyện Cảnh của Lith, nhưng sâu sắc và chính xác hơn nhiều. Solus có thể nhìn thấy dòng chảy mana trung chuyển trong đá cuội hay thậm chí là một ngọn cỏ. Khi nhìn vào một ai đó, cô ấy ngay lập tức có thể nắm bắt tài năng ma pháp của họ là gì

 

Quan trọng hơn nữa, cô ấy có thể sử dụng Năng lực Ngoại Cảm của mình ngay cả trong ký ức của Lith. Theo Solus, mana cũng chứa những quang phổ có thể cảm biến được bằng giác quan chỉ là con người thiếu phương tiện và năng lực để có thể giải thích chúng.

 

“Khi người còn ở Trái đất, ngươi không có lõi mana.thế giới cũ nơi ngươi đã từng gắn bó không có lấy sự tồn tại của cái gọi là mana. Chuyện tương tự cũng xảy ra trên còn tàu không gian của người ngoài hành tinh.

 

Nhưng khi ngươi được sinh ra ở đây, bạn đã bắt đầu hình thành một lõi mana màu máu dù nó bé tí teo.bằng cách hấp thụ và dung hòa năng lượng Đất Trời của Tân Thế giới bằng kỹ thuật thở của ngươi, ngươi đã chuyển nó từ quang phổ đỏ lên thành quang phổ màu cam”

 

“Mất tới 4 năm nỗ lực không ngừng nghỉ mới thăng cấp một bậc sao?” Lith khá chán nản trước tin này.

 

"Không hẳn vây đâu. Lõi năng lượng của ngươi sẽ liên tục phát triển trong quá trình ngươi lớn lên, giống như bao người khác vậy.

Vào thời điểm ngươi sinh ra, lõi mana của Tista đã có màu đỏ anh túc và màu bạc dần qua từng năm. Hiện tại nó có màu cam nhạt, và ta sẽ không ngạc nhiên nếu sau kỳ phát triển cao nhất của cô ấy kết thúc, nó chuyển sang màu vàng, hoặc thậm chí là xanh lục. Cô ấy có vẻ khá tài năng về phép thuật.”

 

“Còn tôi thì biết tình sao đây chứ?” Lith cứ cảm thấy bản thân mình tệ dần đều“ nói vậy có nghĩa tôi là một kẻ thất bại hoàn toàn, dù là trong ngoại hình hay tài năng đều chẳng được tích sự gì đúng không?”

 

“Đừng có càm ràm nữa và nghe ta đây này. Ngươi quên rằng ngươi còn nhỏ hơn con bé hai tuổi sao và ta không biết liệu giữa nam và nữ có phát triển mana với tốc độ khác nhau hay không?

 

Ngoài ra việc ngươi liên tục nhảy cóc trong quá trình luyẹn tập khiến ta khó xác định năng khiếu thực sự của ngươi là. Sau mỗi chu kỳ mở rộng lõi và nén mana, lõi năng lượng của ngươi sẽ nâng lên một tông quang phổ cao hơn.  

 

Chỉ cần ngươi đến kỳ loại bỏ tạp chất ra khỏi lõi mana của mình, nó sẽ chuyển tiếp sang cấp độ tiếp theo.Như giờ đây, của ngươi là màu xanh đậm.

 

“Ta đang nghĩ liệu có khi nào lõi mana này lại có liên quang đến quang phổ ánh sáng hay không?” Lith cân nhắc. “Một lăng kính có thể chia ánh sáng trắng thành các các màu ánh sáng cơ bản: đỏ, cam, vàng, lục, lục lam, lam, tím.”

 

"Chính là vậy đó." Solus tâm gật đầu. “Nhưng nó cũng có thể liên quan đến lửa. ngọn lửa cũng tuân theo nguyên tắc tương tự, ngọn lửa màu cam và vàng chỉ từ 1200 độ C trong khi lửa màu xanh đến trắng thì lên đến 2000 dộ C, v.v. Câu hỏi thực sự của chúng ta là:Giai đoạn cuối của quá trình thì lõi mana sẽ là màu tím hay màu trắng đây?”

 

Lith lắc đầu.

 

“Ta thấy đầu như muốn nức cả ra.có cảm giác như quay lại thời đại học vậy, ngày nào cũng phải vùi đầu vào kiểm tra thi cử. Rồi cố gắng lấy được vài tấm bằng cấp, danh hiệu,Và tôi sẽ lại rơi vào vòng lặp trầm cảm luẩn quẩn nặng nề. Mới nghĩ đến đó thôi đã thấy rùng cả mình.”

 

“Quay về thực tại thôi, nếu như cô nói của tôi là màu xanh đậm vậy còn Nana thì sao?

 

“bà ấy là người duy nhất có lõi mana màu lục lam nhạt. Được sinh ra với tài năng thiên bẩm, bà ấy thực sự rất ấn tượng.”

 

"Trong làng còn người nào tài năng được vậy không?" Lith phải xem xem liệu có đối thủ nào để anh cạnh tranh hay không để còn biết đường suy tính.

 

"Không. Thằng nhóc ốm yếu mà bá tước Lark mang theo có lõi mana màu vàng hơi bạc màu, nhưng ta không nghĩ cậu ta sống gần đây.”

 

Lith thở dài, tất cả những thông tin đó làm cậu choáng ngợp. Bao năm qua cậu chỉ tự lừa dối mình rằng bản thân là một tồn tại đặc biệt, là kẻ được chọn là người mạnh mẽ hơn bắt kỳ ai..

 

Bây giờ cậu trông chả khác gì ếch ngồi đáy giếng, cuối cùng cũng khám phá ra sự bao la của biển cả.

 

“Nhặng xị lên cũng không thay đổi được gì, xắn tay áo lên và bắt tay vào làm việc nào.Có những thứ không thể đạt được nếu không nỗ lực.”

 

Lith và Solus cùng nhau tu luyện xuyên suốt một năm ròng rã, ngày càng thân thiết hơn như hai anh em song sinh vậy

 

Sinh nhật của Lith rơi vào mùa thu, nhưng mọi hoạt động chính trong làng sẽ bị trì hoãn cho đến mùa xuân năm sau.VÌ theo lời Nana thì thay vì đi học hai năm ở trường công lập thì có thể học việc trong một năm thôi, Thế là Lith lại tiếp tục đợi đến tận mùa xuân năm sau mới có thể bắt đầu học ma thuật.

 

Vào cuối mùa đông, trời quang mây tạnh, việc buôn bán giữa làng và các nhà nông ngày càng xôm họp hơn

 

Nhờ đó mà Nana có thể tiện đường nhờ các bệnh nhân của bà chuyển lời đến hàng xóm của họ là gia đình Lith, ngày bà ấy ấn định để bắt đầu việc học cho cậu ta, khi họ đến thăm bệnh ở chỗ bà để chữa lành các vết thương bất cẩn gây ra trong quá trình sửa nhà đón xuân.

 

Ngày mà cậu mong chờ cuối cùng cũng đã đên,Lith dậy sớm, vẫn dọn dẹp nhà cảu mình và nhà Selia như một thói quen hằng ngày rồi mới đi đến làng.

 

Nữ thợ săn này đã làm rất nhiều điều cho cậu đến nỗi Lith coi cô như một người dì. Dù có là Một người keo kiệt, hay cằn nhằn lúc nào cũng ép giá giao dịch như tống tiền cậu vậy,nhưng dù sao cũng là một người thầy đã dạy dỗ cậu.

 

Sáng hôm đó cả nhà được một trận nhốn nháo. Mọi thành viên thân yêu trong gia đình cậu ấy đều rất hào hứng khi nghĩ đến sắp sửa có một ma pháp sư tại gia, hồi hộp đến mức bỏ bữa thay vào đó là không ngừng khuyên bảo cậu đủ thứ chuyện trên trời dưới đất cái gì nên và không nên làm.

 

"Con đừng có chờ cận giờ mới đi, tốt hơn là đến sớm chứ không nên trễ giờ trong ngày đầu tiên.”

 

“Ngoan ngoãn và nghe lời Nana nhé con, bà ấy sẽ dạy con thành một ma pháp sư tuyệt vời!

 

Thêm một lý do nữa khiến mọi người lo lắng và coi trọng ngày đầu tiên học việc của cậu ấy đến vậy là vì cậu ấy phải vào lành một mình.

 

Vì không chỉ có ngôi nhà là cần phải sữa chữa mà kể từ khi từ mặt Orpal, họ rất cần nhân lực để chăm sóc trang trại và đàn gia súc, mà nếu vậy thì không ai có thể tiễn cậu một đoạn đến làng được

 

.Lith không bận tâm lắm, chỉ là đi bộ 30 phút thôi mà, ngày nào cậu chả đi đến mòn cả giày, nhưng Raaz và Elina lại thấy như thể mình đang bỏ rơi đứa con trai bé bỏng của họ trong thời khắc quan trọng này vậy.

 

Lith lao ra khỏi nhà,để không phải tiếp tục hứng những trận lo lắng thái quá thêm nữa. Đối với việc học nghề, Lith đón nhận bằng tâm thái ung dung tự tại, cũng có phải lần đầu tiên cậu đi học đâu chứ. Lo gì

 

Nhưng họ đã thành công trong việc khiến cậu ấy lo lắng như một cậu thiếu niên trong buổi hẹn hò đầu tiên. Sau khi hoàn thành công việc ở nhà Selia và thu tiền như thường lệ, Lith bồn chồn nhìn mặt trời.

 

Nhưng họ làm như đây là buổi hẹn hò đầu tiên thời niên thiếu của cậu vậy, và Lith đã bị họ làm cho lo lắng theo. Dọn dẹp nhà Selia xong xuôi rồi lấy tiền công như thường lệ.Lith hướng về phía Mặt trời, lòng cậu bồn chồn không ngớt.

 

“Chết tiệt, trời vẫn còn chưa sáng lắm. Và tôi ở đây, rùng mình sợ hãi. Tôi vẫn còn rất nhiều thời gian.”

 

“ Trời vẫn còn chưa sáng hẳn, mà mình lại ở đây, tự dọa sợ bản thân...không được, vẫn còn  nhiều thời gian, phải cố gắng tĩnh tâm thôi.

 

Lith bước nhanh về phía ngôi làng, hy vọng rằng khi cậu đến ít nhất Nana cũng đã dậy rồi. Đến sớm như vậy nhỡ mà đánh thứ bà ấy khi đang ngủ thì khỏ xử lắm.

 

Đi được nữa đường, Lith nhận thấy có gì đó không đúng. Bên đường xuất hiện kỵ sĩ.

 

Việc thấy người lạ vào làng từ sáng sớm đã là điều bất thường, nhưng điều thực sự khiến cậu lo lắng là người đàn ông đó đứng như tặc tượng, không nhúc nhích. Dù là ai đi nữa thì rõ ràng đang đi tuần tra

 

Ngay khi người kỵ mã nhận ra Lith, hắn ta lấy từ dưới áo sơ mi ra một chiếc còi bạc, tuýt một còi thiệt dài như báo hiệu.

 

Lith vẫn tiếp tục tiến về phía trước, chậm rãi, từ tốn, sẵn sàng động thủ nếu cần.

 

Chẳng mấy chốc, tên trinh sát họp lại cùng 4 tên kỵ binh khác và họ bắt đầu phi nước kiệu về phía Lith theo đội hình mũi tên.

 

Lith dừng lại, miệng lẩm bẩm như sẵn sàn thi triển ma pháp.

 

“Nhóc con, ngươi là Lith đúng chứ? Con trai của Raaz và Elina?”tên ktj binh lên tiếng hỏi. ông ta là một người đàn ông trung niên, với mái tóc và đôi mắt màu nâu. bộ ria mép của ông ta được cắt tỉa hoàn hảo, và mọi thứ từ tư thế đứng thẳng cho đến giọng điệu chỉ huy của ông ta đều cho thấy đây là một chỉ huy.

 

Nhìn kỹ, tất cả kỵ binh đều có khí thế giống nhau, hành quân hoàn toàn thẳng hàng. Tuy nhiên, họ mặc quần áo thường dân, áo sơ mi trắng bên ngoài quần săn bằng da.

 

“không phải giờ còn quá sớm để đi săn với đống trang phục sơ sài kia sao” Lít nghĩ. “Trừ khi họ cần tránh đánh động cho muôn dân biết đến sự hiện diện của họ.”

 

“Ngài không phiền nếu cho ta biết tên của ngài chứ? Vì mẹ dặn chau là không được nói chuyện với người lạ” Lith quyết định câu giờ, trong khi cậu và Solus đang quan sát tình hình xung quanh để tìm ra liệu có kẻ nào đang theo dõi từ đằng xa hay còn bất kỳ một tốp quân tiếp viện nào nữa hay không.

 

“Ta thấy đây chỉ là năm người đàn ông, sức mạnh thể chất trên trung bình, lõi mana màu đỏ đậm.” Solus báo tin nhưng cậu cũng đã dùng Sinh Thần Nguyện Cảnh quét qua một lượt rồi chỉ để chắc chắn hơn thôi.

 

“Ta hỏi ngươi Nhóc, có phải hôm nay là ngày đầu tiên học việc của ngươi đúng chứ?

 

Lith tỏ ra nhăn nhó.

 

“Ai đã cử tên này đến chắn đường mình vậy ta, hắn biết quá nhiều rồi.”

 

"Cháu ấy à...?" Lith đáp trả quyết liệt. “Chú là ai, cháu không biết chú đi ra đi.”

 

“Ta ở đây để cho ngươi một lời khuyên chân thành thằng lỏi con, hôm nay ngươi NÊN có vẻ không khỏe lắm và tốt nhất là ngươi nên đi về nhà và chui vào giường ngủ ngay, đừng tiếp tục lảng vảng nữa.”

 

Con thịnh nộ của Lith lớn dần đều theo từng câu chữ của tên kỵ binh và cậu sẽ thể hiện nó ra ngay bây giờ.

 

“Không hề, sức khỏe của cháu hoàn toàn ổn, giờ thì tránh đường cho cháu đi!”

 

Năm người đàn ông đồng loạt hạ tay nắm lấy vĩ khí đeo ở trên thắt lưng, giữ chặt dây cương sẵn sàng tấn công nếu có lệnh.

 

 “Cơ hội cuối cùng để ngươi nghĩ lại, Quay về ngay bây giờ, với một căn nhà đẹp đang chờ ngươi, người mẹ xinh đẹp yêu thương ngươi và còn cả hai người chị gái hết mực duyên dáng đang đợi ngươi ở nhà đấy.Hẳn ngươi sẽ buồn lắm nếu có chuyện gì không may xảy ra với họ nhỉ?”

 

Lith tỏa ra một luồng sát khí mạnh mẽ đến nỗi buộc đám con ngựa phải lùi lại một bước. lông tơ trên người đám kỵ sĩ lập tức dựng đứng.

 

“Ta đã muốn nương tay nhưng giờ ngươi khiến ta thay đổi ý định rồi.”

 

Lith vung tay phải lên, năm lưỡi đao tạo ra từ gió quất vào chân đám ngựa, khiến chúng đau đớn khuỵa xuống.

 

"Giờ thì ngươi không còn đường quay đầu nữa đâu."

 

Người đàn ông có ria mép khéo léo xoay xở lăn xuống ngựa chỉ bằng tay phải,tránh để không bị con ngựa đè lên. Còn ba người còn lại thì không làm được như vậy.

 

"GIết nó!Làm ngay!!"

 

“Quỳ xuống!” Lith thanh âm lạnh lùng, lời nói như đá tảng đè lên hai người kia, buộc họ phải quỳ xuống.

 

Ma Thuật Linh HỒn của Lith mạnh hơn bao giờ hết, và như đã tuyên bố cậu sẽ không nương tay.

 

“Cái quái gì vậy? Trung sĩ, tôi không đứng dậy được!” Người đàn ông cố chống tay xuống đất nhưng vẫn không nhấc thân dậy được.

 

“Ngậm mồm lại và đừng có nhìn ngó lung tung. Ta đã bảo Quỳ Xuống!”Một đợt áp lực khác dồn đến, còn dữ dội hơn lần trước, ép đầu họ đâm sầm xuống đất

 

Dù đã ném vũ khí sang một bên, lấy tay chặn lại nhưng họ vẫn không chịu nổi trước lực tác động kinh hoàng đó, đầu đập xuống đất đến chảy máu.

 

"Tốt rồi, nếu cảm phiền chúng ta sẽ tiếp tục cuộc trò chuyện dang dở sau khi ta xử lý những người không có quy củ này đã nhé.” Lith áp sát kỵ sĩ gần nhất, vẫn bị đè dưới con  ngựa, chận đã bị kẹp gãy, khiến anh ta  ta đau đớn hét lên, mặt mày tía tím.

 

Với một cái vẫy tay, cả người và ngựa cùng nghẹo đầu 180°, cổ bị bẻ gãy giòn tan như một gốc củi khô.

 

“Cút đi đồ quái vật, tránh ra ta ra, đừng có đến đây!” ứng cử viên sáng giá tiếp theo không nhịn được mà ré lên trong kinh hãi tột độ.

 

“Ta mà là quái vật thì lũ sẵn sàng phóng hỏa một nhà dân toàn người vô tội và cưỡng bức một đứa trẻ tám tuổi, v.v lũ kinh tởm các ngươi sẽ là gì đây?” không đợi hắn ta trả lời, Lith dùng áp lực ép dập đầu hắn  rồi cho nó nổ banh chành như pháo hoa lễ hội vậy.

 

"Làm ơn làm ơn tôi hoàn toàn vô tội mà, tôi chỉ làm theo lệnh thôi!” Một cậu thanh niên tóc vàng, mặt mũi sáng sủa cố gắng cầu xin trong tuyệt vọng.

 

 “Chỉ là làm theo mệnh lệnh thôi...không biết các ngươi đã áp dụng cái cớ này bao nhiêu lần để phạm tội như một đám du côn vô lại rồi.Nhưng các ngươi thấy đấy.Ta khiến các ngươi ra nông nỗi này cũng chỉ là đang làm theo mệnh lệnh thôi.mà Chính Xác hơn là mệnh lệnh của Chính Ta.”Một tia lửa điện đánh trúng cả người và ngựa, biến ngọn lửa thành nấm mồ chôn cuối cùng cho một cái kết thúc đầy đau đớn và xuẩn ngốc..

 

Lith quay lại chỗ hai tên đàn ông đang quỳ. Họ vẫn đang cố gắng vùng vẫy để thoát khỏi sự kiểm soát của cậu ta, khuôn mặt tái nhợt như ma chết trôi vừa nghiến răng ken két trong khi vận sức.

 

"Xin lỗi đi." Lith nói với một nụ cười vui vẻ, trong khi để họ ngẩng đầu lên. “Ma pháp [Giai Ngẫu] của ta không dễ hóa giải đến vậy đâu.cần nhiều hơn từng ấy sức lực để có thể đủ sức thoát khỏi nó đấy!”

 

Hai người họ muốn cầu xin tha thứ,nhưng miệng lại không mở ra được. như thể hai hàm răng của họ đã dính chặt lấy nhau vậy.

 

“Bây giờ, ta có một tin tốt và một tin xấu.Tin xấu là ta sẽ khử cả hai cùng một lượt, mấy người chả có giá trị gì cả ngoài trừ tên chỉ huy này. tin tốt là ta cho phép các ngươi được nói lời cuối cùng, có muốn trăn trối gì không?"

 

“Làm ơn, đừng giết tôi! Tôi vừa kết hôn,sau vụ này tôi sẽ được ban thưởng hậu hĩnh!Vợ tôi rất cần số tiền đó để chăm con. Làm ơn, tôi vẫn còn muốn được hoàn thành trách nhiệm một người chồng một người cha. Xin hãy tha cho tôi”

 

Lith phát ra một tiếng cười tàn nhẫn, không vui.

 

“Ngươi cầu xin người khác nhưng muốn ai cũng phải tự nguyện giúp mình, vậy thì không ổn lắm đâu. Ngươi nhắc đến vợ nhưng sao ta cứ nghe ra một góa phụ ấy nhỉ?”

 

Lith đặt tay trái lên đầu người đàn ông, đóng băng cả cái đầu.

 

Nó nặng trĩu rơi xuống đất như trái cây sai quả, vỡ tan tành thành vô số mảnh xương, da và não văng ra khắp nơi

 

Người đàn ông có ria mép bắt đầu nôn mửa không kiểm soát được, nhưng miệng ông ta vẫn ngậm chặt. Bãi nôn vẫn cố gắng thoát ra từ mũi hắn ta, nhưng phần còn lại hắn ta buộc phải nuốt xuống liên tục để tránh bị nghẹt thở.

 

Lith giơ tay lên, khiến tên đàn ông với bộ ria mép chỉnh tề của ông ra lơ lửng giữa không trung, để hắn có thể nhìn thẳng vào mắt cậu

 

“Và bây giờ, ngươi chỉ có hai lựa chọn ngươi cho ta tất cả thông tin mà ta cần rồi ta sẽ cho ngươi chết một cái chết em ái. Hoặc là ngươi sẽ phải chịu án tra tấn cực hình đến chết. Sao, ý ngươi thế nào đây, tự quyết đi.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương