Chí Tôn Ma Pháp Sư
Chapter 15. Cuộc Đụng Độ (Phần 1)

Trong những ngày tiếp theo, Lith cố thử khám phá về những thay đổi đã xảy ra trong cậu. Cơ thể cậu cảm thấy nhẹ nhàng hơn bao giờ hết, tất cả các năng lực thể chất trở nên vượt bậc, giác quan nhạy bén hơn hẳn.

 

Ngoài ra còn có những thay đổi trong ngoại hình của cậu theo chiều hướng tốt. Những nốt ruồi trên cơ thể đã giảm đi rõ rệt, làn da mịn màng hơn, tàn nhang quanh mũi và mắt đều biến mất như vừa đi Spa ở Trái đất về.

 

Lith ghi lại tất cả những thay đổi này, cố gắng lý giải chuyện gì đã xảy ra, nhưng không để tâm lắm đến những thay đổi bề ngoài. Ngay cả khi không có nốt ruồi và tàn nhang nào,thì cậu trông vẫn thô kệch xấu xí như cũ.

 

Nếu cậu ấy mà đẹp được như mẹ thì tốt quá, không giống như chị gái của mình, Lith không có vẻ đẹp hay sự duyên dáng nào. Elina di chuyển rất nhẹ nhàng và mượt mà bay bổng như tấm vải voan, còn cậu thì đi bước nào bước ấy rúng động trời cao.

Lith có đôi mắt sâu giống bố, vầng trán cao và chiếc mũi hơi quá cỡ so với khuôn mặt.

 

Cậu ta không xấu nhưng thậm chí cũng không dễ nhìn. Nếu được chấm điểm bản thân, cậu chỉ cho 6/10. Hy vọng cải thiện ngoại hình duy nhất của Lith là tuổi dậy thì, để có thể thoát khỏi thân hình gầy gò và khẳng khiu của mình.

 

Tìm ra những thay đổi trong lõi mana cần nhiều thời gian hơn trước, Lith hiểu rằng mana của mình vừa trải qua một sự thay đổi về chất, trở nên tinh khiết và đậm đặc hơn.

 

Điều này cho phép Lith thi triển ma thuật mạnh hơn, đồng thời giảm thời gian cậu ấy cần kiểm soát ma pháp nguyên tố và linh hồn, giúp tăng tốc độ thi triển ma thuật.

Thông qua Đề Thần, giờ đây cậu ấy có thể cảm nhận được sự hiện diện của vật chất giống như những mảnh ghép nằm rải rác quanh cơ thể, trong các cơ quan, mạch máu và thậm chí cả trong đường thần kinh.

 

Bất cứ khi nào cậu ta sử dụng kỹ thuật Tích Lũy, cậu cũng có thể thấy các hạt nguyên tử giống như hắc ín bé hơn bị kéo về phía lõi mana, trong khi những hạt nguyên tử hắc ín lớn hơn sẽ liên tục chia nhỏ ra theo chu kỳ cho tới khi đủ điều kiện di chuyển đến lõi.

 

Tự tin vào sức mạnh mới của mình, Lith bắt đầu tiến sâu hơn vào rừng, săn lùng những con mồi lớn hơn. Cậu không còn sợ những con thú săn mồi nữa. Thay vì lẩn trốn như trước kia, giờ đây cậu đã có thể săn ngược lại chúng.

 

Lith muốn gia đình của mình có đủ lông thú để may một bộ quần áo ấm cho tất cả mọi người. Cậu ấy phát ốm vì phải mặc quá nhiều lớp quần áo trong suốt mùa đông qua, nó cồng kềnh khiến cậu không thể di chuyển, mỗi bước đi đều chậm rì, lạch bạch như một con chim cánh cụt.

 

Vấn đề là khi Lith di chuyển trong rừng cậu vẫn gây ra nhiều tiếng ồn, và không che giấu được sát khí làm cảnh cáo những con vật không đủ dũng mãnh đương đầu với mình.

 

Chỉ nhờ ma pháp Sinh Thần Nguyện Cảnh. ma thuật linh hồn đã được mở rộng phạm vi tác dụng lên đến 30 mét, vì vậy cậu ta có thể dễ dàng giết bất kỳ con vật nào cố gắng dù đang lẩn trốn chuyền cành hay bay trên trời đi chăng nữa.

 

Khi không thể bắt được thứ gì, Lith sẽ bắn hạ bất kỳ con chim nào lơ là bay trong phạm vi của mình.

 

Một ngày nọ, Lith đang khám phá một khu vực mới trong rừng Trawn, với hy vọng làm thịt được một con thú có bộ lông ấm áp, một múi tên trúng hai đích.

 

Trong khi nhìn vào một gò đất nhỏ, Sinh Thần Nguyện Cảnh của cậu ta phát hiện ra ba năng lượng sống đang ẩn náu vài mét dưới lòng đất. Chúng không đủ mạnh mẽ để trở thành kẻ săn mồi, nhưng đủ lớn để trở thành một bữa trưa hoàn hảo.

 

“Nếu đó là loài gặm nhấm hoặc động vật có trí thông minh, có lẽ chúng sẽ có nhiều hơn một ngách bỏ trốn. Để không lãng phí thời gian thì phải đuổi chúng ra ngoài.”

 

Sau khi leo lên vị trí cao nhất của gò đất, không rời mắt khỏi con mồi, Lith thi triển thổ thuật.

 

“Magna!” Mặt đất xung quanh cậu ta bắt đầu rung chuyển, khiến hang và các đường hầm nhỏ của sinh vật dưới lòng đất sụp đổ. Các sinh vật bắt đầu hoảng sợ, chọn con đường nhanh nhất để thoát thân ra ngoài.

 

Lith bắt đầu chạy, theo dõi các chuyển động không ngừng dưới mặt đất của chúng ở khoảng cách gần nhất, không để chúng lọt khỏi mắt mình bằng ma pháp linh hồn.

 

Từ một cái lỗ được ngụy trang kỹ gần một bụi cây, ba chú thỏ to béo chui ra, hai con trong số đó còn khoác trên mình bộ lông trắng như tuyết.

 

"Quá đã!" Lith hét lên phấn khích và chỉ với một cái búng tay cổ lũ thỏ đã bị vặn 180°.

 

“Mình sẽ giữ lấy con có bộ lông chuyển nâu cho riêng mình, còn hai con lông trắng này mình sẽ dùng để đổi một số lượng lớn lông hàng thứ phẩm với Selia. Hôm nay bội thu rồi.”

 

Lith đã quá quen với việc tự lẩm bẩm một mình trong rừng, cốt cũng chỉ để phá vỡ không gian yên ắng tĩnh mịch. Cậu treo tai thỏ vào thắt lưng và bắt đầu đi về phía nhà Selia.

 

Sau vài bước, Lith nghe thấy một âm thanh kỳ lạ đang tiến lại gần. trước giờ cậu chưa từng nghe thấy nó, không biết nó bắt nguồn từ đâu. Chẳng mấy chốc, Lith có thể nhìn thấy hai con ngựa ở đằng xa, phi nước đại về phía cậu ta.

 

 “Chết tiệt, là do mình đã gây nhiều tiếng ồn quá chăng, giờ sao đây, ở lại tranh chấp hay chuồn êm đây?” Cậu kích hoạt Sinh Thần Nguyện Cảnh xem số lượng và năng lực của đối phương để quyết định nên rút hay ở lại. Ngựa thì chỉ là loại ngựa thường, còn kẻ đang cưỡi trên yên thì không mấy ấn tượng lắm.

 

Người tiên phong biểu hiện sức mạnh chỉ ngang ngửa Selia trong khi người phía sau thậm chí còn yếu hơn cả Raaz, cha của Lith.

 

Lith thầm nở một nụ cười tàn độc. “Chà, cũng đáng xem đấy, lần chạm mặt đầu tiên với nhân loại ở Tân Thế Giới! Liệu có tốt đẹp hơn được phần nào hay không? Hay nhân loại ở đâu cũng chỉ là nhân loại? Cũng chỉ là một lũ bản chất dòi bọ và đáng ghê tởm? Thật nóng lòng muốn biết làm sao!”

 

Lith mai phục, đợi những kẻ đó đến gần.

 

Người đàn ông đầu tiên rõ ràng chỉ là một hầu cận, mặc bộ đồ thợ săn làm bằng da thuộc chất lượng thấp với huy hiệu ở cả ngực và vai. Hắn ta là một người đàn ông trung niên không cạo râu, với mái tóc ngắn đen tuyền, đôi mắt hằn học tia giận dữ như một kẻ tử tù vậy.

 

Người đi sau hắn ta mặc một bộ vest chất lượng tốt hơn nhiều, có lẽ là hàng hiệu. Cậu ta cũng đeo một chiếc huy hiệu giống như vậy trên ngực, nhưng chiếc huy hiệu này dường như được thêu bằng lụa vàng.

 

Cậu ta là một đứa trẻ khoảng mười sáu tuổi, với khuôn mặt đẹp trai rạng ngời và dáng người chuẩn nam mẫu áo tắm. Bộ đồ da bó sát làm nổi bật cơ thể vạm vỡ của thiếu niên nhịp nhàng theo sự di chuyển của con ngựa mà cậu ta cưỡi.

 

Lith cảm thấy thực sự bực mình, và cậu biết chính xác tại sao.

 

“Tôi thực sự hy vọng cậu ấy càng đẹp trai càng tốt. Nếu không, chẳng những ta bắt đầu tin vào hoàng tử quyến rũ, mà ta còn sẽ chết vì ghen tị.”

 

"Này thằng nhóc kia!" Người hầu có giọng điệu thô lỗ. “Tiếng động vừa nãy là mi gây ra sao?”

 

Lith trưng ra vẻ mặt ngây thơ nhất của mình, đóng vai sói đội lốt cừu.

 

“Chúc một ngày tốt lành, thưa quý ngài. Tôi chỉ đang đi săn mà thôi. Hãy thứ lỗi nếu tôi có làm gì khiến các ngài đây kinh sợ.”giọng của Lith mang âm hưởng hối lỗi kỳ lạ, cốt cũng chỉ để khơi mào lòng hiếu kỳ của họ.

 

"Mi đã săn được chúng ở đâu?" Câu ta phớt lờ lời tạ tội của Lith mà chỉ hướng sự chú ý về đám thỏ.

 

“Từ một cái hang thỏ thưa ngài, chúng là con mồi của tôi.” Lith mỉm cười quan sát động thái của hai kẻ trước mặt.

 

“Giao nộp chúng ra cho ta, ngay lập tức. Bộ lông trắng tinh kia sẽ rất đẹp nếu được quàng lên cổ mẹ ta.”

 

Người Thanh niên mĩ miều này cũng có một giọng nói thánh thót làm sao.

 

“Nếu mi thật sự muốn ta tha tội thì khôn hồn làm theo mệnh lệnh của ta thì may ra ta sẽ xem xét mà tha thứ cho mi. Một dân đen thì nên tỏ ra biết vị trí của mình một chút sẽ hay hơn đấy.” Tên nhóc mĩ miều nói bằng giọng mỉa mai mà nó cho là quý tộc nhất.

 

Lời của tên nhóc như khơi mào một ngòi nổ trong Lith.

 

"Và e là ngài không biết thưa quý ngài, những điều mà quý tộc như ngài làm lúc này lại không khác gì phường trộm cướp, xuống tay với một đứa trẻ? Giữa ban ngày ban mặt đấy sao? Chẳng lẽ lễ nghi thường thức của một quý tộc chuẩn mực lại thấp kém đến như vậy?”

 

"Im Mồm thằng nhãi ranh!" Thằng hầu cận gầm lên. “Mi có biết mi đang xấc láo với ai không hả? Ngài đây chính là con trai của nam tước Rath, Lãnh chúa trị vì vùng đất này đấy”

 

Lith bật người hô hố.

 

 “Nói nghe mà không sượng miệng à! Rừng Trawn này không thuộc chủ sở hữu của bất kỳ ai, đến bá Tước Lark cũng chỉ sở hữu được một phần mà thôi. Ngừng phun ra những lời dối trá để bao biện cho sự thiếu hiểu biết kém kỏi và lấp liếm cho việc các ngươi là người hoàn toàn sai trong vụ này. VÀ tiện đây, CÁC NGƯƠI có biết mình đang nói chuyện với AI hay không?! Ta chính là Chí Tôn Ma Pháp Sư.”

 

“Ngươi chỉ đang phí lời với thứ dân đen rác rưởi thôi Korth? Có cách để ngươi xử lý nhanh hơn đấy!” Chàng quý tộc trẻ tuổi giương cây cung ngắn của cậu ta trên lưng, lắp một mũi tên vào. “ Vì bản chất của chúng quá ngu xuẩn và rẻ mạt.”

 

Cậu ta nhắm một đường tên hoàn hảo thẳng vào tim Lith.

 

Nhưng Lith đã quá cẩn trọng khi đi vào rừng sâu vì thế lẽ thường tình cậu cũng đã chuẩn bị vũ trang đầy mình. Chỉ với một cái vẫy tay, một luồng gió liền phi như lao vào mũi tên đang bay đến khiến nó quay cuồng một lúc trên không trung trước khi cắm xuống đất cách đó vài mét.

 

Mặc dù rất đỗi kinh ngạc nhưng chàng quý tộc trẻ vẫn ra vẻ bình tĩnh, giương lên mũi tên khác trong khi ra lệnh cho Korth giết đứa trẻ.

 

Lith giơ tay trái lên, đóng băng Korth tại chỗ bằng ma pháp linh hồn, trong khi với tay phải, cậu ta điều khiển mũi tên khiến nó trượt khỏi ngón tay của người thanh niên trước khi nó chĩa ngược lại găm vào mắt cậu ta.

 

 Người thanh niên ngã ngựa, gào thét trong đau đớn.

 

 “Nghĩ đến việc ta thừa lòng trắc ẩn để tha cho ngươi một mạng sống và cho ngươi cơ hội rời khỏi đây là một việc hoang đường.” Lith thở dài, lắc đầu.

 

“Làm ơn dừng tay! Mi không biết hậu quả khi xuống tay với một tiểu Lãnh chúa đâu, ngươi sẽ bị tru di tam tộc! Suy nghĩ cho kỹ! Người thân của ngươi cũng sẽ bị liên lụy!”

 

Lith lại bắt đầu cười. "Ghê vậy sao? Và làm sao họ có thể biết chuyện gì đã xảy ra ở đây kia chứ?” Lith cử động ngón tay cái bên trái, và Korth kinh hoàng nhận thấy bàn tay phải của cậu ta đang di chuyển đến nơi mà ông ta không lường trước được, rút ​​con dao săn mà cậu ta mang ở thắt lưng ra khỏi vỏ.

 

“Chờ đã, làm ơn, Hãy dừng lại trước khi quá muộn, rồi ngươi sẽ hối hận vì việc làm của mình đấy, ngươi vẫn chỉ là một đứa trẻ thôi.”

 

 “Khi các ngươi muốn giết người, các ngươi không ngần ngại xuống tay, ấy vậy mà khi bại trận lại chỉ có những lời đe dọa hão huyền như vậy thôi sao?” Có thể cảm nhân sự hằn học trong giọng nói của cậu. Lith hạ ngón tay áp út xuống, chĩa lưỡi dao chĩa thẳng vào cổ Korth.

 

"Vì ngươi chỉ là một hầu cận, ta sẽ ban cho ngươi một cái chết minh bạch mà ngươi hằng mong muốn." Chỉ với một cái búng ngón út, Lith đã điều khiển ông ta, buộc Korth tự sát bằng cách lia dao sâu vào tận trong hai bên mang tai của ông ta.

 

Sau đó, cậu đến gần chàng quý tộc trẻ vẫn đang quằn quại trong đau đớn, không thèm quan tâm người hầu cận trung thành vừa vì bảo vệ cậu mà chết không kịp trăn trối.

 

“Còn mày, mày là loại người mà tao chúa ghét nhất trần đời!” Bằng một tay, Lith dựng cậu ta lên rồi từ từ đóng băng cậu ta đến chết nhưng trước đó cậu ta sẽ được cảm nhận sự đau đơn khi các thớ thịt đến điếng nào, cậu ta không ngừng giãy giụa, đánh thùm thụp vào người Lith vô lực.

 

“Các ngươi có tất cả mọi thứ! Tiền bạc, sắc đẹp, tương lai tươi sáng, và tất cả những gì các ngươi có thể làm với những kho báu đó là lừa những con dân đen đang phải vật lộn để sinh tồn mỗi ngày khiến họ mạt nghiệp, dồn họ vào con đường chết chóc?”

 

Lith ghét loài người hơn tất thảy, ngay cả khi trở lại Trái đất, điều duy nhất để kiềm chế cơn thịnh nộ của cậu ta là cậu vẫn còn trách nhiệm với gia đình.

 

Thế giới mới không có Camera, cũng chả có GPS, chả có gì cả. Chỉ có Sức mạnh mới thống trị tất cả, và lần đầu tiên cậu nắm giữ nó.

 

“Mày biết đấy, tao có một người chị gái rất ốm yếu.” Lith nói sau khi đã trút giận xong. “Tao không bao giờ thi triển ma thuật Hắc Ám lên con người, bởi vì việc đó rất là mất nhân tính, nhưng mày thậm chí còn chả phải con người, mày chỉ là một con quái vật đội lốt người hạ đẳng hèn mọn mà thôi. Hãy cảm thấy vinh dự khi mày sẽ là kẻ đầu tiên được nếm mùi ma thuật Hắc Ám của ta!!”

 

Rừng Trawn tràn ngập những tiếng than khóc thất thanh hàng giờ liền trước khi mùi tang tóc của tử thi bao trùm lên nó...

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương