Chàng Rể Kỳ Quái
223: Còn Có


Không khí trong phòng vô cùng nghiêm trọng, giống như trong gia đình có đại tang, mọi người đều biết lần này thật sự đã bị trói lên thuyền giặc.
Cứ cho là cuối cùng nhà họ Doãn thắng, thì kết cục của bọn họ vẫn là bị thâu tóm.
“Chúng tôi còn có thể đi sao, tự nhiên vẫn là chọn nhà họ Doãn.”
“Đúng đúng đúng, chúng tôi chọn nhà họ Doãn.”
“Hy vọng sau này cậu Doãn có thể dìu dắt chúng tôi nhiều hơn……”
Một bộ mặt cực kỳ nịnh hót, liên tục gật đầu, trong lòng rõ ràng đang thấp thỏm vô cùng, mà trên mặt lại tỏ ra cực kỳ hưng phấn.
Bọn họ không còn lựa chọn khác.
Bây giờ didefu bọn họ có thể làm, cũng chỉ còn một con đường, đó là cùng với nhà họ Doãn, tiêu diệt tập đoàn Uyển Như.
Chỉ cần tập đoàn Uyển Như sụp đổ, hy vọng nhà họ Doãn có thể từ bi một chút, để cho bọn họ một chút cơm thừa canh cặn.
Nhìn phản ứng của mọi người, khóe miệng Doãn Bằng cong lên, anh ta rất vừa lòng, lại một lần nữa tìm được cảm giác ngạo mạn như đứng trên chín tầng mây.
Doãn Bằng hừ lạnh trong lòng, vốn chỉ định dùng thủ đoạn nhẹ nhàng nhất, mang Cố Uyển Như lên giường của mình, cũng không muốn đuổi cùng giết tận Giang Hải.
Tất cả mọi thứ này đều do Giang Hải tự mình gây nên.
Ép buộc anh ta dùng cách tàn bạo để giải quyết mọi chuyện.
“Giang Hải, mày yên tâm, tao sẽ không vội giết chết mày, tao muốn cho mày tận mắt nhìn thấy, Cố Uyển Như bị tao đùa giỡn, còn có…… Lan Kiều, Uyển Thuần nữa.”
Doãn Bằng điên cuồng cười to, cười đến run cả người.
Tiếp đến, khiến cho những bên hợp tác cùng tập đoàn Uyển Như gặp phải khốn cảnh xưa nay chưa từng có.
Thậm chí, Doãn Bằng còn lập thêm một bước trong kế hoạch, đó là xúi giục những bên hợp tác kia.

Làm cho bọn họ, đứng về phe nhà họ Doãn.
Tập đoàn Uyển Như cũng chỉ một doanh nghiệp nhỏ vừa mới vươn ra khỏi thành phố Giang Tư, còn vọng tưởng vượt ra cả tỉnh Hải Đông, Cố Uyển Như cô cũng có cái thực lực đó sao?
Nằm mơ đi.
Quét mắt nhìn mọi người, Doãn Bằng lạnh lùng nói: “Các vị, tập đoàn Uyển Như sắp đi đời rồi, các vị mấy ngày nay ở tại khách sạn này đi, tôi cũng sẽ ở lại đây, coi như bồi đắp tình cảm.”
Phòng họp như vỡ chợ, tức khắc bốn phía thì thầm to nhỏ.
Nhưng không một ai dám lên tiếng phản đối.
Bọn họ đây là bị bắt cóc rồi.
Có thể nhìn ra, nhà họ Doãn Bằng không đạt được mục đích, thề không bỏ qua lần này.
Người đằng sau thấp giọng nói: “Cậu chủ, hai cao thủ kia đã đến tỉnh Hải Đông.”

“Bọn họ hỏi, trực tiếp đi thành phố Giang Tư động thủ, hay là……”
“Trực tiếp động thủ.” Doãn Bằng bộ mặt dữ tợn, nghiến răng nghiến lợi nói.
Doãn Bằng nói tiếp: “Đánh gãy chân tay thằng Giang Hải đó, đưa tới thành phố Giang Thanh.”
“Mang theo Cố Uyển Như, còn có Lan Kiều và Uyển Thuần, đều mang đến đây cho tôi.”
“Không cần giết chết, tôi muốn cho họ Giang kia tận mắt nhìn thấy, con đàn bà của gã hưởng thụ khoái lạc bị chà đạp như thế nào.”
Tên đàn em khom người: “Vâng! Tôi sẽ đi thông báo ngay cho bọn họ.”
“Bảo bọn chúng làm tốt, bao gồm cả mấy người các anh, chờ ông đây chơi đủ rồi, các anh cũng có thể hưởng thụ một chút.”
Tên đàn em ánh mắt sáng lên đầy hưng phấn, lập tức đứng thẳng sống lưng, làm động tác cúi người: “Vâng! Đa tạ cậu Doãn hậu đãi……”
Tập đoàn Uyển Như.
Cố Uyển Như đang xoa cổ, xử lý tài liệu trên bàn.
Gần đây cũng không rõ xảy ra vấn đề gì, các phận trong công ty đều gặp không ít vấn đề lớn nhỏ.
Các bên hợp tác đã nhiều lên, nhưng tình hình tiêu thụ lại đang đi xuống.
Nhất thời lại tìm không ra nguyên nhân.
Cố Uyển Như gãi đầu, chẳng lẽ sản phẩm của tập đoàn Uyển Như xảy ra vấn đề?
Tuyệt đối không thể, sản phẩm của tập đoàn Uyển Như đều là hàng giá rẻ chất lượng tốt, rất có tính cạnh tranh trên thị trường.
Vậy tất cả những thứ này, rốt cuộc là vì đâu?
Giang Hải thì đang ngồi một bên ăn trái cây, nhìn di động, khóe miệng cong lên cười ngốc ngếch.
Anh cũng không quan tâm đến công việc của Cố Uyển Như.
Cố Uyển Như rất muốn để Giang Hải giúp mình xoa bóp cổ, tốt nhất là có thể mát xa tấm lưng đang mỏi nhừ của cô.
Nhưng cô lại ngại mở lời.
Cái này, dù sao cũng là ở trong văn phòng, nếu Giang Hải tay chân không thành thật, cô cũng không biết nên làm gì mới tốt.
Cố Uyển Như cũng chưa từng nghĩ đến, chỉ là lúc này đang nghĩ, nếu như ở nhà, cũng sẽ tùy ý để Giang Hải muốn làm gì thì làm.
Lúc này đột nhiên thư ký gõ cửa tiến vào.
“Cố tổng, Đường tổng của thành phố Giang Thanh vừa cho người tới, nói có chuyện quan trọng muốn thông báo cho chị.”
“Ông ta không phải vừa rời đi sao?” Cố Uyển Như kỳ quái, ngay sau đó gật đầu: “Cho vào đi.”
Rất nhanh, thư ký đã dẫn một cô gái trẻ tuổi, xinh đẹp vào trong.
Thư ký biết ý lập tức rời đi.
Cô gái khuôn mặt trầm xuống, nhìn qua có vẻ rất sốt ruột.

“Cô là Cố tổng?” Hỏi xong còn cầm lấy di động, tìm một bức ảnh, xác định thân phận Cố Uyển Như, hơn nữa còn không ngừng nhìn kỹ Giang Hải.
“Là tôi, cô có chuyện gì?”
“Cố tổng, là Đường tổng bảo tôi tới.

Hơn nữa tôi cũng là lặng lẽ tới đây, không ai biết.”
Là một trong số ít doanh nghiệp của thành phố Giang Thanh hợp tác khai thác cùng tập đoàn Uyển Như, Cố Uyển Như rất coi trọng bối cảnh đầu tiên khi hợp tác lần này.

Hơn nữa, ấn tượng đối với Đường Tu Văn cũng không tồi.
Đường Tu Văn là một người rất có nguyên tắc, cũng không phô trương gì, nói chuyện vô cùng khéo léo.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Đường Tu Văn vừa rời đi đã sốt ruột sắp xếp để cho cô gái này tới, còn rất lén lút.
“Cố tổng, tôi có thể nói chuyện riêng với cô được không?”
Cố Uyển Như nhìn Giang Hải, cười cười: “Anh ấy là chồng tôi, cô muốn nói gì cứ nói.”
Cô gái lúc này mới nói: “Cố tổng, Đường tổng để tôi tới thông báo cho cô.

Nhà họ Doãn, muốn nhằm vào tập đoàn Uyển Như, hiện tại đã liên hợp không ít tập đoàn và công ty của thành phố Giang Thanh, tính toán cùng nhau ngăn chặn tập đoàn Uyển Như.”
“Hơn nữa, cậu Doãn còn định ngày hẹn gặp ông chủ các bên hợp tác với tập đoàn Uyển Như, tính toán muốn xúi giục bọn họ.”
Nói là xúi giục, thực chất là vừa đe dọa vừa dụ dỗ.
“Cậu Doãn nói, tập đoàn Uyển Như và nhà họ Doãn, chỉ có thể chọn một.

Nếu như hợp tác cùng tập đoàn Uyển Như, doanh nghiệp chúng tôi…… E là…… E là kinh doanh không nổi nữa.”
“Phá sản, chỉ là việc nhỏ, anh ta rất có thể sẽ giết người.”
“Cái gì?” Cố Uyển Như nhíu mày, cô không thể tin Doãn Bằng thế mà lại bá đạo đến nhường này, đây đâu có phải là tác phong của một đại gia tộc, giống thổ phỉ hơn.
Thuận ta thì sống, chống ta thì chết?
“Doãn Bằng, sao có thể làm ra việc cướp của giết người như vậy.”
“Điều này là sự thật.” Cô gái kia nói: “Đường tổng cho tôi tới để thông báo một câu, Đường tổng bất đắc dĩ phải hợp tác cùng nhà họ Doãn, hy vọng Cố tổng đừng ghi hận ông ấy.

Ông ấy cũng là không có cách nào khác, bị ép buộc mà thôi.”

“Đường tổng lén truyền tin tức cho tôi, để tôi lập tức đi một chuyến, còn không để bất cứ kẻ nào biết.”
“Cố tổng, hiện tại Đường tổng cũng bị cậu Doãn giữ lại rồi.”
Doãn Bằng, không ai có thể ngờ được, trước khi xử lý được tập đoàn Uyển Như, đám người Đường Tu Văn không ai được rời đi nửa bước.
Sắc mặt Cố Uyển Như trầm xuống.

Có khiếp sợ, càng có phẫn nộ!
Tiễn cô gái kia đi, lại lần nữa bảo đảm tuyệt đối sẽ không có ai biết cô ta đã tới tập đoàn Uyển Như.
Đường Tu Văn làm điều này cũng là không muốn đắc tội ai, ông ta là đang cố gắng bảo vệ bản thân.
“Ông xã, nhà họ Doãn này sao có thể làm như vậy.”
“Mâu thuẫn của chúng ta và Doãn Bằng, đâu có liên quan gì đến những người khác.”
Giang Hải lạnh nhạt cười: “Có người muốn nhìn chính là kết quả, mà có người thì lại thích nhìn quá trình.”
“Đây còn phải xem là chuyện gì.”
“Công ty kinh doanh, quá trình đều là trải qua gian khổ, mệt mỏi.

Mọi người chỉ đều thích nhìn kết quả kiếm được bao nhiêu tiền.”
“Còn việc sinh con lại là một loại cảm giác khác, mọi người đều muốn cùng chia sẻ hưởng thụ quá trình đó…… Ui da, vợ à, anh cũng chỉ là so sánh như vậy thôi mà……”
Giang Hải thuận thế mở cửa xe, mặt Cố Uyển Như lập tức hồng lên.
Tiếng gõ cửa lại vang lên lần nữa, Cố Uyển Như đành phải buông Giang Hải ra, mà bên hông Giang Hải đã có không ít vết véo đỏ, hừ lạnh một tiếng, điều chỉnh sắc mặt ngồi xuống.
Mà người tới lần này là một người trung niên mặt chữ điền.
Người này chính là người muốn bảo trì trung lập kia.
“Ông là?” Cố Uyển Như cũng chưa thấy qua người này, ngẫm nghĩ thật lâu, hoàn toàn không có chút ấn tượng nào.
“Cố tổng, chúng ta chưa từng gặp mặt, cô không quen biết tôi, cũng là bình thường.”
“Ta là người nhà họ Lương của thành phố Giang Thanh, lần này tới gặp cô, thật sự có chút mạo muội, nhưng tôi cũng thật sự không còn cách nào khác.”
Tiếp đến, ông Lương nói lại hoàn cảnh của mình.
Ông biết, nếu hợp tác cùng nhà họ Doãn, cuối cùng khi bản thân bị lợi dụng xong, sẽ bị nhà họ Doãn thuận tay nuốt chửng, đến lông tóc cũng không còn.
Nhà họ Lương truyền thừa mấy thế hệ, sao lại có thể phá sản ở trên tay ông được.
Việc kinh doanh của công ty nếu bị đe dọa thì không tính, mấu chốt nhất chính là, an toàn của bản thân ông, thậm chí ngay cả đến an toàn tính mạng của những người trong nhà họ Lương, đều chịu uy hiếp.
Mới vừa về đến nhà, ông Lương đã phát hiện, trên cửa sổ nhà mình vô cớ xuất hiện một viên đạn, một viên đạn dính máu.
“Nhà họ Lương chúng tôi không đủ thực lực hợp tác với tập đoàn Uyển Như, nhưng bây giờ tôi thật sự đã bị đẩy vào đường cùng.

Hy vọng Cố tổng có thể cứu tôi một mạng.”
“Doãn Bằng sao lại có thể như vậy.”

Đây chính là đuổi cùng giết tận.
Ông Lương nói: “Tôi không muốn làm một con chó quỳ dưới chân nhà họ Doãn, kết quả…… haiz…… Kết quả sẽ……”
Ngoài viên đạn kia, còn có một phong thư dính máu.
Doãn Bằng muốn ông Lương phải bán hết của cải tài sản, đưa hết tiền cho Doãn Bằng, để mua lại tính mạng của bản thân và tất cả mọi người trong nhà.
Doãn Bằng chỉ cho ông ấy thời gian ba ngày.
Ông Lương sao có thể không lo lắng được.

Dao đã kề tận cổ, có thể bỏ mạng bất cứ lúc nào.
Sắc mặt Cố Uyển Như trở nên rất khó coi, ngay cả Giang Hải bên cạnh, ánh mắt cũng tràn ngập sát khí.
Nói được một nửa, điện thoại của ông Lương vang lên.
Nghe điện thoại, sắc mặt ông ban đầu là phẫn nộ, sau đó dần dần trở nên trắng bệch.
Buông điện thoại ra, suy sụp ngã xuống.
Giờ phút này cô vô cùng hối hận, không nên vì một phút nhất thời, mà đánh đổi tính mạng cả nhà lẫn tương lai của nhà họ Lương.
“Có vài người hợp tác cùng nhà họ Lương, toàn bộ đã đơn phương hủy hợp đồng, không chỉ không bồi thường, còn kiện ngược lại nhà họ Lương.”
“Những khoản tiền đó không có khả năng sẽ thanh toán đúng hạn.”
“Dù Doãn Bằng tiếp theo không dở trò gì nữa, nhà họ Lương vẫn rất có khả năng sẽ phải phá sản.”
Mặt mũi ông Lương xám ngắt như sắp chết, nước mắt cũng đã trào ra.
Tay ông ấy run run: “Bây giờ cứ coi như tôi muốn bán tất cả tài sản của nhà họ Lương cũng không được nữa rồi.

Có mấy người đã tố cáo nhà họ Lương, e là dính dáng đến kiện tụng, quyền sở hữu tài sản không rõ ràng, ai cũng không dám mua lại nữa.”
“Nhà họ Doãn thật sự quá ác độc, đây là muốn ép tôi vào chỗ chết.”
Ông Lương nhìn Cố Uyển Như, lại xoay người nhìn về phía Giang Hải.
Thân mình mềm nhũn, chậm rãi quỳ xuống.
Ông ấy là một người đàn ông có cốt cách, là người gánh vác được nhà họ Lương.
Nhưng đối mặt với hiện thực, cốt cách của ông chỉ là trò đùa.
Hoàn toàn đắc tội Doãn Bằng, đối phương sẽ không để lại cho ông ta chút cơ hội.
Ông ta có thể cầu sự trợ giúp, chắc cũng chỉ có Cố Uyển Như và Giang Hải.
Nhưng vốn dĩ không quen biết, dựa vào cái gì Giang Hải và Cố Uyển Như phải giúp ông.
Trong tim giây lát bỗng thấy lạnh toát.
Nếu ông ta có thể lựa chọn lại một lần nữa, nhất định ông ta sẽ lựa chọn hợp tác cùng Doãn Bằng, mặc dù làm như vậy rất có khả năng sẽ chôn vùi cả nhà họ Lương.
Nhưng ông không muốn để người thân phải chết thảm.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương