Chàng Rể Đào Hoa
-
Chương 90
Trong lòng của hai người phụ nữ giống như là tro tàn, một bên nhìn lấy vẻ mặt suy yếu của Tô Hỷ Lai, một bên chăm chú nhìn lấy đám sát thủ áo đen, đang không ngừng lao tới về phía bên mình.
“Liều thôi!”
Rose vốn dĩ tính tình vô cùng nóng nảy.
Lúc này nhìn thấy tình thế không ổn, cũng không có suy nghĩ quá nhiều, trực tiếp cầm lấy hai thanh dao găm, nhảy thẳng về phía một đám sát thủ.
Trong khi đó, sắc mặt của bác sĩ Suri cũng tỏ ra cực kỳ nghiêm túc.
Hiện tại, ngoại trừ hai người bọn họ có thể chiến đấu được, thì không cách nào có thể trông cậy vào Tô Hỷ Lai.
Thế nhưng, cô cũng không thể nào bỏ đi, để cho Tô Hỷ Lai gặp được nguy hiểm.
Advertisement
Chính vì thế, sau khi nhìn thấy Rose chuyển động, cô vẫn đứng im không hề nhúc nhích, chỉ muốn thủ hộ ở bên cạnh của Tô Hỷ Lai.
Đám sát thủ rõ ràng ban đầu vẫn còn mấy phần kiêng kỵ.
Nhưng sau khi thấy rõ mặc dù Rose đã lao vào chiến đấu, nhưng Tô Hỷ Lai vẫn không động đậy chút nào.
Ngay lập tức, cả đám đều tỏ ra vô cùng hưng phấn, trong miệng không kịp hô lên.
“Giết! Giết!”
“Giết!”
Nhìn những tên sát thủ này muốn đem mình vòng qua, hướng về phía Tô Hỷ Lai công kích, Rose lúc này cũng nhịn không được, quát lớn một tiếng.
Sau đó, hai con dao găm ở trong tay của cô điên cuồng bay múa, đem một gã áo đen trùm đầu gọt mất một phần cánh tay.
Advertisement
“A!”
Đám sát thủ thật sự không có nghĩ đến, năng lực chiến đấu của Rose lại trở nên đáng sợ như vậy.
Mặc dù bọn họ đều là người dị năng, nhưng thực chất cũng không phải sát thủ đứng đầu tổ chức.
Dù sao, những người này phần lớn đều tiến hành những nhiệm vụ có tính nhắm vào rất cụ thể, so với một tên sát thủ suốt ngày lẫn lộn trong máu tanh như Rose phải thua kém rất nhiều.
Tất nhiên, dị năng vẫn là dị năng.
Cho dù năng lực chiến đấu của Rose có mạnh mẽ như thế nào đi nữa, thì muốn đối phó với những người này, thật sự không hề dễ dàng chút nào.
“Cẩn thận, ả ta là nữ sát thủ số một thế giới, không nên để ả cận thân chiến đấu!”
Một gã dị năng nhìn ra tình huống không ổn, tức thì lớn tiếng chỉ huy đội ngũ của mình.
Ngay sau đó, một gã dị năng khác, đột nhiên vung tay ném ra.
Ngay sau đó, phía dưới mặt đất đột nhiên leo ra mấy sợi dây xanh, hướng về phía thân hình của Rose quấn tới.
Đồng thời, một gã dị năng khác, trực tiếp phóng ngươi lao tới.
Trên cánh tay của hắn, vậy mà mọc ra một thanh dao nhọn, nhắm thẳng về phía đỉnh đầu của Rose đâm xuống.
Đang đứng bảo vệ cho Tô Hỷ Lai, bác sĩ Suri lúc này rốt cuộc cũng nhịn không được, lớn tiếng hô lên.
“Cẩn thận!”
Thế nhưng, động tác của những người này thật sự rất là thành thục, giống như đã từng được phối hợp rất nhiều lần.
Chính vì thế, Rose còn chưa kịp xoay người tránh đi dây leo, thì mũi dao nhọn trên người của gã dị năng còn lại đã đâm về phía cổ họng của cô.
Nhưng mà, sát thủ số một vẫn chính là sát thủ số một.
Phản ửng của cô vẫn cực kỳ nhanh chóng.
Ngay khi múi dao chỉ còn cách cổ họng của cô chưa tời vài milimét, thì thân hình của cô đã kịp thời lách qua, để cho mũi dao tránh đi vị trí yếu hại, cắt xuống một đường về máu ở trên đầu vai của cô.
Ngay sau đó, một thanh dao găm phóng tới, trực tiếp hướng về phía đỉnh đầu của gã dị năng đâm ra.
Một kích này đặc biệt tàn nhẫn, tinh chuẩn lại hết sức bất ngờ.
Đợi cho gã dị năng phản ứng lại, thì con dao găm đã đâm tới, hướng về phía cổ họng của hắn cắm vào.
Thế nhưng, ngay tại tình huống ngàn cân treo sợi tóc này, trên người của gã dị năng đột nhiên bị một sọi dây leo kéo đi.
Chỉ thiếu một chút nữa là có thể đem đối thủ của mình giải quyết.
Nhưng đối phương lại được đồng đội của mình cứu đi, để cho tâm tình của Rose hết sức khó chịu.
Nhưng mà, trận chiến này chỉ vừa mới bất đầu, cô cũng không có cách nào phân tâm.
Nhất thời, trong miệng hừ lạnh một tiếng.
Sau đó, thân thể của cô nhanh chóng chuyển động, lại hướng về phía một gã áo đen khác công kích.
Trong khi bên này đang chiến đấu hết sức kịch liệt, thì ở phía còn lại, ai cũng không có nhìn thấy, trên khuôn mặt của Tô Hỷ Lai lộ ra một nụ cười nghiền ngẫm.
Mặc dù đám sát thủ áo đen nhờ vào số lượng đông đảo, đồng thời phần lớn đều sở hữu dị năng.
Thế nhưng, bọn họ ngoại trừ chiếm một chút ưu thế, thì cũng không có cách nào đem Rose giải quyết ngay lập tức.
Chính vì thế, càng đánh đám sát thủ càng thêm sốt ruột.
“Tăng tốc giải quyết chiến đấu, không nên để cho hắn có thời gian khôi phục thể lực!”
Một gã sát thủ áo đen gấp rút hô lên.
Đồng thời, nhân lúc Rose bị vây giết, hắn vậy mà thoát khỏi chiến đấu, bí mật hướng về phía bá sĩ Suri và Tô Hỷ Lai lao tới.
Hiển nhiên, động tác của người này liền bị đồng đội của mình phát hiện ra được.
Nhưng lúc này cũng không có ai rảnh rỗi đi qua phản ứng.
Hay nói đúng hơn, phần lớn những kẻ này đều không dám đi tới thăm dò, thực hư của Tô Hỷ Lai như thế nào.
Hiện tại, nhìn thấy có người muốn kiểm tra, bọn họ đương nhiên là vô cùng nguyện ý nhìn xem.
Dù sao, nhiệm vụ lầ này là tổ chức giao xuống, bất kỳ một ai hoàn thành, cũng xem như toàn đội hoàn thành.
Mặc dù phần thưởng sẽ có chút khác biệt.
Nhưng lúc này, mỗi người đều có mục tiêu riêng của mình.
“Hắc hắc, ông chủ, anh hiện tại đã không thể nào tiếp tục chiến đấu được nữa rồi.
Chỉ cần anh chịu giao ra bí mật của mình, tôi có thể đảm bảo cho anh và người của anh an toàn rời khỏi nơi này, anh cảm thấy thế nào?”
Gã áo đen này thật sự cũng không ngu ngốc giống như đồng bọn của mình tưởng tượng.
Trước khi ra tay với Tô Hỷ Lai, hắn vẫn cẩn thận thăm dò, xem hư thực của Tô Hỷ Lai như thế nào.
Nhìn thấy kẻ này đi tới, hơn nữa còn đứng ở một khoảng cách rất xa.
Tức thì, trong miệng của Tô Hỷ Lai không khỏi ho khan lên một trận.
“Khục khục… lời này của anh nói là thật sao?”
Ho xong một trận, vẻ mặt của Tô Hỷ Lai cũng bắt đầu trở nên tái nhợt.
Hơn nữa, bộ dáng lại cực kỳ suy yếu.
Nghe Tô Hỷ Lai hỏi lại, gã áo đen mới gật đầu mỉm cười, đồng thời bước chân của hắn cũng chậm rãi đi tới.
“Tất nhiên là thật! Chỉ cần anh đem bí mật ở trên người giao ra, tôi nhất định sẽ đảm bảo an toàn cho anh!”
Nói ra lời này, bước chân của hắn cũng đã cách vị trí của Tô Hỷ Lai và bác sĩ Suri có vài cái bước chân.
Trong khi Tô Hỷ Lai vẫn còn đang do dự chưa quyết, thì hay tay của bác sĩ Suri cũng dần dần siết chặt lại.
Cô đương nhiên hiểu rõ, Tô Hỷ Lai không thể nào đem bí mật của mình giao ra được.
Bởi vì, thứ này dường như đã bị anh cấy ghép vào trong cơ thể của mình.
Đang lúc tên sát thủ áo đen nghĩ rằng Tô Hỷ Lai không có đáp ứng yêu cầu của mình.
Thì đột nhiên, thân hình của Tô Hỷ Lai lại đứng bật dậy, sau đó đưa tay vung lên.
Động tác này của anh nhất thời để cho gã sát thủ áo đen bị dọa hết hồn, suýt chút nữa là xoay người lại bỏ chạy.
Thế nhưng, hắn không có nghĩ tới, Tô Hỷ Lai vậy mà lấy ra một thứ gì đó, hướng về phía mình ném tới.
“Đây chính là bí mật của tôi.
Ở trong đó có thông tin liên quan đến phương pháp điều chết thuốc biến dị đã được cải tiến.
Đồng thời, nó còn có thông tin liên quan đến sức mạnh của tôi.
Chỉ cần anh có thể giữ được lời hứa vừa rồi của mình, thì thứ đồ này hiện tại sẽ thuộc về anh!”
Đột nhiên nhận được niềm vui ngoài ý muốn, vẻ mặt của gã sát thủ áo đen không khỏi có chút sững sờ.
Nhưng ngay sau đó, hắn không cách nào nhịn được, cười vang lên một tiếng.
“Ha ha ha, cuối cùng ta cũng có được bí mật này rồi.
Kể từ đây về sau, xem ai còn có thể uy hiếp được ta nữa! Ha ha ha!”
Cầm lấy đồ vật Tô Hỷ Lai đưa đến trong tay, trên mặt của gã sát thủ áo đen không cách nào che giấu được sự vui mừng.
Đồng thời, âm thanh của Tô Hỷ Lai lúc này cũng gấp gáp hô lên.
“Anh bạn, đồ vật tôi đã giao cho anh rồi.
Có phải, anh cũng nên thực hiện lời hứa của mình hay không?”
Lần này, vẻ mặt của gã sát thủ áo đen liền tỏ ra vô cùng vui vẻ, nhìn về phía Tô Hỷ Lai mỉm cười.
“Tất nhiên rồi, nếu như đồ vật đã được giao ra, vậy thì anh có thời rời đi khỏi đây.”
Nói xong, bộ dáng của hắn tỏ ra vô cùng tùy tiện, đưa tay phất lên, giống như cố ý muốn đem Tô Hỷ Lai đuổi đi.
Thế nhưng, ngay lúc Tô Hỷ Lai dự định nắm tay bác sĩ Suri cùng lúc xoay người rời đi.
Thì lúc này, nụ cười trên khuôn mặt của gã sát thủ áo đen liền biến mất.
Thay vào đó, chính là một vẻ âm trầm đến đáng sợ.
“Mày có thể đi, thế nhưng mà, mày phải đi xuống địa ngục! Ha ha ha!”
Đắc ý cười lên một trận, thân hình của gã sát thủ áo đen đột nhiên biến mất.
Lần nữa hiện ra, chính là vị trí ở phía sau lưng của Tô Hỷ Lai.
Không ai nghĩ đến, gã sát thủ áo đen này, lại là một người sở hữu dị năng, có liên quan đến bóng.
Hắn có thể lợi dụng năng lực của mình, trực tiếp ẩn thân vào cái bóng của người khác, sau đó tiến hành công kích, đánh lén.
“Mày đi chết đi!”
Hung hăng đâm xuống một dao, trên khuôn mặt của gã sát thủ áo đen không hề lộ ra một chút tình cảm nào.
Thế nhưng, ngay khi lưỡi dao này của hắn đâm xuống, âm thanh lạnh lùng của Tô Hỷ Lai lại đột nhiên vang lên bên tai.
“Thật sao?”
Tiếng nói này vừa dứt, một tiếng nổ tung vang lên.
Ầm!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook