Cha nuôi Cầm thú : Bảo bối,Đừng sợ!

Chương 53 : Cầu hôn

Kể từ ngày hôm đó,Dương Vũ Ngạn không làm phiền hắn nữa,hắn cũng vì như thế mà ung dung chờ vết thương đóng vẩy.

"Tiểu Ngạo,Lạc nhi bên đó thế nào rồi?"

"Chú cẩn thận đi,Trình Nặc đang theo đuổi chị rất mãnh liệt a!"

Hắn gọi cho Tiểu Ngạo bằng cái thông tin liên lạc mà hắn tạo ra,nó rất nhỏ để vào tai,chỉ cần người kia bấm cái nút khởi động thì tự động hai người có thể liên lạc với nhau* (Phần này hơi rối,tại Du cũng không biết diễn tả làm sao cho mọi người hiểu /_\ )

"Hả? Vậy chú phải làm sao?"

"Hừ cái đầu gỗ này,đương nhiên phải chạy đến mà đuổi Trình Nặc rồi!!"

"Đúng rồi,tại sao chú lại không nghĩ ra nhỉ?"

"Đầu gỗ vẫn là đầu gỗ,nhanh lên,Trình Nặc lại đến rồi kìa"


"Ừ!"

"Đã ngắt kết nối"

Hắn thay áo,mặc một cái áo sơ mi trắng đơn giản,cộng thêm gương mặt vốn trước giờ lạnh băng nên thoạt nhìn hắn có chút yếu ớt.

Trong khi đó,tại nhà abc....

"Chị,em đói~"

Tiểu Ngạo nhìn Trình Nặc tới thì bắt đầu làm nũng,đưa đầu nhỏ dụi dụi vào lòng cô.

"Đừng giở trò,tự nấu mỳ ăn đi"

Cô biết tỏng trò này của Tiểu Ngạo,xoa xoa tóc của cậu rồi đứng dậy mở cửa cho Trình Nặc.

"Nhược Tử,sinh nhật vui vẻ !"


Từ ngày biết thân phận thật của cô,Trình Nặc đã kêu cô là Nhược Tử,có lần cô hỏi tên này có ý nghĩa là gì thì Trình Nặc cứ bảo là thuận miệng nên gọi.

Nhưng mà hôm nay sinh nhật cô sao?

"Ngớ người cái gì? 21/6 chẳng phải sinh nhật cậu sao?"

Trình Nặc đặt bó hoa vào tay cô,cười ấm áp nhìn cô.

"Tớ nghĩ cậu không nhớ đâu? Đúng không?"

"Nặc....cảm ơn cậu"

Cô bối rối cùng với ấm áp nhìn Trình Nặc.

Cô rất áy náy với Trình Nặc.Nặc rất tốt,tính tình hoà nhã,lúc nào cũng ở đằng sau giúp đỡ cô. Vậy mà,trong lòng cô.....

Trình Nặc quỳ xuống,đưa chiếc nhẫn lên.

"Nhược Tử làm vợ mình nhé?"

"Nặc.....mình....."

"Lạc nhi!"

Hết chương 53

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương