Cha nuôi Cầm thú : Bảo bối,Đừng sợ!

Chương 54 : Mặt dày vô liêm sĩ! (1)

Cô cứng đơ người,cố gắng ngăn cản dòng nhiệt lạnh lẽo đang di chuyển trong lòng.

Giọng nói này,tiếng kêu này.Cả đời cô cũng không quên được.

Lãnh Hoan Dục!

"Lạc nhi....ta...."

"Câm!"

Trình Nặc tức giận nhìn hắn.Tên đàn ông khốn kiếp này hại Nhược Tử của anh chưa đủ đau đớn sao? Nhớ hôm đó,mưa to,Nhược Tử đứng dưới mưa cứ như vậy mà khóc đau đớn thấu tâm can,anh ở đằng sau,chỉ biết trong lòng từng cơn chua sót,thật muốn ôm Nhược Tử vào lòng mà hung hăng cưng nựng,chiều chuộng.


Nhưng đáng tiếc,anh không đủ dũng cảm.Chỉ biết đứng nhìn như vậy,giá như lúc đó anh đủ dũng khí ôm Nhược Tử,giá như lúc đó an ủi Nhược Tử,giá như lúc đó anh đi báo thù người làm Nhược Tử đau khố,giá như......

Nhưng bây giờ,người làm Nhược Tử đang đứng trước mặt,anh dù kiềm chế cũng không sao kiềm chế được,liền hung bạo mà đánh vào mặt hắn.

Hắn bất ngờ,lại không kịp tránh nên dính hoàn toàn đòn đó của anh,máu ý từ khóe miệng chảy ra,mặn mặn.

Trước đến giờ,nếu người nào phạm hắn 1 lần,hắn nhất định phải trả 100 lần.Hắn liền đá một cước rõ mạnh vào người anh.

Hai người cứ đánh nhau một mất một còn như thế,và xem cô và Tiểu Ngạo là người vô hình....

Anh thoáng nhìn cô,nhếch môi một cái,tương kế tựu kế.

Cô nhìn bọn họ,thấy hắn đè lên người anh (Hí hí :"> ) chuẩn bị đá thêm một cước thì cô vội ngăn lại.

4

Đỡ anh lên,nhìn thương tích anh nhiều hơn hắn thì lòng cô trầm lại,đỡ anh vào nhà.

Hắn thấy cô quyết tuyệt như vậy thì lòng ảo não,đứng dậy định bỏ đi thì Tiểu Ngạo vội la lên.

"Chị.....chú,chú chảy máu,chảy máu rất nhiều..."

Hắn nghe tiếng của Tiểu Ngạo thì nhìn ngực của bản thân,do vận động mạnh mà lần nữa rách ra,máu đỏ tươi gần như bao phủ cả vùng ngực và bụng của hắn.

Hắn phối hợp với Tiểu Ngạo,thân hình 1m8 liền đổ ầm xuống.

Nghe thấy tiếng cô gọi hắn,hắn nhân lúc cô đỡ hắn vào nhà mà nháy mắt với Tiểu Ngạo một cái.

Thằng nhóc này,khá lắm!

Hết chương 54

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương