Cao Võ Kỷ Nguyên(Dịch)
-
Chapter 214 Trụ Tinh Thần
Chương 214: Trụ Tinh Thần
Lê Dương giảng bài: “Kỹ thuật võ đạo đã đạt tới cấp bốn, cho dù là thương hay đao, rất nhiều binh khí đều chỉ là bên ngoài, quan trọng nhất chính là nội tâm. Luyện loại binh khí nào, đầu tiên phải phù hợp với nội tâm.”
“Thương, theo đuổi ý chí thẳng tiến không lùi, thay đổi thất thường, công kích tốt nhất, nếu muốn phát huy ra uy lực lớn nhất của nó thì tâm linh của chúng ta cũng phải phù hợp. Tinh Thần thương pháp, nhìn qua thì giống chuyên về phòng thủ nhất, nhưng công kích bộc phát trong nháy mắt ẩn giấu dưới lớp phòng thủ mới là tinh túy.” Lê Dương giảng giải vô cùng kỹ càng tỉ mỉ.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
Trên thực tế, đây không phải lần đầu tiên Lê Dương giảng giải Tinh Thần thương pháp. Nhưng nhân lúc có Lý Nguyên, hôm nay ông ấy cố tình chọn [Tinh Thần thương pháp], giảng giải lại từ đầu, từ thương pháp lập ý, đến cách hóa giải mỗi một thức, thậm chí là kết quả ý cảnh của năm thức hợp nhất.
Mỗi học sinh đều lắng nghe rất nghiêm túc, tuy không phải là ai cũng đều luyện thương, nhưng về cơ bản họ đều tu luyện binh khí dài, có điểm tương đồng.
“Tinh Thần thương pháp, thì ra là thế.” Lý Nguyên càng nghe càng si mê, say mê.
Tuy trong bí tịch có được ở khắp nơi cũng sẽ có giáo viên AI hướng dẫn, nhưng năng lực của giáo viên AI lại có hạn, mà Lê Dương giảng bài lại rõ ràng hơn.
Nửa giờ sau, mỗi học sinh lần lượt đi lên, tiến hành huấn luyện phá chiêu với Lê Dương.
Cuối cùng, một khóa học kéo dài gần hai giờ mới kết thúc.
Lê Dương nói: “Sau khi trở về, ngẫm nghĩ cho kỹ. Vào giờ này tuần sau, thầy sẽ giảng giải côn pháp. Tan học.”
“Lý Nguyên, em trao đổi với những đàn anh đàn chị này thêm đi, nửa giờ sau, đến văn phòng của thầy.” Lê Dương dặn dò một tiếng rồi đi ra khỏi phòng võ đạo.
“Vâng thưa thầy.” Lý Nguyên gật đầu.
Khi Lê Dương ra khỏi phòng học, lập tức, mười mấy đàn anh đàn chị khác nhìn về phía Lý Nguyên.
“Lý Nguyên sư đệ, em ở đâu vậy? Em tu luyện thế nào mà lợi hại như thế?”
“Lý Nguyên sư đệ, có bạn gái chưa? Nào, sư đệ, thêm bạn bè đi.” Có một đàn chị nói thẳng, biểu hiện của mấy người họ đều vô cùng nhiệt tình.
Làm cho Lý Nguyên lâm vào xấu hổ, luôn miệng đáp lời.
“Lý Nguyên, tôi là Yến Hạc, hoan nghênh cậu.” Thanh niên cao gầy là Nguyên võ giả duy nhất mỉm cười nói.
Những người khác lập tức yên lặng, hiển nhiên uy vọng của Yến Hạc rất cao.
“Yến sư huynh.” Lý Nguyên gật đầu đáp.
“Lý Nguyên, Yến sư huynh có thực lực mạnh nhất trong số chúng ta, không chỉ đã trở thành Nguyên võ giả, thương pháp cũng đã đạt tới cấp bậc Nhập Vi, xét trên toàn trường cũng thuộc hàng cao thủ top mười.” Đàn chị tên là Thi Tiêu, sinh viên năm ba ở bên cạnh giới thiệu.
“Nguyên võ giả? Cấp bậc Nhập Vi?” Lý Nguyên bất ngờ.
Ngay cả chú Vạn cũng chưa đạt cấp bậc Nhập Vi.
Như cậu dự đoán, những học sinh hàng đầu của đại học võ đạo Côn Luân, trải qua mấy năm tu luyện tích lũy, thật sự có một nhóm cao thủ.
“Lý Nguyên sư đệ vừa tới, hôm nay còn phải làm quen nhiều thứ.” Yến Hạc có vẻ rất nho nhã, mỉm cười nói: “Đêm mai đi, tôi mở tiệc ở biệt thự, mọi người đều tới chúc mừng một phen, chúng ta đón gió cho Lý Nguyên sư đệ.”
“Mở tiệc?” Lý Nguyên ngạc nhiên.
Trong trường học còn có thể tổ chức yến hội sao?
“Ha ha, Lý Nguyên sư đệ, đây là thường lệ.” Đàn chị Thi Tiêu mỉm cười nói: “Mỗi lần có đàn em được thầy nhận vào lớp, bọn chị đều sẽ mở tiệc một lần, cũng xem như bồi dưỡng tình cảm. Chỉ cần đưa chút tiền thì bộ hậu cần của trường học tự nhiên sẽ chuẩn bị tốt mọi thứ.”
“Đại học võ đạo Côn Luân của chúng ta cũng không phải là đại học võ đạo tầm thường.” Đàn chị Thi Tiêu cười nói: “Hơn nữa, Yến sư huynh là Nguyên võ giả, thường lang bạt Tinh Giới, hiệu suất kiếm tiền kinh người, là người cực kỳ có tiền, đừng tiếc mấy trăm ngàn này thay anh ấy làm gì.”
Lý Nguyên lập tức tỉnh ngộ ra. Trên ý nghĩa nào đó, đám sư huynh sư tỷ trước mắt này là một vòng tròn khác, đại diện cho giới sinh viên đứng đầu của đại học võ đạo Côn Luân, không thể xem bọn họ là sinh viên đại học bình thường được, nhìn hiện tại thì bình thản, nhưng một khi đã bộc phát, vũ lực của mỗi người đều là siêu cường.
Hơn nữa vị Yến Hạc sư huynh này, dựa vào kỹ năng Nhập Vi, một khi đã bộc phát thì thực lực sẽ cực kỳ kinh người.
Sau khi tốt nghiệp, có lẽ địa vị sẽ cao hơn chú Vạn rất nhiều.
Rốt cuộc anh ta mới bao lớn chứ? Tương lai có hi vọng thành võ giả Phi Thiên.
“Vâng.” Lý Nguyên mỉm cười: “Cảm ơn lời mời của Yến Hạc sư huynh, ngày mai em nhất định sẽ đến.”
Nhóm sư huynh sư tỷ trước mặt đều là nhân mạch tương lai.
“Tốt, ngày mai tôi sẽ chờ Lý Nguyên sư đệ.” Yến Hạc cười nói: “Sau này, về chuyện tu luyện có gì không hiểu thì có thể hỏi bọn tôi.”
“Vâng.” Lý Nguyên gật đầu.
Lý Nguyên muốn kết giao thêm nhiều bạn bè. Tương tự như vậy, các sư huynh sư tỷ này không có ai là kẻ ngốc, hơi phân tích một chút đã hiểu được tiềm năng đáng sợ của Lý Nguyên.
Tình nghĩa đồng môn vô cùng trân quý, cũng giống như Vạn Thanh Hà và phó viện trưởng Triệu của Bát Viện, năm đó hai người chính là đồng môn.
“Đúng rồi, Lý Nguyên sư đệ, hôm nay cậu vừa tới, nếu có thời gian thì có thể đi trải nghiệm ‘Trụ Tinh Thần’ xem.” Yến Hạc nhắc một câu.
“Cảm ơn sư huynh đã nhắc nhở.”
...
Tạm biệt nhóm sư tỷ sư huynh vừa làm quen này, Lý Nguyên đúng hẹn đi tới văn phòng của Lê Dương.
Cửa mở ra.
“Thầy.” Lý Nguyên gõ cửa, vẫn chưa đi thẳng vào.
“Tới rồi à?” Lê Dương hơi mỉm cười: “Vào đi.”
Trong văn phòng, trừ Lê Dương thì còn có một người đàn ông trung niên cao gầy, ông ấy mỉm cười nhìn Lý Nguyên.
“Lý Nguyên, vị này chính là giáo viên thực chiến của em, Giang Luận.” Lê Dương giới thiệu: “Là Nguyên võ giả cấp 27, kỹ thuật Nhập Vi, cũng là một giáo viên thương pháp.”
“Từ ngày mai trở đi, cứ mỗi ba ngày một lần, thầy ấy sẽ cùng em huấn luyện thực chiến cho em trong hai tiếng.” Lê Dương nói.
“Giáo viên thực chiến?” Lý Nguyên sững sờ.
Để Nguyên võ giả cấp 27 tới thực chiến với cậu? Xa xỉ như vậy sao?
Nguyên võ giả như vậy, thực lực vượt xa chú Vạn.
“Khóa thực chiến bình thường không phải cùng bồi luyện huấn luyện viên sao ạ?” Lý Nguyên nhịn không được nói.
Theo giới thiệu nhập học, ‘khóa thực chiến’ của sinh viên năm nhất thông thường sẽ được sắp xếp võ giả cấp 15 - 20 huấn luyện.
Dù sao, giáo viên Nguyên võ giả chỉ có nhiêu đó, cơ bản chỉ có thể chỉ dạy trong phạm vi lớn.
Lê Dương cười nói: “Như thế nào, rất kỳ quái sao? Học sinh bình thường, nhất định chỉ có mười mấy cấp thực chiến bồi luyện, đỉnh thiên năm tư, năm năm có thực lực mạnh sẽ được sắp xếp Nguyên võ giả bình thường. Nhưng em thì không giống vậy.”
“hợp đồng huấn luyện đặc biệt cấp S, toàn trường không đến năm mươi người được ký, mỗi người đều là được một giáo viên thực chiến bồi dưỡng. Thầy Giang Luận rất ưu tú, em thực chiến cùng thầy ấy, hiệu quả sẽ tốt hơn nhiều so với bồi luyện bình thường.”
Lê Dương cười nói: “Còn không nhanh chào hỏi thầy Giang Luận.”
“Chào thầy Giang.” Lý Nguyên cung kính nói.
Giang Luận mỉm cười: “Thầy nghe viện trưởng Lê nói, em mới vừa vào học đã là cấp bốn trung giai. Thầy còn chưa từng dạy học sinh lợi hại như vậy bao giờ, hy vọng thông qua thực chiến của thầy có thể giúp em tiến thêm một bước.”
Lý Nguyên gật đầu. Cuối cùng cậu cũng cảm nhận được sự đặc biệt của hợp đồng huấn luyện đặc biệt cấp S, mời Nguyên võ giả cường đại như thế bồi luyện? Nếu là tiêu tiền, thì phải xài hết bao nhiêu tiền chứ? Một lần bồi luyện tốn hai trăm nghìn lam tinh tệ còn ít. Đây còn là ba ngày một lần, đặt lịch hẹn huấn luyện với thầy Giang Luận.
Lê Dương tiếp tục nói: “Dù sao Giang Luận cũng là giáo viên chính quy, chỉ có thể huấn luyện em ba ngày một lần. Mỗi ngày thầy sẽ sắp xếp một Nguyên võ giả bình thường cùng em huấn luyện thực chiến. Huấn luyện thực chiến thực ra là kích thích thân thể toàn diện. Thời gian dài hơn cũng được, chỉ cần thân thể em có thể chịu đựng nổi. Hiệu quả sẽ tốt hơn quyết đấu giả thuyết rất nhiều, sau này, em hãy cố gắng giảm bớt thời gian chiến đấu trên Mạng Cận Chiến Tinh Không đi.”
“Vâng.” Trong lòng Lý Nguyên chấn động không nói nên lời.
Không sai, hiệu quả của huấn luyện thực chiến tốt hơn đối chiến giả thuyết nhiều. Điểm mấu chốt là có mấy ai có đủ khả năng cho nổi?
Lê Dương sắp xếp như thế, tương đương với mấy vị Nguyên võ giả luyện tập với cậu? Thật sự quá xa xỉ.
“Đi thôi. Đi theo thầy đến Trụ Tinh Thần.” Lê Dương vừa nói vừa đi ra khỏi văn phòng.
Lý Nguyên vội vàng đuổi theo.
Ngồi phi hành khí, rất nhanh hai người đã đến ngoài tòa nhà Chu Tước.
Tòa nhà Chu Tước là tòa nhà công cộng của sinh viên năm ba, năm tư, năm năm, chia làm ba tòa nhà.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đặt tên là tòa nhà Chu Tước chính là bởi vì trên quảng trường lớn bên ngoài tòa nhà, sừng sững một pho tượng xương cốt của sinh vật cầm điểu khổng lồ, giương cánh dài hơn hai trăm mét.
Quả thực che khuất bầu trời.
“Sinh Vật Tinh Giới cấp Siêu Việt Phi Thiên?” Lý Nguyên nín thở nhìn khung xương khổng lồ này.
“Đúng vậy.” Lê Dương nói: “Là một con cầm điểu hệ hỏa cấp Siêu Việt Phi Thiên, đồng thời cũng do tiền bối Đông Phương Cực chém giết rồi tặng thi thể cho nhà trường, cuối cùng đặt ở chỗ này, xem như lưu niệm.”
Lý Nguyên thầm than trong lòng.
Cậu từng xem giới thiệu vắn tắt về đại học võ đạo Côn Luân, hài cốt của Sinh Vật Tinh Giới cấp Siêu Việt Phi Thiên được công khai bày biện có ba bộ.
Còn cấp Phi Thiên? Vậy thì hơn mười bộ.
Đây là cảnh báo cho sinh viên khóa sau, cũng là đại học võ đạo Côn Lôn đang khoe khoang công lao hiển hách của bản thân.
Hai người đáp trên mặt đất, đi về phía tòa nhà Chu Tước, dọc đường có không ít sinh viên lần lượt chào hỏi viện trưởng Lê.
Viện trưởng Lê đáp lại từng người.
Rất nhanh, viện trưởng Lê dẫn Lý Nguyên đi tới tòa phía đông của tòa nhà Chu Tước, sau khi đi ngang qua mấy vị thủ vệ cường đại.
Đi thẳng xuống dưới nền đất, trên cầu thang hiện lên một vầng sáng.
Hiện ra trước mặt Lý Nguyên là một quảng trường cao hơn mười mét, chiếm diện tích mấy ngàn mét vuông dưới lòng đất.
Đèn thắp sáng rực rỡ.
Trên quảng trường, đang có hơn trăm học sinh, rải rác ở các khu vực khác nhau, tất cả đều nhắm mắt.
Rất nhiều người trưng vẻ mặt vặn vẹo, dường như đang rất đau khổ, còn có không ít người trên trán đổ đầy mồ hôi.
“Cái này?” Lý Nguyên nín thở nhìn cảnh tượng này, cậu theo bản năng nhìn về phía trụ cột đồng thật lớn ở cuối quảng trường.
Trụ cao khoảng năm mét, đường kính ước chừng hai mét. Bằng đồng vàng!
Không phải loại đồng thau màu xanh đồng, mà là ánh vàng rực rỡ, trên mặt ngoài của nó được khắc vô số hoa văn phức tạp, khiến nó có vẻ vô cùng thần bí và tôn quý.
Cùng lúc đó, tuy cách xa nhau hơn trăm mét nhưng Lý Nguyên vẫn có thể cảm nhận được một cỗ áp bách tinh thần bí ẩn phát ra từ trụ đồng kia, Lý Nguyên cảm thấy không thoải mái.
“Thầy ơi, đây là Trụ Tinh Thần được miêu tả trong tóm tắt sơ lược của trường học sao?” Lý Nguyên không nhịn được hỏi.
“Không sai! Trụ Tinh Thần, bảo vật hàng đầu của đại học võ đạo Côn Luân chúng ta, cũng là một phần độc nhất trong năm trường top của nước Hạ.” Trong giọng nói của Lê Dương mang theo một tia tự hào: “Đây là món quà quan trọng nhất mà tiền bối Đông Phương Cực tặng cho đại học võ đạo Côn Luân ta.”
“Chính là nhờ có Trụ Tinh Thần mà mấy chục năm qua, Côn Luân võ đại chúng ta mới có thể áp đảo Kinh Đô võ đại đấy.” Lê Dương cười nói.
Lý Nguyên nín thở gật đầu.
Năm trường top của nước Hạ, Kinh Đô võ đại ở thủ đô, với vị thế đặc biệt và ngân sách thu được là nhiều nhất.
Nhưng đại học võ đạo Côn Luân cũng không hề thua kém, mà dường như còn mạnh hơn! Vì sao?
Theo rất nhiều tin tức mà xem, chính là bởi vì Trụ Tinh Thần mà Đông Phương Cực đưa tới.
“Đi thử xem, xem em có thể đi đến bước nào.” Lê Dương cười nói.
“Vâng.” Lý Nguyên đi xuống bậc thang, từng bước một đi về phía trụ đồng thau khổng lồ xa xa.
Bắt đầu từ một đến hai mươi mét đầu tiên rất nhẹ nhàng, không quá khó chịu.
Nhưng mà, khi Lý Nguyên tới gần trụ đồng trong vòng năm mươi mét, vượt qua đánh dấu đặc biệt ‘đường cảnh giới’ trên mặt đất.
“Ong ~”
Giống như bước vào một lĩnh vực đặc thù, một lực áp chế tinh thần vô hình trong nháy mắt bao phủ Lý Nguyên.
Bùm ~ giống như một cái chuỳ lớn, nện thật mạnh lên ý thức của Lý Nguyên.
May mắn thay, tinh thần ý thức của Lý Nguyên vô cùng cường đại.
“Hửm?” Ánh mắt Lý Nguyên hơi cứng lại, tràn ngập khiếp sợ: “Áp bức tinh thần thật mạnh.”
“Bùm! Bùm!” Áp bức tinh thần này không phải chỉ dùng một lần, mà lại giống như thủy triều, không ngừng xâm nhập đánh sâu vào tinh thần của Lý Nguyên.
Khiến áp lực tinh thần mà Lý Nguyên phải gánh chịu càng lúc càng lớn.
“Em lần đầu trải nghiệm, gấp gáp như vậy mà vẫn có thể nhẹ nhàng chống đỡ, tinh thần lực của em thật sự rất mạnh.” Lê Dương xuất hiện bên cạnh Lý Nguyên, mỉm cười nói: “Em đã hiểu rõ tầm quan trọng của Trụ Tinh Thần chưa?”
“Mài giũa, làm lớn mạnh tinh thần lực?” Lý Nguyên nhẹ giọng nói.
“Đúng!”
Lê Dương gật đầu: “Giống như rèn luyện thân thể, lần lượt điên cuồng huấn luyện thì tất nhiên lực lượng và tốc độ đều sẽ tăng lên. Tinh thần lực cũng như thế. Trụ Tinh Thần, chính là đè nén tinh thần lực của võ giả, khiến tinh thần không ngừng mệt mỏi. Như vậy, chờ tới khi tinh thần khôi phục, tinh thần lực đương nhiên sẽ trở nên mạnh hơn.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook