Cao Võ Kỷ Nguyên(Dịch)
Chapter 2 Lý Nguyên(2)

“Những người khác thì sao? Có ai thức tỉnh linh tính không?” Người đàn ông khôi ngô quét mắt qua những người khác.

Hoàn toàn yên tĩnh.

“Đi vào hết đi.” Người đàn ông khôi ngô không hề cảm thấy bất ngờ.

Trên thực tế, nếu có thể thức tỉnh linh tính võ đạo, phần lớn đều đã thức tỉnh ở lớp mười, thậm chí là hồi cấp hai.

Lớp mười hai mới thức tỉnh sao? Hy vọng rất nhỏ?

Người đàn ông khôi ngô vốn cũng chỉ có hy vọng về Lý Nguyên thôi, ông ấy phất tay, nói: “Tổ ba đi đến tòa nhà Võ Đạo kiểm tra linh tính đi.”

Rầm…

Mấy học sinh đứng tấn ở hàng một đã tê hết cả hai chân, bàn chân cũng đau, nghe thế thì vội vàng đứng lên, phóng ra khỏi phòng học.

Tổ của Lý Nguyên quay lại vị trí của mình, bắt đầu đứng tấn luyện công.

“Anh Nguyên, hình như thầy Hứa hơi thất vọng đó.” Một bạn học có râu ngắn, trông rất trưởng thành nói: “Anh nữa đó anh Nguyên, anh mới kiểm tra linh tính có kết quả mà anh không mất mát chút nào à?”

“Đừng nói nữa.”

“Luyện công tiếp đi, mỗi ngày tu luyện căn bản bốn tiếng, là kiến thức cơ bản đó.” Lý Nguyên thờ ơ nói. Cậu đã đoán được kết quả từ lâu rồi, đương nhiên sẽ không mất mát.

“Bốn tiếng á?” Nam sinh có vẻ ngoài trưởng thành kia lẩm bẩm: “Không hổ là vua thi cử thứ hai lớp chúng ta.”

Lý Nguyên nghe vậy thì cười, không để ý tới đối phương nữa, khẽ nhắm mắt lại, đứng ở vị trí của mình, hai chân hơi khuỵu xuống, khí thế cũng biến đổi theo, như một khối đá tảng, cảm giác không thể rung chuyển trên người càng tăng lên.

“Bàn Thạch tu hành pháp.” Trong đầu Lý Nguyên hiện ra rất nhiều động tác của tu hành pháp này.

Những động tác này, cậu đã luyện tập cả vạn lần, đã thuộc lòng rồi.

Ở thời đại này, võ đạo thịnh hành.

Chính tu hành pháp cơ bản mà liên minh Thất Tinh công khai với tất cả công dân của bảy tinh cầu lớn đều không phân chia cao thấp, chỉ xem có thích hợp hay không.

Bất kể là nhà giàu quyền quý hay bình dân bách tính, chỉ cần tu luyện võ đạo, đều bắt đầu từ tu hành pháp cơ bản.

Bàn Thạch tu hành pháp chính là tu hành pháp mà Lý Nguyên ngựa chọn.

Tính đến hôm nay, cậu đã tu luyện được năm năm rồi.

Mỗi loại tu hành pháp cơ bản đều có thể kích thích tiềm năng trong cơ thể người ở mức độ cực lớn, khiến tố chất cơ thể không ngừng tăng lên, thậm chí còn hoàn toàn thức tỉnh linh tính.

Đừng nói đến việc tố chất thân thể của Lý Nguyên còn chưa tới cấp bảy, dù nó đã vượt qua cấp chính, đến cấp võ giả thì cậu cũng phải không ngừng luyện tập tu hành pháp cơ bản.

“Hây!”

“Hây!”

Mỗi một tu hành pháp cơ bản đều có ba mươi sáu động tác tu luyện và cách hô hấp riêng biệt phù hợp đi kèm.

Hơi thở của Lý Nguyên khi thì dồn dập, khi thì kéo dài, phối hợp với các động tác của tứ chi, khiến bên trong cơ thể cậu mơ hồi sinh ra âm vang nhè nhẹ.

Gân cốt nổi lên!

“Thoải mái quá!” Lý Nguyên đắm chìm trong loại tu luyện này.

Cậu có thể cảm nhận được gân cốt bắp thịt trên người mình không ngừng kích thích, trở nên cường tráng hơn.

Đây là sự tiến hóa của sinh mệnh.

Con người ở thời đại này, thiếu niên bình thường cũng có thể phá vỡ kỷ lục chạy nước rút của thế giới ở một thế kỷ trước.

Họ đều dựa vào tu hành pháp.

“Đáng tiếc, lần trước thi cuối kỳ không thể lọt vào top 20 của khóa, nếu không, ngoài học bổng năm ngàn đồng, học kỳ này còn có thể lấy thêm chút khí huyết dược dịch.” Suy nghĩ trong lòng Lý Nguyên bay xa: “Có nhiều khí huyết dược dịch, tốc độ tiến bộ tó chất thân thể của mình sẽ nhanh hơn, cũng có thể giảm bớt áp lực kinh tế cho chú thím.”

Lý Nguyên là trẻ mồ côi, được chú thím nuôi lớn.

Chú của cậu là công chức của một doanh nghiệp nhà nước, thím là giáo viên của một trường cấp hai.

Theo lý mà nói, gia đình như thế này không giàu có nhưng cũng đủ ăn đủ mặc.

Thế nhưng Lý Nguyên từ nhỏ đã ốm yếu nhiều bệnh, để chữa bệnh cho cậu, chú thím đã tốn rất nhiều tiền.

Sau đó, nghe theo lời đề nghị của bác sĩ, bắt đầu từ cấp hai, chú thím đã bỏ rất nhiều tiền để Lý Nguyên tu hành võ đạo, thậm chí còn nhiều hơn cả chi phí dành cho con gái của chính họ.

Cũng may.

Thiên phú của Lý Nguyên rất tốt, tu luyện lại khắc khổ, thi lên lớp mười thì đậu vào trường cấp ba Số Một của khu Quan Sơn. Sau khi lên cấp ba, thành tích của cậu cũng không ngừng tăng lên, lớp mười một lọt vào top 100 của khóa, cuối kỳ hai của lớp mười một lại lọt vào top 30 của khóa.

Điều này khiến chú thím vô cùng mờ rỡ.

Thế nhưng tu hành càng lên cao thì càng cần nhiều tiền.

Nhất là sau khi tố chất thân thể hắn đạt tới cấp sáu.

Muốn tăng tố chất thân thể cần có đồ ăn đến từ Tinh Giới, dược vật bổ sung khí huyết, dược thiện, trang bị đặc biệt, v.v. Tất cả đều là cái hố nuốt tiền.

So với những học sinh trong top 30 khác của khóa, điều kiện bề ngoài của Lý Nguyên rất bình thường, thậm chí rất kém.

Có điều, trong lòng Lý Nguyên hiểu rõ, chú thím đã dốc hết sức để cung ứng cho mình rồi.

Trong nhà còn có em trai em gái nữa, cậu không thể muốn nhiều hơn nữa.

“Nhưng mà, đã sáu lần rồi.”

“Từ lớp bảy, năm nào mình cũng kiểm tra linh tính một lần nhưng đều thất bại.” Lý Nguyên suy nghĩ: “Nếu linh tính bên trong cơ thể có thể thức tỉnh, điểm thi tăng thêm mười phần trăm nữa, mình hoàn toàn có thể lọt vào top 10.”

“Thức tỉnh linh tính võ đạo còn có thể nhận được một khoản trợ cấp của nhà nước nữa.”

Liệu có thể thức tỉnh được linh tính võ đạo hay không.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương