Cao Võ Kỷ Nguyên(Dịch)
Chapter 155 Mức độ thức tỉnh 10%, lần đầu phát động (2)

Chương 155: Mức độ thức tỉnh 10%, lần đầu phát động (2)

 

Là quân nhân, quanh năm nằm ở tuyến đầu của chiến tranh, thật ra bọn họ không để ý tới thực lực trên giấy tờ.

Ở trong mắt bọn họ, thực lực có thể phát huy ra mới là thật.

"Lão Kỷ, điều tra kỹ càng tài liệu về cậu ấy đi." Sĩ quan họ Vương nói.

"Được."

Sĩ quan cao gầy nhanh chóng ấn vào bàn điều khiển trước mặt, rất nhanh đã xuất hiện tài liệu chi tiết về Lý Nguyên.

"Gia cảnh, rất bình thường!"

"Hả? Cậu ấy còn từng đạt được danh hiệu thiếu niên anh hùng." Sĩ quan cao gầy sáng mắt lên: "Lão Vương, anh xem này."

"Danh hiệu thiếu niên anh hùng?" Sĩ quan họ Vương càng thêm kinh ngạc, cũng cúi đầu xem tài liệu.

Xem hơn mười giây.

Bỗng nhiên, hai sĩ quan đồng thời ngẩng đầu, giống như tâm linh tương thông, đều lộ ra nụ cười.

"Sao nào?"

"Cho cậu ấy một chỗ đi." Sĩ quan họ Vương nhếch miệng cười nói: "Năm ngoái không cho một chỗ nào, cấp trên đã khiển trách chúng ta một phen."

"Đám con em nhà giàu này, tôi lại không thích, bọn họ có cần không? Cho rồi, cũng sẽ không nhớ đến cái tốt của chúng ta."

"Tuy Lý Nguyên là người của võ điện Tinh Hỏa, không vào được quân đội của chúng ta, nhưng gia cảnh như vậy mà có thể làm được đến một bước này, hợp ý tôi."

"Hơn nữa, có thể lấy danh hiệu thiếu niên anh hùng, bản tính lại tệ được chắc?" Sĩ quan họ Vương đưa ra một chuỗi lý do.

"Được."

"Tôi cũng cảm thấy rất tốt." Sĩ quan cao gầy gật đầu: "Trừ Lý Nguyên, còn một người tôi cũng cảm thấy cũng rất tốt."

"Điền Đại Tráng?" Sĩ quan họ Vương hỏi ngược lại.

"Anh cũng thấy à?"

"Thấy rồi, tâm tính thực chiến kém hơn Lý Nguyên một chút, nhưng cậu ấy được Sở Võ đạo tuyển sinh đặc biệt, có lẽ có thể thử mời cậu gia nhập quân đội của chúng ta."

        ...

Thời gian trôi qua.

Ở khu vực kiểm tra thực chiến trải rộng 100km, dãy núi liên miên, lượng lớn học sinh không ngừng chém giết sinh vật Tinh Giới.

Một lượng lớn sói Nguyệt Ma chết đi.

Cũng không ngừng có học sinh bị ép phải cầu viện, dựa vào tốc độ chiến đấu của flycam, thường trong mười giây là có thể đuổi tới, giết chết sói Nguyệt Ma.

Chỉ là, cứu viện có nhanh hơn nữa, áo bảo hộ bảo vệ được chỗ hiểm, nhưng thỉnh thoảng vẫn sẽ có học sinh bị công kích, thậm chí là tử vong.

Chuyện này rất khó tránh khỏi.

Lúc này đã là ba giờ chiều.

Cả khu vực kiểm tra thực chiến chỉ còn lại không đến 200 học sinh.

Trên một cánh đồng đá loạn hoang vu ở cánh Đông của núi Kiếm Nhận.

“Hú…”

“Gào…”

"Gào!" Đàn sói Nguyệt Ma gào lên, từ bốn phương tám hướng không ngừng vây công thiếu niên mặc giáp đen ở giữa.

Rất nhiều xác sói Nguyệt Ma nằm ngổn ngang trên mặt đất.

Mùi máu tươi tản ra kinh người.

Thiếu niên mặc giáp đen đứng chính giữa, mặc cho bầy sói Nguyệt Ma vây công như thủy triều xung quanh cũng không thể lay động vòng tròn thương của cậu chút nào.

Tốc độ thương không nhanh, nhưng mỗi một thương đều chuẩn xác tới cực điểm.

Từng con sói Nguyệt Ma ngã xuống.

Cả người cậu giống như bàn thạch, đối mặt với hơn trăm con sói Nguyệt Ma vây công, vẫn sừng sững bất động.

"Gào…"

Trên tảng đá lớn cách đó không xa, một con ói Nguyệt Ma khổng lồ thân dài hơn ba mét, cao gần một mét năm, có chút nôn nóng khẽ gào lên, nhìn chằm chằm vào thiếu niên mặc giáp đen.

Nó không thể hiểu nổi, rõ ràng khí tức sinh mệnh của thiếu niên dị tộc trước mắt không mạnh, nhưng thực lực lại khủng bố như vậy.

Khiến nó không dám hành động thiếu suy nghĩ.

"Không biết nên nói là xui xẻo hay là may mắn nữa."

"Không ngờ lại gặp phải tộc đàn số 1 như lời tình báo nói." Lý Nguyên yên lặng như nước, ánh mắt lạnh băng: "Một con lang vương cấp 12.1, ba con sói lớn cấp 10, còn có trên trăm con sói Nguyệt Ma bình thường."

Luồng sức mạnh này đủ khiến võ giả nhập giai bình thường chạy trối chết.

Lý Nguyên muốn chạy trốn nhưng cậu không trốn được.

Chỉ nói riêng về tốc độ chạy, với tố chất thân thể của cậu, cũng không tính là nhanh.

Trong cuộc chiến truy kích hơn 20 phút vừa rồi, Lý Nguyên đã giết chết hơn 20 con sói Nguyệt Ma, trong đó bao gồm cả một con sói Nguyệt Ma đã nhập giai.

Cuối cùng cậu vẫn bị vây quanh.

"Nhưng giết chóc liên tục cũng khiến mức độ thức tỉnh linh tính của mình tăng vọt." Lý Nguyên thầm nghĩ, ánh mắt lạnh như băng.

[... Mức độ linh tính thức tỉnh đạt 9,7%.]

[... Mức độ linh tính thức tỉnh đạt 9,9%.]

Ngày càng nhiều sói Nguyệt Ma ngã xuống đất, từng dòng thông báo trên giao diện Thần Cung không ngừng hiện lên.

Đột nhiên, một thương xuyên qua không trung, lại có hai dòng thông báo hiện lên trong tầm nhìn của Lý Nguyên.

[... Mức độ linh tính thức tỉnh đạt 10%.]

[Mức độ linh tính thức tỉnh đã đạt tới 10%, có thể dẫn dắt một lần nguyên lực vào cơ thể.]

"Hả? Nguyên lực vào cơ thể? Đây là cái gì? Mức độ thức tỉnh linh tính không phải phải đạt tới 25%, mới có cái gọi là chỉ dẫn linh tính sao?" Lý Nguyên thầm giật mình.

Không đợi Lý Nguyên suy nghĩ nhiều.

"Gào…"

Trên tảng đá lớn xa xa, cuối cùng con Nguyệt Ma Lang Vương khổng lồ không nhịn được khẽ gào, đột nhiên nhảy lên, nhanh như chớp vồ giết tới.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương