Cao Võ Kỷ Nguyên(Dịch)
-
Chapter 124 Võ giả phi thiên, lưỡi kiếm của văn minh
"Thật ạ?" Lý Nguyên kích động nhìn Hứa Bác, nhất thời quên mất tiếp tục ăn cơm.
Khi quyền pháp của cậu đột phá đến cấp bốn, Lý Nguyên đã rất vui mừng và hạnh phúc. Lúc đó cậu dự định khi thứ hạng của cậu trên Mạng Cận Chiến Tinh Không thăng lên cấp Sao Băng, cậu sẽ chia sẻ tin vui này với chú mình.
Nhưng khi thương pháp của cậu đạt tới cấp bốn, trong lòng Lý Nguyên ngược lại không cảm thấy có chút vui mừng nào.
Cho đến bây giờ, biết căn cứ số 3 vẫn chưa thất thủ, tâm trạng chán nản vốn có của Lý Nguyên đã nhẹ nhõm đi rất nhiều.
Trong lòng dấy lên rất nhiều hy vọng.
"Thầy, tin tức này ở đâu vậy?" Lý Nguyên nhịn không được hỏi.
“Tôi nghe Chu Khải nói đến chuyện chú của em.” Hứa Bác nói: “Trường có một số thông tin về chú của em, Cục Cửu Hạ Thiết… Tôi đã nhờ người kiểm tra, đội ngũ viện trợ của Cục Cửu Hạ Thiết chủ yếu tập trung ở hai căn cứ chiến tranh số 3 và số 4.”
“Hiện tại đã mất liên lạc với căn cứ số 3.” Hứa Bác nói: “Em lại rơi vào tình huống này, cho nên thầy đoán chú của em chắc ở căn cứ số 3.”
Lý Nguyên khẽ gật đầu.
Quen ông ấy lâu như vậy, Lý Nguyên đã phát hiện ra người thầy này nhìn thì có vẻ thô lỗ nhưng thực chất lại nhạy cảm tinh tế từ lâu.
"Chú hai của em ở căn cứ số 3." Lý Nguyên nói.
"Theo những gì tôi biết, lần này là cuộc phản công dữ dội nhất của dị tộc ở nơi sâu nhất La Bố Hải, bọn họ đã tích lũy sức mạnh trong nhiều năm, lúc trước một mực dẫn dụ kẻ thù vào tiến sâu vào..." Hứa Bác giải thích ngắn gọn: "Thương vong rất lớn, ba căn cứ chiến tranh đều bị bao vây, trong đó căn cứ số 1 và số 2 đã thất thủ ”.
"Căn cứ 3 là căn cứ tiền phương hoạt động lâu nhất và mạnh nhất, đã xác nhận rằng vẫn đang kháng cự."
“Nhà nước đã phái một lượng lớn lực lượng viện trợ đi trấn áp dị tộc một lần nữa lùi ra xa phạm vi khu vực La Bố Hải.” Hứa Bác nói: “Hiện tại, chúng tôi cũng đang cố gắng hết sức để giải cứu căn cứ số 3.”
Lý Nguyên chăm chú lắng nghe.
Lời nói của Hứa Bác rất đơn giản nhưng lại ẩn chứa một lượng thông tin khổng lồ.
"Có thể giải cứu được sao?" Lý Nguyên nhịn không được hỏi.
"Trước tiên tôi cho em xem một đoạn video về trận chiến gần đây nhất, đây là video nội bộ của quân đội, không được truyền bá nội dung ra bên ngoài." Hứa Bác nói nhưng cũng không giải thích video đó đến từ đâu.
"Chó Mực, phát video."
Tích!
Đồng hồ thông minh trong tay Hứa Bác chiếu ra màn quầng sáng, trên màn hình xuất hiện một đoạn video.
Lý Nguyên xem video.
Bầu trời tối sầm, mưa đang rơi.
Bầu trời mơ hồ như là nhuốm màu máu, những ngọn núi hùng vĩ trùng điệp nối liền nhau kéo dài chạy sâu vào lòng đất.
Trong núi có vô số tảng đá và thảm thực vật nhỏ, mơ hồ có thể nhìn thấy rất nhiều thi thể và hài cốt, có hơi kỳ quái và đáng sợ.
"Tinh Giới La Bố Hải?" Con ngươi của Lý Nguyên co lại.
Cậu đã xem rất nhiều phim tài liệu về Tinh Giới La Bố Hải và có chút hiểu biết về Tinh Giới La Bố Hải.
"Nơi này là bên ngoài Tinh Giới." Hứa Bác nói: "Tiếp tục xem đi."
Rất nhanh, ống kính quay đi.
"Đùng đoàng…" Cùng lúc đó, trong video vang lên một tiếng gầm rú vang vọng cực kỳ điên cuồng.
Chỉ thấy một pháo đài chiến tranh bằng kim loại khổng lồ bao phủ một khu vực rộng lớn và có chiều cao tổng thể hơn một nghìn mét xuất hiện trong video. Pháo đài được xây dựng trên núi, giống như một thành phố thép sẽ không bao giờ sụp đổ.
Có thể nhìn thấy bằng mắt thường, ở tầng ngoài cùng của pháo đài xuất hiện vô số lối thoát, lộ ra số lượng lớn khẩu pháo và nòng súng, dữ tợn và đáng sợ.
Lúc này, vô số rắn lửa từ trong họng pháo bay ra.
"Gào!"
“Hống!”
“Hống!”
Một lượng lớn sinh vật to lớn vẻ ngoài quái dị, giống như dã thú, từ trên trời, từ một thông đạo giữa núi non trùng điệp đang lao tới với tốc độ kinh người ở xa hàng trăm dặm, không ngừng nhắm vào pháo đài chiến tranh sắt thép ở chỗ kia.
"Thú loại sinh vật Tinh Giới?" Lý Nguyên nín thở.
Dùng máu thịt cơ thể chống lại vũ khí nóng.
"Bùm!" Vô số pháo nổ vang, khói thuốc mù mịt.
Vèo! Vèo! Những sinh vật Tinh Giới này có kích thước từ vài mét đến hàng chục mét, tốc độ của chúng nhanh đến mức đáng kinh ngạc. Chúng cách nhau hàng chục đến hàng trăm mét trong khi di chuyển về phía trước, tất cả đều cố gắng hết sức để tránh các đòn tấn công bằng hỏa lực.
Luồng đạn kim loại cỡ lớn, tốc độ cao cuồn cuộn điên cuồng tàn sát bừa bãi như những con rắn lửa, oanh tạc mặt đất.
Hầu hết các sinh vật Tinh Giới một khi bị luồng đạn kích thước to lớn bắn trúng hoặc là bị pháo oanh tạc, cơ thể của chúng trong nháy mắt sẽ bị xé nát.
Nhưng mà.
Khi luồng đạn bắn vào cơ thể của một số ít sinh vật Tinh Giới, có một lớp ánh sáng đỏ hơi mỏng ngay lập tức xuất hiện bên ngoài của những sinh vật Tinh Giới này, chỉ có thể nã pháo để chúng rút lui về phía sau đợt chứ không thể xé nát cơ thể của chúng.
Thậm chí còn có một số ít sinh vật Tinh Giới trên người xuất hiện ánh sáng đỏ, lắc mình một cái là vài trăm mét, không cần né tránh, hoàn toàn có thể chịu đựng được cơn nhiệt của đầu đạn kim loại và tiếp tục tiến lên.
Trong lòng run sợ.
"Nguyên lực?" Lý Nguyên theo bản năng nói.
“Đúng vậy.” Hứa Bác cũng nhìn chằm chằm vào màn hình, nhẹ giọng nói: “Những người có thể chịu đựng được luồng nhiệt của đầu đạn kim loại, ít nhất cũng là dị tộc cấp hai, chúng đã tu luyện ra nguyên lực và dung nhập vào cơ thể, chúng có sức sống cường đại và khả năng phòng thủ đáng sợ."
"Tại Tinh Giới, không giống như Lam Tinh, rất nhiều vũ khí công nghệ cao đều không thể sử dụng."
Lý Nguyên vừa quan sát vừa lắng nghe.
Rất nhiều kiến thức được dạy ở các lớp cấp 2 và cấp 3, cậu cũng biết chút ít liên quan.
Tên lửa siêu thanh được định vị qua vệ tinh và nhiều loại vũ khí tầm siêu xa rất khó sử dụng trong Tinh Giới... vì Tinh Giới về cơ bản không cùng thế giới với Lam Tinh.
Vũ khí công nghệ càng tiên tiến thì càng bị hạn chế.
Ngược lại, vũ khí nóng tầm ngắn thuần túy sử dụng thuốc súng làm động lực lại ít bị hạn chế bởi môi trường chiến đấu.
"Đây là căn cứ số 3?" Lý Nguyên lo lắng nhìn video.
Pháo đài chiến tranh khổng lồ đứng giữa đất trời giống như một con thú kim loại đáng sợ nuốt chửng sự sống, bóp cổ vô số sinh vật Tinh Giới trên đường tấn công.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook