Cao Võ Kỷ Nguyên(Dịch)
Chapter 113 Thi thăng cấp Sao Băng(2)

“Tôi cũng dùng chiêu đâm!” Cây mâu trong tay người đàn ông trung niên bỗng nhiên đâm mạnh ra ngoài.
Một chiêu này…
Nếu Lý Nguyên đâm thương vào người đàn ông trung niên, thì cậu cũng sẽ bị cây mâu kia đâm thủng ngực, hệ thống rất có thể sẽ phán hòa cho hai bên.
Lý Nguyên không chút do dự rút thương lại, lùi ra sau, vận chuyển kình lực cả người, lực đạo khủng bố phát ra đánh bay cây mâu ra ngoài.
“Keng!” Cây mâu đâm thẳng xuống mặt đất bên ngoài lôi đài.
Trên lôi đài.
“Vèo!” Sau khi đánh bay cây giáo, Lý Nguyên đảo trường thương, thi triển “Bàn Định Càn Khôn” đâm mạnh về phía người đàn ông trung niên.
“Keng!”
Người đàn ông trung niên cầm khiên lên đỡ. Sau đó, ông ta cảm thấy có một luồng sức mạnh khủng bố lao đến, khiến ông ta không kiềm được mà phải lùi ra sau.
“Đi!”
Lý Nguyên rút thương lùi bước để giảm bớt lực đạo, sau đó bước chân biến ảo, thi triển thức trung bình, thương lao tới nhanh như chớp.
“Keng!” 
“Ầm!”
“Keng!”
Tiếng va chạm tiếng nổ liên tiếp vang lên.
Người đàn ông trung niên chỉ còn một khiên trên tay, vậy nên cả người càng thêm nhanh nhẹn, liên tiếp chặn được các đòn tấn công của Lý Nguyên.
Nói sao thì ông ta cũng là cao thủ hơn 900 điểm cấp Hoàng Kim, dù là thân pháp hay là thương pháp đều đạt đến tiêu chuẩn cấp ba.
Có điều… ông ta mạnh, Lý Nguyên còn mạnh hơn.
Dù là khống chế thân thể, ý thức tâm linh, thân pháp hay là binh khí, Lý Nguyên đều đã đạt đến cấp ba viên mãn.
“Phụt~”
Đến thương thứ mười chín, Lý Nguyên cuối cùng cũng bắt được cơ hội, dùng thương lách tấm khiên qua một bên rồi đâm thủng cổ họng người đàn ông trung niên.
Máu tươi vẩy ra.
“Tôi thua?”
“Tàn nhẫn quá đi! Thiên tài võ đạo ở đâu ra vậy?” Đây chính là suy nghĩ cuối cùng của người đàn ông trung niên, sau đó thân thể ông ta biến mất ngay tại chỗ.
“Khiên pháp không tệ.”
“Nhưng phối hợp giữa khiên và giáo còn chưa đủ, trình độ khống chế thân thể cũng kém nữa.” Lý Nguyên thầm nói, vô thức đi bình luận đối thủ: “Khó có thể phát huy toàn bộ sức mạnh của thân thể.”
Một hai tháng qua, Lý Nguyên đã đánh chết hàng trăm đối thủ tương tự như vậy.
Lúc này, Lý Nguyên nhận được tin nhắn từ hệ thống: “Chúc mừng bạn, Kẻ Phòng Ngự - Nguyên… điểm tích lũy +10.”
“Điểm tích lũy của bạn đã lên tới 1.000, điểm tích lũy không thể tăng được nữa, có muốn tham gia thi thăng cấp hay không?” Hệ thống hỏi: “Nhắc nhở thân thiện, thời gian chờ thi thăng cấp là một tuần.”
“Nếu thất bại, bạn sẽ bị trừ 50 điểm tích lũy.”
“Nếu thành công, bạn sẽ tăng lên cấp Sao Băng vĩnh viễn.”
Mỗi một quy tắc đều được lặp lại một lần.
“Tham gia thi thăng cấp.” Lý Nguyên lựa chọn.
Ting!
Bóng dáng Lý Nguyên biến mất trên lôi đài.

Đây là một hòn đảo nhỏ, trên đảo rợp bóng cây xanh, xa xa sóng biển cuộn trào.
“Lần thứ năm.”
“Lần này mình có thân pháp cấp ba viên mãn, không biết có hi vọng thông qua hay không nữa?” Lý Nguyên mặc giáp nhẹ, tay cầm trường thương xuất hiện trên đảo, tầm mắt nhìn lướt xung quanh.
Đây là lần thứ năm cậu đến đây.
Vèo! Vèo! Vèo! 
Xa xa có tiếng vang truyền ra, mười hai sinh vật dáng người nhanh chóng lao ra.
Chúng nó có chiều cao khác nhau, cao thì cao hơn 1m8, thấp thì tầm 1m7, mỗi con có bốn cánh tay, làn da màu xanh lam, đầu ngón tay ngón chân tiến hóa thành móng vuốt có màng, trên lưng có đuôi dài như vây cá.
“Ngư Linh tộc.” Lý Nguyên lẩm bẩm.
Đúng vậy!
Thi thăng cấp trong Mạng Cận Chiến Tinh Không không đánh nhau với các võ giả khác, mà là đánh nhau với sinh vật Tinh Giới do hệ thống giả thiết.
Trong cuộc thi thăng cấp của mỗi cấp bậc đều có nhiều loại sinh vật Tinh Giới để lựa chọn.
Lần nào Lý Nguyên tới đây đều chọn Ngư Linh tộc.
“Gào~”
“Gào~”
“Oa~”
Khoảnh khắc nhìn thấy Lý Nguyên, đôi mắt mười hai con Ngư Linh tộc đều trở nên đỏ tươi. Chúng nó múa may cánh tay sắc bén như lưỡi dao đánh về phía Lý Nguyên, giống như là gặp được kẻ thù không đội trời chung vậy.
“Mỗi lần đến đây đều cảm thấy internet giả thuyết cài đặt rất thật, ngay cả thù hận trong đám sinh vật giả thuyết kia cũng được kéo lên mức tối đa.” Lý Nguyên thầm nói.
Lý Nguyên vừa suy nghĩ vừa cầm thương lên đỡ đòn, thân hình thay đổi, trường thương chợt đâm về phía con Ngư Linh tộc to con nhất.
Trường thương hóa thành tàn ảnh đâm thẳng cổ họng đối phương,
Con Ngư Linh tộc kia phản ứng cực kì nhanh, vung cánh tay lên, móng vuốt đập xuống trường thương của Lý Nguyên.
“Keng!”
“Keng!”
“Keng!”
Lý Nguyên biến ảo thương pháp, vô cùng linh hoạt, va chạm liên tiếp ba lần với móng vuốt của đối phương, rồi xuyên qua khoảng không giữa bốn cánh tay, đâm nhanh như chớp vào trong ngực đối phương.
“Phụt!”
Máu tươi vẩy ra, trường thương đâm thủng ngực con Ngư Linh tộc kia, khiến cả người đối phương đều lảo đảo.
Có điều, Lý Nguyên không thuận thế giết chết đối phương, mà chợt rút thương lại, trường thương nhanh như côn, quét ngang sang bên phải, chặn một móng vuốt đang nện xuống từ phía bên phải.
Phe địch có tới mười hai con Ngư Linh tộc.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương