Cao Võ Kỷ Nguyên(Dịch)
Chapter 112 Thi thăng cấp Sao Băng

Kết nối ý thức.
Lý Nguyên vào khoang internet giả thuyết, lựa chọn không gian cá nhân Mạng Cận Chiến Tinh Không.
“Chủ nhân cuối cùng cũng quay lại rồi.”
“Trợ lý Tiểu Ngọc chỉ phục vụ riêng cho chủ nhân!” Thiếu nữ áo trắng cười khúc khích.
Lý Nguyên cười nói: “Mở bảng thành tích cấp bậc thi đấu cá nhân.”
Ting! Màn sáng hiện lên:

[Cấp bậc thi đấu: Cấp Hoàng Kim]
[Điểm tích lũy: 990 (Điểm tích lũy 1.000 có thể tham gia thi đấu thăng cấp)]
[Tỷ lệ thắng: 88%]

“990 điểm, chỉ mong đừng gặp cấp Sao Băng, vậy mới có thể lấy được 10 điểm nữa.” Lý Nguyên thầm nghĩ: “Nếu không phải lãng phí thêm một thời gian nữa.”
Thương pháp của Lý Nguyên đã tăng lên cấp ba 99% vào hai tháng trước. Thân pháp của cậu cũng thuận lợi tăng lên cấp ba 99% vào một tuần trước.
Từ khi thương pháp của Lý Nguyên đạt tới cấp ba 99%, cậu đã thuộc về top đầu bảng xếp hạng thi đấu cấp Hoàng Kim trong Mạng Cận Chiến Tinh Không.
Thường là đánh mười trận hiếm lắm mới thua một trận, dẫn đến tỷ lệ thắng của cậu tăng từ 50% lên tới 88%.
Cái ngày thân pháp của cậu tăng lên cấp ba 99%, cậu đã lập nên kỷ lục đáng sợ với 56 trận thắng liên tiếp, về cơ bản có thể coi là “vô địch cấp Hoàng Kim”.
Sau đó… Lý Nguyên đã bị hệ thống phân phối đối thủ trừng phạt.
Ba trận liên tiếp! Trận nào Lý Nguyên cũng được phân cho cao thủ cấp Sao Băng!
Chỉ có một trận là cậu miễn cưỡng đỡ được mười mấy chiêu. Còn hai trận kia, trận nào cũng bị đánh chết trong vài chiêu, đúng là giữa hai bên không cùng một cấp bậc.
“Bắt đầu đi.” Lý Nguyên ấn chọn binh khí.
Tích… ghép đôi thành công!
“Sắp tiến vào thi đấu xếp hạng, đối thủ cấp Hoàng Kim (996 điểm tích lũy), xin hãy chuẩn bị chiến đấu.” Hệ thống nhắc nhở: “Sắp tiến vào không gian chiến đấu, 10, 9…”
“996 điểm? Là một cao thủ nữa hả? Chẳng lẽ mình kém may mắn như vậy sao?” Lý Nguyên nói thầm.
Ánh sáng hiện lên.
Lý Nguyên đột nhiên xuất hiện giữa một lôi đài khổng lồ, xung quanh không có người xem.
Phía bên kia lôi đài xuất hiện một người đàn ông trung niên, tay phải cầm mâu, tay trái cầm khiên.
“Khiên và mâu?” Lý Nguyên nắm chặt trường thương.
Có rất nhiều võ giả dùng vũ khí phối hợp là đao và khiên, khiên và mâu.
Mâu cũng là vũ khí dài, thường thì ngắn hơn thương một chút, nhưng dù sao cũng là vũ khí dài nên sẽ không thuận tay lắm.
Có thêm khiên vào thì khả năng giữ mệnh sẽ tăng lên và không gian để thi triển trong trận đấu cũng sẽ mở rộng.
Có điều…
Tổ hợp binh khí có khiên đều có một nhược điểm chung là… không linh hoạt.
Lý Nguyên không quen dùng khiên.
Một cây trường thương là đủ để cậu đánh bay tất cả rồi.
“Nhãi ranh, giết chết cậu là tôi có thể tham gia thi thăng cấp!” Người đàn ông trung niên cười vang: “Hôm nay tôi đã thắng mười trận liên tiếp rồi.”
“Thắng mười trận liên tiếp?” Lý Nguyên hơi ngạc nhiên.
“Đúng vậy.” Người đàn ông trung niên gật đầu, nói rất tự tin: “Cậu không phải là đối thủ của tôi, hay là cứ nhận thua đầu hàng đi, để tránh bị tôi giết rồi ảnh hưởng đến tâm lý.”
Thi đấu cho phép chủ động nhận thua, điểm tốt là không bị tổn thương tâm lý, điểm không tốt là bị trừ điểm nhiều hơn.
“Chú, tôi biết vì sao chú được phân cho tôi rồi.” Lý Nguyên chợt nhe răng cười.
“Vì sao?” Người đàn ông trung niên thắc mắc.
“Vì hệ thống để tôi đến ngăn chú thăng cấp!” Lý Nguyên cười to rồi chợt bay vụt ra ngoài như rồng bơi lội trên không.
Lực lượng, tốc độ, hoàn toàn bùng nổ!
“Nhanh quá vậy? Cậu ta có tố chất thân thể cấp 8 hả?” Người đàn ông trung niên giật nảy mình. Ông ta lập tức nhận ra rằng đối thủ trông có vẻ là thiếu niên của mình không hiền chút nào.
Ở internet giả thuyết, người ta có thể tự do thay đổi khuôn mặt và ngoại hình.
Nhưng vì đề phòng có người bị lừa, mỗi một người khi đăng kí thân phận tin tức đều sẽ không được thay đổi giới tính, cũng như không được thay đổi ngoại hình nhiều hơn năm tuổi so với tuổi thật.
“Vèo!”
Người đàn ông trung niên cũng ra chiêu. Ông ta có thể đánh được hơn 900 điểm cấp Hoàng Kim, thực lực tất nhiên sẽ không kém.
“Phù!”
Người đàn ông trung niên cầm khiên lên đỡ, bước chân biến ảo, thân hình sang bên, định thuận thế đỡ đánh một thương đâm tới của Lý Nguyên sang một bên.
“Keng!”
Thương và khiên va chạm.
“Đỡ được rồi!” Người đàn ông trung niên vừa lộ ra vẻ vui mừng thì lập tức đổi sang vẻ giật mình.
“Keng!”
Trường thương vốn dĩ va chạm mạnh vào khiên, lại như không có chút lực lượng nào mà dính luôn trên khiên.
Ngay sau đó, mũi thương rút lại, lướt dọc theo khiên, phát ra tiếng vang chói tai.
“Ầm!”
Trường thương vừa rút lại được nửa thước, lại đâm thẳng ra với tốc độ nhanh như tia chớp, tránh thoát khỏi tấm khiên của người đàn ông trung niên.
Chiêu thức biến ảo thật sự rất nhanh, nhanh đến mức khiến cho người đàn ông trung niên phải hoảng sợ.
Ngay khoảnh khắc sống chết…

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương