Canh Tác Một Mình
-
Chapter 140: Đừng Có Mà Xạo!
Chương 140: Đừng Có Mà Xạo!
Một trận chiến 1 chọi 12.000. Kể cả khi Theo là một sinh vật từ tầng 75, cậu áy cũng không thể tự mình đối phó với hơn 10.000 kẻ thù. Nhưng Theo vẫn giữ vững niềm tin.
“Nô lệ Gaeron của ta, mau ra đây, nya nya!”
Theo hét lên, tay cầm chiếc vòng cổ cầu vồng mà cậu ấy đang đeo. Cậu ấy có một nô lệ xuất sắc tên là Gaeron, một thợ săn bọ từng là một vị thần chủng tộc trong quá khứ.
Ộp!
Mặt đất dưới chân Theo biến thành một đầm lầy đen ngòm, và Gaeron, một con ếch khổng lồ to chừng 30 mét, xuất hiện.
“Gaeron, trừng phạt kẻ thù đi, nya nya!”
Theo hét lên, nhìn xuống Ulrich và những con Orc đen khổng lồ khác từ trên đầu Gaeron.
- Rõ, thưa Chủ nhân Theo!
Sau đó…
“Sao ngươi dám! Làm sao ngươi dám tuyên bố mình là thuộc hạ của Đại Hắc Long khi đứng trước mặt ta?!”
Vua của lũ Orc đen khổng lồ, Ulrich, gầm lên đầy giận dữ.
Gã là vua của hàng triệu con orc đen và là một tín đồ trung thành của Đại Hắc Long, khao khát trở thành thuộc hạ của con rồng. Vậy mà, tên thương nhân mèo tầm thường này lại dám mạo danh là thuộc hạ của Đại Hắc Long sao?!
“Tên khốn kiếp! Sao ngươi dám sỉ nhục ta hả? Giết nó!”
Ùuuu.
Theo lệnh của Ulrich, các thuộc hạ của hắn bắt đầu thổi kèn.
Sau đó.
Thùng. Thùng. Thùng.
Tiếng chân vang vọng từ mọi hướng. Hàng triệu binh lính Orc đen đang chinh phục tầng 40 tập trung lại, bắt đầu bao vây Theo.
“Nya?! Chuyện gì vậy, nya?”
Tên thủ lĩnh địch đột nhiên nổi giận, triệu tập tất cả thuộc hạ của mình, vì thần của chúng đã bị xúc phạm, và số lượng của chúng nhanh chóng tăng lên thành 5 triệu.
“Ta thực sự là thuộc hạ của Đại Hắc Long, Mèo Vàng Tử Thần Theo Park, nya! Thậm chí còn có ghi trên huy hiệu vàng này, chứng minh rằng ta là một Thương nhân Lữ hành ưu tú, nya!”
Theo bối rối, lấy ra huy hiệu vàng quý giá của mình và cố gắng giải quyết hiểu lầm với kẻ thù.
Tuy nhiên.
“Hừ! Ngươi nghĩ ta là kẻ ngốc sao? Chẳng phải đó là thứ ngươi có thể viết tùy thích sao? Được rồi! Nếu ngươi thực sự là một thuộc hạ của Đại Hắc Long, hãy chứng minh cho ta xem đi!”
“Chứng minh gì cơ, nya!!”
“Nếu ngươi là một tín đồ của Đại Hắc Long, chắc chắn ngươi phải có bằng chứng thuyết phục chứ!”
“Nya? Không có cái gì cả, nya, Chủ tịch Park không cho ta cái gì cả, nya...”
Theo chán nản trả lời, giọng nói chứa đầy nỗi buồn. Chủ tịch Park thậm chí còn không đưa ra bằng chứng… Buồn quá đi, nya nya…
“Không có bằng chứng? Vậy thì chết đi!!! Tấn công!”
Tù tùuu!
Theo lệnh của Ulrich, những tiếng tù và lại vang lên.
“Waaaaah, giết chết cụ nó đi!!!!”
Bị kích động bởi tiếng tù và, 5 triệu tên Orc đen ồ ạt lao về phía Theo để tiêu diệt cậu.
Vậy là trận chiến 2 đấu 5 triệu bắt đầu.
"Gaeron, chúng ta có thể thắng không, nya?"
- Thưa chủ nhân Theo, tôi là một thợ săn bọ, anh biết mà.
Mặc dù Gaeron rất mạnh khi đối đầu với côn trùng, nhưng hắn lại rất yếu trong loại chiến đấu như này. Hơn nữa, xung quanh không có nước để giúp hắn phát huy hết sức mạnh.
"Vậy thì không còn cách nào khác, nya! Iona, tỉnh dậy đi, nya!"
Mặc dù không muốn nhờ đến sự giúp đỡ, nhưng đây là tình huống khẩn cấp. Không phải lúc để cất nhắc về những điều đó. Theo vội vàng đánh thức Iona đang treo lơ lửng trên đuôi cậu. Iona đã được mang theo trong lúc vội vã.
"Kyoo- Phó Chủ tịch Theo, chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Iona khó chịu vì bị Theo đánh thức đã ngồi dậy. Nếu cô ấy bị đánh thức vì chuyện không đâu, cô ấy sẽ không tha cho cậu đâu. Cái đồng hồ đo sự tức giận của cô đã lên đến mức 1 rồi.
"Kyoo-? Bây giờ không phải lúc để ngủ đâu, nya!"
"Kyoo? Không phải lúc để ngủ... hả?! Orc đen?"
Nghe Theo nói, Iona nhìn quanh và phát hiện ra 5 triệu con Orc đen đang lao về phía họ.
"Kyoo- Kyoo- chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Đồng hồ đo sự tức giận của Iona tăng lên. Làm sao chúng dám làm phiền giấc ngủ của cô chứ! Vừa lúc cô chuẩn bị niệm thần chú để trừng phạt lũ Orc đen đã đánh thức mình, thì...
"Hả? Dừng lại! Tụi bay, dừng tấn công!!!!"
Từ xa, Ulrich đã phát hiện ra Iona, thất thanh hét lớn với lũ Orc đen.
"Mọi người dừng lại! Nhà vua của các ngươi ra lệnh cho các ngươi dừng cuộc tấn công!"
Từ phía sau, những con Orc đen nghe thấy lệnh bèn xông lên để cố gắng ngăn chặn những con Orc đen đang lao về phía trước.
"Phù!"
Ulrich, người vừa ngăn chặn sự tuyệt chủng của bộ tộc Orc đen, lau mồ hôi lạnh và thở phào nhẹ nhõm. Chỉ là một kẻ thù nữa thôi, nhưng vì kẻ thù đó, Ulrich đã từ bỏ cuộc chiến. Trên thực tế, gần như là gã đã giơ tay đầu hàng.
“Tại sao pháp sư hủy diệt vĩ đại Iona lại chui ra từ cái đuôi của tên thương nhân mèo đó?!”
Ulrich nhìn Theo và Iona với vẻ mặt khó hiểu.
"Nya?! Chúng đột nhiên ngừng tấn công rồi kìa, nya?! Chắc hẳn là vì chúng đã nhận ra thuộc hạ của Đại Hắc Long, Mèo Vàng Tử Thần Theo Park tôi đây rồi, nya! Iona, tôi xin lỗi vì đã đánh thức cô dậy vô ích nha, nya!"
Chính Iona đã khiến chúng dừng lại, nhưng Theo lại nghĩ rằng đó là nhờ cái đùi vàng Sejun. Và đùi vàng bảo vệ cậu ấy đã khiến cậu áy trở nên nguy hiểm chết người, nya!
"Phư hư hư. Cút sang một bên đê, nay!"
Theo đã triệu hồi Gaeron trở lại, tự tin bước qua lũ Orc đen về phía Ulrich.
Và rồi.
"Ulrich! Nhanh chóng thả đám rác rưởi... à không, ta muốn nói là con người, nya! Họ là những khách hàng quý giá của ta, nya!"
Theo nhìn chằm chằm vào Ulrich, ánh mắt đầy tự tin, Iona thì lườm Ulrich từ phía sau lưng Theo. Nếu gã không nghe lời, toàn bộ bộ tộc của gã sẽ bị tiêu diệt! Iona chỉ nghĩ đến việc giải quyết tình hình thật nhanh và quay trở lại ngủ.
"Phù! Được rồi."
"Cái gì, nya?! "Được rồi"? Ngươi dám nói chuyện với thuộc hạ của Đại Hắc Long, Mèo Vàng Tử Thần Theo Park, một cách không tôn trọng như vậy sao, nya?"
Thấy Ulrich nhượng bộ, sự kiêu căng của Theo dường như càng tăng lên.
"… Hiểu rồi. Hãy thả lũ con người ra."
Một lúc sau.
"Chúng ta đã đưa chúng đến rồi đây."
Lũ Orc đen mang những thợ săn bị bắt đến.
"Nhanh chóng thả họ ra đi, nya!"
"Được."
Theo lệnh của Theo, lũ Orc Đen thả những thợ săn ra.
"Cảm ơn cậu, Theo."
"Cảm ơn cậu rất nhiều."
Những thợ săn bày tỏ lòng biết ơn đối với Theo và vội vã rời đi. Mặc dù họ được thả nhờ Theo, nhưng họ vẫn có thể nhìn thấy sự thù địch trong mắt lũ Orc. Họ không biết khi nào mình lại bị tấn công lần nữa.
Vào lúc đó.
"Các ngươi định đi đâu, nya? Nếu đã biết ơn thì hãy thể hiện sự chân thành nào, nya! Đóng dấu vào đây, nya!"
Theo không chỉ cứu họ mà còn đưa cho những thợ săn một hợp đồng.
"Ơ... Ừm..."
Sợ rằng mình sẽ bị lũ Orc Đen bắt lại nếu từ chối, những thợ săn miễn cưỡng đóng dấu vào hợp đồng.
"Chào mừng các ngươi! Các ngươi giờ đã là thành viên của Lực lượng Phòng vệ Trái Đất Thế hệ thứ 2, nya!"
Hợp đồng ghi rõ rằng họ sẽ là một phần của Lực lượng Phòng vệ Trái Đất, và với tư cách là thành viên Thế hệ thứ 2, họ phải đóng góp 50 đồng xu Tháp mỗi tháng để bảo vệ hòa bình của Trái Đất.
"Các ngươi có thể đến gặp Han Tae-jun và nói rằng ta đã gửi các ngươi đến, nya!"
"Được rồi."
Sau khi tiễn những thợ săn đã trở thành thành viên của Lực lượng Phòng vệ Trái Đất…
"Ulrich, ngươi cũng ký vào đây đi, nya!"
Theo đưa một hợp đồng cho Ulrich. Vì Ulrich đã cố gắng giết cậu ấy, nên gã phải trả giá. Mức bồi thường được đặt là 5 triệu đồng Tháp. Tui là Phó Chủ tịch, nên mạng sống của tui rất đắt giá đó nha, nya!
"Được rồi."
Bộp.
Ulrich cẩn thận đọc hợp đồng và đóng dấu vào đó.
"Phư hư hư. Mình sẽ được Chủ tịch Park khen ngợi nữa cho xem, nya!"
Theo nhìn Ulrich và mỉm cười. Theo đã có thêm 100 thành viên Lực lượng Phòng vệ Trái Đất và 5 triệu công nhân Orc Đen trong nháy mắt. Cậu ấy tràn đầy mong đợi sẽ nhận được lời khen ngợi từ Sejun.
Tuy nhiên…
Ulrich đặt một cái hộp chứa 5 triệu đồng xu Tháp trước mặt Theo.
"Đây nhé."
Bộp!
Ulrich đặt một chiếc hộp chứa 5 triệu đồng Tháp trước mặt Theo.
“Nya nya?!”
Keng.
Giấc mơ về việc được Sejun khen ngợi tan vỡ. Theo không thể tin nổi rằng Ulrich lại dễ dàng đưa cho cậu ấy 5 triệu đồng xu Tháp như vậy. Đối với Ulrich, vị vua của tầng 49, số tiền này không phải con số quá lớn.
"Rút lui!"
Ulrich sau khi đưa tiền cho Theo bèn rút lui về tầng 41 cùng với lũ Orc Đen.
"Công nhân của mình đang rời đ kìai, nya..."
Theo nhìn lũ Orc Đen rút lui với vẻ mặt buồn bã.
"Nhưng Phó Chủ tịch Theo, tại sao cậu lại đột ngột đến tầng 40?"
Iona đã lên kế hoạch chinh phục đàn kiến lửa phía nam ở tầng 99 và xây dựng một tòa tháp phù thủy vào ngày mai cất tiếng hỏi. Họ cần phải đi ngay bây giờ để kịp đến đó trước bình minh.
"Nya?! Tôi quên mất, nya!"
Theo chợt nhớ ra lý do mình đến đây, hoàn toàn quên mất về Dơi Vàng trong suy nghĩ về việc tạo ra công nhân.
"Đợi ta với, nya!"
Theo vội vàng đuổi theo các thành viên Thế hệ thứ 2 của Lực lượng Phòng vệ Trái Đất đang xuống tầng 39 để truyền đạt thông điệp của mình cho Han Tae-jun.
- Bảo vệ Dơi Vàng bằng mọi giá!
Và rồi.
"Lũ Orc Đen đã lên tầng 41, vậy nên tầng 40 an toàn rồi, nya!"
Cậu cũng thông báo rằng họ có thể sử dụng tầng 40 một lần nữa. Họ cần phải làm việc chăm chỉ để kiếm tiền mua cây trồng của Sejun.
Sau khi các nhiệm vụ đã hoàn thành, Iona nói:
"Đi thôi, Phó Chủ tịch Theo!"
"Được rồi, nya!"
Rồi, với Iona treo lơ lửng trên đuôi, Theo vội vã quay trở lại tầng 99.
"Kyoot. Kyoot. Kyoot."
Iona bám chặt lấy cái đuôi đung đưa của Theo, vui vẻ ngủ thiếp đi một lần nữa.
***
"Hửm?"
Khi Sejun mở mắt chào buổi sáng, anh cảm thấy một trọng lượng vừa phải và hơi ấm trên đầu gối.
Sau đó.
Gororong.
Kyuororong.
Tiếng ngáy của Theo và Iona vang lên. Theo và Iona đang ngủ trên đầu gối của Sejun.
"Họ chắc đã trở về lúc rạng sáng. Mình có nên dậy muộn hơn bình thường không nhỉ?"
Sejun khép hờ mắt nhìn Theo và Iona, hai người chắc hẳn đã rất mệt sau chuyến đi đến tầng 40.
Nhưng.
Khoảng 30 phút sau khi ngủ thiếp đi, Cuengi đến đánh thức Sejun.
Kreong!
[Ba ơi, Cuengi đói rồi!]
"Được rồi, dậy ăn thôi."
Khi Sejun đứng dậy…
"Nya, Chủ tịch Park, để tôi ngủ thêm một chút nữa đi, nya..."
Theo đang nói mớ.
“Được rồi. Phó Chủ tịch Theo, ngủ thêm đi.”
Sejun vỗ mông Theo và bế cậu nhóc trên đầu gối đến bếp để chuẩn bị bữa sáng.
"Di tích: Bột gạo Hao tài đã nuốt 100 đồng Tháp và sinh ra 50kg bột gạo ngon tuyệt vời có chất lượng thượng hạng."
Bữa sáng là bánh gạo Baekseolgi (bánh gạo hấp) được làm từ 50kg gạo nếp chất lượng cao nhất. Món này đã được thay thế bởi món mực xào vào sáng ngày hôm qua.
"Các con, chúng ta cùng ăn nào!"
Krueng!
Két!
Theo lời kêu gọi của Sejun, Cuengi và lũ thỏ con chạy đến và bắt đầu ăn bánh gạo.
Sau đó.
"Chủ tịch Park, tôi buồn quá, nya!"
Theo vừa mới thức dậy, nhìn Sejun với vẻ mặt mệt mỏi.
“Phó Chủ tịch Theo, có chuyện gì thế?”
Theo thường tỏ ra kiêu căng, hôm nay lại có vẻ chán nản, tai cũng cụp cả xuống.
"Tôi là cấp dưới của Chủ tịch Park, tại sao tôi lại không có huy hiệu, nya?"
“Huy hiệu ư? Có chuyện gì xảy ra vậy?”
Theo bắt đầu kể về những gì đã xảy ra giữa cậu với Ulrich.
"Thế nên tôi cũng muốn có huy hiệu, nya!"
Krueng!
[Ba ơi, Cuengi cũng muốn có huy hiệu!]
Cuengi luôn muốn mọi thứ giống anh trai của mình, bắt đầu nài nỉ Sejun.
‘Đột nhiên có huy hiệu sao?’
Sejun cau mày, tỏ vẻ băn khoăn.
Sau đó.
"À! Vảy của Kaiser!"
Một ý tưởng hay nảy ra trong đầu Sejun. Nếu có một cái vảy của Kaiser, khắc lên đó phép thuật của Kaiser, nó sẽ trông giống như một huy hiệu và còn có thể bảo vệ trong những tình huống nguy hiểm nữa.
- Gì cơ, ngươi muốn vảy của ta?
“Đúng! Là để cho tôi và những đứa trẻ khác. Đổi lại, tôi sẽ cho ngài 100 chai rượu gạo cho mỗi cái vảy.”
- Ngươi cần bao nhiêu?
"Hừm... Khoảng 5 cái?"
Sejun trả lời, quan sát phản ứng của Kaiser. Anh cần năm cái: một cho mình, Theo, Thỏ Đen, Cuengi và Dơi Vàng.
- Gì cơ? 5 cái?!
Giọng Kaiser cao lên. Có vẻ hơi nhiều rồi chăng?
"Thì..."
Khi Sejun đang nghĩ đến việc loại trừ mình và Dơi Vàng ra khỏi danh sách, thì...
- Ngươi coi thường cái mạng mỏng như tờ giấy của ngươi quá đó thằng nhóc! Ngươi phải có ít nhất 10 cái vảy của ta chứ!
Vào ngày thứ 293 bị mắc kẹt, Kaiser vì tham uống rượu gạo đã ép Sejun mua 20 cái vảy khắc phù chú kỹ năng của Long Tộc - Long Bì. Đối với Sejun, đây là một thương vụ mà anh thấy rất biết ơn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook