Boss Đột Kích: Vợ Yêu Nằm Xuống, Đừng Nháo!!!!
-
Chương 252: Bồi cô thực chiến diễn luyện
Beta: Stuki^^
Ôn Hướng Dương không thể nói phải, cũng không thể nói không phải.
Cô không thể không quay đầu nhìn phía Mộ Lăng Khiêm.
“Mộ thiếu, kỳ thật là em làm rất nhiều việc, trong đó có cả viết tiểu thuyết. Cái kia, em xem chỉ là vì kích phát cảm xúc, em thề, đó chỉ là tìm cảm xúc viết mà thôi.”
“Tìm cảm xúc?”
“Chính là viết tiểu thuyết không có ý nghĩ, không biết cốt truyện như thế nào. Mộ thiếu, xin anh quên thứ anh vừa xem đi. Kỳ thật, thật sự cái gì đều không có, anh hãy coi như đó là một quyển sách giáo khoa. Ha ha, ha ha.” Ôn Hướng Dương cười gượng nói.
Thật là mất mặt mà.
Còn may Mộ Lăng Khiêm không xem tiểu thuyết, không biết cô viết cái gì, nếu không còn muốn chết a.
“Về sau đừng lại xem những loại sách lung tung rối loạn ấy nữa.” Mộ Lăng Khiêm thấy Ôn Hướng Dương cười khó coi như vậy, hắn duỗi tay xoa xoa tóc cô, tuy rằng ngữ khí không tốt, ánh mắt cũng không tốt, nhưng rốt cuộc không có làm cô khó xử.
Lúc Ôn Hướng Dương thở dài nhẹ nhõm một hơi, bỗng Mộ Lăng Khiêm nói một câu:
“Nếu em muốn có cảm hứng sáng tách có thể tìm tôi, tôi có thể bồi em……” Mộ Lăng Khiêm cắn vành tai Ôn Hướng Dương, thanh âm mang theo run rẩy mị hoặc nói: “Thực chiến diễn luyện.”
Ôn Hướng Dương: “……”
Có mỳ sợi không a, cô muốn thắt cổ.
Mộ Lăng Khiêm chưa cho Ôn Hướng Dương cơ hội thắt cổ, hắn nói xong lời này, liền đem Ôn Hướng Dương đặt xuống ghế, đứng dậy: “Lần này hai người hại em bị thương, tôi đã giao cho Diệp Ảnh xử lí.”
Nói đến đây, Mộ Lăng Khiêm ngừng một lát, nhìn tiểu nữ nhân trước mặt, đột nhiên mở miệng: “Em muốn báo thù thế nào, nói với Diệp Ảnh một tiếng.”
Ôn Hướng Dương nghe nói như thế, ngẩng đầu nhìn Mộ Lăng Khiêm, trong mắt còn mang theo kinh ngạc.
Cô xác thật là muốn tự tìm cách báo thù,chỉ là, Mộ Lăng Khiêm là như thế nào đoán được tâm tư của cô chứ?
Mộ Lăng Khiêm thấy Ôn Hướng Dương nhìn mình, hắn cúi đầu hôn khóe miệng của cô: “ Hai người bọn họ hiện tại còn tránh ở bên ngoài không dám lộ diện. Diệp Ảnh giao cho em sai bảo, đem người tìm ra thế nào, tự em suy nghĩ biện pháp.”
Trải qua tiếp xúc trong khoảng thời gian này, Mộ Lăng Khiêm đại thể thăm dò được tính tình của Ôn Hướng Dương, cô là một tiểu quỷ. Chỉ là tạm thời bị hắn đè nén tính tình xuống, không dám làm càn.
Nhưng đây không phải kế lâu dài.
Phương thức thuần phục cô tốt nhất là thuận theo sở thích của cô. Hắn quyết định từ hôm nay trở đi bồi dưỡng năng lực đi săn cho cô, chứ không giúp cô đem con mồi bắt được đưa trước mặt cô.
Đương nhiên, hắn cũng có thể làm, chỉ là vật nhỏ này cũng thích chính mình động thủ.
Ôn Hướng Dương thật cao hứng, so với Mộ Lăng Khiêm đem Lâm Hạo cùng Trần Vân Hi đưa tới trước mặt cô quả còn cao hứng hơn.
Đôi mắt cô tỏa sáng, duỗi tay liền ôm cổ Mộ Lăng Khiêm, còn nhón mũi chân, hung hăng hôn Mộ Lăng Khiêm, kích động nói: “Mộ thiếu, thật là yêu anh, anh thật sự là quá tốt.”
Ôn Hướng Dương cũng không thấy những lời này có gì không thích hợp, lúc nói xong, liền cao hứng mang theo Tiểu Q chạy xuống lầu.
Mộ Lăng Khiêm ngồi trong phòng, nhìn bóng lưng Ôn Hướng Dương dần biến mất, khóe miệng vẫn còn đọng lại hương vị ngọt ngào trên môi cô, bên tai còn quanh quẩn lời cô vừa mới nói.
Yêu hắn?
Mộ Lăng Khiêm đứng dậy rồi đi xuống.
Lúc Ôn Hướng Dương chạy đến dưới lầu, Diệp Ảnh cùng Hoa Phi còn chưa có rời đi.
Hai người nhìn thấy Ôn Hướng Dương, đều rất có lễ phép kêu một tiếng: “Ôn tiểu thư.”
Hoa Phi lần đầu tiên thấy Ôn Hướng Dương còn đùa giỡn hơi quá với Ôn Hướng Dương, bất quá là bởi vì anh ta không cảm thấy chính mình sẽ có thái độ đối một người con gái nghiêm túc, hiện giờ anh ta lại không dám lại suy nghĩ như thế, hơn nữa sự việc của Diệp Ảnh, khiến anh ta càng tôn trọng Ôn Hướng Dương hơn.
Ôn Hướng Dương cũng đối hai người gật gật đầu.
“Diệp Ảnh, Mộ thiếu nói anh ấy đem việc Lâm Hạo cùng Trần Vân Hi giao cho anh. Mộ thiếu mới vừa nói anh giúp tôi, cho tôi ra kế hoạch bắt bọn họ, tôi đã điều tra qua, bọn họ hai người hiện tại không ở nội thành Nam Đức. Giờ chúng ta bàn kến hoạch được không?”
Hai người bọn họ đem cô cùng Tiểu Hân đánh thảm như vậy, còn làm hại chân Cách Cách hiện tại đi cũng không tốt, nếu chỉ đơn thuần đưa bọn họ vào tù, thật là quá tiện nghi cho bọn họ rồi.
Cho nên, mấy ngày này, Ôn Hướng Dương trong đầu hiện lên một kế hoạch lớn, phải làm Lâm Hạo cùng Trần Vân Hi chết không có chỗ chôn!
Ôn Hướng Dương không thể nói phải, cũng không thể nói không phải.
Cô không thể không quay đầu nhìn phía Mộ Lăng Khiêm.
“Mộ thiếu, kỳ thật là em làm rất nhiều việc, trong đó có cả viết tiểu thuyết. Cái kia, em xem chỉ là vì kích phát cảm xúc, em thề, đó chỉ là tìm cảm xúc viết mà thôi.”
“Tìm cảm xúc?”
“Chính là viết tiểu thuyết không có ý nghĩ, không biết cốt truyện như thế nào. Mộ thiếu, xin anh quên thứ anh vừa xem đi. Kỳ thật, thật sự cái gì đều không có, anh hãy coi như đó là một quyển sách giáo khoa. Ha ha, ha ha.” Ôn Hướng Dương cười gượng nói.
Thật là mất mặt mà.
Còn may Mộ Lăng Khiêm không xem tiểu thuyết, không biết cô viết cái gì, nếu không còn muốn chết a.
“Về sau đừng lại xem những loại sách lung tung rối loạn ấy nữa.” Mộ Lăng Khiêm thấy Ôn Hướng Dương cười khó coi như vậy, hắn duỗi tay xoa xoa tóc cô, tuy rằng ngữ khí không tốt, ánh mắt cũng không tốt, nhưng rốt cuộc không có làm cô khó xử.
Lúc Ôn Hướng Dương thở dài nhẹ nhõm một hơi, bỗng Mộ Lăng Khiêm nói một câu:
“Nếu em muốn có cảm hứng sáng tách có thể tìm tôi, tôi có thể bồi em……” Mộ Lăng Khiêm cắn vành tai Ôn Hướng Dương, thanh âm mang theo run rẩy mị hoặc nói: “Thực chiến diễn luyện.”
Ôn Hướng Dương: “……”
Có mỳ sợi không a, cô muốn thắt cổ.
Mộ Lăng Khiêm chưa cho Ôn Hướng Dương cơ hội thắt cổ, hắn nói xong lời này, liền đem Ôn Hướng Dương đặt xuống ghế, đứng dậy: “Lần này hai người hại em bị thương, tôi đã giao cho Diệp Ảnh xử lí.”
Nói đến đây, Mộ Lăng Khiêm ngừng một lát, nhìn tiểu nữ nhân trước mặt, đột nhiên mở miệng: “Em muốn báo thù thế nào, nói với Diệp Ảnh một tiếng.”
Ôn Hướng Dương nghe nói như thế, ngẩng đầu nhìn Mộ Lăng Khiêm, trong mắt còn mang theo kinh ngạc.
Cô xác thật là muốn tự tìm cách báo thù,chỉ là, Mộ Lăng Khiêm là như thế nào đoán được tâm tư của cô chứ?
Mộ Lăng Khiêm thấy Ôn Hướng Dương nhìn mình, hắn cúi đầu hôn khóe miệng của cô: “ Hai người bọn họ hiện tại còn tránh ở bên ngoài không dám lộ diện. Diệp Ảnh giao cho em sai bảo, đem người tìm ra thế nào, tự em suy nghĩ biện pháp.”
Trải qua tiếp xúc trong khoảng thời gian này, Mộ Lăng Khiêm đại thể thăm dò được tính tình của Ôn Hướng Dương, cô là một tiểu quỷ. Chỉ là tạm thời bị hắn đè nén tính tình xuống, không dám làm càn.
Nhưng đây không phải kế lâu dài.
Phương thức thuần phục cô tốt nhất là thuận theo sở thích của cô. Hắn quyết định từ hôm nay trở đi bồi dưỡng năng lực đi săn cho cô, chứ không giúp cô đem con mồi bắt được đưa trước mặt cô.
Đương nhiên, hắn cũng có thể làm, chỉ là vật nhỏ này cũng thích chính mình động thủ.
Ôn Hướng Dương thật cao hứng, so với Mộ Lăng Khiêm đem Lâm Hạo cùng Trần Vân Hi đưa tới trước mặt cô quả còn cao hứng hơn.
Đôi mắt cô tỏa sáng, duỗi tay liền ôm cổ Mộ Lăng Khiêm, còn nhón mũi chân, hung hăng hôn Mộ Lăng Khiêm, kích động nói: “Mộ thiếu, thật là yêu anh, anh thật sự là quá tốt.”
Ôn Hướng Dương cũng không thấy những lời này có gì không thích hợp, lúc nói xong, liền cao hứng mang theo Tiểu Q chạy xuống lầu.
Mộ Lăng Khiêm ngồi trong phòng, nhìn bóng lưng Ôn Hướng Dương dần biến mất, khóe miệng vẫn còn đọng lại hương vị ngọt ngào trên môi cô, bên tai còn quanh quẩn lời cô vừa mới nói.
Yêu hắn?
Mộ Lăng Khiêm đứng dậy rồi đi xuống.
Lúc Ôn Hướng Dương chạy đến dưới lầu, Diệp Ảnh cùng Hoa Phi còn chưa có rời đi.
Hai người nhìn thấy Ôn Hướng Dương, đều rất có lễ phép kêu một tiếng: “Ôn tiểu thư.”
Hoa Phi lần đầu tiên thấy Ôn Hướng Dương còn đùa giỡn hơi quá với Ôn Hướng Dương, bất quá là bởi vì anh ta không cảm thấy chính mình sẽ có thái độ đối một người con gái nghiêm túc, hiện giờ anh ta lại không dám lại suy nghĩ như thế, hơn nữa sự việc của Diệp Ảnh, khiến anh ta càng tôn trọng Ôn Hướng Dương hơn.
Ôn Hướng Dương cũng đối hai người gật gật đầu.
“Diệp Ảnh, Mộ thiếu nói anh ấy đem việc Lâm Hạo cùng Trần Vân Hi giao cho anh. Mộ thiếu mới vừa nói anh giúp tôi, cho tôi ra kế hoạch bắt bọn họ, tôi đã điều tra qua, bọn họ hai người hiện tại không ở nội thành Nam Đức. Giờ chúng ta bàn kến hoạch được không?”
Hai người bọn họ đem cô cùng Tiểu Hân đánh thảm như vậy, còn làm hại chân Cách Cách hiện tại đi cũng không tốt, nếu chỉ đơn thuần đưa bọn họ vào tù, thật là quá tiện nghi cho bọn họ rồi.
Cho nên, mấy ngày này, Ôn Hướng Dương trong đầu hiện lên một kế hoạch lớn, phải làm Lâm Hạo cùng Trần Vân Hi chết không có chỗ chôn!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook