Không phải là đã ngừng rồi sao, như thế nào tự nhiên lại bạo phát?

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lục Quý Trì đầu tiên ngơ ngẩn, chờ thấy ánh mắt ghen ghét trong hỗn loạn của Cửu công chúa, mới lục trong ký ức nguyên chủ được tư liệu liên quan --- Cửu công chúa thích Tần gia trưởng công tử Tần Tranh, một lòng muốn gả làm thê tử hắn, nhưng Tần Tranh người ta cũng không có chí hướng làm phò mã, vẫn luôn đối với nàng ta là tránh né còn không kịp. Cửu công chúa cầu mà không được, lại không chịu từ bỏ, càng thêm dây dưa không dứt với Tần Tranh thì không nói, còn đánh mấy cô nương ngưỡng mộ Tần Tranh.

Không được hắn liếc nhìn một cái, cũng không cho người khác liếc nhìn hắn, để cho hắn đã hai mươi mấy còn không cưới được tức phụ nhi, đây là tình yêu mà nàng ta dành cho Tần Tranh.

Khóe miệng Lục Quý Trì hơi giật giật, trong lòng đồng tình với Tần đại công tử hai giây, cuối cùng mới một lần nữa nhìn về phía thiếu nữ kia.

Tần Tranh xuất thân là gia đình võ tướng tầm thường, nhưng kiêu dũng thiện chiến, là một tướng tài. Khi Chiêu Ninh Đế ngự giá thân chinh đi đánh Bắc Hạ, hắn cũng đi theo, cũng trong trận chiến đó mà lập công lớn. Chiêu Ninh Đế vô cùng thưởng thức hắn, vừa hồi kinh liền trọng dụng hắn, Tần gia cũng vì thế mà trở thành một trong những gia đình danh giá ở kinh thành.

Thiếu nữ này gọi Tần Tranh là biểu ca, lại gọi mẫu thân hắn là mợ... Lục Quý Trì nỗ lực lục tìm ký ức của nguyên chủ, lỗ lực tìm trong mạng lưới quan hệ phức tạp kia, gian nan mà xác định thân phận của nàng: Con vợ cả của tam phòng phủ Vinh Quốc Công, Khương thị A Hằng.

Phủ Vương Quốc Công là thế gia trăm năm, tổ tiên từng có vài vị các lão, còn có hai vị Thừa tướng, một thái phó. Chỉ là tới thế hệ này, đã có chút xuống dốc. Hiện giờ Vinh Quốc Công, cũng chính là đại bá phụ của Khương Hằng, là một người tầm thường. Còn lại mấy vị huynh đệ, nhị gia mất sớm, tứ gia bại hoại, ngũ gia ăn chơi trác táng, chỉ có phụ thân Khương Hằng là Khương tam gia còn có thể chống đỡ được môn hộ.

Nhưng mà bỏ văn làm võ tướng, địa vị của hắn ở trong phủ cũng không được coi trọng, chỉ vì cả nhà Vinh Quốc Công đều tự cho mình là văn nhân tao nhã, khinh thường võ tướng mãnh phu. Hơn nữa, khi đó Khương tam gia cưới một tức phụ gia thế khá tầm thường là Tần gia nữ nhi, tuy rằng sau khi hạ sinh đệ đệ Khương Từ của Khương Hằng thì qua đời, Khương tam gia dưới sự ép bức của Khương lão phu nhân, cưới một thê tử xuất thân thư hương thế gia, nhưng chuyện này rốt cuộc cũng làm người ta cảm thấy không thoải mái – đều là quý nữ thế gia nhà cao cửa rộng, ai muốn là mẹ chồng hoặc chị em dâu với người xuất thân thấp kém như vậy?

Nhưng mà Khương tam gia cũng không để ý người nhà lãnh đạm, mang thep thê thiếp cùng với nhi nữ đi đến biên quan, ngày lễ tết mới trở về một lần.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.


Còn nguyên chủ, hắn kỳ thật cũng không quen biết vị Khương ngũ cô nương này, sở dĩ biết đến kỹ càng như vậy, là bởi vì mấy ngày trước vừa vặn nghe người ta nói qua mỹ danh của nàng --- cô nương này diện mạo thực sự quá phù hợp với thẩm mỹ đương thời, mặt như hoa phù dung, thân như liễu, lại không yêu mị, ngược lại ôn nhu nhã nhặn lịch sự, làm cho nam nhân thích, nhóm bà bà cũng rất thích loại hình này.

Mặc các trừ bỏ xuất thân, chính mình cùng Tân gia, đặc biệt là Tần Tranh giao hảo cực kỳ tốt, trong cung Tần thái phi mẹ đẻ Cửu hoàng tử lại là dì ruột của nàng. Khi Tiên đế còn Cửu hoàng tử và Tần thái phi không được sủng ái, không ai để bọn họ vào mắt, nhưng sau khi Chiêu Ninh Đế đăng cơ, địa vị hai người này cũng được một bước lên thuyền – Tần thái phi và Xa thái hậu, hai vị này chính là khuê mật. Không thấy từ trước giờ Cửu hoàng tử, giờ đã là Lạc Vương đã xây phủ ngoài cung mà bà còn ở lại trong cung sao, đây là do Xa thái hậu luyến tiếc nàng.

Còn có Lạc Vương, tuy rằng là mấy nhân vật trong suốt không được tiên đế sủng ái, nhưng hắn và Chiêu Ninh Đế không giống nhau, cũng không có dã tâm muốn thượng vị. Tương phản, từ nhỏ hắn đã trầm mê làm ruộng không thể tự kiềm chế, ngày thường thích nhất giả làm nông phu, khiêng cuốc xuống đồng làm việc. Này ở bên ngoài nhìn thấy nhất định là cái đắm mình trụy lạc vớ vẩn, nhưng trong mắt Chiêu Ninh Đế....

Đệ đệ như thế, cho hắn một tá cũng được!

Cho nên, Lạc Vương là vị đệ đệ mà Chiêu Ninh Đế thích nhất trong tất cả những đệ đệ còn sống.

Bởi vì đủ loại nguyên nhân, hai tháng trước Khương Hằng tiến cung làm cho rất nhiều người chú ý. Nhưng mà nghe nói, nàng cùng thế tử Vĩnh An Hầu sớm đã có hôn ước, lần này giống như vì thành hôn nên mới về kinh sống... Tuy rằng trong mắt Lục Quý Trì, thoạt nhìn nàng chẳng qua cũng chỉ là một học sinh cao trung mới mười lăm mười sáu.

“Công chúa hiểu lầm.” Khương Hằng không biết có người trong lòng đồng tình với chính mình, nghe xong Cửu công chúa nói mấy lời này không khỏi kinh ngạc, “Khuyên tai này là do mợ ban tặng, không có liên quan đến người khác.”

Cửu công chúa lại nghe không vào, nàng ta đã tận mắt nhìn thấy Trần Tranh ở quầy trang sức lựa chọn bộ khuyên tai này, mấy ngày nay lúc nào cũng suy nghĩ, Tần Trang sẽ tặng nó cho ai, hiện giờ đột nhiên tìm được chủ nhân, nào có thể chịu nổi? Lại nghĩ đến Tần Tranh đã hai mươi mấy không chịu lấy vợ, cùng với chính mình đã từng nhìn thấy, bộ dáng giữ gìn của hắn đối với biểu muội Khương Hằng, Cửu công chúa lập tức hận đến răng đều chua rồi.

Đại khái là ghen ghét khiến người ta bỗng nhiên sáng suốt, nàng ta nghĩ nghĩ đột nhiên chuyển qua: “Ngươi! Ngươi mới vừa rồi dám lấy Tần ca ca để uy hiếp ta!”

Cái gì mà chốc lát ra khỏi cung phải đến nhà mợ ăn cơm, cái gì mà thân thể mợ không tốt, rõ ràng là nàng ta lấy mợ để làm yểm trợ, trong tối ngoài sáng dùng Tần Tranh để uy hiếp nàng, bảo nàng không dám động thủ với nàng ta!


Sao tự dưng lại phản ứng lại như thế?

Khương Hằng bất động thanh sắc mà nhíu mi, trong lòng chậc nhẹ một cái. Bộ khuyên tai này thật sự là mợ đưa cho nàng, mợ thấy mấy biểu tỷ muội trong nhà mỗi người đều có một bộ, nhưng mà lúc náy tiểu công chúa còn đang nóng giận, cho dù nàng giải thích, nghĩ đến chắc cũng nghe không vào.

Ánh mắt thiếu nữ hơi đổi, ẩn ẩn hiện hiện lưu quang, đang muốn nói cái gì, phía sau bỗng nhiên truyền đến tiếng bước chân: “Xảy ra chuyện gì?”

Quay đầu nhìn thấy, lại là Tấn Vương.

“Thập nhất ca ca!” Nhìn thấy Lục Quý Trì, mắt Cửu công chúa lập tức đỏ lên, vừa ủy khuất vừ phẫn hận mà chạy đến.

Lục Quý Trì kỳ thật không phải rất muốn để ý đến nàng ta, nha đầu này tính cách quá phiền người, nhưng nguyên chủ từ trước đến giờ đối xử với nàng ta so với Thập công chúa là thân muội muội của mình còn tốt hơn, vì không muốn để người khác nhận ra khác thường, hắn chỉ có thể học bộ dáng của nguyên chủ, thả âm thanh mềm mại, “Sao lại thở hổn hển như vậy, ai chọc muội tức giận?”

Lục Quý Trì đến làm cho Cửu công chúa tức đến mất hết lý trí thanh tỉnh một chút, tuy rằng còn có chỗ không nói rõ, nhưng Khương Hằng hiển nhiên có ý tứ lấy Tần Tranh uy hiếp nàng, nếu như nàng thật sự cho người động thủ với Khương Hằng, Tần Tranh biết, nhất định sẽ chán ghét nàng... Hắn vốn dĩ đã không thích nàng, nàng không thể để lại ấn tượng xấu với hắn được. Nhưng nếu là tần vương thấy một thần nữ không quen tùy tiện động thủ, Khương Hằng chẳng lẽ còn dám nói với Tần Tranh là nàng xui khiến?

Nghĩ vậy, nàng ta chỉ vào Khương Hằng, cáu giận nói: “Nàng! Thập nhất ca ca, nàng không thỉnh an ra, còn vũ nhục ta..>”

Nha đầu béo lập tức khẩn trương không thôi, vật họp theo loài, công chúa là quỷ ngang ngược vô lý, Tấn Vương cùng nàng ta giao hảo tốt sao có thể tốt được? Nhỡ đâu hắn ta thật sự muốn động thủ với cô nương nhà nàng, vậy nàng...

“Vậy liền vả mặt nàng ta a.”

“...?!” Nhìn vẻ mắt, “Lên đi, ta giúp muội cỗ vũ” của ca ca, Cửu công chúa trong nháy mắt ngu rồi.


“Muội là công chúa, kim chi ngọc diệp, có người mạo phạm muội, muội chỉ cần lo việc cho nàng ta một cái tát là được, “ Lục Quý Trì vẻ mặt ca ca tốt, “Yên tâm, nếu hoàng huynh hỏi, ta sẽ che chở cho muội.”

Cửu công chúa, “...”

Tuy rằng ca ca xui xẻo vẫn giống như trước không hỏi đến thị phi mà đứng về phía nàng, nhưng vì cái gì lại cảm thấy không thích hợp a?

Thấy nàng ngơ ngác mà nhìn chính mình không nói lời nào, Lục Quý Trì trong lòng cười thầm, trên mặt lại giả vờ nhíu mày, “Làm sao vậy? Hôm nay sao còn do dự vậy, có chút không giống muội?”

Tấn Vương cùng Tần Tranh có xích mích, từ trước giờ đều không tán thành nàng thích Tần Tranh, Cửu công chúa nào dám nói thật, ậm ừ một lát, mới cố nén tức giận vừa rồi, lẩm bẩm: “Này không phải mấy ngày trước có kẻ xen vào nói với hoàng huynh là ta ương ngành sao, Thập nhất ca ca, ta không tiện ngược gió mà gây án, huynh giúp ta phạt nàng được không?”

Lục Quý Trì liếc mắt nhìn Khương Hằng, nàng đang cúi đầu, một dáng diu ngoan cung kính.

Thế nhưng lại không cầu tình, không biện giải?

Lục Quý Trì trong lòng kinh ngạc, nhịn không được liền liếc nhìn nàng thêm vài lần, Cửu công chúa thấy vậy càng tức hớn.

Tiện nhân không biết xấu hổ này! Đã là người có vị hôn phu, còn khắp nơi câu dẫn nam nhân, đầu tiên là Tần Tranh, bây giờ là Thập nhất ca ca của nàng....

Nhìn chằm chằm vào đôi khuyên tai của nàng, trong lòng Cửu công chúa vừa ghen ghét vừa đau, lôi kéo ống tay áo Lục Quý Trì giống như làm nũng.

Nàng ta ở trước mặt nguyên chủ luôn là bộ dáng đáng yêu, lúc này nếu như là nguyên chủ, chỉ sợ là đã sớm sai người đánh khương hàng – chẳng qua chỉ là một thần nữ, đánh thì đánh, có gì quan trọng đâu?

Còn thần nữ này xinh đẹp như thiên tiên...


Thực xin lỗi, mỹ nhân gì đó trong mắt Tần vương cũng không khác Ngụy Nhất Đao to lớn thô kệch là mấy.

Nhưng mà Lục Quý Trì là một người thẩm mỹ bình thường, cũng không phải là kiểu gia trưởng sẽ dung túng hài tử một cách vô hạn, cho nên Cửu công chúa làm nũng nhưng cuối cùng lại đổi lấy một câu tràn đầy kinh ngạc, “Trùng hợp như vậy? Hôm qua cũng có người buộc tội ta ddos1’

Sau đó liền không có sau đó.

Đợi hồi lâu không thấy hắn mở miệng, Cửu công chúa, “...”

Khương Hằng không nhịn được, cố gắng không cười, tuy rằng không thành tiếng, nhưng cũng đủ làm cho người khác khó nhìn.

Cả người Cửu công chúa run run, mất hết lý trí mà hung hăng nâng tay lên: “Tiện nhân! Ngươi dám chê cười ta!”

Khương Hằng cũng không né, nâng mi nhìn nàng, mỉm cười nói thầm: Đại biểu ca.

Trong nháy mắt Cửu công chúa thu hồi, tay rốt cuộc thu xuống, đồng thời thở một hơi, thiếu chút nữa nghẹn chết.

Quay đầu nhìn về phía Lục Quý Trì, rốt cuộc nhịn không được mà “oa” một tiếng khóc nên.

“Thập nhất ca ca, huynh thay đổi rồi! Ta không bao giờ muốn để ý huynh nữa!” Cuối cùng, nàng hung hăng giậm chân, lau nước mắt chạy đi.

Thập nhất ca ca nhà nàng quả thật thay đổi, trở nên hoàn toàn... Lục Quý Trì cũng không đuổi theo, chỉ làm bộ làm tịch mà phân phó cung nhân vài câu, sau đó quay đầu nhìn về phía Khương Hằng.
..............


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương