Bộ Sưu Tập Tội Ác
-
Chương 27
Phòng khách sạn của Annabelle nhìn ra công viên trung tâm, và cô ngẫu hứng muốn đi dạo. Kiểu tóc và màu tóc cũng đã được thay đổi thêm một lần nữa. Giờ cô ta là một cô gái tóc đen, ngắn, tóc rẽ một bên, trùng hợp với tấm hình trên hộ chiếu Freddy đã làm cho cô ta. Nhìn quần áo thì rõ rằng cô ta là dân New York, có nghĩa là mặc màu đen và nhìn rất phong cách. Cô ta lang thang trên những con đường mòn công viên dưới chiếc nón và kính mát. Vài người đi ngang liếc nhìn, có lẽ họ nghĩ cô ta là người nổi tiếng nào đó. Mỉa mai thay, Annabelle chưa bao giờ tìm kiếm danh vọng. Cả cuộc đời mình cô chỉ biết bám víu vào những cái bóng tối tăm mờ mịt để an ủi nơi mà một tên bịp tài năng có thể tìm được một cái máy kéo chuyên nghiệp.
Cô ta mua một gói bánh bích quy mềm của một người bán dạo rồi đem về phòng, nơi cô ta ngồi trên giường xem qua đống giấy tờ du lịch. Leo và cô ta đã chia tay ở sân bay Newark. Freddy đã đi khỏi nước Mỹ rồi. Cô ta chưa hỏi hai người đó đi đâu mà cô cũng chẳng muốn biết.
Sau khi đến New York, cô ta liên lạc với Tony. Như đã hứa, Annabelle đã sắp xếp cho gã đến Paris. Sau đó gã tự đi một mình cùng đống giấy thông hành và chứng minh thư giả và mấy triệu đôla để sẵn trong một tài khoản lúc nào cũng sẵn sàng cho gã rút tiền. Cô ta cảnh báo gã lần cuối cùng, “Dù Bagger chưa bao giờ thấy anh, nó vẫn sẽ biết tôi cần phải có thêm ai đó giỏi về máy vi tính, và anh có danh tiếng đấy. Vì thế hãy lặn khỏi nước Mỹ khoảng một năm nhé. Và đừng có quăng tiền khắp nơi. Chọn một nơi nào đó nho nhỏ, trốn vào, học ngôn ngữ mới và bỏ thân phận cũ đi”.
Tony hứa sẽ làm theo những điều cô ta khuyên bảo.
“Tôi sẽ gọi cho cô biết tôi tới đâu”.
“Không, anh không được gọi cho tôi”, cô bảo gã như thế.
Cô ả vẫn còn ba ngày trước khi đến hạn món tiền của Bagger trở về với hắn và hắn phát hiện ra mình bị lừa. Cô ả sẽ trả lại phân nửa số tiền để xem hắn phản ứng như thế nào. Có lẽ hắn sẽ giết thằng kỹ thuật viên cùng thằng thủ quỹ trước. Rồi hắn sẽ đi ngang qua sòng bài của mình với khẩu súng lục, bắn ngay vào đầu những con bạc già cả đang chơi bài. Có lẽ đội đặc nhiệm của bang New Jersey sẽ đột kích lao vào và đưa tên khốn kiếp đó ra khỏi tình trạng đau khổ. Có lẽ không hiện thực lắm, nhưng cô nàng vẫn luôn có thể tưởng tượng ra như thế.
Con đường trốn chạy của cô nàng được vạch ra bắt đầu từ Đông u sang Châu Á. Có lẽ sẽ mất khoảng một năm. Sau đó, cô ả sẽ đến Nam Thái Bình Dương, đến một hòn đảo nhỏ mà cô ả khám phá ra nhiều năm trước và chưa bao giờ quay trở lại vì nỗi sợ rằng lần thứ hai nó sẽ không đẹp hoàn hảo nữa. Hiện giờ cô ả thấy vui với sự ‘gần như hoàn hảo’ của lần thứ hai này.
Phần chia của cô ả đang nằm rải rác trong nhiều tài khoản ở ngước ngoài. Cô ả sẽ tránh xa lối sống xa hoa và công việc đầu tư cả phần đời còn lại của mình, có lẽ thỉnh thoảng cũng phá lệ. Thậm chí cô ả có thể mua cho mình một con tàu nho nhỏ và tự mình lái. Không phải vòng quanh thế giới, mà chỉ cần những chuyến du hành ngắn ngày quanh một vùng vịnh nhiệt đới là tuyệt lắm rồi.
Cô ả đã cân nhắc có nên gửi cho Bagger một lời nhắn rằng cô ả đã lừa hắn thành công không, nhưng cuối cùng lại quyết định rằng sự hiên ngang bạo dạn như thế chẳng đáng với cấp độ của cú lừa cao cấp này. Để hắn phải sống cả đời trong sự hoài nghi không biết ai lừa mình. Cô con gái bé nhỏ của Paddy Conroy sẽ không thể nào nằm trên danh sách nghi can thông thường vì cô ả chắn chắn rằng Bagger chẳng biết rằng Paddy có một đứa con gái. Mối quan hệ của Annabelle với cha cô ả là duy nhất, và ông chưa bao giờ giới thiệu cô ả với thế giới bạc bịp rằng đây là con của mình. Leo và vài đứa mà họ làm ăn chung cuối cùng cũng khám phá ra, nhưng chỉ có bao nhiêu người đó biết thôi.
Lần này hình ảnh của cô ả đã bị lưu lại trong các camera ở sòng bài Pompeii. Và cô ả biết Bagger sẽ đem mấy bức ảnh đó đi khắp thế giới bạc bịp trả tiền hay thậm chí tra tấn chúng để lấy được nhân thân của cô ả. Mọi thằng bịp cô quen biết đều rất hoan hỉ với những gì cô ả gây ra cho hắn Bagger. Nhưng cũng có thể thằng nào đó nhìn bức hình và lỡ miệng nói ra tên cô ả nếu Bagger hăm dọa quá mức.À, cô ả nghĩ,cứ để hắn đến. Hắn sẽ thấy giết mình khó khăn hơn hắn tưởng đấy. Kích cỡ của con chó trong cuộc chiến không quan trọng mà phạm vi chiến đấu của con chó mới là vấn đề. Điều này chẳng phải do cha cô ta nói, mà chính mẹ cô ta bảo với cô ta.
Tammy Conroy, dù là tội phạm, bà vẫn là người phụ nữ tốt, và là người vợ phải chịu đựng Paddy Conroy trong thời gian dài. Bà ta từng làm nhân viên pha chế cốc-tai trước khi gắn kết cuộc đời với người đàn ông Ai-len quyến rũ, người làm cho người khác phải cười sái cả quai hàm và có thể ca bất cứ giai điệu nào mà người khác muốn nghe. Paddy Conroy thống trị bất cứ căn phòng nào mà ông có mặt; có lẽ đó là lý do người ta chưa bao giờ thấy hết tiềm năng lừa bịp của ông. Những kẻ bịp giỏi nhất là những kẻ mà anh thậm chí còn không biết là chúng đang có mặt ở đó. Rõ ràng Paddy chẳng quan tâm, cho rằng đó là may mắn của người Ai-len, sự gan dạ và nụ cười cứu ông nhiều bàn thua trông thấy. Phần lớn là do may mắn, nhưng may mắn không thể cứu được Tammy Conroy.
Jerry Bagger đã tự tay bắn vào đầu bà khi bà không khai ra chồng mình. Paddy chắc chắn đã không đáp lại sự trung thành của vợ mình. Ông tẩu thoát khi Bagger bắt đầu xông vào nhà. Annabelle còn chẳng được dự đám tang của mẹ vì Bagger và lũ tay chân vẫn còn ở nghĩa trang chờ xem có ai đó xuất hiện hay không. Nhiều năm qua đi nhưng có lẽ Bagger vẫn còn đang tìm kiếm cha cô ta. Hơn mười triệu đôla, tên khốn Bagger chi còn nhiều hơn để diện những bộ comples đắt tiền. Annabelle biết vụ việc đó tuyệt nhiên chẳng phải vì tiền, mà vì sự tôn trọng. Cách duy nhất để được tôn trọng trong thế giới của Bagger là tiêu xài tiền nhỏ giọt thôi. Và bất cứ ai mà lấy mười triệu đôla của hắn, Bagger sẽ băm vằm kẻ ấy nếu hắn chạm được tay tới kẻ ấy. Thế nên khi Annabelle chỉ ra mấy con bạc bịp ở sòng bài Pompeii, cô ta cũng phải gọi cảnh sát luôn. Có cảnh sát, Bagger sẽ không đánh gãy chân ai hết. Nếu bọn bịp còn biết khôn ngoan, chúng sẽ giải tán nhanh chóng sau khi bị giam và đóng án phạt xong.
Bagger có lẽ là bức tranh biếm họa biết đi đứng của một tên đầu sỏ sòng bài trong bộ phim xã hội đen nào đó, nhưng điều chẳng buồn cười chút nào về hắn chính là cái cách hắn sử dụng bạo lực dễ dàng như thế nào. Nếu anh gian lận ở mấy sòng bài khác, anh đi tù. Bagger thì không hoạt động như thế. Hắn là hình ảnh phản chiếu những ngày xưa ở Vegas khi cách giải quyết kẻ gian lận bài bạc là đập vỡ đầu gối rồi tới đập đầu. Việc thất bại khi mang cách hành xử cũ kỹ đến thời kỳ hiện đại làm hắn bị trục xuất khỏi thành phố Tội ác. Trong lúc hắn vẫn chưa gỡ gạc lại hình ảnh của mình ở thành phố Atlantic, hắn vẫn còn rất thận trọng về chuyện này.
Với những điều đề cập ở trên, trong trường hợp của Tammy Conroy, một vố lừa một triệu đôla thường khó mà dẫn đến cái chết. Nhưng đây không phải là vụ việc đơn giản bởi vì cha của Annabelle và Bagger đã có cuộc chiến ngầm. Cá nhân Paddy thì tránh xa sòng bài của Bagger, nhưng khi ông đưa những nhóm bịp vào sòng của Bagger để làm công việc giúp ông, bao gồm cả việc đưa đứa con gái tuổi vị thành niên và chàng trai trẻ Leo vào thực hiện kế hoạch của mình. Điều này giống như biến cả hai thành miếng mồi ngon cho cá đại dương lần cuối cùng họ đến thành phố Atlantic. Nhưng nhiều năm qua, cuối cùng Bagger cũng tìm ra được mối liên hệ giữa Paddy với những rắc rối trong sòng bài của mình. Thế là hắn xuất hiện trên bậc thềm nhà Paddy rất xa New Jersey một đêm nọ, nhưng Paddy không có ở nhà. Ai đó nói ông ta được cảnh báo nên đã tẩu thoát. Nhưng nếu thế thì ông đã quên mang theo vợ mình.
Không có bất cứ chứng cớ nào cho thấy Bagger có liên quan đến vụ giết người, tất nhiên, hắn có hàng nghìn chứng cớ ngoại phạm, vì vậy cũng chẳng có trát hầu tòa hay khởi tố gì hết. Tuy nhiên, vài tên bạc bịp kỳ cựu mà Annabelle đã trò chuyện nói rằng hoàn toàn chắc chắn về chuyện đã xảy ra. Mà dù họ có tận mắt thấy họ cũng không dám làm chứng chống lại Bagger.
Đã ở gần hắn hơn một tuần trước, Annabelle nhận ra mình có ý nghĩ đặt cây súng vào giữa trán hắn và bóp cò. Hành động ấy có thể trả được thù, nhưng trả giá bằng cả cuộc đời tù tội thì cô ả không muốn. Không, cách này hay hơn nhiều. Cha cô ả chưa hề thích những vụ lừa gạt lớn - ông cho rằng phải tốn quá nhiều thời gian và tiềm ẩn nhiều nguy cơ. Nhưng ắt hẳn Tammy Conroy sẽ thật lòng đánh giá cao tính nghệ thuật và mức độ công phá của cú lừa này. Và nếu như mẹ cô ả có thể lên thiên đàng, Annabelle hy vọng bà sẽ lén theo dõi Bagger từ trên cao khi Bagger phát giác ra hắn đã bị lừa vào cuộc đua hoang dại và xảo quyệt với giá vào cổng là bốn mươi triệu đôla.
Cô ả với lấy cái điều khiển ti-vi và vừa lướt qua các kênh một lượt vừa ăn bánh quy. Tin tức cũng giống như mọi ngày thôi, đều là tin xấu cả. Có nhiều lính bị giết hơn, nhiều người chết đói hơn, nhiều người tự sát bằng bom và giết những người vô tội dưới danh nghĩa của Chúa. Xong cái ti-vi, cô ả nhặt tờ báo lên. Thói quen khó bỏ, và hơn một lần cô ả thấy mình nhìn vào những bài báo, tự hỏi làm thế nào để nhào trộn các chi tiết thành một cú lừa sáng tạo và thành công. Giờ cũng xong hết rồi, cô ả nhủ thầm. Lừa được Bagger là đỉnh cao trong sự nghiệp của cô ả, không còn lên cao được nữa mà chỉ có nước đi xuống thôi.
Bài báo cuối cùng cô ả đọc khiến cô ả phải giật mình ngồi bật dậy, làm đổ bánh và mù tạt ra giường. Cô ả trố mắt nhìn vào bức ảnh nhỏ cùng với câu chuyện ở trang cuối. Một bài điếu dành cho nhà học giả lỗi lạc và là người đọc sách. Không có bất cứ nguyên nhân nào được đưa ra để giải thích cái chết của Jonathan DeHaven, họ chỉ nói ông chết bất ngờ trong khi đang làm việc ở Thư viện Quốc hội. Mặc dù ông đã chết trước đó, việc sắp xếp lễ tang giờ mới được hoàn thành và được chôn vào ngày mai ở D.C. Annabelle làm sao biết được việc trì hoãn là do các nhân viên giám định pháp y đã chẳng thể tìm ra nguyên nhân dẫn đến cái chết của ông ấy. Tuy nhiên, vì không có bất cứ điều gì đáng ngờ, nên vụ việc đã được khép lại với cái chết vì lý do tự nhiên và xác ông được đưa về nhà tang lễ.
Annabelle chộp cái túi và nhồi nhét quần áo vào. Kế hoạch du lịch của cô ả thay đổi, cô ả sẽ bay đến Washington. Để nói lời tạm biệt với người chồng cũ, Jonathan DeHaven, người đàn ông duy nhất trên thế gian này có thể nắm giữ được cả trái tim cô ả.
Cô ta mua một gói bánh bích quy mềm của một người bán dạo rồi đem về phòng, nơi cô ta ngồi trên giường xem qua đống giấy tờ du lịch. Leo và cô ta đã chia tay ở sân bay Newark. Freddy đã đi khỏi nước Mỹ rồi. Cô ta chưa hỏi hai người đó đi đâu mà cô cũng chẳng muốn biết.
Sau khi đến New York, cô ta liên lạc với Tony. Như đã hứa, Annabelle đã sắp xếp cho gã đến Paris. Sau đó gã tự đi một mình cùng đống giấy thông hành và chứng minh thư giả và mấy triệu đôla để sẵn trong một tài khoản lúc nào cũng sẵn sàng cho gã rút tiền. Cô ta cảnh báo gã lần cuối cùng, “Dù Bagger chưa bao giờ thấy anh, nó vẫn sẽ biết tôi cần phải có thêm ai đó giỏi về máy vi tính, và anh có danh tiếng đấy. Vì thế hãy lặn khỏi nước Mỹ khoảng một năm nhé. Và đừng có quăng tiền khắp nơi. Chọn một nơi nào đó nho nhỏ, trốn vào, học ngôn ngữ mới và bỏ thân phận cũ đi”.
Tony hứa sẽ làm theo những điều cô ta khuyên bảo.
“Tôi sẽ gọi cho cô biết tôi tới đâu”.
“Không, anh không được gọi cho tôi”, cô bảo gã như thế.
Cô ả vẫn còn ba ngày trước khi đến hạn món tiền của Bagger trở về với hắn và hắn phát hiện ra mình bị lừa. Cô ả sẽ trả lại phân nửa số tiền để xem hắn phản ứng như thế nào. Có lẽ hắn sẽ giết thằng kỹ thuật viên cùng thằng thủ quỹ trước. Rồi hắn sẽ đi ngang qua sòng bài của mình với khẩu súng lục, bắn ngay vào đầu những con bạc già cả đang chơi bài. Có lẽ đội đặc nhiệm của bang New Jersey sẽ đột kích lao vào và đưa tên khốn kiếp đó ra khỏi tình trạng đau khổ. Có lẽ không hiện thực lắm, nhưng cô nàng vẫn luôn có thể tưởng tượng ra như thế.
Con đường trốn chạy của cô nàng được vạch ra bắt đầu từ Đông u sang Châu Á. Có lẽ sẽ mất khoảng một năm. Sau đó, cô ả sẽ đến Nam Thái Bình Dương, đến một hòn đảo nhỏ mà cô ả khám phá ra nhiều năm trước và chưa bao giờ quay trở lại vì nỗi sợ rằng lần thứ hai nó sẽ không đẹp hoàn hảo nữa. Hiện giờ cô ả thấy vui với sự ‘gần như hoàn hảo’ của lần thứ hai này.
Phần chia của cô ả đang nằm rải rác trong nhiều tài khoản ở ngước ngoài. Cô ả sẽ tránh xa lối sống xa hoa và công việc đầu tư cả phần đời còn lại của mình, có lẽ thỉnh thoảng cũng phá lệ. Thậm chí cô ả có thể mua cho mình một con tàu nho nhỏ và tự mình lái. Không phải vòng quanh thế giới, mà chỉ cần những chuyến du hành ngắn ngày quanh một vùng vịnh nhiệt đới là tuyệt lắm rồi.
Cô ả đã cân nhắc có nên gửi cho Bagger một lời nhắn rằng cô ả đã lừa hắn thành công không, nhưng cuối cùng lại quyết định rằng sự hiên ngang bạo dạn như thế chẳng đáng với cấp độ của cú lừa cao cấp này. Để hắn phải sống cả đời trong sự hoài nghi không biết ai lừa mình. Cô con gái bé nhỏ của Paddy Conroy sẽ không thể nào nằm trên danh sách nghi can thông thường vì cô ả chắn chắn rằng Bagger chẳng biết rằng Paddy có một đứa con gái. Mối quan hệ của Annabelle với cha cô ả là duy nhất, và ông chưa bao giờ giới thiệu cô ả với thế giới bạc bịp rằng đây là con của mình. Leo và vài đứa mà họ làm ăn chung cuối cùng cũng khám phá ra, nhưng chỉ có bao nhiêu người đó biết thôi.
Lần này hình ảnh của cô ả đã bị lưu lại trong các camera ở sòng bài Pompeii. Và cô ả biết Bagger sẽ đem mấy bức ảnh đó đi khắp thế giới bạc bịp trả tiền hay thậm chí tra tấn chúng để lấy được nhân thân của cô ả. Mọi thằng bịp cô quen biết đều rất hoan hỉ với những gì cô ả gây ra cho hắn Bagger. Nhưng cũng có thể thằng nào đó nhìn bức hình và lỡ miệng nói ra tên cô ả nếu Bagger hăm dọa quá mức.À, cô ả nghĩ,cứ để hắn đến. Hắn sẽ thấy giết mình khó khăn hơn hắn tưởng đấy. Kích cỡ của con chó trong cuộc chiến không quan trọng mà phạm vi chiến đấu của con chó mới là vấn đề. Điều này chẳng phải do cha cô ta nói, mà chính mẹ cô ta bảo với cô ta.
Tammy Conroy, dù là tội phạm, bà vẫn là người phụ nữ tốt, và là người vợ phải chịu đựng Paddy Conroy trong thời gian dài. Bà ta từng làm nhân viên pha chế cốc-tai trước khi gắn kết cuộc đời với người đàn ông Ai-len quyến rũ, người làm cho người khác phải cười sái cả quai hàm và có thể ca bất cứ giai điệu nào mà người khác muốn nghe. Paddy Conroy thống trị bất cứ căn phòng nào mà ông có mặt; có lẽ đó là lý do người ta chưa bao giờ thấy hết tiềm năng lừa bịp của ông. Những kẻ bịp giỏi nhất là những kẻ mà anh thậm chí còn không biết là chúng đang có mặt ở đó. Rõ ràng Paddy chẳng quan tâm, cho rằng đó là may mắn của người Ai-len, sự gan dạ và nụ cười cứu ông nhiều bàn thua trông thấy. Phần lớn là do may mắn, nhưng may mắn không thể cứu được Tammy Conroy.
Jerry Bagger đã tự tay bắn vào đầu bà khi bà không khai ra chồng mình. Paddy chắc chắn đã không đáp lại sự trung thành của vợ mình. Ông tẩu thoát khi Bagger bắt đầu xông vào nhà. Annabelle còn chẳng được dự đám tang của mẹ vì Bagger và lũ tay chân vẫn còn ở nghĩa trang chờ xem có ai đó xuất hiện hay không. Nhiều năm qua đi nhưng có lẽ Bagger vẫn còn đang tìm kiếm cha cô ta. Hơn mười triệu đôla, tên khốn Bagger chi còn nhiều hơn để diện những bộ comples đắt tiền. Annabelle biết vụ việc đó tuyệt nhiên chẳng phải vì tiền, mà vì sự tôn trọng. Cách duy nhất để được tôn trọng trong thế giới của Bagger là tiêu xài tiền nhỏ giọt thôi. Và bất cứ ai mà lấy mười triệu đôla của hắn, Bagger sẽ băm vằm kẻ ấy nếu hắn chạm được tay tới kẻ ấy. Thế nên khi Annabelle chỉ ra mấy con bạc bịp ở sòng bài Pompeii, cô ta cũng phải gọi cảnh sát luôn. Có cảnh sát, Bagger sẽ không đánh gãy chân ai hết. Nếu bọn bịp còn biết khôn ngoan, chúng sẽ giải tán nhanh chóng sau khi bị giam và đóng án phạt xong.
Bagger có lẽ là bức tranh biếm họa biết đi đứng của một tên đầu sỏ sòng bài trong bộ phim xã hội đen nào đó, nhưng điều chẳng buồn cười chút nào về hắn chính là cái cách hắn sử dụng bạo lực dễ dàng như thế nào. Nếu anh gian lận ở mấy sòng bài khác, anh đi tù. Bagger thì không hoạt động như thế. Hắn là hình ảnh phản chiếu những ngày xưa ở Vegas khi cách giải quyết kẻ gian lận bài bạc là đập vỡ đầu gối rồi tới đập đầu. Việc thất bại khi mang cách hành xử cũ kỹ đến thời kỳ hiện đại làm hắn bị trục xuất khỏi thành phố Tội ác. Trong lúc hắn vẫn chưa gỡ gạc lại hình ảnh của mình ở thành phố Atlantic, hắn vẫn còn rất thận trọng về chuyện này.
Với những điều đề cập ở trên, trong trường hợp của Tammy Conroy, một vố lừa một triệu đôla thường khó mà dẫn đến cái chết. Nhưng đây không phải là vụ việc đơn giản bởi vì cha của Annabelle và Bagger đã có cuộc chiến ngầm. Cá nhân Paddy thì tránh xa sòng bài của Bagger, nhưng khi ông đưa những nhóm bịp vào sòng của Bagger để làm công việc giúp ông, bao gồm cả việc đưa đứa con gái tuổi vị thành niên và chàng trai trẻ Leo vào thực hiện kế hoạch của mình. Điều này giống như biến cả hai thành miếng mồi ngon cho cá đại dương lần cuối cùng họ đến thành phố Atlantic. Nhưng nhiều năm qua, cuối cùng Bagger cũng tìm ra được mối liên hệ giữa Paddy với những rắc rối trong sòng bài của mình. Thế là hắn xuất hiện trên bậc thềm nhà Paddy rất xa New Jersey một đêm nọ, nhưng Paddy không có ở nhà. Ai đó nói ông ta được cảnh báo nên đã tẩu thoát. Nhưng nếu thế thì ông đã quên mang theo vợ mình.
Không có bất cứ chứng cớ nào cho thấy Bagger có liên quan đến vụ giết người, tất nhiên, hắn có hàng nghìn chứng cớ ngoại phạm, vì vậy cũng chẳng có trát hầu tòa hay khởi tố gì hết. Tuy nhiên, vài tên bạc bịp kỳ cựu mà Annabelle đã trò chuyện nói rằng hoàn toàn chắc chắn về chuyện đã xảy ra. Mà dù họ có tận mắt thấy họ cũng không dám làm chứng chống lại Bagger.
Đã ở gần hắn hơn một tuần trước, Annabelle nhận ra mình có ý nghĩ đặt cây súng vào giữa trán hắn và bóp cò. Hành động ấy có thể trả được thù, nhưng trả giá bằng cả cuộc đời tù tội thì cô ả không muốn. Không, cách này hay hơn nhiều. Cha cô ả chưa hề thích những vụ lừa gạt lớn - ông cho rằng phải tốn quá nhiều thời gian và tiềm ẩn nhiều nguy cơ. Nhưng ắt hẳn Tammy Conroy sẽ thật lòng đánh giá cao tính nghệ thuật và mức độ công phá của cú lừa này. Và nếu như mẹ cô ả có thể lên thiên đàng, Annabelle hy vọng bà sẽ lén theo dõi Bagger từ trên cao khi Bagger phát giác ra hắn đã bị lừa vào cuộc đua hoang dại và xảo quyệt với giá vào cổng là bốn mươi triệu đôla.
Cô ả với lấy cái điều khiển ti-vi và vừa lướt qua các kênh một lượt vừa ăn bánh quy. Tin tức cũng giống như mọi ngày thôi, đều là tin xấu cả. Có nhiều lính bị giết hơn, nhiều người chết đói hơn, nhiều người tự sát bằng bom và giết những người vô tội dưới danh nghĩa của Chúa. Xong cái ti-vi, cô ả nhặt tờ báo lên. Thói quen khó bỏ, và hơn một lần cô ả thấy mình nhìn vào những bài báo, tự hỏi làm thế nào để nhào trộn các chi tiết thành một cú lừa sáng tạo và thành công. Giờ cũng xong hết rồi, cô ả nhủ thầm. Lừa được Bagger là đỉnh cao trong sự nghiệp của cô ả, không còn lên cao được nữa mà chỉ có nước đi xuống thôi.
Bài báo cuối cùng cô ả đọc khiến cô ả phải giật mình ngồi bật dậy, làm đổ bánh và mù tạt ra giường. Cô ả trố mắt nhìn vào bức ảnh nhỏ cùng với câu chuyện ở trang cuối. Một bài điếu dành cho nhà học giả lỗi lạc và là người đọc sách. Không có bất cứ nguyên nhân nào được đưa ra để giải thích cái chết của Jonathan DeHaven, họ chỉ nói ông chết bất ngờ trong khi đang làm việc ở Thư viện Quốc hội. Mặc dù ông đã chết trước đó, việc sắp xếp lễ tang giờ mới được hoàn thành và được chôn vào ngày mai ở D.C. Annabelle làm sao biết được việc trì hoãn là do các nhân viên giám định pháp y đã chẳng thể tìm ra nguyên nhân dẫn đến cái chết của ông ấy. Tuy nhiên, vì không có bất cứ điều gì đáng ngờ, nên vụ việc đã được khép lại với cái chết vì lý do tự nhiên và xác ông được đưa về nhà tang lễ.
Annabelle chộp cái túi và nhồi nhét quần áo vào. Kế hoạch du lịch của cô ả thay đổi, cô ả sẽ bay đến Washington. Để nói lời tạm biệt với người chồng cũ, Jonathan DeHaven, người đàn ông duy nhất trên thế gian này có thể nắm giữ được cả trái tim cô ả.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook