5: Eo nhỏ chỉ to bằng bàn tay, coi chừng bẽ gãy eo của cô
“Aaa ~~ Ưmm ~~” cảm giác sướng tê dại truyền thẳng tới da đầu, Từ Uyển Uyển theo bản năng kêu lên âm thanh mềm mại.

Nghe thấy âm thanh đó, dương vật Hình Dực càng thêm cứng.

Bàn tay to nâng vú trắng nõn của cô lên xoa sờ, hầu kết Hình Dực lăn lộn, giọng khàn khàn: “Làm sao bây giờ? Dương vật càng nghe càng cứng, muốn đem nó đâm vào tiểu huyệt của em ngay bây giờ ?
“Ưm ~” Từ Uyển Uyển nghe từ trong miệng Hình Dực nói ra bao lời nói thô tục, mặt đỏ nóng lên, cơ thể lại phản ứng trái ngược, dâm thủy kích động chảy ra.

Mắt Từ Uyển Uyển phiếm hồng, đáng thương dùng âm thanh mềm mại khẩn cầu nói: “Chồng ~ không được ~~em còn chưa hết!.

.

Em cũng không muốn lần đầu tiên ở chỗ này đâu~~”
Nghe Từ Uyển Uyển nói xong, thần sắc Hình Dực sửng sốt, vẻ mặt không dám tin tưởng nhìn trên dưới Từ Uyển Uyển đánh giá một chút.


Một lát sau mới tỏ vẻ đã hiểu, buông tay rồi đem áo ngực Từ Uyển Uyển sửa sang lại, thả váy xuống, ôm ôm lấy eo nhỏ của cô hỏi: “Hôm nay em nấu đồ ngon gì cho anh ăn?”
Thấy anh buông tha cô, Từ Uyển Uyển hòa hoãn cảm xúc, dịu dàng đáp: “Em không biết anh thích ăn gì nên em làm mấy món sở trường, tôm bóc vỏ chưng trứng thịt kho tàu , sườn xào chua ngọt, anh xem thử tay nghề của em đi.


Từ Uyển Uyển chống thân mình bủn rủn lên, từ trên người Hình Dực đứng dậy, mang giày, sau đó mang hộp cơm mở ra, bày thức ăn lên bàn cho anh.

Sau đó nhìn Hình Dực ôn nhu nói: “Anh lúc trước không muốn em đưa cơm, cho nên hộp cơm trong nhà không nhiều lắm, em hôm nay còn định nấu thêm canh nấm đùi gà cho anh, nhưng mà sợ trên đường đi thức ăn bị nguội, chờ buổi tối anh trở về em lại làm cho anh ăn.


Hình Dực rũ mắt không lên tiếng, chỉ cúi đầu gắp đồ ăn, sau một lúc lâu mới ngẩng đầu khen: “ Tài nấu ăn của em đúng là không tệ, ăn rất ngon.


Sau khi nghe xong, Từ Uyển Uyển tươi cười xán lạn, ngọt ngào nói: “ Anh thích là được, sau này ngày nào em cũng nấu cho anh ăn ~”
Cô quen Hình Dực ba tháng, kết hôn hơn một tháng, Hình Dực từ trước đến nay chưa bao giờ ăn đồ ăn cô làm, lúc nào cũng ăn bên ngoài xong mới trở về, đây là lần đầu tiên anh ăn đồ ăn cô nấu, còn khen như vậy, làm cô nghe thật sự là vô cùng cao hứng.

Hình Dực không nói chuyện, chỉ gật gật đầu, xem như ngầm đồng ý.

Từ Uyển Uyển vui vẻ ngồi bên cạnh Hình Dực, ánh mắt lơ đãng vô tình nhìn về phía sau lưng anh, vết sẹo từ ngực kéo dài tới nửa lưng, dữ tợn dọa người.

Cô theo bản năng kêu lên một tiếng, run giọng nói: “Hình Dực ~sao anh lại có vết sẹo lớn sau lưng vậy?”
Cô định duỗi tay đi xốc quần áo anh lên cẩn thận xem xét, anh lại trực tiếp đứng dậy, đối với cô lạnh lùng nói: “Không có chuyện gì khác, em đi về trước đi! Quan tâm nhiều như vậy làm gì!”
Sắc mặt Hình Dực đột nhiên biến đổi, làm Từ Uyển Uyển vừa ủy khuất vừa hụt hẫng trong lòng, trước kia tính tình anh lãnh đạm, tuy đối với cô không nhiệt tình, nhưng cũng dịu dàng ôn tồn, chưa bao giờ hung hăng như vậy.

Cô nhìn thấy vết sẹo trên người anh, chỉ vì đau lòng quan tâm nên mới hỏi thôi, cô thật sự ủy khuất , không rõ anh vì cái gì mà hung dữ với mình.


Mắt hạnh Từ Uyển Uyển ngấn nước, lại ngoan ngoãn nói: “Vậy em về nhà trước.


Đi tới trước cửa khi, còn chưa kịp vặn tay nắm, liền nghe được tiếng Hình Dực ho khan phía sau, rồi sau đó anh lúng túng nói: “Trên đường!.

.

Trên đường!.


Anh định nói trên đường về cẩn thận một chút, trong lòng lại cảm thấy có hơi không giống anh, kì kì làm sao.

Rối rắm nửa ngày, anh mới không nóng không lạnh nói một câu: “Trên đường có nhiều xe, em coi chừng!”
Từ Uyển Uyển vốn là rất ủy khuất , nghe anh nói như vậy, càng làm trong lòng cô có bực mình, kéo cửa ra, quay đầu lại giận dỗi nói: “Em không có mù! Tự biết thấy xe mà tránh!”
Dứt lời khuôn mặt nhỏ phình phình tức giận, dẫm lên giày cao gót, lộc cộc rời đi.


Sau khi Từ Uyển Uyển rời đi, mấy đứa em nhòm cửa sổ nãy giờ mới dám chạy vào như đàn ong vỡ tổ, ùa vào văn phòng.

Có hâm mộ có trêu chọc, còn có vùi đầu dùng bữa.

“Chị dâu nhỏ nhìn nũng nịu, ai ngờ tính tình còn không nhỏ, dám cùng đại ca lớn tiếng! Đại ca anh trở về phải dạy bảo chị dâu lại đó!”
“Đại ca! Anh nhưng mà cũng phải biết kiềm chế, coi chừng bẻ gãy eo nhỏ của chị dâu, em vừa mới nhìn thấy, eo chị dâu chỉ lớn chắc bằng cái tay anh thôi!”
Hình Dực bất mãn liếc anh chàng gầy một cái, mắng: “Thằng nhóc này, mắt chó mà dám nhìn lung tung, xem anh mày có móc mắt mày ra không!!”
“Không dám nhìn! Không nhìn! Lần sau chị dâu tới, em sẽ đem đôi mắt bịt kín!”
“Đại ca, chị dâu nhỏ tay nghề không tồi nha, từ lúc trong tù ra tới giờ, em chưa bao giờ ăn món cơm nhà nào ngon như vậy!”
Anh chàng Mập mạp trong miệng đầy đồ ăn, tự tận đáy lòng tán thưởng nói.




Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương