4: Dương vật thô cứng đâm vào hoa huyệt mềm mại của cô
Anh ngồi trên bàn làm việc, mặc áo màu đen cùng quần jean, cánh tay nhìn rất cơ bắp, rắn chắc, hình như anh cao to hơn lúc trước một tí, nhưng gương mặt cao lãng soái khí vẫn giống như trước, chỉ là lúc ban ngày nhìn anh, càng cảm thấy anh so với một tháng trước hình như thay đổi rất nhiều.

Cửa bị đóng lại, trong phòng chỉ còn hai người, Từ Uyển Uyển tuy cảm thấy nghi ngờ, nhưng vẫn vui đùa cười hỏi: “Không phải anh nói đi công tác sao? Tại sao lại ở cửa hàng sửa xe vậy? Nếu không phải tướng mạo giống nhau, anh ăn mặc như vậy, em còn tưởng em nhận sai người đó ~”
Hình Dực đứng dậy tới gần, cười cầm lấy bữa trưa Từ Uyển Uyển mang đến, giọng nói bình tĩnh nói: “Anh cùng bạn mở cửa hàng này, kiếm thêm một khoản thu nhập mà thôi, sao vậy? Em không thích bộ dạng này của anh à?”
Hình Dực dứt lời, ngồi vào trên sô pha bắt chéo chân, tay đưa điếu thuốc lên, khói lượn lờ khắp xung quanh, Từ Uyển Uyển nhìn khuôn mặt như xa lạ như quen thuộc của Hình Dực, trong lòng nói không nên lời, cảm thấy quái dị.

Cô chưa từng thấy anh hút thuốc trước kia!
Chẳng lẽ đi công tác áp lực lớn quá nên anh mới bắt đầu hút thuốc giải tỏa sao ?
Nhưng mặc kệ thế nào, anh hiện tại đã mở lòng ra với cô, cô không nên làm cho anh cảm thấy rằng mình không thích anh như vậy.

Từ Uyển Uyển thu hồi khuôn mặt rối rắm của mình lại, ngọt ngào cười nói: “Không có, em trước giờ không biết đến chuyện này, chỉ là có chút kinh ngạc mà thôi.



Hình Dực giương khóe miệng, cười quái dị, buông chân bắt chéo, duỗi tay đem Từ Uyển Uyển kéo lại ngồi vào giữa hai chân mình, phà nhẹ khói lên khuôn mặt nhỏ tinh xảo của Từ Uyển Uyển, làm cô bị sặc rồi ho khan.

Một tay Hình Dực kẹp điếu thuốc, một cái khác tay cách quần áo nhẹ nhàng xoa lấy ngực cô.

“Đem váy em kéo lên trên, để anh liếm vú!”
Nghe vậy, mắt hạnh của Từ Uyển Uyển trợn lên, không thể tin được mình lại nghe được lời nói thô tục thẳng thừng vậy, là lời từ trong miệng Hình Dực nói ra sao? Huống chi lúc này vẫn còn là ở bên ngoài !
Từ Uyển Uyển nhìn quanh bốn phía, khó xử ngượng ngập nói: “Anh ~ chúng ta!.

.

Trở về lúc sau lại làm!.

.

Được không anh?”
“Kéo lên!” Hình Dực thu hồi ý cười, không cho phép cô đổi ý.

Từ Uyển Uyển chỉ phải đỏ mặt, thật cẩn thận kéo lên váy áo của bản thân, trơ mắt nhìn Hình Dực tay không bóp tắt điếu thuốc, kéo xuống áo ngực mà bản thân tỉ mỉ chọn lựa, hai luồng ngực to được thả ra, bị hai tay Hình Dực xoa bóp, anh há miệng ngậm lấy đầu vú mà liếm mút, liếm đến run rẩy.

Anh không thô bạo giống như tối hôm qua, một lát sau cảm giác tê dại như điện giật thổi quét toàn thân cô.

“Ngô ~~ ân ~~~” Từ Uyển Uyển mềm mại rên rỉ, thân mình theo bản năng vặn vẹo.


Trên chân giày cao gót cũng bởi vì ngón chân cô cuộn tròn đong đưa mà rơi xuống, cô bị liếm hút đến mềm cả người, nửa người trên suýt nữa chịu đựng không nổi, chỉ có thể đem đôi tay gắt gao đỡ lấy vai rộng của Hình Dực.

Dòng nước ấm khẽ tuôn ở hoa tâm, lúc này Từ Uyển Uyển còn đang tới tháng, thập phần khó nhịn.

Cô mấy ngày nay vốn là phá lệ dễ dàng động tình, hiện tại chồng chủ động nhiệt tình như vậy, càng làm cho cô khó có thể chống đỡ, nhưng cũng không thể khi đang tới tháng mà tắm máu chiến đấu hăng hái được.

“A ~~ Hình ~ Hình Dực ~~ đừng ~~ dừng lại ~~ aaa ~~” Từ Uyển Uyển thở hỗn hễn.

Vừa dứt lời liền bị Hình Dực tàn nhẫn cắn một chút, nháy mắt đau đớn làm nước mắt cô chảy ra.

Cô chỉ cho rằng anh là bởi vì không được thỏa mãn dục vọng nên bực bội, đau đớn làm giọng cô run rẫy: “Bà dì tới ~ mấy ngày là hết , đến lúc đó tụi mình lại làm được không anh?”
Cô mang theo tiếng khóc nức nở cùng âm thanh mềm mại, làm Hình Dực cuối cùng vẫn là không nhẫn tâm tiếp tục hút cắn, lúc mới nhả ra ,lấy hai tay nhéo đầu vú xinh đẹp của cô.

Anh cười xấu xa nói: “Em kêu rất êm tai, kêu thêm vài tiếng cho anh nghe nghe một chút.



Khuôn mặt nhỏ của Từ Uyển Uyển ửng đỏ, đối với ánh nhìn chăm chú của Hình Dực, hàm răng cắn môi đỏ, ngượng ngùng rên rỉ thêm tiếng nữa.

Cô bị khóa ngồi ở giữa hai chân anh, bị vật cứng của anh chống lên tiểu huyệt, đầu vú thì bị ngón tay anh xoa niết, lưng anh dựa vào ghế sofa, vẻ mặt nghiền ngẫm nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ cô mà cười.

Loại tư thế làm người ta cảm thấy thẹn như vậy, cô trước kia không bao giờ dám nghĩ tới nó sẽ xảy ra trên người cô cùng Hình Dực văn nhã.

“Kêu vài tiếng, anh nghe vừa lòng thì buông tha em.

” Hình Dực thúc mạnh phần hông, vật cứng đẩy hoa huyệt kiều mềm của cô.




Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương