Bất Khoa Học Ngự Thú (Dịch)
-
Chương 37
“Sao cậu cũng tới đây?” Thời Vũ nhíu mày nhìn Trần Khải.
Gia hỏa này yếu đến nỗi lúc trước Băng Giáp Thú của cậu ta thậm chí không thể chịu nổi một đòn của Thập Nhất, giờ lại đến đây góp vui? Xem náo nhiệt?
"Sao là sao, không chỉ có tôi không đâu, hầu hết học sinh trong lớp tôi đều tới đây, lão sư còn cổ vũ nữa đấy! À, cậu biết gì chưa, hôm đó sau khi chúng ta rời khỏi, cái tượng đá trong công viên đó đã nổ tung ngay trong đêm đó luôn, thật là kích thích!"
Có mà cậu đang kích thích tôi thì có!
Thời Vũ gãi gãi má, còn biết nói gì nữa, hắn đâu thể nói là do hắn trò chuyện với nó nên mới khiến nó nổ tung, xong rồi còn kéo cả cái di tích bí cảnh kia xuống, hắn dám nói chắc?
"Mà này, phương pháp huấn luyện của cậu hiệu quả thật đấy, Băng Giáp Thú của tôi đã lên cấp 7 rồi."
Trần Khải cảm ơn Thời Vũ, còn nói rằng, cậu ta đã cố gắng phấn đấu nhiều thế nào, nhờ đó mới biết được Băng Giáp Thú của cậu ta có bao nhiêu tiềm năng.
Cậu ta đã định cảm ơn Thời Vũ từ lâu rồi, sau đó cậu ta có linh cảm rằng Thời Vũ nhất định sẽ tham gia lịch luyện lần này, nên đã sớm để mắt tới, không ngờ lại thực sự đụng phải nhau.
Nói tóm lại, cậu ta cảm thấy 1 tuần này quá viên mãn.
“Tôi khuyên cậu nên tiết chế.” Thời Vũ đen mặt.
Chuyện của cậu đã lan truyền khắp các hiệu thuốc ở Bình Thành rồi, mau mau dừng tay!
Hắn không muốn trở thành kẻ cầm đầu phá hủy những bông hoa của đất nước đâu.
"Biết mà, tôi sẽ tiết chế."
Trần Khải ngẩng đầu nhìn trời, tóm lại, lần lịch luyện này, hãy chờ xem màn trình diễn của cậu ta đi.
Để tìm Thời Vũ, Trần Khải còn cố tình không đi cùng bạn học của mình đã đến tham gia lịch luyện trước đó, mà theo Thời Vũ đến căn cứ lịch luyện của hắn, Trần Khải nói: "Nghe nói mỗi chỗ lịch luyện sẽ có 100 người đăng ký tham gia. Trương lão sư của chúng tôi tiết lộ rằng, chỉ có top 20 trong mỗi căn cứ lịch luyện mới có cơ hội đi vào di tích.
Thành thật mà nói, tôi lo mình sẽ không lọt top nổi..."
"Tỷ lệ 1/5 sao? Không phải thấp." Thời Vũ đi bên cạnh nói: "Đừng lo, cậu là học sinh hàng đầu mà."
Nếu là Băng Giáp Thú cấp 6 thì có thể treo đấy, nhưng Thời Vũ đâu có ngờ Trần Khải sẽ đập thuốc (*) đột phá.
(*) đập thuốc: dùng thuốc số lượng lớn, không thèm đếm xỉa hậu quả, 'đập thuốc' còn có nghĩa thứ 2 là chơi 'mai thúy'
Môi trường hiện tại quá khốc liệt rồi.
Trần Khải đỏ mặt, ĐM, học sinh hàng đầu chó gì.
Sau khi nhìn thấy thực lực của Thời Vũ, cậu ta biết rằng mình chỉ có thể oai phong trong trường học mà thôi, không thể sánh với Ngự Thú Sư bên ngoài được.
Có điều, ngoài miệng thì nói lo không lọt top nổi nhưng Trần Khải vẫn có chút tự tin.
Mặc dù Băng Giáp Thú của cậu ta chỉ mới cấp 7, tuy nhiên thực lực không hề kém.
Chẳng phải cấp độ trưởng thành của Thực Thiết Thú của Thời Vũ còn thấp hơn à? Nhưng chẳng phải thực lực của nó cũng vượt xa bình thường đó sao?
Cấp độ trưởng thành của sủng thú trong thời kỳ thức tỉnh không có ý nghĩa gì cả, kỹ năng phun tơ của một con Thanh Miên Trùng cấp 10 nếu không được huấn luyện thì có khi sức chiến đấu cũng chẳng bằng một Thổ Cẩu (chó đất)!
Cấp độ trưởng thành gì đó, cùng lắm chỉ là con số tham khảo, còn muốn biết sức chiến đấu của sủng thú thì vẫn nên thông qua đánh giá quá trình huấn luyện của Ngự Thú Sư đối với sủng thú, à mà cũng chẳng cần, không cần phải tổ chức đánh giá thực chiến gì đó, trực tiếp so đẳng cấp là được.
“Mà trước giờ cậu đã từng tham gia các hoạt động tương tự thế này bao giờ chưa?” Thời Vũ lại hỏi.
“Bên trường đã tổ chức một lần nhưng quy mô đương nhiên không thể bằng lần này.” Trần Khải lắc đầu nói: “Còn cậu.”
"Đây là lần đầu."
"Cũng đúng thôi, chuyên ngành của cậu là chăn nuôi, hẳn là chưa từng tham gia..."
Thời Vũ gật đầu, sau khi xuyên không, quả nhiên đây là lần đầu tiên hắn tới một nơi tương đối nguy hiểm như thế này, lúc này ngay cả tế bào cũng bất giác hưng phấn.
Chao ôi... mình quả nhiên không phải là một phần tử an phận mà.
Một lúc sau, hai người đã đến bên trong căn cứ lịch luyện, lúc này có lẽ đã có hơn 50 vị Ngự Thú Sư đã tới.
Hiện tại, nhóm Ngự Thú Sư tập sự lưng đeo ba lô đang tụ năm tụ bảy nói chuyện với nhau.
Ở phía xa, còn có 5 cao thủ Ngự Thú Sư mặc đồng phục rằn ri màu xanh lá đang trò chuyện, dường như họ là người phụ trách lần lịch luyện này.
Môi trường xung quanh càng lúc càng ồn ào. Thập Nhất - kẻ đang ngủ say trong không gian Ngự Thú để dưỡng sức, chuẩn bị làm một vố lớn - thì không sao, nó chẳng cảm nhận được gì cái gì cả nhưng Thanh Miên Trùng đang nằm trong ba lô của Thời Vũ thì có, đang ngủ mơ thì giật mình tỉnh giấc, nhòm qua khe hở của ba lô, tức giận thở phì phò.
“Hai nữ sinh lúc trước có tới đây không?” Thời Vũ nhìn quanh, hỏi Trần Khải, ám chỉ Trang Nguyệt và Vu Thanh Thanh.
Trần Khải nói: "Vu Thanh Thanh cũng có ý định nhưng bị cha mẹ bắt ở nhà. Còn Trang Nguyệt, Thực Thiết Thú của cô ấy bắt chuột thôi cũng đã tốn sức, huống hồ là tham gia trải nghiệm..."
Những người dám đăng ký tham gia lịch luyện thực chiến dã ngoại lần này có thể coi là dũng sĩ, vì dù sao thì lần lịch luyện này không phải là an toàn triệt để, cho nên, bây giờ phóng tầm mắt nhìn quanh, rõ ràng tỷ lệ nữ sinh rất ít, cũng chẳng cần tính đến mấy sinh vật nguy hiểm gì đó, chỉ tính đến đám côn trùng rắn rết bình thường thôi cũng đủ để một đám người chùn bước.
"Trần Khải, lại đây, cậu ở bên kia làm cái gì chứ!"
Trần Khải vừa dứt lời, thì có vài người ở xa xa gọi cậu ta, Trần Khải nhanh chóng nói với Thời Vũ: "Bạn cùng lớp của tôi, uầy, tôi qua đó một chút, lát gặp sau."
“Đi đi.” Thời Vũ gật đầu.
Sau đó, Trần Khải chạy bước nhỏ qua bên kia, Thời Vũ tiếp tục đánh giá hoàn cảnh bốn phía xung quanh.
Chủ yếu là quan sát nhóm Ngự Thú Sư mặc đồng phục ngụy trang, tò mò về thân phận của bọn họ.
Là Ngự Thú Sư được thuê từ một công ty bảo an, hay là được điều tới từ binh đoàn Ngự Thú?
Cái trước chỉ để người làm công nhưng cái sau thì cùng loại với quân nhân Địa Cầu.
Thực ra, đối với những người bình thường có gia cảnh nghèo khó nhưng lại muốn trở thành Ngự Thú Sư mà nói, việc tham gia vào binh đoàn Ngự Thú của hiệp hội Ngự Thú Sư cũng là một lựa chọn tốt.
Nếu tất cả các khía cạnh đều đủ tiêu chuẩn, thì sau khi bước vào trại huấn luyện tân binh, bọn họ sẽ được cấp cho con non sủng thú, sau đó tiến hành bồi dưỡng kín cho cả Ngự Thú Sư và sủng thú.
Trong thời gian đó, mọi chi phí đều do hiệp hội chia trả.
Sau khi kết thúc huấn luyện sẽ được chính phủ phân phối công việc, chẳng hạn như đóng giữ tường thành, hoặc là quét sạch môi trường dã ngoại, hoang dã.
Phương thức này có cả ưu điểm và nhược điểm. Ưu điểm là nó có thể thực hiện ước mơ của một số người vốn không thể trở thành Ngự Thú Sư. Nhược điểm là có thể sẽ mất tự do, ưu tiên phục tùng mệnh lệnh, coi đó là chức trách tối cao, đồng thời, sủng thú cũng không phải là của riêng mình.
Lúc trước, tiền nhân của cơ thể này cũng từng tính đến con đường này, có điều, người bình thường khó mà chịu được sự huấn luyện khắc nghiệt như vậy, nên cuối cùng Thời Vũ kia đã từ bỏ.
"Tuýt~!"
"Tất cả yên lặng---!!!"
Khi Thời Vũ đang quan sát xung quanh, từ xa, một người đàn ông trung niên có khuôn mặt chữ Quốc 国 lấy ra một chiếc còi, thổi mạnh, tiếng vang cực lớn, lập tức thu hút sự chú ý của tất cả Ngự Thú Sư tập sự.
"Đã đến giờ rồi, tất cả những ai có mặt ở đây, bây giờ hãy giữ im lặng, lập tức xếp thành hàng một cách trật tự, ký vào tờ đơn trách nhiệm an toàn!
Trong quá trình này, hãy nghe tôi giải thích về các hạng mục cần chú ý cho lần lịch luyện này.
Trước tiên, tôi chính là tổng phụ trách đánh giá lịch luyện núi Thiên Mang lần này, Chu Vạn Sơn, chịu trách nhiệm đánh giá lịch luyện lần này cùng với tôi còn có 4 Ngự Thú Sư chuyên nghiệp khác, cùng với nhóm nhân viên bảo an.
Tôi sẽ không nhiều lời vô nghĩa nữa. Tiếp theo, sau khi các cậu ký vào đơn trách nhiệm an toàn, chúng tôi sẽ cấp cho mỗi người một tập sách ảnh.
Ở núi Thiên Mang có một lượng lớn hung thú và tài nguyên quý hiếm. Tất cả chủng loại này đều được ghi chép trong sách ảnh này, đồng thời, còn chú thích cả số điểm tương ứng. Săn thú và thu thập tài nguyên quý hiếm là phương pháp để các cậu tích lũy điểm cho mình, cải thiện thứ hạng đánh giá của mình!
Ngoài ra, trước khi các cậu bước vào, chúng tôi sẽ cung cấp cho các cậu trang bị kêu cứu định vị. Chúng tôi đã bố trí trong núi Thiên Mang một lượng lớn các điểm an ninh. Nhân viên bảo an sẽ trú đóng bên trong. Nếu gặp phải nguy hiểm và muốn từ bỏ kỳ đánh giá, các cậu có thể chọn kêu cứu.
Đồng thời, các cậu cũng có thể giao chiến lợi phẩm của mình cho nhân viên bảo an ở các điểm an ninh giữ hộ, họ sẽ có trách nhiệm ghi lại và đăng ký thành tích cho các cậu.
Những gì các cậu cần làm chính là cố gắng hết sức để đạt càng nhiều điểm càng tốt trong khoảng thời gian 3 ngày này. Cuối cùng, top 20 Ngự Thú Sư có điểm cao nhất có thể giành được quyền hạn ra vào di tích!"
Huấn luyện viên tên Chu Vạn Sơn cất cao giọng, khiến mọi Ngự Thú Sư tập sự đều có thể nghe thấy rõ ràng những điểm cần chú ý.
Phía sau ông ta, 4 huấn luyện viên chuyên nghiệp còn lại đang nhìn nhóm tân binh gà mờ này mỉm cười, nhớ lại cảnh tượng lần đầu tiên khi họ tham gia lịch luyện.
"Tuổi tác bình quân không lớn mấy, còn có mấy đứa nhìn trắng trắng mập mập, sẽ ổn chứ?"
"Ôi chao, tôi cũng muốn lùi lại làm tập sự, cái di tích này cũng thật là hố cha (gian trá), người đạt cấp cao không thể vào nổi."
Mấy huấn luyện viên đua nhau chửi mát, cơ hội tốt như vậy mà lại đến tay nhóm tân thủ chỉ biết sống an nhàn sung sướng này.
"Bớt nói nhảm đi, đừng lơi lỏng, làm tốt chức trách công việc là được, đừng để lần lịch luyện này xuất hiện thương vong."
5 Ngự Thú Sư chuyên nghiệp, cùng với một đám nhân viên bảo an và kỹ thuật viên, toàn bộ bọn họ phải chịu trách nhiệm về đánh giá lịch luyện lần này.
Trong lúc bọn họ đang đánh giá nhóm người tham gia đánh giá lần này, thì Thời Vũ đã ký vào tờ đơn trách nhiệm an toàn, nhận được một trang bị kêu cứu định vị trông giống như một chiếc đồng hồ, cùng với một cuốn sách ảnh.
Chức năng của chiếc đồng hồ này rất đơn giản, Thời Vũ mày mò một chút, sau đó đeo nó lên tay, chủ yếu là hắn quan tâm đến sách ảnh kia hơn.
Thời Vũ lật trang đầu tiên của sách ảnh ra, hóa ra đó là ông bạn cũ, Thổ Hành Thử.
Săn được thứ đồ chơi này, có thể nhận được 20 điểm.
Hắn tiếp tục lật lật, xem ra thấp nhất là 20 điểm, cái loài Thổ Hành Thử này quả nhiên không có máu mặt gì cả.
Mà cũng đúng thôi, ngoài Thổ Hành Thử ra, mấy cái loại khác như, Xích Quan Xà (rắn đầu đỏ), Đại Đao Đường(bọ ngựa có đao lớn), Thực Nhân Thảo (cây ăn thịt người), Kinh Cức Quái... đúng là điểm săn được có cao hơn một chút nhưng nghe cái tên đã đủ biết, khó nhằn hơn Thổ Hành Thử nhiều.
Khi Thời Vũ lật sang những trang cuối cùng của danh mục hung thú, hắn phát hiện ra, càng lúc mấy con hung thú này càng thái quá.
[Tên] : Cuồng Mãng (con trăn điên cuồng)
[Thuộc tính] : Thuộc hệ Thủy
[Cấp độ tăng trưởng] : Cấp độ thức tỉnh 10
[Cấp độ chủng tộc] : Cấp trung bình siêu phàm
[Kỹ năng chủng tộc] : Cuồng hóa (hóa điên), kích lưu vĩ (cái đuôi như dòng nước xiết)
[Giới thiệu] : Sống ở 2 nơi là Hồ Lục Thủy và hồ Tiểu Mang trên bản đồ, số lượng 2 con, cực kỳ nguy hiểm, không nên săn.
[Điểm] : 4000
Thời Vũ: "?"
Không nên săn mà cho tận 4000 điểm? Tương đương với 200 con Thổ Hành Thử...
Đây chính là quy luật của trò chơi, đương nhiên Thời Vũ hiểu rõ, đây có nghĩa là khuyên những Ngự Thú Sư có thực lực yếu ớt đừng có đi săn con trăn này.
Cố ý đánh dấu đặc biệt là để biến con trăn này trở thành con mồi cho những Ngự Thú Sư tự tin vào thực lực của bản thân.
Thời Vũ tiếp tục lật thêm vài tờ, lại phát hiện thêm một số con mồi loại BOSS tương tự như con Cuồng Mãng được đánh dấu lúc nãy.
Thật ra mà nói, kỹ năng cuồng hóa của Cuồng Mãng đó rất tốt, sau khi sử dụng nó có thể tăng thêm sức mạnh và tốc độ một cách toàn diện, nhược điểm chính là mất lý trí.
Nhưng nếu đạt đến mức độ thông thạo hoàn mỹ, thì hẳn là có thể khắc phục nhược điểm này mà nhỉ?
Cuồng chiến sĩ Thực Thiết Thú?
Căn cứ lịch luyện này đúng là dân chơi hoang dã, trong mấy căn cứ chăn nuôi ở thành phố Băng Nguyên không thể tìm được mấy loại kỹ năng thế này đâu.
“Hả?” Thời Vũ tiếp tục lật sách, nhưng tay hắn đột nhiên dừng lại.
Hắn vừa nhìn thấy một sinh vật kỳ kỳ quái quái.
[Tên] : Slime Điện Khí
[Thuộc tính] : Thuộc hệ Lôi
[Cấp độ tăng trưởng] : Cấp độ thức tỉnh 10
[Cấp độ chủng tộc] : Trung bình siêu phàm
[Kỹ năng chủng tộc] : Bội hóa (nhân lên), phóng điện
[Giới thiệu] : Nó sống ở khu vực núi Từ trên bản đồ, số lượng: 3 con, cực kỳ nguy hiểm, không nên săn.
[Điểm] : 4000
"Slimes(*)?"
(*) Slime là đồ chơi có xuất xứ từ nước ngoài còn được gọi với các tên chất nhờn ma quái. Slime thường được làm từ chất tẩy rửa cùng với hồ nước tạo thành khối sệt, mềm dẻo, không dính.
Thời Vũ cảm thấy cái căn cứ lịch luyện này quả thực rất biết cách chơi. Nếu nói Thực Thiết Thú là sinh vật đặc trưng của Đông Hoàng, thì Slime là sinh vật đặc trưng của một quốc gia khác, Đông Hoàng không có loài này.
Để mở mang tầm mắt cho các Ngự Thú Sư tập sự, bọn họ còn bắt cả thứ đồ chơi dạng BOSS này luôn à?
“Khoan đã, cái kỹ năng bội hóa này...!” Thời Vũ đột nhiên bị hấp dẫn bởi kỹ năng của Slime.
Nếu hắn nhớ không lầm, bội hóa chính là một kỹ năng có thể khống chế kích thước theo ý muốn.
Có thể thu nhỏ, có thể phóng to.
Ở trạng thái thu nhỏ, thể năng (năng lượng thể chất) có thể được bảo toàn tối đa, tốc độ phục hồi thể năng có thể tăng lên, trong khi ở trạng thái biến lớn lại là trạng thái tiêu hao năng lượng đến mức cực hạn, hy sinh tốc độ, đổi lấy sức mạnh cường đại hơn!
"Kỹ năng này có vẻ rất thích hợp với Thập Nhất nhỉ? Chỉ là không biết có học được hay không..."
Hình thể của Thực Thiết Thú vẫn còn quá nhỏ, cho dù có trưởng thành thì cũng không cao quá 2 mét, hiện tại thì không sao nhưng nếu sau này phải đối đầu với mấy con cự thú động một tí là cao mấy chục mét gì đó, thì quả thực phải lưu ý...
Nhưng trái lại, nếu có thể học được kỹ năng bội hóa này... Thời Vũ lập tức bổ não, trong đầu hình dung cảnh tượng Thực Thiết Thú khổng lồ dùng tay không, xé nát Cự Long, sau đó, lại là hình ảnh một bé Thực Thiết Thú có thể xách trên tay... kỹ năng này tương đương với việc cho phép sủng thú có được 3 hình thái, gồm hình thái thu nhỏ - bảo toàn thể năng và tăng tốc độ hồi phục thể năng, hình thái bình thường - giữ sức mạnh và tốc độ lúc bình thường, và hình thái khổng lồ - sức mạnh được cường hóa ở mức tối thượng!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook