Bất Khoa Học Ngự Thú (Dịch)
-
Chương 36
Sau khi điều tra thân phận và lý lịch của Thời Vũ xong, cục an ninh hỗ trợ và điều tra chiến lược di tích quốc thổ, cũng chính là cục 11, hiện đang tiến hành chính sách 'nuôi thả' đối với người mới - Thời Vũ.
Dù thiên phú của hắn rất tốt, xuất thân cũng rất trong sạch nhưng Thời Vũ lại quá gà.
Cho dù là người trẻ nhất của cục 11, Lục Thanh Y, thì cũng đã có học vị tiến sĩ của đại học Cổ Đô - một trong chín trường đại học hàng đầu, từ đó có thể hình dung được địa vị hiện tại của Thời Vũ.
Một mình điều tra chân tướng lịch sử của thành phố Băng Nguyên, có thể coi đây là một quá trình rèn luyện của Thời Vũ.
Dựa trên quá trình này, có thể thấy biểu hiện của tài năng lắng nghe âm thanh lịch sử của Thời Vũ.
Hiện tại, trong cục 11, Lục Thanh Y chính là người quan tâm nhất đến sự trưởng thành của Thời Vũ, dù sao cô cũng là người đại diện đám đại lão đó đến đây, sau đó phát hiện và 'đào' được Thời Vũ, chờ sau khi Thời Vũ trở thành thành viên chính thức, hắn phải làm trợ lý cho cô ấy đầu tiên, không ai có thể cướp được người từ tay cô.
'Hy vọng cậu có thể vượt qua kỳ đánh giá chuyên môn trong vòng nửa năm nữa.'
Lục Thanh Y rời khỏi nhà của Thời Vũ, nói thầm trong lòng.
Là một người có tầm nhìn, cô đương nhiên không hy vọng Thời Vũ sẽ chờ đợi kỳ đánh giá chuyên môn sắp tới.
Đó là tiêu chuẩn của Trần Khải và các Ngự Thú Sư tập sự Bình Thành bình thường khác.
Hiện tại, cô đã cung cấp một nguồn tài chính khổng lồ để hắn làm vốn khởi động, đồng thời, còn giúp Thời Vũ có cơ hội học tập tại võ quán Trúc Thạch, mục đích chính là để Thời Vũ có thể bắt kịp kỳ đánh giá chuyên môn tiếp theo.
Chỉ khi trở thành một Ngự Thú Sư chuyên nghiệp, mới có thể tính là bước vào cánh cổng chân chính của giới Ngự Thú Sư, chậm một bước, trễ một bước, mỗi bước trưởng thành của một Ngự Thú Sư đều phải giành giật từng giây, chạy đua với thời gian.
"Haizz..."
Lúc này, Thời Vũ đứng trong sân nhìn bóng lưng rời đi của Lục Thanh Y, bất giác thở dài.
Phú bà lại đi rồi, tiếp theo đây bọn họ chỉ còn biết dựa vào nỗ lực của chính mình.
Thời Vũ lấy giấy chứng nhận cục 11 màu đen của mình ra, nhìn tấm ảnh chân dung đẹp trai ngời ngời của mình, rồi thở dài một hơi.
Cục 11 đại khái tương đương với lực lượng tối thượng và át chủ bài của Đông Hoàng Cổ Quốc khi đối mặt với mấy loại di tích kia, địa vị siêu cao.
Kiếp trước, ngành khảo cổ học có lẽ không tính là gì nhưng ở nơi này, có rất nhiều di tích có liên quan đến vật tổ thần thủ hộ khác nhau, liên quan đến các sinh vật thần thoại, có rất nhiều bí mật.
Có thể nói, giải mã di tích chính là con đường tắt mấu chốt nhất để nhóm Ngự Thú Sư bước vào lĩnh vực thần thoại.
Là nhóm người ưu tú nhất trong giới khảo cổ, không có gì lạ khi cục 11 có vệ sĩ là Ngự Thú Sư truyền kỳ.
"Haiz."
Thời Vũ lại thở dài, mặc dù lại xui xẻo dấn thân vào ngành khảo cổ học nhưng, mới có mấy tháng ngắn ngủi mà đã bước vào một tổ chức cấp cao như vậy, không hổ là mày nha Thời Vũ.
Quả nhiên, sau khi chuyển sang một cái thế giới khác, mày vẫn ưu tú như vậy.
"Mình có thể đi vào hầu hết các di tích bằng thứ này à? Khi khám phá di tích, mình còn có thể dùng giấy chứng nhận này để xin một vệ sĩ từ phía hiệp hội Ngự Thú Sư?"
Thời Vũ đột nhiên cảm thấy cái giấy chứng nhận này khá là phỏng tay, thứ đồ chơi này, tiện lợi thì có tiện lợi nhưng nó chẳng khác nào chiếc hộp Pandora cả, sử dụng lần nào là tự tìm chết lần đó.
"Cứ cất trước đã."
Sau khi cất kỹ giấy chứng nhận, mặt trời cũng đã đến ban trưa, Thời Vũ lại phải chuẩn bị đồ ăn mình và bọn Thập Nhất.
"Gào~!"
Trong lúc hắn đang loay hoay trong phòng bếp, Thập Nhất bỗng ngửa mặt lên trời gầm lên một cái, khiến Thanh Miên Trùng sợ hãi đến mức bật tung cả người.
“Làm tao giật cả mình, mẹ nó, thần kinh à.” Thời Vũ cũng nhảy dựng.
Nhưng vì có liên kết linh hồn với Thập Nhất, nên hắn có thể biết được đại khái là có chuyện gì vừa xảy ra.
Cấp độ trưởng thành của Thập Nhất lại tăng lên rồi, đạt đến cấp độ thức tỉnh thứ 6!
Hôm nay là ngày 25 tháng 7 năm 177. Hắn và Thập Nhất khế ước với nhau ngày 4 tháng 7 năm 177. Chỉ trong vòng 20 ngày, Thập Nhất đã tăng lên 3 cấp...
Tốc độ này chắc chắn sẽ khiến nhiều Ngự Thú Sư phải khóc thét.
Nếu là thông thường, bất kể Thập Nhất ăn uống luyện tập cỡ nào, thì tốc độ phát triển cũng không thể nhanh như thế này được, rất phi khoa học.
Nó có thể phát triển nhanh như vậy, chủ yếu là nhờ vào sách ảnh kỹ năng.
Sự thăng cấp của trình độ kỹ năng sẽ thúc đẩy sự trưởng thành của sủng thú, đây mới là lý do tăng trưởng nhanh chóng của Thập Nhất.
Cũng có thể hiểu theo cách này... tinh lực và năng lượng mà Thời Vũ tiêu hao, cùng với toàn bộ quá trình dạy học, đều được chuyển hóa thành chất dinh dưỡng cần thiết cho sự phát triển của sủng thú.
"Cái thân này của mày, hẳn là cao gần một mét rồi nhỉ?"
Thời Vũ xách chậu sắt bước ra, nhìn về phía Thập Nhất đang khua tay múa mép ăn mừng, ước chừng chiều cao của nó.
“Huh?” Tiểu Thực Thiết Thú cũng không rõ lắm, khẽ gật đầu.
Kích thước hiện tại của tiểu Thực Thiết Thú đã to hơn rất nhiều so với lúc nó vừa được mang về từ căn cứ chăn nuôi Thiết Trúc nhưng cũng bình thường, hiện nó vẫn đang trong giai đoạn phát triển nhanh nhất.
“Chúc mừng, ăn cơm trước đi.” Thời Vũ cười.
Hắn nhanh chóng chuẩn bị đồ ăn cho Thập Nhất và Thanh Miên Trùng, sau đó lại cầm điện thoại lên thăm dò đo đạc tình hình của hai con sủng thú nhà mình.
[Tên] : Thực Thiết Thú
[Cấp độ trưởng thành] : Cấp độ thức tỉnh 6
[Tên] : Thanh Miên Trùng
[Cấp độ tăng trưởng] : Cấp độ thức tỉnh 4
Một cấp 6, một cấp 4. Tuy nhiên, cũng không thể nhìn nhận bọn chúng như những sủng thú bình thường ở cấp độ đó được, xét cho cùng, độ thành thạo trong kỹ năng của chúng cũng vượt xa những sủng thú cùng cấp.
Thời Vũ sẽ đăng ký tham gia đánh giá thực chiến dã ngoại do hiệp hội Ngự Thú Sư tổ chức, hắn rất tò mò, không biết nếu dựa vào hai tên gia hỏa này, mình có thể thu được loại thành tích đánh giá thế nào.
...
Chiều hôm đó, Thời Vũ lại đến hiệp hội Ngự Thú Sư Bình Thành, lần này hắn có thể quang minh chính đại bước vào.
Lần này đến đây tất nhiên là để đăng ký tham gia đánh giá thực chiến dã ngoại do hiệp hội Ngự Thú Sư Bình Thành tổ chức.
"Quá đáng, tại sao lại có nhiều người như vậy."
Nhưng, vừa bước chân vào bên trong, Thời Vũ lập tức cảm thấy da đầu tê dại.
Nhiều người đến mức quá đáng, dường như... tất cả đều đến đây để đăng ký tham gia đánh giá lịch luyện thực chiến dã ngoại.
Chuyện di tích bí cảnh xuất hiện ở quận Bình Thành không phải là chuyện bí mật, mà hầu hết các Ngự Thú Sư đều biết di tích bí cảnh đại diện cho thứ gì.
Đại diện cho cơ hội và tài phú!!
Lần này, hiệp hội Ngự Thú Sư đã thông báo rằng, tất cả những gì thu thập được từ bí cảnh đều thuộc về sở hữu cá nhân, cho nên đã khiến những Ngự Thú Sư có hoàn cảnh gia đình nghèo khó như Thời Vũ trước đây trở nên điên cuồng.
Liều một phen, đây chính là cơ hội để thay đổi số phận.
"Có vẻ như kỳ đánh giá thực chiến dã ngoại do hiệp hội tổ chức sẽ loại bỏ một loạt các Ngự Thú Sư không có tiềm năng, sau đó đem các Ngự Thú Sư có tiềm năng đến di tích để lịch luyện.
Cứ thế, sau một thời gian nữa, Bình Thành sẽ có một loạt Ngự Thú Sư tập sự đủ tiêu chuẩn để đương đầu với thử thách đánh giá chuyên môn."
Nói theo một nghĩa nào đó, thì tin tức về di tích lần này đủ để điều động toàn bộ tâm huyết của Ngự Thú Sư tập sự của Bình Thành, vì những đợt lịch luyện dã ngoại trước đây không có nhiều người đăng ký như vậy.
Một lúc sau, cuối cùng cũng đến lượt Thời Vũ, đợt lịch luyện thực chiến dã ngoại lần này của Bình Thành chia thành 3 địa điểm, địa điểm cụ thể sẽ được phân bổ tùy theo tình hình của Ngự Thú Sư.
Trong 3 địa điểm chắc chắn sẽ có cái khó cái dễ, Thời Vũ đoán chừng, với trình độ hiện tại của mình, chắc chắn sẽ không lọt vào chỗ khó nhất đâu.
"Xin chào, địa điểm đánh giá lịch luyện của anh là núi Thiên Mang. Đánh giá lịch luyện sẽ kéo dài trong 3 ngày. Thời gian bắt đầu là từ ngày 28 tháng 7, tức là 3 ngày sau, sau đó kết thúc vào ngày 30. Xin vui lòng đến trước 9 giờ sáng ngày 28, cá nhân tự di chuyển đến căn cứ lịch luyện núi Thiên Mang, nếu đến muộn thì sẽ được coi là chủ động bỏ cuộc, phí đăng ký sẽ không được hoàn lại."
Chị gái lễ tân ngọt ngào nói: "Chi tiết cụ thể, vui lòng xem ở sảnh."
“Cảm ơn.” Thời Vũ quay người rời đi.
Phí đăng ký cho một lần lịch luyện là 1 vạn tệ, thực ra cũng không đắt, có thể nói là rẻ như giá bắp cải.
Phải biết rằng tại mỗi địa điểm lịch luyện, hiệp hội Ngự Thú Sư đều phải sắp xếp cho các Ngự Thú Sư cấp cao để loại bỏ trước các nhân tố nguy hiểm, sau đó sẽ có đội bảo vệ chuyên nghiệp chịu trách nhiệm về sự an toàn của các học viên trong suốt quá trình tham gia.
Để tạo độ phong phú cho lịch luyện, hiệp hội Thú Sư còn phải huy động một số lượng lớn sủng thú không thuộc bản địa, thêm vào môi trường lịch luyện, để học viên mở rộng tầm mắt.
Ngoài ra, tài nguyên quý hiếm ở các địa điểm lịch luyện luôn phải kiểm soát ở mức đầy đủ, người lịch luyện có thể tự do thu hoạch, sau khi ra ngoài sẽ được chia theo tỷ lệ nhất định với hiệp hội Ngự Thú Sư.
Vì vậy, chỉ cần Ngự Thú Sư lúc lịch luyện đừng quá cẩu thả và có chút năng lực, thì có thể xem như hoàn vốn, mà những người lợi hại hơn thì có thể kiếm thêm được chút ít.
Mục tiêu lần này của Thời Vũ không phải là kiếm tiền nhưng cũng không phải để lỗ vốn.
Sau đó, Thời Vũ đứng ở sảnh đăng ký, xem xét các hạng mục cần chú ý khi tham gia lần lịch luyện này.
Thực ra cũng chẳng có gì cần phải đặc biệt chú ý, họ chỉ nhắc nhở người tham gia lịch luyện rằng cần phải tự mình mang theo một số nhu yếu phẩm.
Nhìn xong một lượt, Thời Vũ trở về nhà.
Vẫn còn ba ngày nữa mới đến cái gọi là đánh giá lịch luyện thực chiến dã ngoại, Thời Vũ định sẽ trải qua những ngày này một cách bình thường, không cần thiết phải liều mạng luyện tập gì đó, nếu không, sẽ ảnh hưởng đến trạng thái tinh thần lúc đó.
Mục đích của hắn chỉ là để rèn luyện năng lực thực chiến đấu của Thập Nhất mà thôi, để năng lực thực chiến của nó không tách khỏi cấp độ trưởng thành, nhân tiện, xem thử liệu có thể sao chép một vài kỹ năng hiếm có gì đó hay không, chứ không phải là đại sát tứ phương, chém giết muôn nơi.
Nếu hắn muốn đại sát tứ phương, thì hắn đâu cần nóng lòng đăng ký như thế, chỉ cần cầm 10 triệu rồi phát triển bền vững trong nửa năm, cái gì cũng có.
...
Chớp mắt đã qua 3 ngày.
Đám Thời Vũ quả thực trải qua 3 ngày rất đỗi bình thường.
Thập Nhất và Thanh Miên Trùng vẫn tiếp tục nội dung huấn luyện thường ngày, sau đó ăn đồ ăn.
Thời Vũ thì giết thời gian bằng cách thiền định và chơi với chiếc điện thoại thân yêu.
Điều đáng nói duy nhất là trong khoảng thời gian này, Thời Vũ đã dùng sách ảnh kỹ năng thêm 3 lần.
Dạy phun tơ 2 lần, ngạnh hóa 1 lần.
Cộng lại, nếu tính cả 1 lần trước đó, thì đại khái là kỹ năng ngạnh hóa của Thập Nhất đã đạt đến tiêu chuẩn của cấp độ tinh thông, sau đó cộng thêm 2 lần dạy sách kỹ năng.
Còn kỹ năng phun tơ của Thanh Miên Trùng thì đã đạt cấp độ tinh thông, sau đó lại cộng thêm 2 lần dạy sách kỹ năng.
Vượt định mức 2 lần dạy, trình độ kỹ năng của chúng đương nhiên không đến cấp độ tuyệt mỹ, mà dựa theo khối lượng huấn luyện hàng ngày của chúng, thì cái thanh kinh nghiệm này vẫn tương đối lớn, đương nhiên vẫn chưa đủ.
Sau thời gian này, Thời Vũ đang ngẫm đến một nan đề toán học.
Nếu một con sủng thú không hề có bất kỳ nền tảng kỹ năng nào, không tính tới thời lượng tự mình huấn luyện của nó, thì 1 lần dạy của sách kỹ năng sẽ giúp nó đạt được cấp độ nhập môn, 2 lần thì thành cấp độ thành thục, 4 lần thì thành cấp độ tinh thông.
Vậy thì dạy mấy lần mới đạt cấp độ tuyệt mỹ?
8 lần hay 16 lần?
Nan đề này rất khó giải... Thời Vũ bỏ cuộc, vẫn nên chờ mình tự lấy kinh nghiệm bản thân ra làm đáp án thôi.
Sáng hôm nay, Thời Vũ dậy rất sớm, mang theo tiền, tùy tiện bắt một chiếc taxi.
Khi đến con đường bên dưới căn cứ lịch luyện núi Thiên Mang, hắn đã thấy một lượng lớn các Ngự Thú Sư đang tập trung ở lối vào, về cơ bản đều khoảng 20 tuổi.
"Thời Vũ!"
Thời Vũ vừa xuống xe, liền nghe thấy tiếng ai đó đang gọi mình, hắn nhìn xung quanh, lập tức nhìn thấy một tên gia hỏa có quầng thâm đôi mắt y chang Thực Thiết Thú.
“Quả nhiên, cậu cũng đến đây.” Trần Khải, học sinh xuất sắc vừa tan học xong, nói: “Tôi biết chắc cậu sẽ không bỏ lỡ mấy chuyện thế này mà.”
Thời Vũ: "..."
Không phải chứ, cái loại quầng thâm này của cậu là sao vậy, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra với cậu vậy? Đừng nói là hôm đó sau khi ai về nhà nấy, cậu thực sự đi mua thuốc bổ về gặm như kẹo đậu phộng chứ???
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook