Bất Khoa Học Ngự Thú (Dịch)
-
Chương 3
Cuốn sách ảnh thực sự được cập nhật rồi.
Sau khi phát hiện ra sự thay đổi, Thời Vũ ngay lập tức choáng váng.
"Đã sao chép thành công kỹ năng uy hiếp."
"Theo quy tắc, chỉ cần tự mình tìm được mục tiêu, bất cứ lúc nào cũng có thể dạy kỹ năng này cho sủng thú khác!"
Kỹ năng uy hiếp... là khả năng mà Lang Vương sử dụng để chỉ huy bầy sói.
Nếu kỹ năng này có thể được dạy cho những con Tuyết Lang bình thường, thì chẳng phải có thể sản xuất hàng thủ công hàng loạt Lang Vương sao?
Và nếu kỹ năng này cũng có thể được dạy cho những sủng thú của các chủng tộc khác, thì ước chừng cũng có thể bồi dưỡng ra "vua" của các chủng tộc khác.
Ngẫm kỹ lại, quả là BUG.
Tuy nhiên, là một BUG hạnh phúc.
Sở hữu một thiên phú ngự thú mạnh mẽ như vậy, không hổ là hắn.
Thời Vũ mỉm cười, khi hắn định thần lại đã thấy Lang Vương đang nhìn mình với vẻ nghi ngờ.
"Gruuuu--" Lang Vương gầm nhẹ một tiếng, đồng thời cau mày.
Thời Vũ hiểu ngay, đối phương mình cười khúc khích nên nghi ngờ mình có bệnh...
Nghi ngờ thì cứ việc, Thời Vũ cũng không tức giận.
Hạnh phúc của hắn Lang Vương cũng chẳng thể nào hiểu được, niềm vui của người và sói không tương thông.
Vừa chiếm tiện nghi của người ta xong, hiện giờ Thời Vũ nhìn Lang Vương rất hợp mắt.
Kỹ năng uy hiếp của mày có vẻ rất mạnh nhưng chỉ sau một giây nó đã thành của tao rồi.
Lang Vương vẫn chưa biết kỹ năng của mình đã bị sao chép nhưng sau khi xác nhận rằng Thời Vũ không hề sợ mình, nó quay đầu lại và bắt đầu ngoạm lấy một miếng thịt lớn.
Nó ăn uống no say xong, những con Tuyết Lang bình thường trong bầy sói mới dám bén mảng tới.
Hẳn là vì Lang Vương để lại mùi của mình nên sau khi Lang Vương rời đi, đối mặt với Thời Vũ, đám Tuyết Lang bình thường này hiển nhiên không còn dữ tợn như trước.
Đúng như những gì các thực tập sinh khác đã nói, rất ngoan.
Sự ngoan ngoãn này khiến quá trình cho ăn sau đó của Thời Vũ và quá trình nghiên cứu sách ảnh trong đầy cũng suôn sẻ hơn rất nhiều.
“Quả nhiên có thể dạy.” Sau khi phân phát thức ăn cho Tuyết Lang, Thời Vũ rất phấn khích trong lòng.
Vừa rồi, khi có một con Tuyết Lang trong tầm mắt, trang đầu tiên của cuốn sách ảnh bằng đá trong đầu Thời Vũ đã trực tiếp thay đổi.
Trạng thái kỹ năng đổi từ không có đối tượng giảng dạy sang giảng dạy.
Nói cách khác, hắn thực sự có thể dạy kỹ năng uy hiếp trong cuốn sách ảnh cho mỗi con Tuyết Lang mà mình vừa cho ăn!
Thực sự có thể sản xuất thủ công Lang Vương!
Đương nhiên, có thể thì có thể nhưng Thời Vũ sẽ không sử dụng năng lực dạy dỗ này một cách tùy tiện.
Mình chưa biết nó sẽ tiêu tốn bao nhiêu thể lực, ngoài ra, nếu muốn giúp Tuyết Lang trong căn cứ chăn nuôi học kỹ năng uy hiếp, nhất định sẽ xảy ra vấn đề lớn...
Tiếp tục cho ăn —
Thời Vũ hoàn toàn tập trung vào và sớm hoàn thành công tác nhưng đáng tiếc là khi Thời Vũ cho Tuyết Lang ăn, hắn không thể sao chép các kỹ năng khác của Tuyết Lang.
Rốt cuộc, ngoại trừ thời điểm Lang Vương phô diễn uy hiếp thì những con Tuyết Lang khác sẽ không nhàn rỗi đến mức sử dụng kỹ năng chủng tộc khi dùng cơm.
Không lúc này thì còn lúc khác, Thời Vũ cũng không tham lam, kỹ năng uy hiếp thuộc vào Tinh Thần Hệ cao cấp, lần này đã đủ để hắn kiếm lời được rất nhiều rồi.
...
Tiếp theo, sau khi cho Tuyết Lang ăn xong, Thời Vũ bắt đầu làm những công việc khác.
Trong căn cứ chăn nuôi, Thời Vũ nhìn thấy đại bàng lưng xanh tuần tra trên trời.
Dù tầm mắt và suy nghĩ bị khóa chặt, dù cách một khoảng rất xa nhưng trạng thái của kỹ năng uy hiếp trong sách ảnh một lần nữa chuyển từ trạng thái không có đối tượng dạy học sang có thể dạy.
Nhìn xem, không chỉ có thể bồi dưỡng ra Lang Vương... mà còn có thể bồi dưỡng được Điểu Vương!
Thời Vũ thực sự muốn thử một lần.
Tuy nhiên, lý trí đã khiến hắn lựa chọn làm việc.
Làm thực tập sinh rất cực khổ, những công việc khó khăn và mệt mỏi nhất cũng đều do bọn họ làm, đồng thời còn không có hàm lượng kỹ thuật.
Đây cũng là điều không thể tránh được, dù sao họ cũng chỉ đang trong giai đoạn học tập.
Hãy đám người như Thời Vũ đi những nhiệm vụ khó khăn như huấn luyện sủng thú, bọn họ cũng phải có năng lực mới được.
Giống như bầy sói vừa rồi, nếu không có Lang Vương sở hữu kỹ năng uy hiếp thì sẽ rất khó quản lý và huấn luyện.
Công việc của những chăn nuôi viên thức là huấn luyện nhóm Tuyết Lang này trở thành sủng thú phù hợp cho các Ngự Thú Sư bồi dưỡng, khế ước.
Thời Vũ và những thực tập sinh khác chỉ có thể làm những công việc tương đối cơ bản.
Tất nhiên, ngoài công việc cơ bản, chăn nuôi viên thông thường cũng thường xuyên dẫn dắt các thực tập sinh như Thời Vũ thực hiện các nhiệm vụ khác, điều này có thể cho phép các thực tập sinh học hỏi được nhiều điều mới.
"Vẫn còn ba tháng thực tập, trước tiên hãy chăm chỉ học tập."
Tiền nhiệm của hắn cũng luôn muốn trở thành một Ngự Thú Sư và đã luôn chuẩn bị rất nhiều. Nghề chăn nuôi thú là bàn đạp cho chính hắn.
Mặc dù có được bàn tay vàng nhưng Thời Vũ cũng phải cân nhắc kỹ lưỡng, hiểu biết của hắn về Ngự Thú Sư rất hạn chế, không thể tùy tiện chỉ vì những cơn sóng kiến thức trong trí nhớ của mình, tốt hơn là hắn vẫn nên phát triển ổn định trong hiện tại.
Không nghi ngờ gì nữa, sách ảnh kỹ năng này được tạo ra vì Ngự Thú Sư. Nếu không trở thành một Ngự Thú Sư sẽ rất đáng tiếc nhưng ngoài sách ảnh sở hữu khả năng giảng dạy hắn hiện không có vốn liếng nào khác để trở thành một Ngự Thú Sư.
Tiếp theo, Thời Vũ quyết định xử lý công việc của một người chăn nuôi sủng thú trước, nhân cơ hội hiện tại để tìm hiểu thêm về bản đồ kỹ năng và thế giới này, sau đó thực hiện những kế hoạch khác.
Hơn nữa, sủng thú non mà hắn dự định đặt mua từ căn cứ chăn nuôi Thiết Trúc ở quận Bình Thành, thành phố Băng Nguyên, cũng cần chứng chỉ thực tập mới có thể lĩnh về.
Tính đến khả năng trả nợ căn cứ chăn nuôi Thiết Trúc của Thời Vũ, hắn vẫn chưa đủ điều kiện để nhận sủng thú nhưng sau khi kết thúc thời gian thực tập và nhận được chứng chỉ chăn nuôi viên, hắn sẽ đủ điều kiện để được vay.
Vì vậy, đối với Thời Vũ, kỳ thực tập này thực sự rất không thể qua loa.
Nếu mọi kế hoạch của Thời Vũ suôn sẻ, việc trở thành Ngự Thú Sư sẽ không thành vấn đề nhưng sau đó sẽ là một sự nghiệp trả nợ lâu dài. Trong quá trình này, trở thành Ngự Thú Sư có thể khiến Thời Vũ nhất phi trùng thiên nhưng cũng có thể kéo đổ hắn.... Xét cho cùng, việc nuôi sủng thú thực sự tiêu tốn rất nhiều tài nguyên.
Thực Thiết Thú!
Đây là tên của sủng thú mà Thời Vũ đặt trước.
[Tên] : Thực Thiết Thú.
[Thuộc tính] : Kim
[Cấp độ chủng tộc] : Trung cấp siêu phàm.
[Kỹ năng chủng tộc] : Ngạnh hóa
Thực Thiết Thú... thực ra chính là những con gấu trúc khổng lồ.
Thời Vũ không ngờ rằng những con gấu trúc khổng lồ trên thế giới này lại tiến hóa thành một chủng tộc siêu phàm, lại còn là thú ăn sắt trung cấp.
Thời Vũ khá hài lòng với sủng thú ban đầu mà người tiền nhiệm đã chọn cho mình.
Nhan trị của quốc bảo là một điểm cộng lớn!
Nếu không có chuyện gì xảy ra, hắn sẽ không thay đổi lựa chọn của mình, dù sao thì cọc cũng đã đặt rồi.
Chỉ là quốc bảo kiếp trước lưu lạc đến nước này cũng đủ khốn nạn rồi.
Rõ ràng, gấu trúc khổng lồ bình thường PK với sói phổ thông, gấu trúc khổng lồ có thể một tát đánh bại con sói.
Nhưng ở đây loài Thực Thiết Thú thấp hơn Tuyết Lang một bậc.
Tuy nhiên, Thời Vũ cũng hiểu rằng nó có liên quan gì đó đến kỹ năng của chủng tộc.
So với bốn kỹ năng chủng tộc của Tuyết Lang: băng toái nha, băng liệt trảo, tuyết ẩn, hàn tức, Thực Thiết Thú chỉ có một kỹ năng chủng tộc duy nhất.
Đúng như tên gọi Thực Thiết Thú, những con gấu trúc khổng lồ ở đây có thể làm ngạnh hóa cơ thể cứng như thép bằng cách ăn các khoáng chất kim loại.
Kỹ năng ngạnh hóa của chủng tộc này, hạn mức tối đa không cao, chỉ có thể cận chiến, thuộc về cấp thấp, đương nhiên không thể sánh bằng Tuyết Lang được ông trời sủng ái.
Kỹ năng chủng tộc cấp thấp, thể lực tuyệt vời, cộng lại, chủng tộc của Thực Thiết Thú tuy là trung bình nhưng thực lực không thấp, chỉ có chút đáng tiếc.
Dù sao cũng là vật cưỡi của Xi Vưu (một anh hùng cổ đại của người Miêu) trong truyền thuyết Địa Cầu, đổi qua một thế giới khác liền hoàn toàn mất hết mặt mũi... không có gì dị thường, bình thường.
Thời Vũ ngờ rằng đó là do gấu trúc khổng lồ quá lười biếng, vừa ăn trúc vừa ngủ, tính tình ngoan ngoãn của chúng đã khiến chúng chậm tiến hóa.
Nhưng không sao cả, bằng không thì Thời Vũ cũng chẳng đủ tiền để mua Thực Thiết Thú.
Đó là vì hộ khẩu của hắn ở khu Bình Thành, người dân địa phương mới có thể mua được bằng chính sách ưu đãi, còn không thì đừng mơ.
"Thực Thiết Thú cũng tốt, kỳ thực..."
"Thực Thiết Thú có một kỹ năng ăn các khoáng chất kim loại và ngạnh hóa cơ thể, có cả khả năng tấn công và phòng thủ, tính ra cũng quá được."
Nếu hắn nhận định đúng, thì kỹ năng uy hiếp được sao chép vừa rồi chắc chắn Thực Thiết Thú có thể học được, không có vấn đề gì về độ phù hợp.
Bản thân có một sổ tay kỹ năng, hoàn toàn có thể thử nghiệm.
Kỹ năng uy hiếp đại diện cho "tư chất vương giả" có thể làm giảm ý chí chiến đấu của đối thủ và củng cố ý chí chiến đấu bản thân!
Kỹ năng ngạnh hóa có thể tăng sức mạnh phòng thủ và tấn công!
Sự kết hợp hai kỹ năng này khiến Thời Vũ nghĩ ra những thứ kỳ quái.
Vì vậy, còn thiết một kỹ năng nhận thức để tăng tốc độ?
Nếu có thể sao chép các kỹ năng tương tự...
Đến lúc đó, Thực Thiết Thú có thể trực tiếp được đổi tên thành King Panda rồi.
Thủ đoạn phù hợp, chỉ sợ không có Thực Thiết Thú để thử nghiệm...
Nghĩ đến điều này, Thời Vũ cảm thấy rất đáng thử một lần...
Ở trong căn cứ nuôi sủng thú không chỉ để học hỏi, mà môi trường ở đây dường như khá dễ dàng để hắn thu thập những kỹ năng quý hiếm.
Thu thập trước thật nhiều, trong tương lai, khi các Ngự Thú Sư khác còn đang loay hoay về cách dạy kỹ năng cho sủng thú, hắn đã có thể nhanh chóng kết hợp một bộ kỹ năng thần bí cho sủng thú của mình rồi!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook