Bất Khoa Học Ngự Thú (Dịch)
-
Chương 25
Thực tế đã chứng minh, đần độn và hề hước không truyền nhiễm, chỉ có siêng năng chăm chỉ mới có khả năng truyền nhiễm.
Ăn trưa xong, đám người Trần Khải nhìn Thực Thiết Thú đang chăm chỉ luyện tập, cảm thấy hơi bồn chồn, đứng ngồi không yên.
Một Thực Thiết Thú vốn có bản tính lười biếng mà lại chăm chỉ như vậy, cố gắng như vậy, không để lãng phí thời gian như vậy, thì bọn họ có tư cách gì mà đòi nghỉ ngơi?
"Bây giờ, cuối cùng tôi cũng biết được tại sao tỷ lệ đậu kỳ đánh giá chuyên nghiệp của các Ngự Thú Sư trong thành phố lại cao như vậy...
Ngự Thú Sư đi học trong thành phố như cậu đều liều mạng thế này à, sao cậu có thể bồi dưỡng được một sủng thú có tính tự kỷ luật cao như vậy chứ..." Trần Khải giật giật cơ mặt, vô cùng thắc mắc.
Chẳng lẽ trình độ giáo dục trong thành phố thực sự cao hơn nhiều so với vùng ngoại ô ư?
Loại tình huống như Thời Vũ này, cậu ta chưa bao giờ nhìn thấy ở các Ngự Thú Sư xung quanh mình.
"Thật ra, không có khoa trương như thế..." Thời Vũ nói.
Hình như mình đã vô tình khiến quan điểm nhìn nhận của ba người này đối với Ngự Thú Sư trong thành phố lớn bị sai lệch rồi?
Hiểu lầm, hoàn toàn là hiểu lầm.
Tôi phải tự mình mang theo thuốc bổ hoàn toàn là vì bất đắc dĩ mà thôi.
Hắn nào muốn liều mạng như vậy, nhưng cái giá của việc dùng sách ảnh kỹ năng chính là cao như vậy đấy, hắn cũng hết cách.
Đối với Thập Nhất, cũng hoàn toàn là một chuyện bất ngờ, ngoài ý muốn!
Ngay từ đầu, thuộc tính nỗ lực vốn là thuộc tính riêng đã có sẵn của nó, không liên quan gì đến hắn cả...
Thập Nhất chỉ là lựa chọn cuối cùng mà người khác chừa lại, nhường Thời Vũ hốt hụi chót.
Ban đầu, người nhìn thấy tiềm lực phi thường của Thập Nhất, ước chừng cũng chỉ có mỗi Lâm Tu Trúc và hắn mà thôi.
Lâm Tu Trúc nhìn ra là vì cô ấy có kinh nghiệm chăn nuôi phong phú, còn hắn thì chỉ đơn giản là có sách ảnh kỹ năng đảm bảo, cho nên dù có chọn loại sủng thú nào thì hắn vẫn có thể nắm bắt được điểm mấu chốt.
Tình cờ đến bất ngờ, giữa Thời Vũ và Thập Nhất lại xảy ra một phản ứng tổ hợp phi khoa học.
Tóm lại, đừng có học theo bọn hắn làm gì, bọn hắn chỉ là những trường hợp đặc biệt. Đừng có tin vào những gì mắt đang thấy!
Học theo hắn chỉ có nước nếm mùi thất bại mà thôi.
Nói thì nói vậy, nhưng Thời Vũ không tiện giải thích, cũng không thể thuyết phục người khác đừng nỗ lực được.
"Sao lại không khoa trương cơ chứ.
Mà thôi, khoa trương cũng tốt, chỉ có như vậy mới có tương lai, cậu không cần phải nói gì nữa cả, từ giờ tôi sẽ yêu cầu Băng Giáp Thú rèn luyện theo cường độ này.
Cả tôi cũng vậy, ngày mai tôi sẽ đến hiệu thuốc mua một hộp viên nang Minh Thần, thức khuya học bài.
Tôi không tin, đều là hai tay và hai chân... Là tôi, tôi cũng làm được.” Trần Khải nghiến răng nghiến lợi.
Cậu ta mặt dày mày dạn lẽo đẽo theo sau Thời Vũ để cùng nhau làm nhiệm vụ, chỉ là để nhìn xem tại sao Thời Vũ lại mạnh như vậy, tìm ra những lý do liên quan.
Bây giờ cuối cùng cậu ta cũng đã tìm thấy, tất nhiên cũng muốn thử xem sao.
Trang Nguyệt và Vu Thanh Thanh nhìn nhau, mặc dù không nói gì, nhưng họ cũng cảm thấy nhẹ lòng hơn một chút.
Rõ ràng là còn rất nhiều thời gian để cố gắng... ngày mai, ừm, từ mai sẽ cố gắng chăm chỉ hơn.
Thời Vũ: "..."
Thực sự muốn liều mạng đấy à?
Vậy thì chúc các người thành công.
Dù sao thì cố gắng chăm chỉ cũng phải là chuyện xấu...
Thời Vũ rất hài lòng vì những phẩm chất tốt đẹp của bản thân có thể ảnh hưởng đến người khác.
"Thời Vũ, cậu có định tham gia kỳ đánh giá chăn nuôi viên chuyên nghiệp không? À đúng rồi, cậu là chăn nuôi viên chuyên nghiệp mà nhỉ... nên hỏi là, cậu có định tham gia kỳ đánh giá chăn nuôi chuyên nghiệp sư không mới đúng." Trần Khải hỏi.
"Chuyện này..."
Ngự Thú Sư chuyên nghiệp chính là lộ trình thăng cấp truyền thống của Ngự Thú Sư, thứ đánh giá chính là sức chiến đấu của Ngự Thú Sư.
Mà đánh giá chăn nuôi viên chuyên nghiệp sư là đánh giá trình độ chăn nuôi và trình độ bồi dưỡng của các Ngự Thú Sư, đa phần công việc sau này sẽ là ở căn cứ chăn nuôi.
Nhỉnh hơn một chút thì có thể tự mình làm riêng, giúp các Ngự Thú Sư khác chăm sóc sủng thú, thậm chí còn có thể trở thành giảng sư hướng dẫn, quy hoạch sư và các nghề liên quan khác.
Về mặt lý thuyết, một học sinh chuyên ngành chăn nuôi như Thời Vũ, lại cộng thêm sách ảnh kỹ năng trong tay, thì đánh giá chăn nuôi viên chuyên nghiệp sư này chắc chắn sẽ giúp hắn trong tương lai đếm tiền đến mức bong gân...
Nhưng thiên phú thứ hai của hắn quả thực rất kỳ quặc, Thời Vũ thực sự sợ bị bại lộ rồi bị xẻ thịt cắt miếng.
Mặc dù đất nước này cũng là một xã hội pháp quyền, nhưng rõ ràng vẫn có sự phân chia giai cấp giữa Ngự Thú Sư và người bình thường, thực tế có thể thấy, ngay cả con đường thăng tiến tương đối công bằng là kỳ thi tuyển sinh đại học cũng không tồn tại, từ đó có thể suy ra, thế giới này đã lũng đoạn nghiêm trọng.
Trong một số trận chiến công khai, chuyện Ngự Thú Sư giữa chừng hạ độc thủ cũng là chuyện xảy ra như cơm bữa, còn có cả những cuộc cạnh tranh giữa phe phái, cạnh tranh giữa quốc gia cực kỳ hung hiểm, chỉ có thời học sinh là ngây ngô đơn thuần.
Đó là chưa kể, ngoài kia còn có một số sinh vật siêu phàm có trí tuệ cao đang lăm le khu vực của con người...
Thời Vũ ngẫm nghĩ một lúc, nếu không thể thay đổi phương thức dạy của sách ảnh kỹ năng, thì từ giờ cho đến khi bản thân có được thực lực tự vệ cường đại, hắn sẽ không bao giờ dùng thiên phú này để dạy kỹ năng cho sủng thú của người khác.
Cho dù là một sinh vật hoang dã hơi khôn ngoan một chút, hắn cũng không dạy.
Trừ khi, loài sủng thú đó phải giống như Thanh Miên Trùng, cái loại mà hầu như chẳng có tí tẹo thông minh gì cả ấy, chính là loài Thanh Miên Trùng có dạy cho nó xong cũng chẳng biết chuyện gì vừa xảy ra, có như vậy mới an toàn, không để lại tai họa ngầm.
Tóm lại, Thời Vũ chỉ có thể yên tâm dạy cho những con sủng thú có khế ước linh hồn với hắn.
Bởi vậy, Thời Vũ cảm thấy, mình vẫn nên tiến hành đánh giá Ngự Thú Sư chuyên nghiệp trước, để tăng sức chiến đấu của mình, chỉ có con đường này một đáng tin cậy.
Một Ngự Thú Sư xuất sắc có thể dạy cho sủng thú của mình những kỹ năng ngoài chủng tộc của sủng thú. Giống như Thực Thiết Thú của võ quán Trúc Thạch vậy, có thể thành thạo các kỹ năng lôi điện, hỏa diễm này nọ.
Thậm chí, một số sủng thú hoang dã quý hiếm có thiên phú tốt còn có thể thành thạo các kỹ năng ngoài chủng tộc của chúng.
Ví dụ như Lang Vương của tộc Tuyết Lang, nó có kỹ năng uy hiếp cơ bản.
Loại sách 'bí tịch' dạy kỹ năng riêng tư như của hắn, cho dù không hợp lẽ thường thì cũng là dạng tương đối phổ biến đối với các Ngự Thú Sư cấp cao, không phải là không có.
Có điều, dạng thiên phú sao chép kỹ năng, và cả thiên phú Ngự Thú có thể dạy kỹ năng cho sủng thú bằng một cái chạm, thì lại chưa từng xuất hiện trước đây, huống hồ, hắn còn là một người xuyên không có thiên phú kép...
Nói cách khác, hắn chính là một giống loài xâm lấn, không hề an toàn...
Trong thế giới tương đối nguy hiểm này, thực lực chính là gốc rễ của mọi thứ... trước tiên phải tăng thực lực của chính mình, đây tuyệt đối là con đường đúng đắn.
“Mặc dù tôi là sinh viên chuyên ngành chăn nuôi, nhưng tôi muốn tham gia đánh giá Ngự Thú Sư chuyên nghiệp trước.” Thời Vũ nói.
Câu trả lời của hắn lập tức thu hút sự quan tâm của bộ ba Trần Khải.
Trần Khải nói: "Để tôi tính toán xem, lần tới là... là lần tới tới nữa, phải không? Đến lúc đó không chừng chúng ta lại cùng một chỗ ấy chứ."
Thời gian của kỳ đánh giá Ngự Thú Sư chuyên nghiệp là ngày 1 tháng 1, mỗi năm một lần.
Bây giờ đã là tháng 7, còn chưa đầy nửa năm nữa là đợt đánh giá tiếp theo sẽ bắt đầu.
Thực Thiết Thú của Thời Vũ hiện đang ở cấp độ thức tỉnh thứ 5, Băng Giáp Thú của Trần Khải thì đang ở cấp 6. Cả hai cấp độ này đều không thể đáp ứng tiêu chí đánh giá chuyên môn.
Tiêu chuẩn tối thiểu cho vòng đánh giá cơ bản đầu tiên của kỳ đánh giá Ngự Thú Sư chuyên nghiệp là yêu cầu sủng thú của Ngự Thú Sư phải có sức chiến đấu cấp siêu phàm.
Tức là cấp độ thức tỉnh phải trên 10.
Nửa năm sau, miễn cưỡng lắm thì sủng thú của bọn họ chỉ có thể đạt đến cấp 10, chứ đừng hòng mơ đến cấp siêu phàm, vì vậy Trần Khải theo bản năng cho rằng Thời Vũ cũng sẽ giống như mình, dự định tham gia kỳ đánh giá của lần tới tới nữa.
Tuy nhiên.
“Nếu tôi trượt lần đánh giá tiếp theo, thì lần tới tới nữa, chúng ta có thể chung chỗ.” Thời Vũ chân thành đáp.
Với số tiền tiết kiệm ít ỏi của hắn, nếu năm sau vẫn không có nguồn thu nhập, thì hắn không thể duy trì việc bồi dưỡng Thập Nhất thêm một năm rưỡi nổi...
Cho nên, phải sớm nhận được chứng chỉ chuyên nghiệp, càng sớm càng tốt, như thế mới có thể giảm bớt áp lực tài chính cho Thời Vũ được.
Hắn định trực tiếp tham gia kỳ đánh giá chuyên môn tiếp theo, sau khoảng 6 tháng nữa.
Trần Khải: ???
"Nhưng mà, Thực Thiết Thú của cậu chỉ mới cấp 5 thôi mà.
Đạt tới cấp siêu phàm trong vòng nửa năm như thế, có hơi miễn cưỡng không..."
Cấp độ trưởng thành chính là thứ càng về sau càng khó thăng cấp.
Bình cảnh từ giai đoạn thức tỉnh đến cấp độ siêu phàm này, không biết đã có bao nhiêu sinh vật bị mắc kẹt giữa chừng đâu.
Sự chuyển đổi giữa phàm linh và siêu phàm, phụ thuộc hoàn toàn vào việc có thể vượt qua cánh cửa siêu phàm này hay không.
"Không thành vấn đề, đạt tới cấp siêu phàm thì có thể có chút khó khăn, nhưng thức tỉnh cấp 10 hẳn là không thành vấn đề..."
Miễn là Thập Nhất chăm chỉ cường hóa kỹ năng của chủng tộc nó, cấp độ trưởng thành của nó cũng sẽ thay đổi theo.
Thời Vũ cảm thấy việc đạt được cấp 10 trong vòng nửa năm không phải là một vấn đề lớn, thậm chí rất có khả năng sẽ đạt cấp siêu phàm.
Cho dù không đạt tới cấp độ siêu phàm, thì cấp độ thức tỉnh cũng chắc chắn đủ để tham gia kỳ đánh giá chuyên nghiệp, xưa nay, người có thực lực luôn nhận được đặc quyền.
"Cậu đang nói về vòng đánh giá đặc biệt đó hả???"
Trần Khải dường như nhận ra điều gì đó.
“Là khiêu chiến vượt cấp?” Hai cô gái khác cũng đã nghe nói về nó.
Đối với một số Ngự Thú Sư thiên tài và sủng thú có cấp độ chủng tộc tương đối cao, đánh giá chuyên môn còn có một tiêu chuẩn đặc biệt.
Chính là, nếu cấp độ trưởng thành không đạt cấp siêu phàm, nhưng lại có thể đánh bại những sinh vật cấp siêu phàm chân chính trong thời kỳ thức tỉnh, thì sủng thú sở hữu lực chiến đấu siêu phàm và Ngự Thú Sư của nó có thể tham gia vòng đánh giá chuyên môn tiếp theo.
“Đúng vậy, chính là kiểu nhảy cóc, khiêu chiến vượt cấp... Nếu như không thể đạt đến cấp độ siêu phàm, thì có thể tôi sẽ chọn con đường này.” Thời Vũ mỉm cười.
Đối với một con sủng thú có kỹ năng chủng tộc cao cấp, lại còn sở hữu cấp độ thông thạo siêu cấp, thì chẳng phải chuyện khiêu chiến vượt cấp là chuyện cực kỳ dễ dàng hay sao?
Trần Khải lúc này cũng đã hiểu rõ, một Thực Thiết Thú cấp 5 mà có thể luyện được kỹ năng chủng tộc cấp tinh thông... thì quả thực không khó để khiêu chiến vượt cấp!
Cậu ta đã bị bỏ xa!
Nghĩ đi nghĩ lại, cậu ta có hơi hối hận vì đã hỏi nhiều như vậy, sao lòng cảm thấy chua cay quá, sủng thú so với sủng thú, tức chết Ngự Thú Sư...
Sau khi trở về, nhất định phải tăng cường độ huấn luyện của Băng Giáp Thú lên gấp bội!!!
Trong mắt ba người này, Thời Vũ vẫn rất thần bí và cường đại, nhưng bọn họ không biết, liệu Thời Vũ có thể vượt qua kỳ đánh giá chuyên môn kế tiếp hay không...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook