“A Thần, đừng nói với tôi những lời nói đả thương người như vậy, tim tôi từ đầu tới cuối đều chưa từng thay đổi, tôi cũng chưa từng như anh suy nghĩ cùng người khác phát sinh cái gì……”

“Hạ Úc Huân, cô bảo tôi như thế nào tin tưởng cô?”

Hạ Úc Huân cắn chặt răng, nói:“Đêm nay…… Tôi sẽ chứng minh cho anh xem…… A, nếu tất cả mọi người cho rằng tôi cố tình câu dẫn anh, nếu tôi không chứng thực tội danh này chẳng phải là quá thiệt thòi?”

Lãnh Tư Thần đột nhiên tỉnh ngộ, đêm nay Hạ Úc Huân không phải tinh linh, mà là yêu nữ.

Lãnh Tư Thần nhẹ nhàng cười, nói: “Tôi đây rửa mắt mong chờ, nụ hôn tiếp theo không phải là của cô, muốn như thế nào dụ hoặc tôi!”

Hạ Úc Huân thẹn quá hóa giận mà trừng mắt nhìn anh, còn không phải là sẽ không nhận nụ hôn sao? Cần thiết phải lấy thứ cũ mèm này ra tổn hại cô sao!

“Còn nữa, cô không phải có gác cổng sao? Cùng tôi qua đêm, không sợ ba cô đánh cô à?” Lãnh Tư Thần cố tình chọc giận cô.

Không biết vì sao, đang nghe Hạ Úc Huân nói, tim anh thực sự nhảy nhót cùng chờ mong.

Hạ Úc Huân quả nhiên bị chọc giận, nói: “Việc này không cần anh nhọc lòng! Anh kêu Nam Cung Lâm lại đây, tôi đã theo yêu cầu của anh ta mặc xong quần áo rồi, tôi không muốn ở lại nơi này chuốc thêm phiền toái.”

“Hạ Úc Huân, cô liền như vậy nóng vội cùng tôi……”

“Người Nam Cung Lâm tôi che chở, ai dám tìm cô gây phiền toái!” Nam Cung Lâm vẻ mặt kiêu ngạo mà đi đến, mới vừa nhìn thấy Hạ Úc Huân liền ngây ngẩn cả người, nói: “Biến mục nát thành thần kỳ a! Ánh mắt của tôi thật tốt!”

Hạ Úc Huân liếc mắt nhìn Nam Cung Lâm một cái, nói: “Ông mới là mục nát!”

“Tiểu huân, cô ít nhất phải chờ tôi cắt bánh kem, thổi nến, mới cho phép đi!” Nam Cung Lâm lại bắt đầu lộ ra vẻ đáng thương tội nghiệp.

“Làm ơn, ông người lớn như vậy, nhỏ không ngây thơ! Còn không phải là sinh nhật thôi sao? Cần phải phiền toái như vậy sao?”

Tuy rằng nói như vậy, nhưng xem như ông ta đã cứu mình một mạng vẫn là miễn cưỡng đáp ứng anh rồi.

Trong chốc lát vô sỉ mà ăn đậu hủ của cô, trong chốc lát lại khóc như mít ướt, lại trong chốc lát vẻ mặt sám hối mà xin lỗi……

Quả nhiên người biến thái lợi hại, nhân cách cũng biến thái.

Kinh hách cả đêm, Hạ Úc Huân đã sớm đói bụng, vụt ra liền bắt đầu tìm đồ ăn.

Trong mắt Nam Cung Lâm đầy sủng nịch mà theo ở phía sau.

Lãnh Tư Thần thấy vẻ mặt si mê của anh, không thể nhịn được nữa mà trừng anh một cái, nói: “Anh có thể hay không bớt phóng túng một chút?”

“Tôi lại làm sao vậy?” Nam Cung Lâm vẻ mặt vô tội.

“Ánh mắt anh nhìn Hạ Úc Huân!”

“Khụ, cũng thế cũng thế!” Nam Cung Lâm có qua có lại nói.

Lãnh Tư Thần nguyền rủa một tiếng, sau đó thần sắc đông lạnh hỏi: “Chuyện lần này, anh không có gì muốn cùng tôi giải thích sao?”

Nam Cung Lâm uống hết một ngụm rượu đế, nói: “Cầm lòng không được”.

Lãnh Tư Thần cố nén cảm giác kích động muốn mắng chửi người, giải thích cái rắm chó gì.

“Xin lỗi, lần này…… Là tôi đánh giá cao sự tự chủ của tôi, Tiểu Thần Thần a, cậu xác định không cần tiểu bảo bối sao?”

Vấn đề này của Nam Cung Lâm khá nguy hiểm, ý ngoài lời nói là anh không cần, anh ta liền sẽ tiếp nhận?

“Cô ấy đã là người của tôi!” Lãnh Tư Thần mặt không đổi sắc mà nói.

Nam Cung Lâm rất kinh ngạc cau mày, nói: “Lần trước hỏi cậu tiểu bảo bối có phải là tình nhân của cậu hay không, cậu còn không thừa nhận…… Quả nhiên, tình nhân ngầm phải không?”

“Tóm lại, anh đừng động tới cô ấy.” Lãnh Tư Thần cảnh cáo.

“Lâm!”

Lúc này, một mỹ nữ dáng người cao gầy đã đi tới.

Lâm Na, tình nhân sân khấu số 1 của Nam Cung Lâm.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương