[Anh Bang Hệ Liệt] Tuyệt Đối Hấp Dẫn
-
Chương 48: Phiên ngoại 10
Trong phòng nhỏ cũng không có giường, chỉ bài trí cái bàn cùng sofa, Anh Mị Sí chỉ có thể đem Anh Lạc Ngưng đặt lên sofa, dù sao sofa cũng mềm mại, ít nhất có thể làm Lạc Ngưng thoải mái chút.
Mỗi lần cởi quần áo Anh Lạc Ngưng, Anh Mị Sí tổng hội vì da thịt trắng nõn phấn nộn kia cảm thấy phấn khởi khó nhịn, dường như mối tình đầu nhìn không chuyển mắt.
Lạc Ngưng của hắn thật đẹp, làm sao hắn chán ghét được, quả thực chính là ông trời ban cho hắn lễ vật tốt nhất.
Cúi đầu cắn lên hai điểm rất phấn nộn kia, Anh Lạc Ngưng sẽ luôn mẫn cảm run rẩy, miệng cũng sẽ ô ô a.
“Ngô... Nhị ca... Điểm nhẹ...” Anh Lạc Ngưng tuy không chán ghét Anh Mị Sí như vậy, nhưng cậu thật sự sợ đau, chỉ có thể cầu hắn đừng dùng sức cắn cậu.
Anh Mị Sí cũng nguyện ý điểm nhẹ, nhưng hắn không có buông tha cắn cậu, sau khi cắn lại đổi phương thức trấn an cậu, đưa đầu lưỡi liếm liếm đầu nhũ bị hắn cắn đến phát đau, lúc cắn, lúc liếm.
Bởi vì hắn rất thích thanh âm Lạc Ngưng khi làm tình kêu hắn Nhị ca cầu xin, mỗi lần đều làm cho hắn thêm hưng phấn.
Cởi quần Anh Lạc Ngưng, cầm phân thân non nớt kia, hắn ngẩng đầu bên ngậm mút cái miệng nhỏ nhắn, bên vuốt ve phân thân, tay kia thì chà đạp hai điểm phấn hồng trước ngực.
Anh Mị Sí muốn Anh Lạc Ngưng cũng giúp hắn sờ sờ, liền kéo bàn tay nhỏ bé của cậu giúp hắn vuốt ve.
Khoảng cách hai người gần như thế, gần đến làm cho hai phân thân cực nóng thường thường ma xát va chạm nhau, mà va chạm lại làm cho hai người càng thêm nóng, càng thêm ra sức vì đối phương bộ lộng, Anh Mị Sí cũng nhịn không được lại đem Anh Lạc Ngưng hôn càng sâu.
Dục vọng trong tay hai người trướng lớn không ít, Anh Lạc Ngưng đại khái chỉ là loại trình độ này mà thôi, nhưng phân thân Anh Mị Sí còn tại chậm rãi lớn dần...
Anh Mị Sí đem Anh Lạc Ngưng áp nằm trên sofa, không biết vì sao tư thế bọn họ nhất thời biến thành sáu chín. (69 đỏ mặt a~)
“Lạc Ngưng... Giúp Nhị ca ngậm...”
Anh Mị Sí kỳ thật rất ít khi yêu cầu cậu vì hắn khẩu giao, bình thường loại chuyện này đều là chính hắn vì cậu phục vụ, nhưng hôm nay hắn muốn cậu dùng cái miệng nhỏ nhắn giúp hắn.
Anh Lạc Ngưng giương ánh mắt mê mang, phi thường nghe lời thân thủ cầm nam tính trước mặt đang lắc lư, giương cái miệng nhỏ nhắn ăn hắn.
Kỹ xảo của cậu không tốt, hơn nữa lại rất ít giúp Anh Mị Sí làm như vậy, cho nên mỗi lần cậu đô hội đặc biệt cẩn thận ôn nhu giúp Anh Mị Sí làm, chỉ sợ sẽ lộng thương hắn.
Theo Anh Mị Sí bên này xem qua, Lạc ngưng vì hắn khẩu giao thật sự rất đáng yêu, biết rõ cái miệng của cậu quá nhỏ không thể cất chứa toàn bộ phân thân, nhưng có đôi khi chính là thích khi dễ cậu, nhìn cậu mộng nhiên vô thố lại làm cho tâm hắn ngứa.
Hơn nữa, cái miệng nhỏ nhắn cũng thực thoải mái.
Vì thưởng cho Anh Lạc Ngưng vì đã biết ra sức hàm lộng, Anh Mị Sí cũng vì cậu phun ra nuốt vào dục vọng, cậu cùng hắn không giống nhau, hắn luôn có thể rất nhẹ nhàng đem toàn bộ vào trong miệng, kích thích mỗi một điểm mẫn cảm của cậu.
Thanh âm hai người vì nhau khẩu giao rất *** mĩ, nhất là Anh Mị Sí tổng hội cố ý phát ra thanh âm rất lớn khi mút cậu, Anh Lạc Ngưng tuy cảm thấy thực thẹn thùng, nhưng thân thể lại vì hắn như vậy mà phản ứng.
Anh Mị Sí càng ngậm càng sâu, trong nháy mắt Anh Lạc Ngưng quên chuyện chính mình đã vì hắn khẩu giao, tất cả lực chú ý đều tập trung đến bộ vị chính mình bị phun ra nuốt vào, thẳng đến khi nhịn không được bắn ra.
“Lạc Ngưng... Không muốn thì đừng ngậm a...” Anh Mị Sí muốn cười, Lạc Ngưng mới bắt đầu cũng chỉ là nhẹ nhàng ngậm hắn, còn bây giờ lại bay mất hồn.
Anh Lạc Ngưng bị hắn nói như vậy mới phát hiện bản thân vừa nãy rất say mê, hoàn toàn quên phân thân Anh Mị Sí còn đang trong miệng, lại vội vã tiếp tục vì hắn làm.
Anh Mị Sí thì đem dịch thể cậu vừa bắn ra vẽ loạn hoa huy*t cậu, bắt đầu công tác làm trơn, Anh Lạc Ngưng hiện tại có thể thích ứng điều này, bây giờ hai ngón tay đi vào so với trước kia thoải mái hơn rất nhiều, nhưng đến ngón thứ ba thì vẫn mất một chút thời gian, chỉ có thể nói nơi này vẫn là quá nhỏ.
Quả nhiên khi hắn sáp nhập đến ngón thứ ba, mới đến một nửa, Anh Lạc Ngưng liền đau đến cắn cán hắn một chút, không hề phòng bị lại bị cắn như vậy, không chỉ có đau muốn chết, còn kém điểm trực tiếp bắn ra.
“Nhị ca... Thực xin lỗi... Em...” Anh Lạc Ngưng cũng hoảng sợ, vội vã phun phân thân hắn ra, cậu không cắn thương hắn đi?
“Ngoan... Lạc Ngưng... Đừng dừng... Tiếp tục...”
Anh Lạc Ngưng nghe hắn nói như thế, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn đem nó ngậm lại, bây giờ cậu phải cẩn thận hơn mới được.
Anh Mị Sí cuối cùng cũng đem ngón thứ ba đi vào, bắt đầu hướng bên trong trừu sáp, cùng lúc đó, Anh Lạc Ngưng cũng buông tha vì Anh Mị Sí khẩu giao, bởi vì nửa người dưới phải chịu đựng cơn đau.
Anh Mị Sí không miễn cưỡng cậu, bởi vì phân thân hắn cũng đã đủ hung mãnh uy vũ, Anh Lạc Ngưng đã sớm ngậm không được, nếu hắn đều đã chuẩn bị tốt, cũng không tất yếu làm Anh Lạc Ngưng vất vả như thế.
Hắn rút mấy ngón tay ra, hoán gọi Anh Lạc Ngưng, muốn cậu đưa lưng về nhau, hắn cũng thuận tiện chuyển thân thể bản thân, cậu nâng lên cái mông mềm mại rồi đem mặt vùi vào sofa, Anh Mị Sí cũng đỉnh cực đại chậm rãi đâm vào trong cơ thể cậu.
Thân thể mập hợp luôn tuyệt vời, hơn nữa đối tượng là người mình yêu nhất, tổng hội sẽ khiến người ta muốn không bao giờ … phải đi ra nữa.
Anh Mị Sí ôm thắt lưng cậu, chậm rãi động lên, Lạc Ngưng của hắn thật sự giống như thủy tinh, khiến hắn rất sẽ sợ lộng hỏng cậu, nhưng lại luôn vì cậu yếu ớt như thế mà muốn hảo hảo khi dễ cậu.
“Nhị Ca... A... A...” Anh Lạc Ngưng nhịn không được rên lên, Anh Mị Sí hôm nay sao lại ngay từ đầu đỉnh sâu như thế?
“Thoải mái...?” Anh Mị Sí nhìn cậu phản ứng, cúi đầu cắn cậu một ngụm rồi hỏi.
“Ân... A... A...” Anh Lạc Ngưng mặc dù muốn đáp lại hắn, nhưng hợp tấu không được đầy đủ câu.
Tóc dài của câu bay tán trên lưng, thoạt nhìn thật sự rất đẹp, mà Anh Lạc Ngưng như vậy chỉ có hắn mới thấy được mà thôi, cũng chỉ hắn mới có thể hưởng dụng mà thôi.
Suy nghĩ thì suy nghĩ, Anh Mị Sí lại gia tăng tốc độ, tiểu huyệt cậu luôn thoải mái chật trội, làm hắn muốn dừng cũng không được.
“Ngô... A... Nhị ca... Chậm...” Anh Lạc Ngưng bị hắn càng đâm càng sâu, lại bắt đầu có điểm không chịu nổi.
Anh Mị Sí hiển nhiên không có khả năng chậm lại, hắn chỉ ba ba tăng nhanh tốc độ, tận tình hưởng thụ tư vị tuyệt vời.
“A... Ha... A... Ô...” Anh Lạc Ngưng biết, cậu chỉ có thể tùy Anh Mị Sí đi.
Loại này thời điểm này trên cơ bản Anh Mị Sí không hề lý trí đáng nói, đầu óc hắn chỉ thầm nghĩ phải ở trong cơ thể cậu va chạm, hơn nữa Anh Lạc Ngưng càng muốn hắn chậm một chút hoặc điểm nhẹ, hắn lại càng tương phản gia tăng.
Đợi cho Anh Mị Sí cuối cùng thỏa mãn bắn ra, hắn đè lên cậu cùng nhau ngã lên sofa hút khí.
“Lạc Ngưng... Anh yêu em...” Anh Mị Sí hôn nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn, thâm tình đối cậu nói.
“Ân... Nhị ca...” Anh Lạc Ngưng nghĩ giờ mặt cậu hẳn là rất đỏ đi? Hoàn hảo cậu chôn ở phía dưới không bị thấy.
Anh Mị Sí rất buồn nôn.
“Yên tâm... Anh sẽ cả đời đối tốt với em...” Anh Mị Sí lại đối cậu cam đoan một lần.
Anh Lạc Ngưng gật gật đầu, cậu tin tưởng Anh Mị Sí sẽ không lừa cậu, cho dù lừa cậu, cậu cũng không có thể như thế nào, ai kêu cậu chính thích hắn như vậy chứ...
(Toàn Văn Hoàn)
Mỗi lần cởi quần áo Anh Lạc Ngưng, Anh Mị Sí tổng hội vì da thịt trắng nõn phấn nộn kia cảm thấy phấn khởi khó nhịn, dường như mối tình đầu nhìn không chuyển mắt.
Lạc Ngưng của hắn thật đẹp, làm sao hắn chán ghét được, quả thực chính là ông trời ban cho hắn lễ vật tốt nhất.
Cúi đầu cắn lên hai điểm rất phấn nộn kia, Anh Lạc Ngưng sẽ luôn mẫn cảm run rẩy, miệng cũng sẽ ô ô a.
“Ngô... Nhị ca... Điểm nhẹ...” Anh Lạc Ngưng tuy không chán ghét Anh Mị Sí như vậy, nhưng cậu thật sự sợ đau, chỉ có thể cầu hắn đừng dùng sức cắn cậu.
Anh Mị Sí cũng nguyện ý điểm nhẹ, nhưng hắn không có buông tha cắn cậu, sau khi cắn lại đổi phương thức trấn an cậu, đưa đầu lưỡi liếm liếm đầu nhũ bị hắn cắn đến phát đau, lúc cắn, lúc liếm.
Bởi vì hắn rất thích thanh âm Lạc Ngưng khi làm tình kêu hắn Nhị ca cầu xin, mỗi lần đều làm cho hắn thêm hưng phấn.
Cởi quần Anh Lạc Ngưng, cầm phân thân non nớt kia, hắn ngẩng đầu bên ngậm mút cái miệng nhỏ nhắn, bên vuốt ve phân thân, tay kia thì chà đạp hai điểm phấn hồng trước ngực.
Anh Mị Sí muốn Anh Lạc Ngưng cũng giúp hắn sờ sờ, liền kéo bàn tay nhỏ bé của cậu giúp hắn vuốt ve.
Khoảng cách hai người gần như thế, gần đến làm cho hai phân thân cực nóng thường thường ma xát va chạm nhau, mà va chạm lại làm cho hai người càng thêm nóng, càng thêm ra sức vì đối phương bộ lộng, Anh Mị Sí cũng nhịn không được lại đem Anh Lạc Ngưng hôn càng sâu.
Dục vọng trong tay hai người trướng lớn không ít, Anh Lạc Ngưng đại khái chỉ là loại trình độ này mà thôi, nhưng phân thân Anh Mị Sí còn tại chậm rãi lớn dần...
Anh Mị Sí đem Anh Lạc Ngưng áp nằm trên sofa, không biết vì sao tư thế bọn họ nhất thời biến thành sáu chín. (69 đỏ mặt a~)
“Lạc Ngưng... Giúp Nhị ca ngậm...”
Anh Mị Sí kỳ thật rất ít khi yêu cầu cậu vì hắn khẩu giao, bình thường loại chuyện này đều là chính hắn vì cậu phục vụ, nhưng hôm nay hắn muốn cậu dùng cái miệng nhỏ nhắn giúp hắn.
Anh Lạc Ngưng giương ánh mắt mê mang, phi thường nghe lời thân thủ cầm nam tính trước mặt đang lắc lư, giương cái miệng nhỏ nhắn ăn hắn.
Kỹ xảo của cậu không tốt, hơn nữa lại rất ít giúp Anh Mị Sí làm như vậy, cho nên mỗi lần cậu đô hội đặc biệt cẩn thận ôn nhu giúp Anh Mị Sí làm, chỉ sợ sẽ lộng thương hắn.
Theo Anh Mị Sí bên này xem qua, Lạc ngưng vì hắn khẩu giao thật sự rất đáng yêu, biết rõ cái miệng của cậu quá nhỏ không thể cất chứa toàn bộ phân thân, nhưng có đôi khi chính là thích khi dễ cậu, nhìn cậu mộng nhiên vô thố lại làm cho tâm hắn ngứa.
Hơn nữa, cái miệng nhỏ nhắn cũng thực thoải mái.
Vì thưởng cho Anh Lạc Ngưng vì đã biết ra sức hàm lộng, Anh Mị Sí cũng vì cậu phun ra nuốt vào dục vọng, cậu cùng hắn không giống nhau, hắn luôn có thể rất nhẹ nhàng đem toàn bộ vào trong miệng, kích thích mỗi một điểm mẫn cảm của cậu.
Thanh âm hai người vì nhau khẩu giao rất *** mĩ, nhất là Anh Mị Sí tổng hội cố ý phát ra thanh âm rất lớn khi mút cậu, Anh Lạc Ngưng tuy cảm thấy thực thẹn thùng, nhưng thân thể lại vì hắn như vậy mà phản ứng.
Anh Mị Sí càng ngậm càng sâu, trong nháy mắt Anh Lạc Ngưng quên chuyện chính mình đã vì hắn khẩu giao, tất cả lực chú ý đều tập trung đến bộ vị chính mình bị phun ra nuốt vào, thẳng đến khi nhịn không được bắn ra.
“Lạc Ngưng... Không muốn thì đừng ngậm a...” Anh Mị Sí muốn cười, Lạc Ngưng mới bắt đầu cũng chỉ là nhẹ nhàng ngậm hắn, còn bây giờ lại bay mất hồn.
Anh Lạc Ngưng bị hắn nói như vậy mới phát hiện bản thân vừa nãy rất say mê, hoàn toàn quên phân thân Anh Mị Sí còn đang trong miệng, lại vội vã tiếp tục vì hắn làm.
Anh Mị Sí thì đem dịch thể cậu vừa bắn ra vẽ loạn hoa huy*t cậu, bắt đầu công tác làm trơn, Anh Lạc Ngưng hiện tại có thể thích ứng điều này, bây giờ hai ngón tay đi vào so với trước kia thoải mái hơn rất nhiều, nhưng đến ngón thứ ba thì vẫn mất một chút thời gian, chỉ có thể nói nơi này vẫn là quá nhỏ.
Quả nhiên khi hắn sáp nhập đến ngón thứ ba, mới đến một nửa, Anh Lạc Ngưng liền đau đến cắn cán hắn một chút, không hề phòng bị lại bị cắn như vậy, không chỉ có đau muốn chết, còn kém điểm trực tiếp bắn ra.
“Nhị ca... Thực xin lỗi... Em...” Anh Lạc Ngưng cũng hoảng sợ, vội vã phun phân thân hắn ra, cậu không cắn thương hắn đi?
“Ngoan... Lạc Ngưng... Đừng dừng... Tiếp tục...”
Anh Lạc Ngưng nghe hắn nói như thế, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn đem nó ngậm lại, bây giờ cậu phải cẩn thận hơn mới được.
Anh Mị Sí cuối cùng cũng đem ngón thứ ba đi vào, bắt đầu hướng bên trong trừu sáp, cùng lúc đó, Anh Lạc Ngưng cũng buông tha vì Anh Mị Sí khẩu giao, bởi vì nửa người dưới phải chịu đựng cơn đau.
Anh Mị Sí không miễn cưỡng cậu, bởi vì phân thân hắn cũng đã đủ hung mãnh uy vũ, Anh Lạc Ngưng đã sớm ngậm không được, nếu hắn đều đã chuẩn bị tốt, cũng không tất yếu làm Anh Lạc Ngưng vất vả như thế.
Hắn rút mấy ngón tay ra, hoán gọi Anh Lạc Ngưng, muốn cậu đưa lưng về nhau, hắn cũng thuận tiện chuyển thân thể bản thân, cậu nâng lên cái mông mềm mại rồi đem mặt vùi vào sofa, Anh Mị Sí cũng đỉnh cực đại chậm rãi đâm vào trong cơ thể cậu.
Thân thể mập hợp luôn tuyệt vời, hơn nữa đối tượng là người mình yêu nhất, tổng hội sẽ khiến người ta muốn không bao giờ … phải đi ra nữa.
Anh Mị Sí ôm thắt lưng cậu, chậm rãi động lên, Lạc Ngưng của hắn thật sự giống như thủy tinh, khiến hắn rất sẽ sợ lộng hỏng cậu, nhưng lại luôn vì cậu yếu ớt như thế mà muốn hảo hảo khi dễ cậu.
“Nhị Ca... A... A...” Anh Lạc Ngưng nhịn không được rên lên, Anh Mị Sí hôm nay sao lại ngay từ đầu đỉnh sâu như thế?
“Thoải mái...?” Anh Mị Sí nhìn cậu phản ứng, cúi đầu cắn cậu một ngụm rồi hỏi.
“Ân... A... A...” Anh Lạc Ngưng mặc dù muốn đáp lại hắn, nhưng hợp tấu không được đầy đủ câu.
Tóc dài của câu bay tán trên lưng, thoạt nhìn thật sự rất đẹp, mà Anh Lạc Ngưng như vậy chỉ có hắn mới thấy được mà thôi, cũng chỉ hắn mới có thể hưởng dụng mà thôi.
Suy nghĩ thì suy nghĩ, Anh Mị Sí lại gia tăng tốc độ, tiểu huyệt cậu luôn thoải mái chật trội, làm hắn muốn dừng cũng không được.
“Ngô... A... Nhị ca... Chậm...” Anh Lạc Ngưng bị hắn càng đâm càng sâu, lại bắt đầu có điểm không chịu nổi.
Anh Mị Sí hiển nhiên không có khả năng chậm lại, hắn chỉ ba ba tăng nhanh tốc độ, tận tình hưởng thụ tư vị tuyệt vời.
“A... Ha... A... Ô...” Anh Lạc Ngưng biết, cậu chỉ có thể tùy Anh Mị Sí đi.
Loại này thời điểm này trên cơ bản Anh Mị Sí không hề lý trí đáng nói, đầu óc hắn chỉ thầm nghĩ phải ở trong cơ thể cậu va chạm, hơn nữa Anh Lạc Ngưng càng muốn hắn chậm một chút hoặc điểm nhẹ, hắn lại càng tương phản gia tăng.
Đợi cho Anh Mị Sí cuối cùng thỏa mãn bắn ra, hắn đè lên cậu cùng nhau ngã lên sofa hút khí.
“Lạc Ngưng... Anh yêu em...” Anh Mị Sí hôn nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn, thâm tình đối cậu nói.
“Ân... Nhị ca...” Anh Lạc Ngưng nghĩ giờ mặt cậu hẳn là rất đỏ đi? Hoàn hảo cậu chôn ở phía dưới không bị thấy.
Anh Mị Sí rất buồn nôn.
“Yên tâm... Anh sẽ cả đời đối tốt với em...” Anh Mị Sí lại đối cậu cam đoan một lần.
Anh Lạc Ngưng gật gật đầu, cậu tin tưởng Anh Mị Sí sẽ không lừa cậu, cho dù lừa cậu, cậu cũng không có thể như thế nào, ai kêu cậu chính thích hắn như vậy chứ...
(Toàn Văn Hoàn)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook