Ám Dạ Tàng Phong
-
Chapter 29: Phật chi Lực
Ám Dạ Tàng Phong
Tác giả: Hắc Tâm Lão Cẩu
Người Dịch: Kiết Tường
Bản dịch được thực hiện bởi truyen66.com. Hãy truy cập truyen66.com đọc để ủng hộ nhóm dịch nha. Cám ơn!
Hồi thứ 30: Phật chi lực
“Phật chi lực rất hiếm có, chỉ có cao tăng đại đức, năm dài tháng rộng tìm hiểu giáo lí Phật đạt đến Hư Vô chi Cảnh, sau đó tu luyện nội lực bản thân dùng nhập vào trong Phật pháp, mới có một tia Phật chi lực, con bây giờ đã hiểu, Phật chi lực khó có thế nào rồi chứ?”
“Đây cũng là nguyên nhân tại sao con giết được Trịnh Thành, thậm chí là Huyền Nê, không phải thực lực đối phương quá yếu, mà thực wlcj của con làm đối phương không hiểu, họ đều chết vì sơ ý.”
Tần Phong nghe Liễu Nghi nói lời này, cái chết của Trịnh Thành thì không nói, nhưng không ngờ, cái chết của Huyền Nê ông ta cũng đoán ra.
“Có phải con giật mình đúng không? Huyền Nê tuy đã chết, cũng là nhân quả báo ứng của hắn, và con, có được 72 tuyệt kỹ của Liễu Nghi sư đệ truyền thụ, lại tu luyện được Phật chi lực trong truyền thuyết, khẳng định là người trong lòng có Phật, có nghĩa là, người trong lòng có Phật, mới tu luyện ra được Phật chi lực.
Tần Phong chỉ cười khổ, nếu không phải nhắm mắt nhắm mũi có được qui giáp, tạo ra nội lực tu luyện võ công, bản thân sao bận tâm đến Phật chi lực gì đó.
Tuy Tần Phong nghĩ thế, nhưng đúng là không dám nói ra, chỉ gật đầu nghe Liễu Phàm giảng giải.
“72 tuyệt kỹ hoàn toàn có thể dùng Phật chi lực để phát động sử dụng, nhưng đường phải từng bước một, võ công tuyệt kỹ, phải dựa vào bản thân từ từ học tập mài dũa, không được tham lam, trước đây con vượt cấp giết hai người, tuy con nắm đúng thời cơ, nhưng nếu không có Phật chi lực thôi động tuyệt kỹ, bộc phát ra sức mạnh vượt cấp, e là người đã chết là con.”
“Con yêu tâm, trừ khi là người tu luyện võ học Thiếu Lâm ta đạt đến Tông Sư chi Cảnh, nếu không sẽ không ai phát hiện ra bí mật của con, còn Phật chi lực, người bình thường không nhận ra được, đặc tính của nó không khác gì nội lực bình thường, nhưng áo diệu của Phật chi lực, con sẽ từ từ thể hội.”
Tần Phong nghe Liễu Phàm tốt bụng nhắc nhở, sao không biết ông ta đã thành người nhà, lập tức mở miệng nói: “Đa tạ sư bá nhắc nhở.”
Liễu Phàm vui vẻ nhìn Tần Phong, lại lên tiếng: “Tuy con có Phật chi lực, nhưng con không được tùy tiện tu luyện Phật kinh Phật pháp. Tu luyện Phật kinh Phật pháp khác với các bí cấp nội công bình thường, toàn nhờ vào cảm ngộ, và cảm ngộ cũng phải khổ công tập luyện hơn người thường.”
“Và lần này ta phái con đi theo sư thúc Liễu Khứ đến Độ Khách Bang một chuyến, nên biết, ngọc không mài dũa không sáng bóng, lần đi này xem như là hành trình cảm thụ Phật pháp của con, nghĩ cách đề cao Phật chi lực và cảnh giới võ học, lăn lộn hồng trần, trải nghiệm, mới là hướng đi tốt nhất.”
“Đa tạ sư bá.”
“Lần này hai ta nói chuyện, người khác đều không biết, con cũng không được đi nói khắp nơi, gồm cả các vị sư thúc khác của con. Bồ đề huyễn cảnh, che mờ tất cả, ảo hóa tất cả, con muốn đạt Tông Sư chi aarnh, ta dạy con.”
Liễu Phàm vừa nói vừa cười, Tần Phong thì không xem là thật, Tông Sư chi cảnh, võ giả thiên hạ có hàng vạn, nhưng đạt Tông sư chi cảnh thì được mấy người?
Tiếp đó, Liễu Phàm chỉ điểm cho Tần Phong Thiên Thủ Như Lai Chưởng và Đại Kim Cang Quyền, lập tức làm Tần Phong hiểu rõ hơn về chiêu thức, quả nhiên trong nhà có người già như là báu vật, lời cổ nói quả không sai.
Tần Phong trở về nơi ở, nghĩ kỹ lại lời của Liễu Phàm, quả nhiên đã hiểu rõ những ngờ vực trgong lòng, bao gồm cả việc uy lực nội lực của mình sao khác với người khác, và vấn đề tu luyện bản thân.
Nhưng quan trọng nhất, qui giáp trong cơ thể nghịch thiên như thế, sản sinh ra được Phật chi lực mà Tông Sư chi Cảnh cũng không có. Xem ra, Liễu Phàm cũng rất ngưỡng mộ, nhưng ngưỡng mộ thì ngưỡng mộ, Liễu Phàm cũng không tìm hiểu thêm, trong lòng ông ta có Phật riêng của mình, nếu không sẽ không thành Tông sư chi cảnh vạn người ngưỡng mộ.
“Cảnh giới Hậu thiên tiểu thành tuy có tên tuổi trên giang hồ, nhưng gặp cao thủ thật sự thì không đủ. Lần đi Độ Khách Bang này, không biết có bao nhiêu thế lực đến đó, nếu đánh nhau, cho dù là gặp cao thủ Tiên thiên cũng không đánh lại, đừng nói đến mình chỉ là Hậu thiên tiểu thành. Tuy có Phật chi lực như Liễu Phàm đã nói, nhưng Tần Phong biết, Thiên Thủ Như Lai Chưởng và Đại Kim Cang Quyền, và cả Nhất Vĩ Độ Giang mà mình luyện, chỉ là lông da, chưa được áo diệu bên trong, muốn hiểu rõ, phải không ngừng tu luyện, thông qua thực chiến đề tăng thực lực!”
Sau khi suy nghĩ lại lời chỉ điểm của Liễu Phàm, Tần Phong đã thấy rõ hướng đi của mình, tuy khó khăn nhưng Tần Phong tin rằng, bản thân sẽ không ngừng tiến bộ..
Vài ngày qua, Tần Phong không ngừng tập luyện, Thiên Thủ Như Lai Chưởng và Đại Kim Cang Quyền, và cả Nhất Vĩ Độ Giang cũng đã có đề thăng, và quan trọng là trải qua tụng kinh niệm Phật, nội lực trong cơ thể ngày một hùng hậu, khi xuất chiêu khoan nói là bản thân thể hội, người khác nhìn thấy, cũng cảm thấy chiêu thức Tần Phong hàm chứa sức mạnh rất lớn.
Bên này, khác với Tần Phong không ngừng tập luyện, Huyền Ngôn chỉ ngồi im trong Phật đườngc ủa mình, chỉ thấy một hòa thượng lén lút ngồi bên cạnh Huyền Ngôn, cung kính noius: “Tin tức đã đồn đến Hải Sa Bang chúng ta, bang chủ đã nhận được tin, đang chuẩn bị tập hợp các đại trưởng lão, có thể xuất phát, đoạt lại bí bảo Độ Khách Bang.”
“Ừm, tốt lắm, còn việc đó làm thế nào rồi?”
“Hôm đó Huyền Phong hòa thượng ở lại, tiểu nhân thông qua sa di đi theo dò hỏi, phương trượng không nói gì cả, chỉ nói về nghiên cứu một số Phật pháp, nói rất cao thâm, sau này phổ độ chúng sinh gì đó..”
Tên hòa thượng liếc nhìn Huyền Ngôn, thấy mặt hắn rất bình tĩnh, không nói gì.
“Phương trượng Liễu Phàm thực lực cao thâm, nói gì sao để các ngươi nghe được, nhưng có lẽ là ta đã nghĩ nhiều.”
“Còn nữa, ngươi lập tức thông báo với cha, lần này Độ Khách Bang có nhiều cao thủ đến, bảo cha hành sự cẩn thận, ngoài ra phải đoạt lấy vật đó, bên ta còn có cao thủ tiên thiên tọa trấn, không giúp gì được cho cha, bảo cha mọi việc cẩn thận, đoạt thức ăn trong miệng hổ, sẽ bị nhiều người nhắm vào.”
“Vâng, tiểu nhân lập tức đi chuyển lời.”
Hòa thượng đi không lâu, Huyền Ngôn mới từ từ mở mắt, lạnh lùng lẩm bẩm: “Huyền Ngôn, xem ra bí mật của ngươi cũng không ít nhỉ, trúng Bích Ba Chưởng của cao thủ Hải Sa Bang bọn ta, vẫn không bị thương, xem ra, ngươi có bí mật không ai biết, tuy không biết ngươi làm cách nào mà trong cơ thể không có nội lực, nhưng dựa vào kinh nghiệm giết người bao năm của ta, cảm nhận được sát khí lúc có lúc không của ngươi, Huyền Nê không dẽ gì mới chết, không ngờ lại có thêm ngươi…”
Cám ơn đã xem tại truyen66.com
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook