" Đám mây kia trông giống hình con gì nhỉ?"

Bạch Dương ngồi vắt vẻo trên lan can tầng 1, ngẩn ngơ nhìn lên bầu trời xanh thẳm. Cô luôn trong tình trạng mệt mỏi và đờ đẫn, bởi lẽ môi trường này đã quá khắc nhiệt với cô rồi. Một môi trường mà cô phải luôn hoàn hảo, ai ai cũng như ai, ai cũng điểm cao, ai cũng lịch sự, nhã nhặn...Sự khác biệt gần như không tồn tại ở nơi đây. Cô cảm thấy thật chán nản khi không được làm những điều mình thích và phải luôn sống giả tạo.

Bàn tay nhỏ bé vô thức vò nát chú hạc giấy trên tay. Cô giật mình rồi sửa sang lại chú hạc nhỏ méo mó.


" Ôi, tôi xin lỗi, chú hạc tội nghiệp. Vì tôi vô thức tức giận mà bạn phải chịu đau đớn rồi"

" Bạch Dương, ngồi đó ôn bài à? Cho tôi đến ốn với!"

Một bạn học cùng lớp thấy Bạch Dương ngồi ngẩn ngơ một mình liền ôm tập chạy đến. Trong ánh mắt có chút thắc mắc và khó chịu vì thấy Bạch Dương đang ngồi trên lan can trường. Bạch Dương quay mặt lại, mở một nụ cười lịch sự rồi nhảy xuống lan can.

" Ừa, cậu cứ tự nhiên"

" Cậu đang ôn bài cho bài kiểm tra sinh học sắp tới à, tôi cũng đang tìm người để ôn tập với đây"


Bạn học nọ cười xã giao với cô, cô giật mình, bài kiểm tra, có sao?

Ừ nhỉ, trong giờ cô có bao giờ chú ý đến lời thầy cô giảng đâu, phần lớn thời gian trong giờ cô dùng để gấp những chú hạc nhỏ xinh tặng mọi người. Cô gấp hạc nhiều đến mức, bây giờ cứ đưa cho cô một tờ giấy với kích cỡ bất kì, cô đều tiện tay gấp thành hạc hết. Cô cũng có thể xếp gấy thành những hình thù khác nhau, nhưng cô quen gấp hạc rồi, nó là biểu tượng cho sự hi vọng, là nguồn cảm hứng giúp cô có thêm tinh thần và động lực để tiếp tục học trong ngôi trường chán ngắt này.

" Này Bạch Dương, Lục Nhiên, có bảng điểm xếp hạng của kì kiểm tra khảo sát tháng 10 rồi, ra xem đi"

Một bạn học nam từ đâu đi đến báo tin cho hai người, dù nói à báo tin nhưng điệu bộ của cậu không ồn ào hay vội vã như những người nhiều chuyện ở ngoài kia, mà cậu mang một điệu bộ rất lịch sự, thanh lịch và ... một chút cao quý. Cô và bạn học nữ kia-Lục Nhiên đi ra khỏi khuôn viên sau trường rồi từ tốn đi đến bảng tin.


Trường THPT XYZ quả có hệ thống cơ sở bật chất rất khang trang, hành lang trường rộng rãi và sáng sủa, sàn nhà ốp gạch vàng, được ánh nắng chiều chiếu vào nên trở nên lấp lánh. Từng dãy bàn ghế được lắp rải rác ở khuôn viên vườn trường lấp ló sau những bóng cây to, xung quanh có lác đác vào học sinh đang ôn bài và làm bài. Trên trần nhà cứ đi một đoạn sẽ gặp những tấm biển gỗ được khắc với nhiều hoa văn họa tiết khác nhau, trên đó chủ yếu là ghi những lời nhắc nhở như "Đi nhẹ nói khẽ" hay những lời răn dạy như "Học tập là chìa khóa dẫn đến thành công và hạnh phúc",... chỉ nhiêu đó thôi cũng đã hiểu được nhà trường khắt khe với học sinh đến mức nào.

Đến bảng tin, mọi người đang xếp hàng xem bảng xếp hạng của khối, không khí có chút uy nghiêm. Không lúc nhúc chen lấn, không hò hét bàn tán, họ đơn giản chỉ xem kết quả của mình, người thì gật đầu hài lòng, người thì hơi nhíu mày thất vọng rồi tự nhủ lần sau mình phải cố gắng hơn,...cứ hết lượt người xếp hàng này đến lượt người khác, họ cố gắng vào quy củ nhất có thể vì họ biết, nội quy trường không cho phép học sinh làm ồn ở hành lang trường trong giờ tự học.

Bạch Dương chán nản chờ cô bạn học xem điểm, cô còn không buồn nhìn lên bảng tin, chỉ chăm chú gấp hạc. Chỉ khi cô bạn Lục Nhiên kia đã ngắm nghía bảng xếp hạng chán chê, kéo tay cô đi thì cô mới liếc lên phía cái bảng vô tri chán ngắt đó bằng nửa con mắt. Năm nay điểm cao nhất của trường là 10 tròn tính trung bình 3 môn, còn thấp nhất là 9,45 trung bình. Cô được 9,7; không cao không thấp, nhìn bảng điểm của cô trông có vẻ ghê gớm chứ cũng chỉ là "cái đinh ghỉ" ở trường mà thôi, năm nào xếp hạng thì cũng chỉ xếp tầm thứ 11,12 khối, mà mấy đứa đứng thứ 12 nhiều vô kể, lấy rổ vớt cả ngày có khi còn không hết. Trước khi hoàn toàn rời mắt khỏi bảng xếp hạng điểm, cô vô tình liếc mắt qua vị trí số một- người có điểm trung bình 3 môn 10 tròn: Lâm.Bảo.Bình

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương