Trần Chỉ Chỉ nhìn dương vật thô to của Đặng Cảnh Trạch, hít sâu một hơi, ngậm lấy nhưng chỉ nuốt vào được phần quy đầu, còn lại thì không nhét vào nổi.

“Sâu hơn nữa, Chỉ Chỉ, ngậm sâu hơn nữa…”
Giọng nói của Đặng Cảnh Trạch như bùa mê khiến Trần Chỉ Chỉ đang nhịn sự buồn nôn lại nuốt thêm một đoạn.

Dương vật của Đặng Cảnh Trạch lúc này bị miệng nhỏ của Trần Chỉ Chỉ hút lấy, khoang miệng mềm mại ngoan ngoãn hút lấy dương vật, theo việc nhả ra nuốt vào của Trần Chỉ Chỉ mà nhẹ nhàng ma sát.

Không nhịn thêm được nữa, Đặng Cảnh Trạch trực tiếp đè đầu của Trần Chỉ Chỉ, đẩy dương vật vào khoang miệng cô một lúc một sâu hơn, thậm chí còn đẩy vào tận cổ họng của Trần Chỉ Chỉ.

Bên trong vòm họng càng mềm mại, mút lấy quy đầu của Đặng Cảnh Trạch khiến cho sự tỉnh táo của anh bay đi hết.

Hóa ra dương vật được ngậm trong miệng con gái lại thoải mái đến vậy.

Trần Chỉ Chỉ muốn chạy trốn, Đặng Cảnh Trạch nắm được tóc cô, lần nữa kéo cô lại, từng lần từng lần nuốt sâu khiến Trần Chỉ Chỉ rơi ra nước mắt sinh lý.

“Đụ…dâm đãng…cái miệng nhỏ của Chỉ Chỉ cũng dâm đãng quá…đụ chết em…mút giỏi vậy, sau này cứ để cái miệng này làm lỗ chứa dương vật chuyên dụng của anh đi…”
Đôi môi vừa suýt bị hôn đến sưng lên, giờ đã chính thức bị nhét sưng rồi, phần lông hơi cứng xung quanh dương vật từng lần đâm vào môi và cằm của Trần Chỉ Chỉ, lớp kem chưa được liếm hết trên dương vật giờ đều bôi lên miệng của Trần Chỉ Chỉ.


Trần Chỉ Chỉ khóc không ra nước mắt, quá trình trị liệu bệnh liệt dương khó khăn đến vậy sao? Cô muốn bỏ cuộc quá…
Trần Chỉ Chỉ muốn bỏ cuộc giữa chừng, nhưng Đặng Cảnh Trạch sẽ để yên sao, anh ấn chặt gáy của Trần Chỉ Chỉ, đẩy dương vât như đóng dinh từng lần từng lần vào miệng cô.

Có lẽ là quen rồi, Trần Chỉ Chỉ cảm thấy sự khó chịu ở trong miệng giảm đi rất nhiều, bắt đầu vô tình hoặc cố ý hút lấy.

Ngược lại Đặng Cảnh Trạnh lại hít một hơi lạnh, lúc Trần Chỉ Chỉ không chủ động hút lấy, tự mình chơi cũng đã sướng lắm rồi, huống chi lúc này cô lại bắt đầu chủ động hút lấy dương vật của anh?
“Dương vật lớn của chú Đặng có ngon không? Mỗi cái lỗ trên người con điếm nhỏ đều dâm đãng, đến cả miệng nhỏ cũng dâm đãng, có phải là muốn ăn dương vật lớn của chú từ lâu rồi không?”
Miệng của Trần Chỉ Chỉ bị nhét đầy dương vật, lúc này kêu lên vài tiếng cũng không rõ là đã nói cái gì.

Đặng Cảnh Trạch cũng không để ý, giữ lấy đầu của Trần Chỉ Chỉ đâm vào một lúc, Trần Chỉ Chỉ cảm thấy dương vật trong miệng giật lên vài lần, Đặng Cảnh Trạch gấp gáp muốn rút dương vât ra, nhưng Trần Chỉ Chỉ lại hút lấy, sau đó là cảm nhận thấy một thứ chất lỏng sền sệt bắn vào cổ họng cô.

Đặng Cảnh Trạch rút dương vật ra, trên dương vật còn dính lấy nước bọt của Trần Chỉ Chỉ, từ miệng của Trần Chỉ Chỉ kéo ra một sợi chỉ bạc, dương vật vừa rút ra của Đặng Cảnh Trạch lại có dấu hiệu cứng lên.

Đặng Cảnh Trạch không quản chính mình, trực tiếp để bàn tay bên miệng của Trần Chỉ Chỉ: “Nhổ ra, nhổ vào tay anh này.


Trần Chỉ Chỉ ngẩng ngẩng đầu lên, mỉm cười với Đặng Cảnh Trạch, chầm chậm nuốt xuống.

“Trần Chỉ Chỉ!” Đặng Cảnh Trạch lo lắng bóp má Trần Chỉ Chỉ, muốn cô mở miệng ra, nhưng mà vẫn muộn một bước, trong miệng đã không còn một giọt tinh dịch nào.

Yết hầu của Đặng Cảnh Trạch từ từ chuyển động, cảm giác cơ thể lại nóng lên, mỗi tế bào đều đang kêu gào muốn đè cô gái mỏng manh trước mặt xuống dưới thân nghiền nát.

Đặng Cảnh Trạch khó khăn nhắm lại mắt.

Lại mở mắt ra lần nữa, trong mắt đã khôi phục sự tỉnh táo, đạng định đứng dậy rời đi liền cảm thấy sau lưng có một lực lượng lớn truyền đến.

Trần Chỉ Chỉ kéo lấy Đặng Cảnh Trạch từ sau lưng, Đặng Cảnh Trạch ngơ người mất mất cảnh giác ngã xuống ghế sô pha, cô gái bên cạnh phản ứng nhanh nhạy, trực tiếp ngồi lên eo của Đặng Cảnh Trạch, Đặng Cảnh Trạch tự cảm nhận được dương vật của mình đã ở ngay lỗ nhỏ của cô gái.

“Chú Đặng, lần này anh đừng hòng chạy!”

Trần Chỉ Chỉ nghĩ sớm muộn cũng phải đối diện với vấn đề liệt dương, không bằng sớm phá vỡ tầng cửa này, thế cũng dễ để hai người cùng nhau tìm ra giải pháp.

Trên mặt Đặng Cảnh Trạch nổi lên sự ngạc nhiên, sau đó nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, anh như không để ý đến Trần Chỉ Chỉ đang ở trên eo của bản thân lắc qua lắc lại, trực tiếp nhấc lên, đem cô đặt sang một bên: “Không nghịch nữa, bây giờ vẫn chưa được.


Trần Chỉ Chỉ nhìn người này lại định chạy, lập tức cũng trở nên gấp gáp, lời nói trong lòng chưa qua xử lý của đại não đã nói ra: “Bây giờ chưa được là ý gì, bây giờ anh liệt dương không được, lẽ nào sau lại được à?”
Đặng Cảnh Trạch vốn đã đứng dậy nghe thấy lời này liền dừng lại ngay lập tức, anh chậm chạp quay người lại, nhìn chằm chằm Trần Chỉ Chỉ, Trần Chỉ Chỉ bị anh nhìn đến mức có chút sợ hãi, vô thức rụt rụt cổ lại.

Đặng Cảnh Trạch nghiến răng: “Trần Chỉ Chỉ, em nói ai liệt dương cơ?!”
Trần Chỉ Chỉ cũng đánh liều luôn, vì hạnh phúc nửa đời sau, lúc này cô phải dũng cảm đối mặt với thế lực xấu xa Đặng Cảnh Trạch: “Nói anh đấy…anh lúc nào cũng dừng lại ở bước cuối cùng…không phải liệt dương thì còn là gì…”
Câu nói khiến nam nhân khó chịu nhất chính là “bạn không thể”, so với “bạn không thể” còn khó chịu hơn chính là – “bạn liệt dương”.

Đặng Cảnh Trạch quay lại vác súng ra trận ngay lập tức, anh lật Trần Chỉ Chỉ lại, để Trần Chỉ Chỉ nằm trên ghế sô pha quay mông về phía anh, dương vật to tướng đập vào mông Trần Chỉ Chỉ phát ra tiếng “bốp bốp”.

“Đau…đau! Đừng đánh nữa!” Trần Chỉ Chỉ hét lên.

“Thế này đã đau rồi? Còn đau hơn đấy.

” Đặng Cảnh Trạch ác độc nói, trực tiếp ấn dương vật vào lỗ huyệt, bắt đầu nhét vào trong.

Vấn đề là lỗ vào của Trần Chỉ Chỉ quá nhỏ, Đặng Cảnh Trạch thử mấy lần đều không nhét vào được, nhưng lại khiến Trần Chỉ Chỉ hét lên vì đau.


“Không phải em cầu anh đút dương vật vào huyệt dâm của em sao? Bây giờ biết kêu đau rồi à? Thả lỏng ra! Không được khép lại, ông đây đến đầu dương vật còn chưa cắm vào được.


Đặng Cảnh Trạch trong lòng phiền muộn, vốn không muốn phá thân cô gái nhỏ quá sớm mà cứ giở trò khiêu khích.

Một tay anh vuốt ve âm vật Trần Chỉ Chỉ, một tay xoa bóp núm vú của Trần Chỉ Chỉ, cố gắng làm cho âm hộ của cô tiết ra nhiều dâm thủy hơn để bôi trơn.

Không lâu sau, cảm thấy vừa đủ rồi, Đặng Cảnh Trạch dùng sức đẩy vào, nhét quy đầu vào bên trong lỗ huyệt.

Trần Chỉ Chỉ vốn đã chuẩn bị từ sớm, lúc này cũng đau đến sắp ngất đi: “Chú Đặng, em sai rồi, em không muốn đâu, em đau lắm, Chỉ Chỉ đau quá —”
Nghe tiếng Trần Chỉ Chỉ hét thảm, Đặng Cảnh Trạch lúc này cũng có chút mềm lòng, cô đau, lẽ nào anh không đau, bản thân có rất nhiều cơ hội một nhát đến thẳng điểm đích, nhưng mà đều từ bỏ, bởi vì sao, còn không phải là lo cô gái nhỏ này đau à.

Cô còn quá nhỏ, nhỏ đến mức khiến anh đau lòng, eo một tay ôm hết, đến cả lỗ huyệt cũng bé tí, hay thôi cứ chờ thêm đi, chờ thêm chút, chờ cô lớn lên chút nữa —
Cứ như vậy tự an ủi bản thân, Đặng Cảnh Trạch thở dài, từ từ rút dương vật ra, vỗ nhẹ lưng của Trần Chỉ Chỉ, đứng dậy, đi vào phòng tắm tự giải tỏa.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương