Nếu muốn điều trị chứng liệt dương, nhất định không thể chơi những trò kích động, sau nhiều lần cân nhắc, Trần Chỉ Chỉ nghĩ rằng mình nên bắt đầu với dương vật của Đặng Cảnh Trạch là an toàn nhất.

Đối với người bị bệnh liệt dương mà nói, tiến hành theo chất lượng, tìm cách khiến dương vật của anh luôn luôn cứng rắn mới là phương pháp tốt nhất.
Một tuần học tập này, Chỉ Chỉ cũng rất an phận, không có làm bất cứ hành động dụ dỗ quá mức nào.

, Đặng Cảnh Trạch cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng rất vui khi được thư giãn.
Khi đến nhà Trần Chỉ Chỉ để dạy kèm vào cuối tuần, , Đặng Cảnh Trạch còn cố ý mang theo bánh ngọt mà Trần Chỉ Chỉ thích ăn nhất, dùng chiếc bánh này để khen ngợi một tuần an phận thủ thường của cô.
Sau khi Đặng Cảnh Trạch vào nhà, Trần Chỉ Chỉ lập tức nhìn thấy chiếc bánh trên tay anh.

Cô nhanh chóng nhận lấy, rút dây hộp ra, bên trong là một chiếc bánh nho nhỏ.

Trần Chỉ Chỉ đặt nó lên bàn trong phòng khách, , Đặng Cảnh Trạch cũng cùng đi theo tiến đến, đang muốn cầm dĩa đưa cho cô thì Trần Chỉ Chỉ đã đẩy ngã anh lên ghế sofa.

Đây chính là địa điểm mà bọn họ đã làm tình lần trước.
Đặng Cảnh Trạch nghĩ tới đây thì lập tức cảm thấy có gì đó không ổn.

Anh chống người ngồi dậy, muốn rời đi.
Trần Chỉ Chỉ nhịn một tuần để chờ khoảnh khắc này, làm sao có thể dễ dàng thả Đặng Cảnh Trạch đi như vậy được? Cô lập tức kéo khóa quần của Đặng Cảnh Trạch, nắm lấy dương vật của anh.
Dương vật đang bị cô nắm chặt, Đặng Cảnh Trạch cũng không dám giãy dụa kịch liệt, Trần Chỉ Chỉ được đà lấn tới, vươn tay nắm lấy chiếc bánh trên bàn, trát lên dương vật của anh.
Côn thịt của Đặng Cảnh Trạch dần dần lớn lên, bánh ngọt dính đầy lên đó, Trần Chỉ Chỉ nhanh chóng biến nơi đó của anh thành một chiếc dương vật bánh ngọt.
Trần Chỉ Chỉ cúi đầu xuống, nhìn thấy quy đầu của anh hơi rỉ ra chút nước thì lập tức thè cái lưỡi nhỏ ra liếm, có chút tanh, nhưng cũng không có mùi khó chịu.
Hành động mà Trần Chỉ Chỉ làm chẳng khác nào là đang châm lửa trong lòng Đặng Cảnh Trạch.

Anh không thể nào nhịn được nữa, khi nhìn thấy đầu lưỡi hồng hào của cô nhô ra, anh hoàn toàn mất kiểm soát rồi.
Đặng Cảnh Trạch ôm lấy Trần Chỉ Chỉ, để cô ngồi lên bụng mình, giữ chặt lấy đầu cô, hôn cô.
"Mở miệng."
Trần Chỉ Chỉ nghe Đặng Cảnh Trạch nói vậy thì theo bản năng há miệng ra, sau đó lập tức cảm thấy có một sức mạnh ập tới.

Đặng Cảnh Trạch mút mát đầu lưỡi của cô, không nỡ buông ra, anh thực sự chỉ muốn ăn sạch Trần Chỉ Chỉ vào trong bụng, như thế thì hai người có thế hoàn toàn hòa lại làm một.
“Đau...”
Trần Chỉ Chỉ bị Đặng Cảnh Trạch hôn sưng cả môi, cô dùng hết sức muốn đẩy anh ra.


Rõ ràng ban đầu là cô đẩy ngã anh, sao bây giờ lại biến thành mình bị anh khống chế rồi?
Nghe thấy giọng nói của của Trần Chỉ Chỉ, Đặng Cảnh Trạch lúc này đang bị dục hỏa thiêu đốt chậm rãi lấy lại tinh thần.

anh buông cô ra, thấp giọng cười: “Bảo bối, đừng giãy dụa, em chưa từng nghe thấy câu nói này sao? Em càng giãy dụa thì đàn ông sẽ càng hưng phấn...”
“Hưng phấn cái dương vật...” Trần Chỉ Chỉ vẫn còn ảo não chuyện anh đảo khách thành chủ, theo bản năng phụng phịu một câu.
Đặng Cảnh Trạch không thích nghe Trần Chỉ Chỉ nói những lời thô tục, bình thường nếu như anh nghe thấy cô nói dù chỉ một chữ thôi thì chắc chắn cũng sẽ giáo huấn cô cả tiếng đồng hồ.

Trần Chỉ Chỉ nói xong thì lập tức phản ứng lại được, cô sợ hãi liếc nhìn Đặng Cảnh Trạch một chút.
Cũng may là Đặng Cảnh Trạch cũng không hề tức giận, anh lôi kéo Trần Chỉ Chỉ, để cô quỳ trước mặt mình, dương vật bánh ngọt ở ngay trước mặt cô: “Đúng rồi, dương vật của anh đang hưng phấn lắm.

Nào, Chỉ Chỉ mau liếm cho chú Đặng đi.”
Kế hoạch ban đầu của Trần Chỉ Chỉ chính là như thế, đầu tiên là làm cho dương vật của Đặng Cảnh Trạch cứng lên, sau đó sẽ liếm côn thịt co anh.


Thế nên, lúc này mặc dù nhìn vẻ mặt của cô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo.
Cô thè lưỡi liếm dương vật của anh giống như liếm kem, cảm giác ngọt ngào vô cùng, hai tay cũng không rảnh rỗi mà xoa nắn tinh hoàn.
“Đừng chỉ liếm như vậy...!Ngậm lấy nó, Chỉ Chỉ, ngậm lấy dương vật của anh, mút mạnh vào...” Đặng Cảnh Trạch động tình, khó nhịn nói.
Trần Chỉ Chỉ chưa từng khẩu giao cho Đặng Cảnh Trạch bao giờ, trong trường cũng đều là Đặng Cảnh Trạch liếm huyệt cho cô.

Anh sợ hù dọa cô nên cùng lắm cũng chỉ bảo cô vuốt ve cho mình chứ không bắt cô bú.

Tay của phụ nữ và tay của đàn ông không giống nhau, khi Trần Chỉ Chỉ cầm lấy dương vật của anh, anh cảm thấy mình như trúng phải thuốc kích dục vậy.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương