Hy Nhi, Về Bên Ta Nhé
Chương 17: Có ma aaaaaaaaaaaa

Lh nói nhỏ vào tai Lạc Lạc, không biết nói gì chỉ thấy nó giật giật cái tai lia lịa. xong rồi nó kêu lên mấy tiếng kiu kiu. Tức thì có 7 tinh linh bay vào. Không biết LL nói gì với chúng nó, chỉ thấy chúng liền tản ra núp vào một góc, tắt hết ánh sáng. Trong phòng chỉ còn 1 màu đen kịt, không khí rất chi là quỷ dị.

– Nè, rốt cuộc muội muốn làm gi?

– Ai da, thần tiên ca ca, huynh chỉ cần ngồi im mà xem thôi. Huynh sợ sao? ( liền choàng tay ôm lấy hắn). ngoan, có Lạc Hy ở đây rồi, ca ca không cần phải sợ đâu?

Hắn phì cười. nàng nghĩ hắn là ai chứ. Hắn chỉ tò mò thôi mà. Nhưng hắn cũng chả tội gì nói ra. Hắn thích được nàng ôm thế này ( đúng là háo sắc)

Hắn còn đang trên mây thì cửa từ từ hé mở, 1, 2, 3… 7 tên mặc áo đen bịt mặt cầm kiếm rón rét bước vào. Lạc Lạc nãy giờ ở trong bóng tối bỗng phát sáng lên nhảy qua nhảy lại trước mặt chúng khiến chúng hoảng hồn.

– ( có người khều khều)… ai nha( nói thấp giọng) ngươi khều cái gì? ( vẫn có người khều khều) … ngươi… ( quay lại) Áaaaaaaaaaaaaaaaaa. ( cả bọn kia giật mình quay lại)

– Á aaaaaaaaaaaaaaaaaaaa

Có đến 7 cái bóng ma bay lơ lửng ở sau lưng chúng nha. Con nào con nấy tóc tai bù xù, có con chỉ còn 2 hốc mắt thỉnh thoảng có máu trào ra, có con thì hai mắt lồi ra xuống tận mũi thỉnh thoảng còn liếc liếc, có con thì có cái lưỡi thè ra máu me toe toét, có con thì bị rữa đến nửa khuôn mặt,… Bọn sát thủ mặt cắt không còn giọt máu, chân tay run lẩy bẩy, tội nhất là cái tên đi sau cùng bị khều cho quay lại chẳng may môi chạm môi với con ma ấy thì ngất ngay tại chỗ, trên miệng hắn còn có vài con ròi đang ngoe nguẩy.( oẹ, kinh dị quá).

– Ư… ư… ư… hoàng ….thượng, người… đến… rồi… sao??? Lại…. đây… cho… thiếp… hôn… cái… nào…( nói đoạn nhảy bổ đến tóm mấy tên kia đòi hôn làm Vương Thiên Lãnh ở trong góc phòng muốn ói)

– Tha cho chúng ta, chúng ta không phải là hoàng thượng a, a, cứu mạnggggggggggggggggg

… 1’, 2’,… cả gian phòng trở nên im lặng. Lúc này LH và Vương Thiên Lãnh mới thò đầu ra, thắp nến lên thấy một đống nằm dưới đất. Sau khi kiểm kê kết quả, Vương Thiên Lãnh quay lại “ báo cáo” với LH:

– 2 tên bất tỉnh nhân sự, 3 tên sùi bọt mép, 1 tên thần trí bất minh, 1 tên vẫn còn tỉnh nhưng đã bị doạ cho tè ra quần không đứng lên được nữa.

– Ai nha, mấy cái người này nhát gan quá đi, không bằng HN. Nàng ta còn đánh cho hồn ma bị trọng thương.

– Tỷ tỷ, tỷ tỷ, muội nghe thấy tiếng hét. Có chuyện gì? Hoàng thượng sao lại ở đây? Còn cái đống này là gì?

LH kéo HN sang 1 bên hoa chân múa tay khoe thành tích. HN hai tròng mắt muốn lọt ra ngoài, kinh ngạc mãi không thôi. Vương Thiên Lãnh nhìn LH khoe khoang trong lòng thấy vui lạ thường nhưng cũng ẩn ẩn 1 nỗi lo. Mới đó thôi mà đã có kẻ không chịu yên phận rồi.

– Người đâu?

– Có thuộc hạ.

– Mang mấy tên này giam trong đại lao, điều tra xem ai đứng đằng sau chúng.tăng cường thị vệ ở Dao Trì cung bảo vệ an toàn cho hoàng hậu

– Chúng thần tuân mệnh

Hoàng hậu? hắn lại lập nàng làm hoàng hậu sao?

– Thần tiên ca ca, hoàng hậu là gì a?

– Bé con, muội chính là hoàng hậu của ta, là vợ của ta, muội hiểu không?

– Vợ? không phải huynh đã có vợ rồi sao? Trư bà bà không phải vợ của huynh sao?

– Các nàng ấy chỉ là thiếp, muội mới là chính thê của ta, là hoàng hậu của Linh Quốc.

– Nga, ta không thích

– Tại sao?

– Huynh có nhiều nữ nhân như vậy, huynh thực rất bẩn, muội không muốn làm vợ huynh.

– Bẩn? nàng nói cái gì ( nắm chặt tay LH)

– A, đau. Bẩn tức là bẩn, muội muốn có 1 phu quân như phụ thân muội, chỉ có 1 nữ nhân trong đời. Muội chỉ biết đã từng chạm qua nữ nhân khác thì là bẩn. Phụ thân thường nói thế ( khóc)

– (sững người)… ( lau nước mắt và ôm nàng vào lòng) bé con, muội đau sao, ta xin lỗi, đừng khóc, muội khóc ta rất đau lòng. Có thể bây giờ muội chưa quen, nhưng dần dần sẽ quen thôi. Ta là hoàng đế, hoàng đế nào chả có tam cung lục viện. Muội là hoàng hậu của ta, là người cai quản họ, muội đứng trên tất cả.

– Muội không thích, muội ghét huynh ( bỏ chạy)

– Bé con, bé con….

– Tỷ tỷ, đợi muội. Hoàng thượng, xin người đừng như thế nữa. tỷ tỷ thật quá trong sáng ,người đừng khiến tỷ tỷ bị nhiễm bẩn ( nói rồi chạy theo LH tới đào viên).

Hắn thấy trong lòng ẩn ẩn đau. Nàng ghét hắn, nàng nói hắn bẩn chỉ vì hắn từng chạm qua nữ nhân khác. Hắn…. phải làm sao??? ( lững thững bỏ đi).

Cách đó không xa, trong đào viên, hai thân ảnh nhìn nhau lộ ra nụ cười xảo trá. Cá đã mắc câu….

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương