Huyết Thống Chiến Tranh
-
Chương 42
"Tất cả đều là do cái lão vũ xà bất tử kia!" Sổ nhật ký kích động đến mức thiếu chút nữa là xét nát cuốn sách trong tay.
"Chẳng lẽ là nó cưỡng bách mi chế tác Trường Sinh Linh Giá?" Ron vẻ mặt không tin.
"Tên hỗn đản kia không chỉ chỉnh sửa ký ức của tôi, mà còn hạ ám chỉ với tôi!" Sổ nhật ký kích động đến mức ngay cả hình ảnh cũng nhiễu loạn "Nếu không phải tại hắn, lão tử tuyệt đối sẽ không làm cái loại hành động ngu xuẩn này!"
Ron mở miệng, vừa muốn tiếp tục cãi nhau liền bị Harry kéo lại "Hắn hạ ám chỉ gì cho mi?"
"Muốn biết?" Sửa lại bộ dạng kích động ban nãy, sổ nhật ký không biết lôi từ đâu ra một ly cà phê, thảnh thơi nhấp một ngụm "Có thể nha, giao dịch thế nào?"
"Cái gì cũng chưa nói liền muốn làm giao dịch, mi tưởng ta là đồ ngu sao?" Harry cũng thảnh thơi dựa vào ghế, chân này vắt lên chân kia "Muốn giao dịch cũng phải xem thành ý nha."
"Không không không, người trẻ tuổi nhất định phải có quyết đoán của tuổi trẻ, thời điểm đánh cuộc thì nên liều một phen." Sổ nhật ký nhe răng, ta chính là một con sói lớn xem xem ngươi làm sao tay không đấu lại.
"Thân xác trẻ trung nhưng tâm hồn đã già rồi nha, tôi không dám làm gì nếu như không có vốn trong tay đâu." Không phun ra một chữ mà đòi hợp tác? Về nhà tắm rửa đắp chăn ngủ đi!
"Tuổi trẻ chính là vốn, không giống ta trong ngoài đều đã già, chỉ dám bảo vệ thứ đồ vật này của mình." Nói rồi mi sẽ hợp tác? Cho rằng ta ngu ngốc giống Gryffindor hay sao!
"Không có biện pháp nha, tôi nhát lắm, thích chắc chắn hơn." Nói hay không? Không nói chúng tôi chậm rãi tra, không biết rồi cũng sẽ biết.
"Có đôi khi đánh cuộc sẽ có bất ngờ lớn." Mấy người tra đi, tuyệt đối tra không ra.
"Mấy năm nay bất ngờ quá nhiều, không còn gì mới mẻ." Lừa quỷ hả, mi có thể chứng minh mấy thứ trong tay mi ta không biết?
"Bất ngờ không nhất định phải mới, cá nhân tôi cho rằng càng xưa cũ càng tốt." Vậy mi biết lai lịch vũ xà sao? Sổ nhật ký đắc ý nhướng mày.
"Old but gold tuy không tồi, nhưng có khả năng không quá phù hợp với thời đại bây giờ." Ta biết lai lịch nó làm cái mẹ gì!
"Bất ngờ đa số đều là lễ vật, tuy nhiên mỗi lần mở quà xong còn dư lại hộp tôi luôn không biết phải xử lý nó thế nào." Muốn biết xác của vũ xà ở chỗ nào, hợp tác đi liền nói cho mi.
"Mấy cái hộp đó sau khi mở quà xong tôi đều phân loại và cất nó, không chừng năm sau lại cần đến." Thành giao, nhưng tìm xác vũ xà cái đã.
"Như vậy sau này tôi có hộp liền gửi cho cậu, thế nào?" Có thể, vậy hợp tác vui vẻ? Sổ nhật ký uống sạch số cà phê còn lại trong ly.
"Rất cảm ơn." Hợp tác vui vẻ. Harry cười còn tươi hơn mặt trời ngoài cửa sổ.
"Tuy rằng nghe không hiểu, nhưng có vẻ hai người đã nhất trí, như vậy cuốn nhật ký rách nát này giao cho cậu, trước khi cậu giải quyết xong nó thì đừng đến tìm tớ." Ron nhìn thấy Harry và sổ nhật ký như đạt chung nhận thức, lưu loát vung tay chuẩn bị rời khỏi toa xe.
"Hiện tại chúng ta nói chuyện của mi." Harry đem sổ nhật ký đặt lên trên tiểu thuyết, làm cho người khác nghĩ y đang đọc tiểu thuyết.
"Đừng cứ như vậy gấp gáp, thời gian trên xe lửa này cũng không thể nói xong, bất quá chỉ có thể nói cho ngươi chính là tất cả hồn khí chỉ có ta là đặc thù, cùng với một hồi chiến đấu cuối cùng của các ngươi thật sự là quá xuất sắc, thảm thiết nhưng xuất sắc." Sau khi nói xong sổ nhật ký liền làm lơ sắc mặt khó coi của Harry, hình ảnh liền biến mất, trên trang giấy chỉ để lại mấy chữ: Thời điểm kiên nhẫn.
Sau khi hình ảnh biến mất, Harry có gọi cách nào, sổ nhật ký cũng giả chết không xuất hiện. Bất đắc dĩ, Harry chỉ có thể chờ đến khi tới Hogwarts rồi lại nói tiếp.
Nóng vội chờ nghi thức phân nhà kết thúc, vội vàng mấy ngụm ăn hết bánh nước xốp trên dĩa, bởi vì ăn quá nhanh nên thiếu chút nữa thì bị nghẹn chết.
Theo đám người trở về ký túc xá, phát hiện Moni không trở về, bất quá hiện tại không rảnh đoán xem cậu ấy đi đâu, sau khi chúc ngủ ngon bạn cùng phòng xong, Harry mang theo cảm giác giải phóng nhanh chóng ếm vài bùa mê hiệu lực rất mạnh lên người bạn cùng phòng, đến nỗi hai người bọn họ ngày mai có thể tỉnh lại và đi học được hay không không nằm trong suy xét của Harry.
"Ra đây!" Hung hăng quăng sổ nhật ký lên bàn, điên cuồng mở ra.
"Đã khuya rồi, Potter." Thanh âm buồn ngủ của sổ nhật ký vọng ra từ hình ảnh "Cho dù có là Trường Sinh Linh Giá, nhưng ta vẫn buồn ngủ."
"Nếu mi vẫn như cũ cái gì cũng không nói, ta liền lập tức biến cái cuốn sổ chết tiệt này thành củi và ném vào lò sưởi!"
"Được rồi, vì chứng minh tôi rất coi trọng sự hợp tác giữa hai chúng ta, tôi chỉ muốn hỏi một chút, về phương thức giải quyết Snape tôi có nghe Weasley nói, nhưng mà cậu có thu dọn hầm độc dược của Snape chưa?" Sổ nhật ký mang theo vui sướng khi người gặp hoạ nói.
"Đương nhiên, tôi dựa theo ký ức của Snape mà sửa sang lại." Harry không hiểu ý sổ nhật ký lắm.
"Không không, tôi đang hỏi cậu đã bù lại mớ dược liệu hắn dùng làm độc dược khôi phục trí nhớ chưa?"
"Đó là cái gì?" Harry sững sờ
"Chẳng lẽ là nó cưỡng bách mi chế tác Trường Sinh Linh Giá?" Ron vẻ mặt không tin.
"Tên hỗn đản kia không chỉ chỉnh sửa ký ức của tôi, mà còn hạ ám chỉ với tôi!" Sổ nhật ký kích động đến mức ngay cả hình ảnh cũng nhiễu loạn "Nếu không phải tại hắn, lão tử tuyệt đối sẽ không làm cái loại hành động ngu xuẩn này!"
Ron mở miệng, vừa muốn tiếp tục cãi nhau liền bị Harry kéo lại "Hắn hạ ám chỉ gì cho mi?"
"Muốn biết?" Sửa lại bộ dạng kích động ban nãy, sổ nhật ký không biết lôi từ đâu ra một ly cà phê, thảnh thơi nhấp một ngụm "Có thể nha, giao dịch thế nào?"
"Cái gì cũng chưa nói liền muốn làm giao dịch, mi tưởng ta là đồ ngu sao?" Harry cũng thảnh thơi dựa vào ghế, chân này vắt lên chân kia "Muốn giao dịch cũng phải xem thành ý nha."
"Không không không, người trẻ tuổi nhất định phải có quyết đoán của tuổi trẻ, thời điểm đánh cuộc thì nên liều một phen." Sổ nhật ký nhe răng, ta chính là một con sói lớn xem xem ngươi làm sao tay không đấu lại.
"Thân xác trẻ trung nhưng tâm hồn đã già rồi nha, tôi không dám làm gì nếu như không có vốn trong tay đâu." Không phun ra một chữ mà đòi hợp tác? Về nhà tắm rửa đắp chăn ngủ đi!
"Tuổi trẻ chính là vốn, không giống ta trong ngoài đều đã già, chỉ dám bảo vệ thứ đồ vật này của mình." Nói rồi mi sẽ hợp tác? Cho rằng ta ngu ngốc giống Gryffindor hay sao!
"Không có biện pháp nha, tôi nhát lắm, thích chắc chắn hơn." Nói hay không? Không nói chúng tôi chậm rãi tra, không biết rồi cũng sẽ biết.
"Có đôi khi đánh cuộc sẽ có bất ngờ lớn." Mấy người tra đi, tuyệt đối tra không ra.
"Mấy năm nay bất ngờ quá nhiều, không còn gì mới mẻ." Lừa quỷ hả, mi có thể chứng minh mấy thứ trong tay mi ta không biết?
"Bất ngờ không nhất định phải mới, cá nhân tôi cho rằng càng xưa cũ càng tốt." Vậy mi biết lai lịch vũ xà sao? Sổ nhật ký đắc ý nhướng mày.
"Old but gold tuy không tồi, nhưng có khả năng không quá phù hợp với thời đại bây giờ." Ta biết lai lịch nó làm cái mẹ gì!
"Bất ngờ đa số đều là lễ vật, tuy nhiên mỗi lần mở quà xong còn dư lại hộp tôi luôn không biết phải xử lý nó thế nào." Muốn biết xác của vũ xà ở chỗ nào, hợp tác đi liền nói cho mi.
"Mấy cái hộp đó sau khi mở quà xong tôi đều phân loại và cất nó, không chừng năm sau lại cần đến." Thành giao, nhưng tìm xác vũ xà cái đã.
"Như vậy sau này tôi có hộp liền gửi cho cậu, thế nào?" Có thể, vậy hợp tác vui vẻ? Sổ nhật ký uống sạch số cà phê còn lại trong ly.
"Rất cảm ơn." Hợp tác vui vẻ. Harry cười còn tươi hơn mặt trời ngoài cửa sổ.
"Tuy rằng nghe không hiểu, nhưng có vẻ hai người đã nhất trí, như vậy cuốn nhật ký rách nát này giao cho cậu, trước khi cậu giải quyết xong nó thì đừng đến tìm tớ." Ron nhìn thấy Harry và sổ nhật ký như đạt chung nhận thức, lưu loát vung tay chuẩn bị rời khỏi toa xe.
"Hiện tại chúng ta nói chuyện của mi." Harry đem sổ nhật ký đặt lên trên tiểu thuyết, làm cho người khác nghĩ y đang đọc tiểu thuyết.
"Đừng cứ như vậy gấp gáp, thời gian trên xe lửa này cũng không thể nói xong, bất quá chỉ có thể nói cho ngươi chính là tất cả hồn khí chỉ có ta là đặc thù, cùng với một hồi chiến đấu cuối cùng của các ngươi thật sự là quá xuất sắc, thảm thiết nhưng xuất sắc." Sau khi nói xong sổ nhật ký liền làm lơ sắc mặt khó coi của Harry, hình ảnh liền biến mất, trên trang giấy chỉ để lại mấy chữ: Thời điểm kiên nhẫn.
Sau khi hình ảnh biến mất, Harry có gọi cách nào, sổ nhật ký cũng giả chết không xuất hiện. Bất đắc dĩ, Harry chỉ có thể chờ đến khi tới Hogwarts rồi lại nói tiếp.
Nóng vội chờ nghi thức phân nhà kết thúc, vội vàng mấy ngụm ăn hết bánh nước xốp trên dĩa, bởi vì ăn quá nhanh nên thiếu chút nữa thì bị nghẹn chết.
Theo đám người trở về ký túc xá, phát hiện Moni không trở về, bất quá hiện tại không rảnh đoán xem cậu ấy đi đâu, sau khi chúc ngủ ngon bạn cùng phòng xong, Harry mang theo cảm giác giải phóng nhanh chóng ếm vài bùa mê hiệu lực rất mạnh lên người bạn cùng phòng, đến nỗi hai người bọn họ ngày mai có thể tỉnh lại và đi học được hay không không nằm trong suy xét của Harry.
"Ra đây!" Hung hăng quăng sổ nhật ký lên bàn, điên cuồng mở ra.
"Đã khuya rồi, Potter." Thanh âm buồn ngủ của sổ nhật ký vọng ra từ hình ảnh "Cho dù có là Trường Sinh Linh Giá, nhưng ta vẫn buồn ngủ."
"Nếu mi vẫn như cũ cái gì cũng không nói, ta liền lập tức biến cái cuốn sổ chết tiệt này thành củi và ném vào lò sưởi!"
"Được rồi, vì chứng minh tôi rất coi trọng sự hợp tác giữa hai chúng ta, tôi chỉ muốn hỏi một chút, về phương thức giải quyết Snape tôi có nghe Weasley nói, nhưng mà cậu có thu dọn hầm độc dược của Snape chưa?" Sổ nhật ký mang theo vui sướng khi người gặp hoạ nói.
"Đương nhiên, tôi dựa theo ký ức của Snape mà sửa sang lại." Harry không hiểu ý sổ nhật ký lắm.
"Không không, tôi đang hỏi cậu đã bù lại mớ dược liệu hắn dùng làm độc dược khôi phục trí nhớ chưa?"
"Đó là cái gì?" Harry sững sờ
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook