Huyết Phượng Kiều Mị Vương Phi
-
Chương 19
Hii, hôm nay là ngày cuối cùng của năm Đinh Dậu, pháo giao thừa nửa đêm nay sẽ nở bung trên bầu trời. Leby xin gửi lời cảm ơn chân thành nhất đến các bạn đọc giả đã đồng hành cùng mình trong năm qua. Yêu chúc các bạn sẽ có một năm mới Bình an, hạnh phúc và có được thành công trong cuộc sống. ( Tung bông, tung hoa)
Little Butterfly
Chương 19
Thiên Dương Huyết Phượng lướt mắt về phía Hoàng Thiên Dật vừa nhìn. Ai nha, vừa rồi cứ tưởng trên cây là Hoàng Khiếu Thần nhưng thì ra không phải. Nàng nhếch môi cười nhàn hạ.
- Ai nha, Hoàng đế như huynh thật nhiều khách viếng a
Hắn nhìn tiểu muội cười khổ, cũng không biết nói gì. Từ lúc hắn đăng cơ đến giờ dăm bữa nửa tháng thích khách lại ghé thăm, lâu dần cũng thành quen. Bất quá, tiếc cho kẻ âm mưu rằng hiện tại Hoàng Thiên Dật hắn vẫn còn Bình Bình an an mà ngồi trên ngai vàng.
Nàng cười mỉm.
- Chẳng qua lần này huynh bảo vệ Anh Nhi đi, Phượng Nhi hộ huynh.
- Hảo
Hắn gật đầu ưng thuận, quay lại ôm thê tử vào lòng che chở. Lúc này, lòng Hoàng Thiên Dật thực tò mò Mười ba năm qua tiểu muội muội của hắn đã trưởng thành đến bật nào.
Thiên Dương Huyết Phượng khép hờ đôi mắt lục bảo tuyệt mĩ, mày ngà khẽ lên, môi mỏng nở một nụ cười quỷ dị. Từ trong tay áo của nàng bắn ra Ngân châm đâm thẳng về phía ngọn cây phía xa. Không lâu sau đó, hắc y nhân xuất hiện, hắn ta che gần hết khuôn mặt nhưng cũng không phải khó để nhận ra đôi mắt hắn ta đã đục ngầu. Hắn nhìn nàng đầy căm hận, quỳ xuống đất vì phục độc. Nàng quá nhanh, hắn ta còn chưa kịp nhận dạng thì Ngân châm đã châm vào tử huyệt, hơn nữa châm có chứa cực độc khiến hắn thậm Chí chẳng thể thi triển khinh công bỏ chạy, buộc phải xuất hiện.
- Ngươi... Bỉ ổi - Vừa nói hắn vừa phun ra một ngụm máu tươi
Chu Duệ Anh trong lòng phu quân bất giác run lên bần bậc. Hoàng Thiên Dật cũng không khỏi kinh ngạc, hắn chưa từng nghĩ Phượng Nhi lại ra tay tàn độc đến vậy.
Thiên Dương Huyết Phượng cao ngạo nhìn tên Hắc y nhân kia, đôi mắt tràn ngập khinh Bỉ. Nàng mấp máy môi trả lời với giọng điệu Hiển nhiên
- Đối Phó với tiểu nhân đương nhiên phải dùng phương pháp của tiểu nhân.
Dứt lời nàng quay lưng đi, tiện tay quăng thuốc giải cho Hoàng Thiên Dật.
- Huynh giao cái này cho Đại Lý Tự bảo họ tuỳ thời mà...
Tên hắc y nhận ngã quỵ xuống, hắn tự tử. Thiên Dương Huyết Phượng trợn mắt, Bộ dáng không thể tin được. Hoàng Thiên Dật lắc đầu.
- Tất cả những kẻ trước đây đều như vậy. - Hắn dừng một chút rồi nói tiếp - Thật không thể hiểu, kẻ nào có thể khiến bọn họ từ bỏ sinh mệnh quý giá để bảo vệ...
Chu Duệ Anh nhìn bầu không khí căng thẳng trước mặt liền không khỏi khó chịu, nàng nở nụ cười thật tươi cố gắng phá vỡ nó.
- Mọi người đừng vậy, chúng ta đến Phượng Nghi cung thăm Khánh Nhi.
- Ân
~~~ Phượng Nghi cung~~~
- Đại Hoàng tử... Thỉnh ngài dừng lại... - Nhũ mẫu khó khăn đuổi theo tiểu gia hỏa đang chạy bất chấp trong hoa viên. Thấy bóng Phụ Hoàng, hắn liền chập chững bước lại, giơ tay đòi bế, miệng cứ Liên tục bi bô.
- Phụ... Phụ... Bế...
Hoàng Thiên Dật nhìn hắn đầy Âu yếm.
- Khánh Nhi, phụ Hoàng bế ngươi...
Chu Duệ Anh đứng cạnh, chun mũi lên.
- Tiểu bảo bối, rốt cục chỉ biết phụ Hoàng người.
Hoàng Thiên Khánh nghe vậy liền cười khì khì, tay nhỏ năm lấy vai áo mẫu hậu, Bộ dáng hối lỗi cực kì đáng yêu.
- Mẫu... A.... Mẫu...
- Nè, muội không phải người vô hình...
- A, Phượng Nhi, ta quên mất, Bảo bối, gọi một tiếng cô cô xem...
Khánh Nhi nhìn nàng bật cười Khanh khách, cất giọng non nớt.
- Cô...cô... - Hắn đưa tay chạm vào mặt Thiên Dương Huyết Phượng. Nàng nhìn hắn, nở nụ cười cưng chiều. Đứa trẻ này, quả thực trong sáng, lấp lánh chẳng khác gì sương đêm. Không biết nàng năm ấy có được như hắn bây giờ không nhỉ.
End chap 19
Little Butterfly
Chương 19
Thiên Dương Huyết Phượng lướt mắt về phía Hoàng Thiên Dật vừa nhìn. Ai nha, vừa rồi cứ tưởng trên cây là Hoàng Khiếu Thần nhưng thì ra không phải. Nàng nhếch môi cười nhàn hạ.
- Ai nha, Hoàng đế như huynh thật nhiều khách viếng a
Hắn nhìn tiểu muội cười khổ, cũng không biết nói gì. Từ lúc hắn đăng cơ đến giờ dăm bữa nửa tháng thích khách lại ghé thăm, lâu dần cũng thành quen. Bất quá, tiếc cho kẻ âm mưu rằng hiện tại Hoàng Thiên Dật hắn vẫn còn Bình Bình an an mà ngồi trên ngai vàng.
Nàng cười mỉm.
- Chẳng qua lần này huynh bảo vệ Anh Nhi đi, Phượng Nhi hộ huynh.
- Hảo
Hắn gật đầu ưng thuận, quay lại ôm thê tử vào lòng che chở. Lúc này, lòng Hoàng Thiên Dật thực tò mò Mười ba năm qua tiểu muội muội của hắn đã trưởng thành đến bật nào.
Thiên Dương Huyết Phượng khép hờ đôi mắt lục bảo tuyệt mĩ, mày ngà khẽ lên, môi mỏng nở một nụ cười quỷ dị. Từ trong tay áo của nàng bắn ra Ngân châm đâm thẳng về phía ngọn cây phía xa. Không lâu sau đó, hắc y nhân xuất hiện, hắn ta che gần hết khuôn mặt nhưng cũng không phải khó để nhận ra đôi mắt hắn ta đã đục ngầu. Hắn nhìn nàng đầy căm hận, quỳ xuống đất vì phục độc. Nàng quá nhanh, hắn ta còn chưa kịp nhận dạng thì Ngân châm đã châm vào tử huyệt, hơn nữa châm có chứa cực độc khiến hắn thậm Chí chẳng thể thi triển khinh công bỏ chạy, buộc phải xuất hiện.
- Ngươi... Bỉ ổi - Vừa nói hắn vừa phun ra một ngụm máu tươi
Chu Duệ Anh trong lòng phu quân bất giác run lên bần bậc. Hoàng Thiên Dật cũng không khỏi kinh ngạc, hắn chưa từng nghĩ Phượng Nhi lại ra tay tàn độc đến vậy.
Thiên Dương Huyết Phượng cao ngạo nhìn tên Hắc y nhân kia, đôi mắt tràn ngập khinh Bỉ. Nàng mấp máy môi trả lời với giọng điệu Hiển nhiên
- Đối Phó với tiểu nhân đương nhiên phải dùng phương pháp của tiểu nhân.
Dứt lời nàng quay lưng đi, tiện tay quăng thuốc giải cho Hoàng Thiên Dật.
- Huynh giao cái này cho Đại Lý Tự bảo họ tuỳ thời mà...
Tên hắc y nhận ngã quỵ xuống, hắn tự tử. Thiên Dương Huyết Phượng trợn mắt, Bộ dáng không thể tin được. Hoàng Thiên Dật lắc đầu.
- Tất cả những kẻ trước đây đều như vậy. - Hắn dừng một chút rồi nói tiếp - Thật không thể hiểu, kẻ nào có thể khiến bọn họ từ bỏ sinh mệnh quý giá để bảo vệ...
Chu Duệ Anh nhìn bầu không khí căng thẳng trước mặt liền không khỏi khó chịu, nàng nở nụ cười thật tươi cố gắng phá vỡ nó.
- Mọi người đừng vậy, chúng ta đến Phượng Nghi cung thăm Khánh Nhi.
- Ân
~~~ Phượng Nghi cung~~~
- Đại Hoàng tử... Thỉnh ngài dừng lại... - Nhũ mẫu khó khăn đuổi theo tiểu gia hỏa đang chạy bất chấp trong hoa viên. Thấy bóng Phụ Hoàng, hắn liền chập chững bước lại, giơ tay đòi bế, miệng cứ Liên tục bi bô.
- Phụ... Phụ... Bế...
Hoàng Thiên Dật nhìn hắn đầy Âu yếm.
- Khánh Nhi, phụ Hoàng bế ngươi...
Chu Duệ Anh đứng cạnh, chun mũi lên.
- Tiểu bảo bối, rốt cục chỉ biết phụ Hoàng người.
Hoàng Thiên Khánh nghe vậy liền cười khì khì, tay nhỏ năm lấy vai áo mẫu hậu, Bộ dáng hối lỗi cực kì đáng yêu.
- Mẫu... A.... Mẫu...
- Nè, muội không phải người vô hình...
- A, Phượng Nhi, ta quên mất, Bảo bối, gọi một tiếng cô cô xem...
Khánh Nhi nhìn nàng bật cười Khanh khách, cất giọng non nớt.
- Cô...cô... - Hắn đưa tay chạm vào mặt Thiên Dương Huyết Phượng. Nàng nhìn hắn, nở nụ cười cưng chiều. Đứa trẻ này, quả thực trong sáng, lấp lánh chẳng khác gì sương đêm. Không biết nàng năm ấy có được như hắn bây giờ không nhỉ.
End chap 19
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook