Huyết Phượng Kiều Mị Vương Phi
-
Chương 12
- Thế tử điện hạ - Nha hoàn tay bê chậu nước cho Thiên Dương Huyết Phượng chợt thấy Thiên Dương Khởi vội vàng cúi đầu chào. Hắn gật đầu, đoạn, hỏi:
- Phượng Nhi đã thức hay chưa?- Nghĩ tới tiểu muội muội đáng yêu, khóe môi bất giác nhếch lên một nụ cười khiến cho nha hoàn kia một hồi đỏ mặt.
- Hồi thế tử, nô tì đang định vào gọi quận chúa đây ạ -tiểu nha hoàn cúi thấp đầu, che đi gương mặt ửng đỏ của bản thân, lí nhí bẩm báo. Thiên Dương Khởi nhếch môi, lên tiếng:
- Tiểu nha đầu này như thế nào mà đến giờ còn ngủ, đưa chậu nước cho bản thế tử ngươi đi làm việc của mình đi - Thiên Dương Khởi trong lòng không khỏi cảm thán, hắn sáng sớm thượng triều rồi lại hạ triều trở về được nửa canh giờ, muội muội hắn cư nhiên vẫn ngủ... ( Thông cảm a... Tỉ ấy ban tối bị Thần ca ghé qua làm phiền a)
Hắn đẩy cửa bước vào, bên trong, một con heo nào đó đang ngây ngô ngủ ngon lành không hề hay biết điều gì. Hắn lắc đầu, tiểu muội muội này của hắn thật ra rất nhạy cảm với nguy hiểm chỉ là nếu không phải nguy hiểm thì hoàn toàn không thể phát hiện ra. (Cơ mà tỉ ấy phát hiện ra Thần ca thế có nghĩa là... HKT: ngươi nói gì mà vui vậy? Leby: A, Thần ca, ta k có nói gì hết á... "dzọt lẹ")
- Phượng Nhi...dậy thôi...
- Ưm... Sư phụ... cho con ngủ chút đi a... - Nàng nằm nguyên trên giường giọng ngái ngủ cất lên...
- Phượng Nhiiiiiiiiiiiiiiiii........
- AAAAAA - Thiên Dương Huyết Phượng giật mình tỉnh dậy, dụi dụi mắt nhìn ca ca thân yêu...- Ca... sao vậy?
Thiên Dương Khởi đặt chậu nước lên bàn, hung hăng cốc đầu nàng một cái.
- Còn dám hỏi tại sao? Muội xem... Hiện tại đã qua giờ thìn rồi a... Muội còn ngang nhiên nằm ngủ, Phượng Nhi a, nhất định sẽ ế chồng.
Nàng bỉu môi nhìn hắn
- Xinh đẹp tài năng như muội, nam nhân xếp thành một hàng dài a... Lại nói, không gả được đi đã sao? Muội liền ăn bám phụ vương cùng ca ca huynh cả đời.
Hắn nghe tiểu muội nói mà không khỏi lắc đầu ngao ngán, mắng nhẹ vài câu thế nào lại để nàng có cơ hội tự luyến thành như vậy? Lời lẽ này truyền ra ngoài, muội muội hắn hảo hảo thật sự không thể gả đi a. Đoạn, hắn nhìn nàng bất lực bảo.
- Muội chuẩn bị đi, chốc chốc nữa, cùng ta vào cung diện kiến hoàng thái hậu nương nương.
- Thái hậu nương nương triệu muội? - Nàng khẽ khàng hỏi lại, trong lòng không tránh phải vui vẻ,lần trước mè nheo ca ca cho vào cung chơi thất bại, lần này được triệu vào rồi... Thiên Dương Huyết Phượng nàng cũng đã mười mấy năm không vào hoàng cung rồi, thật sự tò mò không biết nơi ấy thay đổi bao nhiêu.
Thiên Dương Khởi gật đầu ưng thuận.
- Ân, thái hậu nương nương bảo nhớ Chiêu Yến nên sai người triệu muội vào cung, nhanh thay đổi y phục đi.
- Ân
lát sau
Trước cổng Thiên Vương phủ, 2 người một nam một nữ gương mặt hao hao giống nhau, nam tử trường bào uy mãnh, nữ tử xích y kiều mị, xinh đẹp hơn người. Cả hai bước lên chiếc xe ngựa sang trọng, điềm tĩnh hướng về hoàng cung mà tiến tới.
- Phượng Nhi đã thức hay chưa?- Nghĩ tới tiểu muội muội đáng yêu, khóe môi bất giác nhếch lên một nụ cười khiến cho nha hoàn kia một hồi đỏ mặt.
- Hồi thế tử, nô tì đang định vào gọi quận chúa đây ạ -tiểu nha hoàn cúi thấp đầu, che đi gương mặt ửng đỏ của bản thân, lí nhí bẩm báo. Thiên Dương Khởi nhếch môi, lên tiếng:
- Tiểu nha đầu này như thế nào mà đến giờ còn ngủ, đưa chậu nước cho bản thế tử ngươi đi làm việc của mình đi - Thiên Dương Khởi trong lòng không khỏi cảm thán, hắn sáng sớm thượng triều rồi lại hạ triều trở về được nửa canh giờ, muội muội hắn cư nhiên vẫn ngủ... ( Thông cảm a... Tỉ ấy ban tối bị Thần ca ghé qua làm phiền a)
Hắn đẩy cửa bước vào, bên trong, một con heo nào đó đang ngây ngô ngủ ngon lành không hề hay biết điều gì. Hắn lắc đầu, tiểu muội muội này của hắn thật ra rất nhạy cảm với nguy hiểm chỉ là nếu không phải nguy hiểm thì hoàn toàn không thể phát hiện ra. (Cơ mà tỉ ấy phát hiện ra Thần ca thế có nghĩa là... HKT: ngươi nói gì mà vui vậy? Leby: A, Thần ca, ta k có nói gì hết á... "dzọt lẹ")
- Phượng Nhi...dậy thôi...
- Ưm... Sư phụ... cho con ngủ chút đi a... - Nàng nằm nguyên trên giường giọng ngái ngủ cất lên...
- Phượng Nhiiiiiiiiiiiiiiiii........
- AAAAAA - Thiên Dương Huyết Phượng giật mình tỉnh dậy, dụi dụi mắt nhìn ca ca thân yêu...- Ca... sao vậy?
Thiên Dương Khởi đặt chậu nước lên bàn, hung hăng cốc đầu nàng một cái.
- Còn dám hỏi tại sao? Muội xem... Hiện tại đã qua giờ thìn rồi a... Muội còn ngang nhiên nằm ngủ, Phượng Nhi a, nhất định sẽ ế chồng.
Nàng bỉu môi nhìn hắn
- Xinh đẹp tài năng như muội, nam nhân xếp thành một hàng dài a... Lại nói, không gả được đi đã sao? Muội liền ăn bám phụ vương cùng ca ca huynh cả đời.
Hắn nghe tiểu muội nói mà không khỏi lắc đầu ngao ngán, mắng nhẹ vài câu thế nào lại để nàng có cơ hội tự luyến thành như vậy? Lời lẽ này truyền ra ngoài, muội muội hắn hảo hảo thật sự không thể gả đi a. Đoạn, hắn nhìn nàng bất lực bảo.
- Muội chuẩn bị đi, chốc chốc nữa, cùng ta vào cung diện kiến hoàng thái hậu nương nương.
- Thái hậu nương nương triệu muội? - Nàng khẽ khàng hỏi lại, trong lòng không tránh phải vui vẻ,lần trước mè nheo ca ca cho vào cung chơi thất bại, lần này được triệu vào rồi... Thiên Dương Huyết Phượng nàng cũng đã mười mấy năm không vào hoàng cung rồi, thật sự tò mò không biết nơi ấy thay đổi bao nhiêu.
Thiên Dương Khởi gật đầu ưng thuận.
- Ân, thái hậu nương nương bảo nhớ Chiêu Yến nên sai người triệu muội vào cung, nhanh thay đổi y phục đi.
- Ân
lát sau
Trước cổng Thiên Vương phủ, 2 người một nam một nữ gương mặt hao hao giống nhau, nam tử trường bào uy mãnh, nữ tử xích y kiều mị, xinh đẹp hơn người. Cả hai bước lên chiếc xe ngựa sang trọng, điềm tĩnh hướng về hoàng cung mà tiến tới.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook