Huyền Thoại Bóng Đêm
Chương 8: Màn đêm lạnh lẽo!!!

1h 53 phút đêmViu viu (tiếng gió thổi) cát bụi che mờ cảnh vật. Sau lớp bụi là 4 cô gái ẩn mình trong bóng tối. Không trăn, không sao, không đè đường. Mái tóc đen tuyền tượng trưng cho bóng đêm bay phất phơ trong gió lạnh. Ánh bạc chói lóa từ thanh kiếm lóe lên, chất sodng sánh màu đỏ thi nhau nhỏ xuống đất. 1 cây súng bạc, đầu súng còn phả ra ít khói trắng. 1 sợi xích sắt đầu gắn móc đã thấm đãm màu máu tanh và những cái kim độc giấu đằng sau tay áo.

Đằng sau 4 cô gái được gọi là thần chết đó, có 4 chàng trai cao lớn, không mang vũ khí nhưng khắp người tỏa ra mùi sát khí. Dưới nền đất lạnh không biết bao nhiêu la xác chêt. Mắt mở to nhưng đục ngầu, không còn nhìn được gì nữa.

Đường XX

"Hây. Về thôi. Có vẻ không gặp được các nàng rồi." Kai vươn vai thở dài

"Có việc phải làm rồi." Kin Từ quán bar đi ra, mắt chăm chú nhìn vào bóng đen đang đi tới. "Xem ra hôm nay khó toàn mạng trở veef rồi" Ken mắt săc lẹm, đã chuẩn bị tinh thần.

"Chết tiệt. Sao lại đúng vào hôm nay chứ" Kai nhăn mặt, đá đổ xe mô-tô

1 cô gái tay cầm khẩu súng bước tới nói nhẹ "Xem nào. Không thể coi là không thấy rồi."

"Càng không thể nhường. Đành thử vận may của họ vậy." 1 cô gái khác tóc cột cao, lạnh giọng nói

Cả 2 bên bên đứng đối mặt, cô nàng tay cầm súng giơ lên. ĐOÀNG_ đây là lời thách đấu

"Bọn ta sẽ không theo các ngươi " Ken nói thay cho cả bọn

"Bọn mày vết thương lành chưa" Kin nói nhưng mắt vẫn nhìn đúng 1 chỗ (vết thương do bọn nó gây ra)

"Lành hẳn rồi. T sẵn sàng rồi đây" Kan giọng thách thức.

"Có người đang đợi bọn t ở nhà. Kết thúc nhanh đi" Kai bẻ tay răng rắc.

Cô gái cầm đầu nở 1 nụ cuời ác quỷ, lạnh lẽo. Tay buông thanh kiếm ra, những người kia cũng vứt vũ khí xuống đất. Trong chớp mắt họ biến mất làm 4 người tụi hắn hoang mang. Hự.. bị tấn công bất ngờ. Vũ khí được 4 chàng thanh niên thu lại. Trận chiến kéo daif23 phút. $ thằng nằm quằn quại dưới đất, người run lên không còn chút sức lực. Không cách nào di chuyển được.

"Chỉ được như thế thôi sao?" cô gái tóc ngang vai mỉa mai rồi quay lưng bước đi.

"Cứ để họ nằm như thế sao?"

"Kệ họ đi. Chúng ta đã nhẹ tay hết sức rồi."

"Leo. M gọi cho mấy đứa bang Devil bảo về tình hình bọn họ đi."

"Dạ"

2 cái xe hơi phóng vèo vèo trên đường. Đêm đó, bọn hắn không về nhà. Sáng hôm sau, bọn nó không đi học mà đến bệnh viện. Trong 1 căn phòng VIP, bày trí chẳng có chút gì là giống phòng bệnh, mọi thứ đều sáng lấp lánh. Có 4 cái giường lớn, 4 chàng trai băng cuốn trắng đầy mình

"Sao họ lại tha chết cho chúng ta nhỉ"

"Vậy cũng còn may. Nếu không thì sẽ không còn được thấy cô ấy lần nữa. Tao chết không nhắm mắt."

"Mấy người đó, đeo mặt lạ kín mít, chẳng thấy được dung nhan. Nhưng sao giọng nói hôm qua....giống Sari thế nhỉ"

1 người trong số 4 người lặng lẽ không nói. Hắn nghĩ, hơi lạnh từ bàn tay cô gái đó rất giống, thực sự rất giống hơi lạnh từ người con gái mà hắn thích. Cô nàng lần đầu gặp mặt đã tấn công hắn, suýt giết chết hắn đó cũng mang mùi hương của gió.

Cạch. Cánh cửa phòng mở ra. Tứ Quái tay vác cả đống hoa trái khệ nệ bước vào, đằng sau là bọn nó. Nó bình thản ngồi xuống sô-pha

"Sao bị thương nặng vậy" Sari chạy vào

"Sao hôm qua lại không về nhà" Mizin tỏ vẻ lo lắng lại gần giường Kan.

"Không sao chứ?? AI đánh các cậu ra nông nỗi này." Karin hỏi, mặt tỉnh bơ.

"À, đừng lo, không chết đâu" Kan cười

"Là mấy cô gái được mệnh danh là 'tử thần' đánh đó"

"Không phải chứ. Bọn họ không giết các cậu à?"

"Không biết nữa, nhưng Sari này, xin lỗi cậu" Kai nói đầy vẻ hối lỗi

"Sao lại xin lỗi tui???"

"Tại tui, tui đã hiểu lầm cậu là 1 trong số đó. Và nghĩ cậu là người đã đánh tui ra thế này." Kai cúi ngằm mặt.

Sari không nói được gì, chỉ liếc ánh mắt buồn nhìn mấy đứa bạn. Còn hắn cố nhắm mắt, bịt tai lại để không phải nghe mấy lời tình tứ đó. Nhưng hắn có cảm giác có người đang lại gần mình. Gf vậy?! MÌnh đang ảo tưởng à?

Nó đi không phát ra tiếng động nào, nhưng mùi hương trên người nó khiến người ta xao xuyến.

"Đau không?" 1 lần nữa giọng nói nhẹ như gió, trong vắt, ấm áp mang sức màu của thiên thần đólại cất lên từ miệng của chính nó- 1 ác quỷ chính gốc. NÓi sao nhỉ? Có thể nói rằng vẻ ngoài là thiên thần nhưng lại mang 1 dòng máu ác quỷ. Cái này chắc là "Thiên Thần Sa Đọa"

Hắn giật mình, mở bừng mắt ra, ngạc nhiên nhìn người con gái trước mặt. Cô bé đang chăm chú vào những vết thương của hắn. Có lẽ hắn đã tưởng cô không quan tâm tới hắn.

"Đau!!! Nhưng có cậu rồi sẽ không đau nữa"

Nó khép mắt hờ 1 chút, ngồi xuống, lôi từ trong túi quần ra 1 lọ thuốc, chuiaf về phía hắn.

"Gì vậy?"

"À đây" Mizin nhớ ra gì đó, cũng lôi ra 1 lọ như thế "Tôi cũng có"

"Thuốc này là thuốc đặc biệt loại ưu như kiểu thuốc tiên ấy" Karin cũng lấy ra 1 lọ

"Thuốc đặc chế. Chưa xuất khẩu, là bản thử nghiệm nhưng có tác dụng tốt. Trị thương rất hiệu quả. Uống đi" Sari cũng có

"Uống ?!! Cai này á?"

"Sợ à? Tụi này không đầu độc đâu mà lo"

"Vậy thôi, để vết thương từ từ lành lại cũng được"

"Dù sao cũng nên cẩn thận"

"Khôn, uống mà" cả 4 thằng đồng thanh

"Mấy cha này rắc rối quá." Sun lắc đầu than.

"Có 4 đứa con gái mà đánh cũng không xong" Win mỉa

"Thế mà cũng đòi xưng vương" Moon cũng không kém.

"Bày đặt làm bang chủ bang Devil" Leo

"Thế mấy nhóc đã đối mặt với họ chưa?"

"Chưa" Cả 4 thằng thản nhiên phán

"Mà cũng không hẳn"

"Lần nào chẳng thua"

"Đã biết thực lực 2 bên chênh lệch quá lớn"

"Thì phải biets đường mà tẩu chứ"

"Sã. Vậy mà cũng nói"

----------------------------------------------------------------------------

T/giả: Bây giờ tác giả đang trong thời gian kt 1 tiết các môn nên có lẽ 3 ngày mới đăng 1 chương được. Yêu mn nhiều :* :*

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương