Huyền Thoại Bóng Đêm
-
Chương 25-2: Du dương mê mẩn (2)
Học sinh và giáo viên vẫn còn chưa hết thuốc mê. Một lúc nữa họ sẽ tỉnh. Sẽ rất bất ngờ đây."Thật không ngờ. Âm Linh hôm nay lại trở thành bãi chiến trường"
"Các con mau về đi, chuyện này cứ để ta lo" hiệu trưởng- mẹ của Sun nhắc nhở.
Tụi nó gật đầu. 1 người bị chết, 1 người bị thương. Đúng là không nên ở lại thêm 1 phút giây nào nữa.
Không lâu sau đó, anh bác sĩ tên Dosu-bác sĩ riêng của nhà nó tới băng bó vết thương cho Ken. Hắn mất khá nhiều máu, vết thương lại còn sâu.
"Vết thương tạm ổn. Tuyệt đối ko được để miệng vết thương tiếp xúc với nước........Phải cẩn thận ko để rách nữa.Còn nữa nếu máu cứ chảy ko ngừng thì phải lập tức sát trùng."
"Được rồi cám ơn anh" Sine cười ngây ngô.
"Vậy tôi đi......" anh ta bất chợt nhìn thấy tay nó chảy máu. Nhìn lên nó, nó có vẻ ko để tâm lắm. Anh nắm lấy cổ tay nó lên làm nó giật mình nhìn anh. "Em cũng bị thương kìa."
Bấy giờ mọi người mới để ý. Vết thương của nó nãy giờ máu vẫn chảy. Nó rút tay ra, đưa lên ngang mặt.......và liếm.
"A.....Còn thuốc đặc trị-tự hồi phục của các chị. Nếu uống nó sẽ nhanh chóng phục hồi" Sine nhanh nhảu.
".........."
"Phải đó. Nếu dùng nó sẽ hoàn hảo hơn." Sari rất đồng ý.
"Đúng đúng. Để em đi lấy. Các chị cất ở đâu?" Sine trông có vẻ rất vội.
Hành động đó làm ai cũng nghi ngờ.
"..........cánh tủ phía đông phòng xx....." Phải chính là nó nói, bởi ko ai đủ tin tưởng để nói ra.
"Sine. Để anh đi cùng anh." Minzi quờ tay qua tính giữ cô bé lại.
"Thôi khỏi em đi 1 mình được." Nói rồi chạy đi mất.
"Yuka. Cậu ko có chút mảy may nghi ngờ gì sao?" Kin nhăn mặt nhìn nó, biểu lộ rõ sự thất vọng.
"Thứ tôi cần là chứng cứ" Nó nhìn cách Dosu băng lại vết thương trên tay nó.
"Đồng ý là ko thể buộc tội ko căn cứ. Nhưng mà nếu lỡ như........chỉ cần khinh suất 1 chút thôi. Nếu con bé thật sự phản bội chúng ta. Nó sẽ hạ độc toàn bộ thứ thuốc đó" Anh Yuhan mặc dù ko đồng tình thật nhưng vẫn hết sức bình tĩnh.
"Chị phải tỉnh táo chứ" Leo nhìn nó lo lắng.
Nó rút từ ngăn kéo ra 1 lọ thủy tinh đựng nước trong suốt rất nhỏ. Nó còn nhỏ hơn ngón cái một chút. Chỉ 1 liều lượng nhỏ cũng đủ để làm lành 1 vết thương lớn trong thời gian ngắn.
"Thứ đó......."
"Em quay lại rồi" Sine thở hồng hộc đi vào. Nó nhanh chóng dấu lọ thuốc vào trong tay áo.
Rồi chìa tay đón lấy lọ thuốc từ tay Sine. Nước trong lọ đang sủi bọt., ko để ý kĩ thì ko thể thấy được nó đang sôi lên.
"Tại sao nó có vẻ khác quá vậy?" Sari đặt câu hỏi thăm dò. Trong lòng thực sự ko vui khi nghĩ rằng em gái mình.....
"Em ko biết. Có khi nào nó hết hạn ko?"
"Sine, sẽ ko bao giờ có chuyện đó đâu." Kami nhắc nhở "Em quên rồi sao?"
"A......" Cô bé bối rối nhìn mọi người "Ai biết đâu được đấy. Thế nào chẳng có tác dụng phụ." con bé lấp liếm, đẩy trách nhiệm cho người khác.
Nó nhanh chóng tráo đổi thuốc mà ko để Sine thấy. Rồi đưa cho Ken lọ thuốc từ trong áo. Nó đến gần Minzi nói chỉ đủ cho thằng nhóc nghe "Đưa Sine đi đâu đó đi. Ko được manh động." Minzi gật đầu.
"Sine chúng ta đi chơi đi. Dạo này xảy ra nhiều chuyện quá. Anh ngột ngạt lắm" Minzi kéo Sine đi "Nhìn gì nữa đi thôi"
Nó rút lọ thuốc ra ném về phía Yuhan đang ngồi. Anh mở nắp ra, đổ xuống chậu cây nhỏ trên bàn.
Vì là cành cây nhỏ thôi, nên nó hấp thụ rất nhanh. Mấy phút sau nó lập tức héo khô mà chết. Sari như muốn khóc đến nơi. Làm sao, làm sao........có thể. Sự thật này đã quá phũ phàng vượt qua sức chịu đựng của cô. Kai đi tới ôm lấy Sari đang run lên. Móng tay của cô bấu chặt lấy cánh tay cậu. Kai cố chịu đựng, khuôn mặt trắng bệch ra.
"Tối nay, đúng 12h đêm. Tất cả mọi người phải có mặt ở phòng của tôi. Anh đi được rồi đó Dosu.
"Nhưng mà khoan đã. Như vậy là mất toàn bộ số thuốc đó rồi sao?" Ken bất chợt nhớ ra, hỏi.
"Đó là nước thường."
Dưới hầm 1 công ti bỏ hoang.
"Phùuu. Cô vẫn nhất quyết sao? Hắn thổi khói thuốc vào mặt người đó.
"Khụ khụ. Đồ hôi thối. Tránh xa ta ra." Người bị trói hét to lên.
"Oh. Vẫn mạnh miệng nhỉ." Hắn nâng mặt người đó lên. cô gái đó ngang ngạnh cắn tay hắn.
"Nhãi danh" tên đó tát cô bé, máu từ miệng chảy xuống. Tay kia của hắn túm ngược mái tóc xõa rối bời của cô ra đằng sau.
"Ngươi vẫn nhất quyết ko theo ta?"
"Phải. Ta tuyệt đối ko theo thứ dơ bẩn như ngươi"
"Thật vậy?" hắn ta dụi đầu thuốc còn tàn lửa vào tay người con gái đó.
"Á Á Á Á....." Cô thở hổn hển, cắn chặt răng chịu đau. Gượng nó "Nhất quyết KHÔNG.
"Các con mau về đi, chuyện này cứ để ta lo" hiệu trưởng- mẹ của Sun nhắc nhở.
Tụi nó gật đầu. 1 người bị chết, 1 người bị thương. Đúng là không nên ở lại thêm 1 phút giây nào nữa.
Không lâu sau đó, anh bác sĩ tên Dosu-bác sĩ riêng của nhà nó tới băng bó vết thương cho Ken. Hắn mất khá nhiều máu, vết thương lại còn sâu.
"Vết thương tạm ổn. Tuyệt đối ko được để miệng vết thương tiếp xúc với nước........Phải cẩn thận ko để rách nữa.Còn nữa nếu máu cứ chảy ko ngừng thì phải lập tức sát trùng."
"Được rồi cám ơn anh" Sine cười ngây ngô.
"Vậy tôi đi......" anh ta bất chợt nhìn thấy tay nó chảy máu. Nhìn lên nó, nó có vẻ ko để tâm lắm. Anh nắm lấy cổ tay nó lên làm nó giật mình nhìn anh. "Em cũng bị thương kìa."
Bấy giờ mọi người mới để ý. Vết thương của nó nãy giờ máu vẫn chảy. Nó rút tay ra, đưa lên ngang mặt.......và liếm.
"A.....Còn thuốc đặc trị-tự hồi phục của các chị. Nếu uống nó sẽ nhanh chóng phục hồi" Sine nhanh nhảu.
".........."
"Phải đó. Nếu dùng nó sẽ hoàn hảo hơn." Sari rất đồng ý.
"Đúng đúng. Để em đi lấy. Các chị cất ở đâu?" Sine trông có vẻ rất vội.
Hành động đó làm ai cũng nghi ngờ.
"..........cánh tủ phía đông phòng xx....." Phải chính là nó nói, bởi ko ai đủ tin tưởng để nói ra.
"Sine. Để anh đi cùng anh." Minzi quờ tay qua tính giữ cô bé lại.
"Thôi khỏi em đi 1 mình được." Nói rồi chạy đi mất.
"Yuka. Cậu ko có chút mảy may nghi ngờ gì sao?" Kin nhăn mặt nhìn nó, biểu lộ rõ sự thất vọng.
"Thứ tôi cần là chứng cứ" Nó nhìn cách Dosu băng lại vết thương trên tay nó.
"Đồng ý là ko thể buộc tội ko căn cứ. Nhưng mà nếu lỡ như........chỉ cần khinh suất 1 chút thôi. Nếu con bé thật sự phản bội chúng ta. Nó sẽ hạ độc toàn bộ thứ thuốc đó" Anh Yuhan mặc dù ko đồng tình thật nhưng vẫn hết sức bình tĩnh.
"Chị phải tỉnh táo chứ" Leo nhìn nó lo lắng.
Nó rút từ ngăn kéo ra 1 lọ thủy tinh đựng nước trong suốt rất nhỏ. Nó còn nhỏ hơn ngón cái một chút. Chỉ 1 liều lượng nhỏ cũng đủ để làm lành 1 vết thương lớn trong thời gian ngắn.
"Thứ đó......."
"Em quay lại rồi" Sine thở hồng hộc đi vào. Nó nhanh chóng dấu lọ thuốc vào trong tay áo.
Rồi chìa tay đón lấy lọ thuốc từ tay Sine. Nước trong lọ đang sủi bọt., ko để ý kĩ thì ko thể thấy được nó đang sôi lên.
"Tại sao nó có vẻ khác quá vậy?" Sari đặt câu hỏi thăm dò. Trong lòng thực sự ko vui khi nghĩ rằng em gái mình.....
"Em ko biết. Có khi nào nó hết hạn ko?"
"Sine, sẽ ko bao giờ có chuyện đó đâu." Kami nhắc nhở "Em quên rồi sao?"
"A......" Cô bé bối rối nhìn mọi người "Ai biết đâu được đấy. Thế nào chẳng có tác dụng phụ." con bé lấp liếm, đẩy trách nhiệm cho người khác.
Nó nhanh chóng tráo đổi thuốc mà ko để Sine thấy. Rồi đưa cho Ken lọ thuốc từ trong áo. Nó đến gần Minzi nói chỉ đủ cho thằng nhóc nghe "Đưa Sine đi đâu đó đi. Ko được manh động." Minzi gật đầu.
"Sine chúng ta đi chơi đi. Dạo này xảy ra nhiều chuyện quá. Anh ngột ngạt lắm" Minzi kéo Sine đi "Nhìn gì nữa đi thôi"
Nó rút lọ thuốc ra ném về phía Yuhan đang ngồi. Anh mở nắp ra, đổ xuống chậu cây nhỏ trên bàn.
Vì là cành cây nhỏ thôi, nên nó hấp thụ rất nhanh. Mấy phút sau nó lập tức héo khô mà chết. Sari như muốn khóc đến nơi. Làm sao, làm sao........có thể. Sự thật này đã quá phũ phàng vượt qua sức chịu đựng của cô. Kai đi tới ôm lấy Sari đang run lên. Móng tay của cô bấu chặt lấy cánh tay cậu. Kai cố chịu đựng, khuôn mặt trắng bệch ra.
"Tối nay, đúng 12h đêm. Tất cả mọi người phải có mặt ở phòng của tôi. Anh đi được rồi đó Dosu.
"Nhưng mà khoan đã. Như vậy là mất toàn bộ số thuốc đó rồi sao?" Ken bất chợt nhớ ra, hỏi.
"Đó là nước thường."
Dưới hầm 1 công ti bỏ hoang.
"Phùuu. Cô vẫn nhất quyết sao? Hắn thổi khói thuốc vào mặt người đó.
"Khụ khụ. Đồ hôi thối. Tránh xa ta ra." Người bị trói hét to lên.
"Oh. Vẫn mạnh miệng nhỉ." Hắn nâng mặt người đó lên. cô gái đó ngang ngạnh cắn tay hắn.
"Nhãi danh" tên đó tát cô bé, máu từ miệng chảy xuống. Tay kia của hắn túm ngược mái tóc xõa rối bời của cô ra đằng sau.
"Ngươi vẫn nhất quyết ko theo ta?"
"Phải. Ta tuyệt đối ko theo thứ dơ bẩn như ngươi"
"Thật vậy?" hắn ta dụi đầu thuốc còn tàn lửa vào tay người con gái đó.
"Á Á Á Á....." Cô thở hổn hển, cắn chặt răng chịu đau. Gượng nó "Nhất quyết KHÔNG.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook