Hướng Dẫn Sử Dụng Bạch Hồ Sư Huynh
-
C8: Chân gà confit - hạ- rượu wu cheng
Chương có nội dung bằng hình ảnh
Bản tóm tắt:
Một chút chính kịch!!!
*******
XIN LỖI MỌI NGƯỜI!!!
Chap này là chap tôi edit ẩu và vô tâm nhất từ trước đến nay! Chap này nói riêng, và Fic này nói chung tôi cũng edit khá dỡ, câu văn lủn củn, không diễn đạt hết ý tác giả, chắc chỉ được 60%.
Mọi người đọc bỏ qua dùm tôi nhé, cái yếu nhất của tôi là dịch DANH TỪ RIÊNG & ĐỊA ĐIỂM.
Chuyển ngữ và diễn giải không khó. Khó là ko biết dịch tên riêng á mọi người.
Cảm ơn mn đã xem fic, mong bỏ qua những chỗ tui ko bít dịch và để nó nguyên xi như bản gốc nhé.
Xia xìa.
- ---------
- ---------
Ôn Khách Hành lấy áo khoác thứ 2 của Chu Tử Thư làm một chiếc furoshiki (1), đặt ở dưới người Chu Tử Thư, lông của Chu Tử Thư khẽ được vuốt ve, làm anh lắc lắc, đuôi lắc lư một vòng, Ôn Khách Hành cẩn thận đưa tay vào trong bộ lông của Chu Tử Thư, xoa xoa cái bụng trắng nõn của sư huynh.
"Mau về thôi." Chu Tử Thư trắng nõn tai hồng hối thúc tiểu sư đệ, "Sao chậm như vậy?"
Ôn Khách Hành ôm một con cáo trắng từ trên núi xuống, suốt đường đi rón rén, sau đó lẻn vào phòng ngủ của Chu Tử Thư,cố tránh né mọi người, sau đó hắn chợt nhớ ra phía sau núi có một hồ suối nước nóng, lập tức hối hận. Nhưng lúc này, hắn không quan tâm có hối hận hay không, nhanh chóng đi lấy nước mang vào phòng tắm rửa cho sư huynh.
Chu Tử Thư khàn giọng nói muốn ăn chân gà xào, Ôn Khách Hành rưng rưng nước mắt nhìn sư huynh nói: "Chu thánh nhânh, hiện tại có đệ bên cạnh, huynh còn muốn ăn chân gà xào sao?" Chu Tử Thư biết hắn đang nịnh nọt,liền vuốt tóc hắn, Ôn Khách Hành vui vẻ về phòng tắm rửa nhanh rồi vào bếp lấy lọ chân gà ngâm.
Món đùi gà confit này ngon nhất là làm vào mùa đông, ngâm đùi với các loại gia vị, cho vào thố, đổ một ít rượu để đậy kín, vùi trong tuyết một hai ngày, hương vị sẽ tuyệt vời nhất, thơm, mềm. Trời vẫn chưa ấm, người ta đặt đá vào tủ để duy trì nhiệt độ thấp. Chu Tử Thư thích ăn cay nên Ôn Khách Hành cho thêm gỗ dương, riềng, hạt tiêu, bạch đậu khấu thơm và lá nguyệt quế, lấy ra ba chiếc chân gà đã ướp gia vị, đặt lên lưới cho ráo nước.
Ôn Khách Hành đổ dầu vào nồi, để lửa nhỏ nhất, dầu bốc khói nhẹ và sủi bọt nhỏ, sau đó gói chân gà lại, hắn nhờ người đứng cạnh bếp hai tiếng để điều chỉnh nhiệt độ. Bình thường là Chu Tử thư khi đi đâu đó làm nhiệm vụ trở về, Ôn Khách Hành chỉ có thể nghe được điều này khi sư huynh đi xa về, nhưng Chu Tử Thư lại rất ít đề cập đến việc mình muốn ăn gì, nếu anh nhắc tới, Ôn Khách Hành nhất định sẽ cố gắng hết sức để thỏa mãn sư huynh.
Ôn Khách Hành tìm một cuốn sách về luyện dụng kiếm, vừa đọc vừa đối phó với các sư huynh đệ vào bếp lén ăn vụn, trong khi ai cũng cao lên, ai cũng đang độ tuổi phát triển thì rất dễ đói, họ nói là đều đến trò chuyện chứ không phải vì chân gà. Ngược lại, mọi người cảm thấy chiếc áo choàng gấm màu xanh nước biển có hoa văn sẫm màu và phát quan hình vương miện buộc tóc trên người Ôn sư đệ nhìn rất quen mắt, nhìn từ phía sau, họ cứ tưởng đó là Chu sư huynh.
Nhưng anh cả hàng ngày giúp đỡ sư phụ giải quyết công việc của Tứ Qúy Sơn Trang và những lá thư từ người trong giới võ lâm, vậy làm sao anh có thể vào bếp trước khi đã quá tối muộn.
Sau khi chân gà confit nguội, Ôn Khách Hành lấy chân gà ra khỏi chảo dầu, chuẩn bị một chiếc chảo khác đổ rượu Ngũ Thành vào, sau đó cho chân gà vào chiên chín, thu hết dầu thừa cho vào lọ nhỏ nấu cùng số dầu còn lại, Ôn Khách Hành nấu thêm một phần cơm chiên với trứng, chiên một đĩa bánh và một đĩa đậu phụ, bỏ vào hộp thức ăn gửi cho sư huynh, ai ngờ Chu Tử Thư và Tần Cửu Tiêu lại cùng nhau đi vào Ôn Khách Hành chạy đến đón bọn họ, Chu Tử Thư nói tối nay bọn họ sẽ chuẩn bị hành lý, ngày mai lên đường đi Động Đình.
Tần Cửu Tiêu không xấu hổ ăn cơm Ôn sư đệ nấu cho sư huynh, Ôn Khách Hành nấu hai món rồi mới ngồi xuống, háo hức nhìn món chân gà xào được Chu Tử Thư ăn, nhưng sư huynh lại không để ý tới hắn,. Một tiếng sau, Ôn Khách Hành vẫn im lặng, hắn không thể là người cho Tần Cửu Tiêu một miếng chân gà còn lại được.
Côn Châu nằm ở một vùng hẻo lánh, Tứ Qúy Sơn Trang và Ngũ Hồ Minh không thân thiết gì, Cao Sùng, thủ lĩnh của Ngũ Hồ Minh lúc đó, là một người vừa lùn, béo và kém hấp dẫn, khi cười như một Phật Di Lặc nhưng lại không có nền tảng võ thuật chuyên sâu. Khi Chu Tử Thư phái Cố Tương đến Động Đình, Cao Sùng tổ chức tiệc chiêu đãi, nói chuyện rất có khí thế, như kiểu có quan hệ thân thiết với Tần Hoài Chương.
Nhưng huống chi là Chu Tử Thư thì cả tiểu thiếu gia Tần Cửu Tiêu, là con ruột của ông,hiếm khi nghe Tần Hoài Chương nhắc tới người nào trong Ngũ Hồ Minh.
Mặc dù Cao Sùng là thủ lĩnh của Ngũ Hồ Minh và chỉ cách thủ lĩnh của Ban Chủ Võ Lâm một sợi tóc, nhưng bà không phải là trưởng môn của phái Nhạc Dương, mà chỉ là vợ của Trưởng Môn. Trong nhiều năm, bà chưa bao giờ có thể đảm nhận chức vụ - thứ nhất vì bà là phụ nữ, nhưng ở Jianghu, Emei và Niguang đều do phụ nữ đứng đầu, và thứ hai, bà ấy không sử dụng kiếm. Giáo phái chủ yếu sử dụng kiếm, không thể chấp nhận một người lãnh đạo không sử dụng kiếm.
Chu Tử Thư đã gặp Cao Tiểu Liên mấy lần, nhìn cô ấy quả thực rất giống một tiểu thư, cách cư xử cũng chỉn chu hơn những người con gái khác, Tử Thư nghe Cố Tường nói rằng tỷ Tiểu Liên đọc rất nhiều sách, nhưng lại không biết võ. hoặc bất cứ gì liên quan đến võ thuật môn phái. Không có mối quan hệ giữa các giáo phái khác. Một số người trong môn phái lạc quan hơn về đại sư huynh Đặng Khoan. Như Cố Tương đã nói, Cao Tiểu Liên và Đăng Khoan hiện có mối quan hệ tốt như anh chị em, nhưng họ không biết nó sẽ tồn tại được bao lâu trong vài năm nữa.
Cô gái này xứng đáng được Ôn Khách Hành nuôi dưỡng, đồng thời có trực giác phán đoán tình huống như một con thú hoang săn mồi.
Khi chọn thầy cho Cố Tương, Ôn Khách Hành đã xem xét Triệu Kính của Thái Hồ Kiếm Phái. Triệu Kính trưởng môn duy nhất trên võ lâm là phụ nữ. trong khi các giáo phái trên võ lâm đều do nam làm Trưởng Môn. Ôn Khách Hành cảm thấy rằng A Tương nếu có thể học kỹ năng của Triệu Kính, thì nàng sẽ không bao giờ bị thiệt thòi, Chu Tử Thư đã ngăn cản chuyện này lại, Chu Tử Thư nói, nếu nói về lai lịch của phái thì nên gia nhập sư phụ Trí Âm của phái Nga Mi, nhưng phái Nga Mi lại nghiêm khắc chính trực, Cố Tương lớn lên trong núi, quen với việc tự do,còn về lòng dạ Triệu Kính không ổn, khó có thể đào tạo ra được đệ tử trung thực, ôn nhu, Ôn Khách Hành nghĩ nghĩ, hỏi Tần Hoài Chương, cuối cùng lại để Cố Tương bái Cao Sùng.
Có một số khác biệt giữa suy nghĩ của Ôn Khách Hành và của Chu Tử Thư. Ôn Khách Hành cảm thấy nếu Cao Sùng muốn giúp con gái mình lên ngôi, nhất định phải cần một em gái cùng tuổi chăm sóc Cao Tiểu Liên, tốt nhất là có võ công tốt hơn; Chu Tử Thư đã ở lại trong thế giới dài hơn Ôn Khách Hành, và có lẽ anh ta đã hiểu tại sao Tần Hoài Chương. Người ta cho rằng nếu Đông Đình giáo chủ có Cao Tiểu Liên là trường hợp đặc biệt, mọi người sẽ ép cô kết hôn với sư huynh Đặng Khoan hoặc những đệ tử nổi bật khác của Ngũ Hồ Kiếm Phái trong tương lai. Tốt nhất cô nên đi theo con đường của mẹ mình, kiểm soát giáo phái với tư cách là vợ của thủ lĩnh - nhưng sự kiểm soát như vậy là tốt nhất nếu cơ thể đủ sức khỏe và sống đủ lâu, nếu không môn phái sẽ bị phân tán khi sụp đỗ.
Cao Sùng cần một cô gái đủ ưu tú bên cạnh mình, để con gái lớn lên có thể giải quyết một số việc của tông môn, tốt nhất không ai trong Ngũ Hồ Minh để ý tới Cuộc hôn nhân của Cao Tiểu Liên.
Về phần Triệu Kính, Chu Tử Thư vốn tính tình ôn hòa đã cảnh cáo Cố Tương tránh xa Triệu Kính, người thường xuyên đến Động Đình, nàng không cha không mẹ, chồng góa không con, thậm chí cả võ công của mình. Thế nhân không biết nghệ thuật, địa vị không cao, mỗi ngày đều trốn ở Tam Bạch sơn trang, nhưng địa vị ở Thái Hồ kiếm phái cũng ổn định như Thái Sơn, chưa từng có đệ tử nào nghĩ đến chiếm lấy vị trí của mình, điều này cho thấy nhân vật của mình rất ghê gớm.
Chu Tử Thư còn có một số hồ sơ về Triệu Kính, chưa hoàn chỉnh, nhưng anh có thể lấy được một ít tin tức. Triệu Kính đã từng gả cho con trai thứ hai của Quan Tuần Phủ ở Tây Chiết Giang, nhưng người con trai thứ hai của một Quan Tuần Phủ đơn thuần có thể có quyền lực gì? Thế là bà ra tay trước và giết chết con trai cả Lý sau khi con trai thứ hai trở thành người thừa kế, Triệu Kính trở thành bà chủ của gia đình và nổi tiếng từ lâu cho đến khi thanh tra Lý bị tòa án kết tội và bỏ tù.
Triệu Kính thì phái một mình trở về, chồng bà không bị triều đình trừng phạt, nhưng tung tích không rõ.
- --- Còn Tiếp ----
Ghi Chú:
(1) : Furoshiki (風呂敷) là nghệ thuật gói quà bằng vải độc đáo và tinh tế của, gần giống với tay nải của Việt Nam thời xưa. Nó thể hiện được nét văn hóa tặng quà của người Nhật trong đời sống thường ngày.
Bạch Hồ Chu Tử Thư được gói trong cái túi như vậy nè. Cưng xỉu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook