- 'Vì vậy, hãy mạnh mẽ lên.'

- 'Những lời sau cuối của cuốn sách này, ông dành tặng cháu.'

- ‘Gửi đến cô cháu gái quan trọng nhất đời ông, Lucy.”

Trích trang cuối cùng trong cuốn du lý của đại pháp sư Glokt.

Dù hiện tại ký ức đã phai nhạt theo thời gian nhưng đó vẫn là kỷ niệm khó quên. Khoảnh khắc trang cuối khép lại bên hài cốt của Glokt, cô gái không còn lựa chọn nào khác ngoài đành chấp nhận.

 

Vị pháp sư vĩ đại - người đã đạt được một di sản vĩ đại, Glokt là người cảm nhận rõ ràng nhất khi cái chết cận kề. Và hơn ai hết, ông đón nhận nó một cách bình thản rồi ra đi. vậy nên cô cháu gái cũng không thể làm được gì ngoài việc tiễn ông lần cuối

Liệu có một ngày nào đó, mọi tổn thương quá khứ sẽ được chữa lành, những vết sẹo khắc sâu trong tim sẽ biến mất?

Ký ức về cô gái với mái tóc trắng rời khỏi túp lều của Glokt đã kết thúc ở đó.

Ngày cô bắt đầu cuộc hành trình của mình, chính cô cũng không thể nhớ rõ… thời tiết ngày hôm đó như thế nào.

*

Tháp ma pháp mạnh mẽ vươn thẳng lên bầu trời như muốn xuyên thủng nó.

 

Từ đường cống ngầm dẫn vào bên trong, ma pháp đỏ sẫm dâng trào như nước suối, sẵn sàng nuốt chửng tất cả những ai đến gần.

 

Xem xét nguồn năng lượng của ma pháp đang chảy bên trong, có vẻ như nhóm của Tailey đã bước vào giai đoạn đột kích nghiên cứu của Koom.

 

Tôi hy vọng họ đột kích càng nhanh càng tốt. Nhưng Koom là một boss tốn rất nhiều thời gian. Không thể đánh bại nó bằng các đòn tấn công thông thường, đây là một trận chiến về thời gian, người chơi phải sống sót càng lâu càng tốt trước khi bị nuốt chửng bởi ma thuật của nó.

 

Nói thế chứ hoàn cảnh của tôi cũng vậy.

 

Tôi không có ý định rời khỏi lối vào cống ngầm này cho đến khi Tailey kết thúc trận chiến cuối cùng. Không ai được phép xen ngang trận đấu dưới sự giám sát của tôi; tôi sẽ đẩy lùi tất cả những ai có ý định đến gần.

 

– Xẹt

 

– Vút!

 

Lính đánh thuê đồng loạt rút vũ khí. Tôi nhanh chóng nắm bắt tình hình. Nhóm lính đánh thuê này thuộc một đẳng cấp lực lượng khác so với nhóm xuất hiện trong sự kiện Ophelius.

 

Đám lính đó chỉ là mau chóng gom bất cứ ai có thể ngay trong đêm. Tuy nhiên, đây là chiến lược cuối cùng của Elte, hắn đã dành rất nhiều thời gian để chuẩn bị. Năng lực mỗi lính đánh thuê đều là người sau phi thường hơn người trước.

 

Không giống như những lính đánh thuê trước đây, thiếu kỷ luật và sự đồng nhất, lần này chuyển động của họ có hệ thống, vũ khí được bảo quản tỉ mỉ và bộ áo giáp sáng bóng sánh ngang với đội cận vệ hoàng gia.

 

Không những vậy, mỗi người đều là cựu chiến binh dày dạn kinh nghiệm ở độ tuổi trung niên. Phần lớn họ là quân nhân đã nghỉ hưu hoặc chuyên gia có kinh nghiệm hơn mười năm. Những vết sẹo trên cẳng tay và dọc theo khuôn mặt là bằng chứng cho trình độ chuyên môn dày dạn kinh nghiệm của họ.

 

Số lượng có vẻ chỉ hơn năm mươi người, tất cả đều là những cựu chiến binh lành nghề. Những người đó đang tạo thành đội hình chỉ để chống lại bốn học viên, nhưng chưa một lần tự mãn hay mất đội hình.

 

Để thuận tiện, họ được chia thành bộ binh, pháp sư và cung thủ… nhưng chỉ chia như vậy cho thuận tiện thôi. Vì những cựu chiến binh này đều thông thạo nhiều loại vũ khí khác nhau.

 

“Trừ Lortelle, còn lại sống hay chết đều không quan trọng. Đánh nhanh rút nhanh.”

 

Lời còn chưa dứt, một kiếm sĩ già ở phía trước bộ binh đã lao lên. Với khả năng phán đoán nhanh nhạy và chính xác, có lẽ ông ta là chỉ huy của bộ binh.

 

Trong khoảnh khắc, ông ta đã đánh giá xong sức mạnh của đối thủ và hướng mũi kiếm vào cổ tôi.

 

Ông ta xác định rõ ràng tôi là thành viên quan trọng nhất của phe đối lập, có lẽ là do tôi đã dẫn dắt cuộc đàm phán và khẳng định lập trường. Hơn hết, phòng thủ của tôi cuxnfxng không phải bất khả xâm phạm, đồng nghĩa với việc, tôi chính là mục tiêu hoàn hảo.

 

Trong khi mọi người còn đang mải tập trung vào lời nói của Elte, thì ông ta đã lên kế hoạch tóm lấy người quan trọng nhất bên phe đối thủ. Đây là hành động phản ánh bản năng chiến đấu được tôi luyện qua nhiều năm chinh chiến của ông ta.

 

– Keng!

 

Nhưng thanh kiếm không thể chạm tới tôi.

 

Chặn nó chính là cây trượng của Janica, một ma pháp phòng thủ mạnh mẽ đặc trưng của thổ tinh linh bao phủ quanh cây trượng của cô ấy. Vì nhận ra phép thuật phòng thủ của Janica đã được triển khai nên tôi không hề nhúc nhích.

 

Nhận thấy đòn tấn công của mình vô ích, thủ lĩnh bộ binh nhanh chóng đạp chân xuống đất kéo dài khoảng cách.

 

Để ngăn cản ông ta, Janica đưa tay triệu hồi một hỏa tinh linh, nhưng những mũi tên được yểm ma pháp của cung thủ đã được bắn ra và xuyên thủng lá chắn của Janica.

 

Những mũi tên hỗ trợ của nhóm cung thủ đã phá vỡ phòng tuyến. Janica đơ người trong chốc lát, thủ lĩnh bộ binh nhanh chóng rút lui trở lại đội hình.

 

“Ơ…!”

 

Janica búng tay rũ bỏ những mũi tên, rồi liếc nhìn qua để kiểm tra xem tôi có bị thương gì không.

 

“Cảm ơn nhé Janica.”

 

“Cẩn thận đấy Ed. Chuyển động của bọn họ rõ ràng là rất bài bản.”

 

Các cung thủ lần lượt ẩn mình vào bóng tối của khu rừng, những mũi tên khó đoán của họ buộc chúng tôi phải tiếp tục phòng thủ.

 

Chiến đấu mà phải dùng ma pháp phòng thủ thì giống như phải chiến đấu mà phải vác đá trên lưng vậy. Loại ma pháp này chỉ nên dùng vào đúng thời điểm cần thiết chứ không phải là duy trì liên tục như thế này bởi chúng tốn rất nhiều năng lượng.

 

Nếu mất cảnh giác, một mũi tên có thể bắn ra từ đâu đó cắm phập vào đầu. 

 

Áp lực rất lớn.

 

“Đúng như dự đoán, đám tinh linh sư thật là rắc rối.”

 

Elte đã chứng kiến ​​khả năng của Janica. Và đương nhiên khi biết được khả năng của kẻ thù, hắn sẽ không đến đây mà không chuẩn bị gì. Elte lấy ra một cuộn giấy từ trong túi và mở nó ra. Bên trên đó có một vòng tròn ma thuật phức tạp quy mô lớn.

 

Vật phẩm magitech cấp huyền thoại, 'Định kiến Belarus'.

 

Nó là một vật phẩm magitech cao cấp trị giá hàng chục đồng vàng mỗi mảnh. Vì là vật phẩm tiêu thụ (dùng xong sẽ biến mất) nên nó khá đắt ngay cả trong số các vật phẩm huyền thoại.

 

Khả năng của nó là ngăn chặn sức mạnh ma pháp. Một phiên bản cải tiến của hỗn hợp hoa bướm đêm mà Elvira đã sử dụng.

 

Thuốc hoa bướm đêm tương đối dễ chế tạo nhưng nhược điểm là thời gian tác dụng ngắn và ít có tác dụng nếu độ nhày ma pháp của đối phương cao.

 

Vật phẩm magitech của Elte thuộc đẳng cấp khác, vậy nên mới có giá trị cao ngất ngưởng. Ngay cả những người có độ nhạy cảm ma pháp trung bình cũng không thể thoát khỏi tác động của vòng tròn ma pháp này.

 

Phạm vi kích hoạt của nó khá hạn chế và có nhược điểm chết người là mất thời gian để kích hoạt. Tuy nhiên, trong tình trạng đối thủ bất lợi về quân số thì những nhược điểm này cũng không quá quan trọng.

 

“Nếu thứ đó được kích hoạt thì mọi chuyện sẽ chấm dứt.”

 

Lortelle vừa nói vừa củng cố ma pháp phòng thủ.

 

“Phần lớn sức mạnh của chúng ta đều là ma pháp, và nếu ma pháp của chúng ta bị ngăn chặn dù chỉ 10 phút thì cũng sẽ nhanh chóng bị áp đảo.”

 

"Khả năng đánh bại nhóm lính đánh thuê trước khi vật phẩm magitech đó được kích hoạt là bao nhiêu?"

 

“Một đội lính đánh thuê được đào tạo bài bản và kinh nghiệm dày dặn như vậy, chúng ta phải sẵn sàng cho một trận chiến dài.”

 

Mục tiêu của tôi ngay từ đầu là cầm cự cho đến khi trận chiến cuối cùng của Tailey kết thúc, vì vậy thời gian đang đứng về phía chúng tôi. 

 

Tôi vuốt tóc, bình tĩnh hít một hơi thật sâu. Rốt cuộc chúng ta vẫn phải đối phó với vật phẩm magitech đó. May mắn thay, một vài ý tưởng đã nảy ra trong đầu tôi. Bản thân Elte gần như không có khả năng chiến đấu, vì vậy nếu chúng ta có thể đến gần thì sẽ đánh bại được hắn.

 

Trong khi tôi còn đang mải nghĩ cách tiếp cận…

 

– Vút.

 

Đột nhiên, tôi cảm thấy rùng mình. Đây là lời cảnh báo từ Lucy, người vẫn đang nằm trên lưng tôi. Lucy đặt một tay lên vai tôi và đứng thẳng người. Sau đó, cô ấy im lặng nhìn lên tháp ma pháp.

 

“…”

 

Chiến trường khốc liệt cũng chỉ như tiếng muỗi vo ve với cô gái này. 

 

Lucy không để ý tới những người xung quanh, tiếp tục ngẩng đầu ngắm nhìn tòa tháp. Đôi mắt vốn thường buồn ngủ và đờ đẫn của cô, vì lý do nào đó giờ đây lại mở to.

 

Với một tay giữ chặt chiếc mũ phù thủy khỏi bị rơi, Lucy vẫn tập trung nhìn lên bầu trời. 

 

“Lucy.”

 

Tôi có một sự nghi ngờ.

 

Lucy… có lẽ theo bản năng đã nhận ra tòa tháp ma pháp tràn đầy năng lượng được xây lên để làm gì.

 

Sẽ là sai lầm nếu chỉ đánh giá cô ấy qua vẻ ngoài lơ đãng và ngây thơ này.

 

Kiến thức về ma pháp của Lucy vượt xa người thường.

 

Mặc dù cô ấy không cần phải học gì nhiều nhờ khả năng chỉ cần đọc qua một lần là nhớ, nhưng kiến ​​thức của cô ấy rộng lớn đến mức xứng đáng với danh hiệu thiên tài.

 

Xem xét tới phản ứng ma pháp, phạm vi rộng lớn của ma pháp tinh tú và hành động của giáo sư Glast… rõ ràng là cô ấy có khả năng suy luận đầy đủ những gì ông ấy sẽ làm.

 

- Phốc.

 

Với một động tác nhanh nhẹn, Lucy trượt khỏi lưng tôi và bắt đầu quan sát xung quanh. Từng chút một, ma thuật bắt đầu chảy qua cơ thể cô ấy.

 

*

 

Sự hiện diện áp đảo của năng lượng ma pháp khổng lồ, vượt quá giới hạn giống như đứng dưới chân một ngọn núi cao chót vót. Ở khoảng cách gần đến nghẹt thở này, không thể nắm bắt được quy mô toàn diện của nó càng khiến người ta sợ hãi hơn.

 

Một sự im lặng kỳ lạ bao trùm trong không khí.

 

Những tên lính đánh thuê ngần ngại không dám tiến tới.

 

Nếu chúng tôi gỡ bỏ ma pháp phòng thủ và chuyển sang ma pháp tấn công thì thiệt hại phải gánh chịu sẽ rất lớn và phía lính đánh thuê cũng vậy, có thể nói là ‘Thương địch một vạn, hại mình 800’.

 

Lortelle có thể dễ dàng sử dụng ma pháp trung cấp và Janica có thể triệu hồi các tinh linh cấp cao.

 

Thay vì vội vàng lao vào một cuộc chiến tổng lực, tốt hơn hết là bọn họ nên duy trì tình trạng giằng co này cho đến khi vật phẩm magitech của Elte được kích hoạt. Vì suy cho cùng, chúng tôi mới là bên cần phải hành động trước.

 

Đó là một phản ứng khôn ngoan và phù hợp. Nếu sức mạnh của đối thủ thực sự đúng như Elte và đội của hắn dự đoán.

 

“Tôi có một nơi muốn đến.”

 

Lucy thờ ơ phủi quần áo và nói như thể chuyện đó không có gì to tát.

 

“Tôi sẽ dọn đường.”

 

“…”

 

Theo kịch bản gốc, lẽ ra Lucy phải chợp mắt trên nóc tòa nhà Trix. Chỉ đến khi mọi chuyện kết thúc thì cô ấy mới thức dậy, đánh dấu sự kết thúc vai diễn của cô ấy trong ARC 2.

 

Tuy nhiên, nếu Lucy được đánh thức ở giai đoạn 1, cô ấy sẽ đối mặt với giáo sư Glast, người đang cố gắng đang bỏ chạy. Và khi Lucy hoàn toàn hiểu rõ toàn bộ câu chuyện, bị thuyết phục bởi lời nói của giáo sư Glast và gia nhập phe ông ta, mở ra một kết thúc tồi tệ.

 

Và kết thúc với cảnh Lucy một mình áp đảo Tailey và những người khác, rồi lặng lẽ bước vào cống ngầm.

 

“C-có chuyện gì thế?”

 

“Ừm, đó là học viên à?”

 

Sức mạnh ma pháp bao quanh Lucy tăng vọt, áp đảo tất cả những người có mặt ở đây.

 

Ngay cả những người đã sống đủ lâu cũng chưa bao giờ thấy ai có thể giải phóng sức mạnh ma pháp lớn mạnh như thế này mà không cần chuẩn bị hay niệm chú ngữ gì cả.

 

Cơn gió xoáy này không phải là hiện tượng tự nhiên. Nó chỉ đơn giản là xuất hiện ngay khi sức mạnh ma pháp được giải phóng. Nhưng nó lại dữ dội đến mức buộc tất cả mọi người phải chống đỡ hết sức mình.

 

Những người lính đánh thuê đồng loạt nuốt khan. 

 

Dù cô ta có là một học viên thì họ cũng sẽ không bất cẩn, nhưng họ tin rằng mình có lợi thế về sức mạnh. Trong số các thế lực phe đối lập, người nguy hiểm nhất chắc chắn sẽ là thủ khoa năm hai Janica Faelover. Nếu họ xử lý tốt tinh linh thuật của Janica, họ tin chắc rằng mình sẽ có thể giành chiến thắng.

 

Tuy nhiên đáng tiếc thay, đối thủ mạnh nhất không phải là Janica, không thể nào thay đổi sự thật cay đắng đó.

 

Cường độ gió tăng lên.

 

Ở trung tâm của cơn bão là một cô gái nhỏ nhắn.

 

Mặc bộ đồng phục không vừa với cơ thể, cô đứng đó với cổ áo phấp phới, một nữ pháp sư uể oải.

 

Cuối cùng, khi sức mạnh của cô gái không thể giải phóng thêm được nữa, cảm giác hệt như nó có thể nuốt chửng cả thế giới.

 

- Huýt

 

- Bùm!

 

Sự im lặng một lần nữa bao trùm.

 

Giống như lúc bắt đầu, không có gió, chỉ có khung cảnh yên bình của khu rừng. Tất cả những chiếc vòng cổ rung rinh đã rơi xuống, chỉ thỉnh thoảng vang lên tiếng côn trùng trong bụi cỏ. 

 

Từ biển cuộn sóng đập đến mặt nước lặng im như gương, sự tương phản đột ngột khiến cả đồng minh và kẻ thù đều bất động, bao gồm cả Janica và Lortelle.

 

Tuy nhiên, bất kỳ lính đánh thuê nào có kinh nghiệm dày dặn đều biết.

 

Sức mạnh ma pháp vẫn chưa biến mất.

 

Nó chỉ bị nén lại đến cực hạn trong cơ thể nhỏ bé ấy. Thời điểm này, họ nhận ra được Lucy đang sử dụng loại ma pháp gì. Hay đúng hơn, đó còn không phải là ma pháp.

 

Lucy cất bước.

 

Bước chân nhún nhảy làm tay áo tung bay, cô gái nhảy chân sáo như thỏ tiến về phía Elte, người đang cầm vật phẩm magitech. Nếu chỉ nhìn bước chân vui vẻ của cô người ta còn lầm tưởng đây chỉ là một chuyến đi chơi.

 

Nhưng những lính đánh thuê nhận ra tình trạng của Lucy thì không dám cản đường.

 

Đúng hơn là bọn họ tách ra hai bên mở lối cho Lucy tiến tới.

 

“Các ngươi đang làm cái gì vậy? Ngăn con nhỏ đó lại!”

 

Elte hoảng hốt hét lên.

 

Mặc dù dư chấn ma pháp còn rất lớn, nhưng dường như không còn nguy hiểm đặc biệt nào.

 

Chỉ có một cô gái nhỏ với đôi mắt trống rỗng đang bước về phía trước.

 

Thật khó hiểu khi hàng chục tên lính đánh thuê cao to vạm vỡ lại không dám chặn đường cô ấy.

 

Lúc này Elte mới nhận ra. Người có thể tự do điều khiển lượng mana khổng lồ một cách thoải mái như vậy không nhiều

 

Mặc dù không biết mặt, nhưng hắn đã quen thuộc với những lời đồn thổi về cô ấy. Một con quái vật vô danh sống ở Sylvania. Thủ khoa năm nhất, Lucy Mayrill, chính là cô gái này.

 

"Mấy người điên hết rồi sao?! Mau ra tay đi!"

 

“Hả!”

 

Giữa lúc hỗn loạn, một lính đánh thuê trẻ tuổi lao ra khỏi đám đông.

 

Anh ta trông tràn đầy sức sống, nói cách khác, rất có thể anh ta vẫn còn ít kinh nghiệm so với những người khác.

 

Can đảm và liều lĩnh chỉ cách nhau một đường ranh giới mong manh.

 

- Keng!

 

Lưỡi kiếm bay tới nhưng không thể chạm được vào làn da nhợt nhạt của Lucy.

 

Cảm giác như chém vào đá vậy. Tên lính đánh thuê ném dao cảm thấy nổi da gà khắp người.

 

Lucy thậm chí không thèm liếc nhìn anh ta,

 

- Bộp.

 

Chạm nhẹ vào áo giáp của tên lính đánh thuê hệt như đang gõ cửa.

 

Bộ giáp bị vỡ tan bởi cú va chạm nhẹ đó. Tất nhiên, nó không kết thúc ở đó.

 

– Bùm!

 

Với một tiếng động lớn như tiếng nổ lớn, tên lính đánh thuê cường tráng bị thổi bay.

 

Hắn bay trong không trung, cuối cùng mắc kẹt trên một thân cây zelkova gần đó. Cú va chạm này đủ mạnh để làm gãy vài chiếc xương.

 

Như mọi khi, Lucy là một nữ phù thủy hiếm khi sử dụng ma pháp chiến đấu.

 

Thật khó để gọi những gì cô ấy làm là 'ma pháp'. Đó chỉ là sức mạnh thể chất áp đảo... đơn thuần là bạo lực.

 

Khi sức mạnh ma pháp khổng lồ được đẩy đến cực hạn và nén chặt bên trong cơ thể, nó tạo ra một lực trường vật lý khiến mọi tác động ngoại lực lên người cô đều bị vô hiệu hoá.

 

Chẳng có cách nào để ngăn chặn cả. Mặc dù về lý thuyết là có, nhưng trên thực tế thì vô dụng.

 

Để làm được điều đó thì cần đến một lượng ma pháp khủng khiếp, vượt xa cả sức mạnh của Lucy, và rõ ràng đó là điều không thể.

 

Càng đơn giản thì cách đối phó càng thô sơ. Tuy nhiên, bất kỳ phương pháp xử lý dù có thô sơ thế nào cũng phụ thuộc vào lượng sức mạnh ma pháp, đồng nghĩa với việc nén ma lực của Lucy sẽ không bao giờ bị phá hủy.

 

Không một lính đánh thuê nào nhúc nhích.

 

Họ sở hữu một niềm kiêu hãnh đặc biệt, được hun đúc từ nhiều năm sống sót trên những vùng biên giới nguy hiểm - họ không bao giờ họ bỏ rơi đồng đội, hay lùi bước trước kẻ thù đáng sợ.

 

Nhưng điều đó không có nghĩa là họ có thể chiến đấu. 

 

Vì vậy, họ không còn cách nào khác ngoài đứng bất lực.

 

"Ông hẳn là thủ lĩnh. Nếu tôi tóm được ông, mọi chuyện sẽ kết thúc."

 

Tiến đến gần Elte, Lucy ngẩng lên, cất giọng nói rõ ràng.

 

Elte nghiến răng nghiến lợi và kích hoạt vật phẩm magitech bằng đôi tay run rẩy. Một sức mạnh kìm hãm mana phát ra từ tay Elte, nhưng Lucy vẫn không hề nao núng.

 

Giống như múc nước biển, dù nhiều đến đâu cũng không thể vét cạn.

 

Sự thật đó quá hiển nhiên đến nỗi không chỉ Lucy mà cả Elte cũng hiểu được.

 

Khoảnh khắc Lucy chuẩn bị đưa tay về phía Elte...

 

"Này."

 

Một chàng trai tóc vàng đứng giữa Elte và Lucy. Anh trông không được khỏe lắm, bị bầm dập vì chạy và ngã nhào.

 

“Nhóc biết điều đó, phải không? Nhóc có thể chết đấy."

 

Khi mana của Lucy bị nén đến mức cực hạn, mọi cử động đều đau đớn giống như bị một chiếc xe tải tông vào. Nếu bị đánh trực tiếp vào điểm yếu hoặc ngã mạnh cũng có thể giết chết cô ấy ngay lập tức.

 

Một lính đánh thuê được bọc trong nhiều lớp áo giáp và trang bị an toàn có thể sống sót, nhưng Elte - người chưa được huấn luyện và chỉ mặc một lớp vải, có thể chết ngay lập tức nếu bị Lucy tóm lấy dù chỉ một lần.

 

Thật kỳ lạ. Tôi không phải là người lo lắng cho mạng sống của Elte, ngay cả khi ông ta có mất mạng vì Lucy thì tôi chắc chắn sẽ không can thiệp.

 

Mà tôi bận tâm về một người khác

 

“Giết ông ta có được không?”

 

Lucy Mayrill, người được sinh ra với sự ban phước của Pháp sư vĩ đại, mang một số phận không thể tránh khỏi.

 

Đó là lời hứa với Glokt khi ông ấy còn sống là trở thành một trong những trụ cột ngăn chặn thảm họa một ngày nào đó sẽ ập đến với Sylvania.

 

Đừng giết người.

 

Đừng để bạn tay nhỏ bé này phải dính máu.

 

Ít nhất trong thời gian ở Sylvania, hãy sống cuộc sống như một học viên bình thường.

 

Một ngày nào đó cô sẽ phải thức tỉnh và đối đầu với thế giới, nhưng hiện tại, hãy cứ tận hưởng cuộc sống lười biếng, phơi mình ở một nơi đầy nắng.

 

Tuy nhiên, khoảnh khắc bàn tay này dính máu, thì cuộc sống đó sẽ chấm dứt. Không còn những ngày thong dong đi dạo, không còn những ngày nằm ngủ trên nóc nhà đầy nắng. 

 

Ngày Lucy nhuốm máu cũng là ngày cô thức tỉnh.

 

Lucy sẽ biết được sự thật đó. Phước lành của các vì sao in sâu trong cuộc đời của cô không phải là một sức mạnh có thể coi thường

 

“Cứ để vậy đi.”

 

Lucy nhìn anh với ánh mắt vô hồn.

 

Sự căng thẳng vẫn bao trùm những lính đánh thuê. Dù trông như một cô bé nhỏ nhắn, Lucy lại toát ra khí chất đáng sợ chẳng khác nào đứng trước một vũ khí khổng lồ.

 

Nếu muốn, cô bé có thể san phẳng cả một khu vực.

 

Thật điên rồ khi nói chuyện với một tồn tại như vậy bằng cái giọng ra lệnh đó... trừ phi người đó biết Lucy là ai.

 

"Được rồi..."

 

Khi năng lượng mana cô đọng được giải phóng, một cơn lốc cuồng loạn lại quét qua nơi này.

 

Sau cơn bão, sức mạnh ma thuật khổng lồ của Lucy tan biến như làn khói.

 

Sự hoài nghi hiện rõ trên mặt mọi người khi chứng kiến Lucy giải phóng toàn bộ sức mạnh của mình chỉ bằng một lời nói của tôi

 

Ed dùng chuôi dao gõ mạnh vào gáy Elte, bắt được ông ta rồi kề dao vào cổ.

 

Bằng việc cái đầu này bị bắt làm con tin, tình hình đã kết thúc.

 

Lính đánh thuê không thể chiến đấu nữa.

 

“Kết thúc rồi.”

 

Lucy thì thầm, quay lưng đi. Khi nhìn lên bầu trời, có thể thấy một dãy những tòa tháp ma pháp khổng lồ.

 

Nếu tình hình ở đây đã ổn định, Lucy không cần phải ở bên cạnh Ed nữa.

 

"Nhóc định đi đâu?"

 

Nhưng Ed Rothtaylor đã gọi Lucy.

 

“Tôi phải đến một nơi.”

 

Ed Rothtaylor không phải là kiểu người can dự sâu vào chuyện của người khác.

 

Biết điều này nên Lucy chỉ trả lời đơn giản, không mong đợi một câu hỏi đáp lại.

 

"Nhóc có chắc mình sẽ không hối hận nếu đi chứ?"

 

- Dừng lại

 

Bị những lời nói của anh ta đâm thấu tận tâm can, Lucy đứng yên nhìn lên bầu trời mà không trả lời.

 

Và rồi… hạ ánh mắt xuống, cô ấy lẩm bẩm một câu trả lời nhỏ nhẹ… rồi biến mất.

 

Đó là ma pháp không gian cấp cao.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương