Hướng Dẫn Sinh Tồn Trong Học Viện
-
Chapter 210 - Kiềm chế (1)
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
Xin hãy kiềm chế, tiểu thư Janica. (1)
“Tiểu thư có thể quay lại Sảnh đường Ophilis bất cứ khi nào cô sẵn sàng.”
Trên đường trở về trại sau giờ học ở Hiệp hội Tinh linh và lớp nguyên tố học, Janica nhận được tin nhắn này từ Belle Mayar.
Sau khi ghé qua khu sinh hoạt để mua vài món đồ tạp hóa, Janica quay trở về trại. Cô đang vui vẻ ngân nga với những túi giấy trên tay thì tình cờ gặp Belle đang dọn dẹp con đường dẫn đến lối vào Sảnh đường Ophilis.
Khi Janica Faelover mới ngày đầu vào học viện và gặp khó khăn ngay cả từ những việc nhỏ nhặt vì chưa thể rũ bỏ được xuất thân quê mùa, người ở bên cạnh giúp đỡ cô nhiều nhất chính là Belle, hầu gái cấp cao lúc bấy giờ.
Hơn nữa Belle thường đến trại để quản lý biệt thự của Lortelle nên việc chào hỏi nồng nhiệt mỗi khi họ gặp nhau là điều tự nhiên.
“Ể?! Khoan đã… Được vậy sao? Chẳng phải tôi đã mất quyền vào Sảnh đường Ophilis vì bị kỷ luật sao?!”
“Các biện pháp trừng phạt do Ủy ban kỷ luật học thuật đưa ra thường hết hiệu lực sau một năm. Tiểu thư bị phạt vào mùa xuân năm ngoái, bây giờ đã sang mùa thu rồi.”
Con đường đến Sảnh đường Ophilis đã được dọn dẹp sạch sẽ bắt đầu từ lối vào. Mặc dù Janica thấy chẳng còn gì cần dọn dẹp nữa nhưng Belle vẫn tiếp tục đưa ra nhiều chỉ dẫn khác nhau cho các công nhân.
Đây là minh chứng cho bản tính kỹ lưỡng tỉ mỉ ngay cả những chi tiết nhỏ nhất của Belle.
“Việc Ủy ban kỷ luật không triệu tập để gia hạn hình phạt cho thấy học viện cũng có xu hướng để chuyện cũ qua đi. Thông thường mọi ồn ào lớn đều sẽ lắng xuống sau một năm.”
“Vậy sao…?”
“Điều đáng chú ý là Chủ tịch hội học viên hiện tại là tiểu thư Tanya. Cô ấy không phải là kiểu người sẽ trừng phạt tiểu thư Janica nghiêm khắc. Hơn nữa có vẻ như cô ấy không rảnh để tập trung vào những chuyện của năm ngoái…”
Thẩm quyền triệu tập Hội đồng kỷ luật thuộc về ban quản lý học viện và hội đồng học viên.
Mặc dù có một số khác biệt về thẩm quyền giữa hai bên nhưng hiệu quả của kế hoạch được thực hiện dựa trên quyết định của ủy ban không bị ảnh hưởng.
Chuyện tốt là Tanya Rothtaylor không muốn trừng phạt Janica.
“Không chỉ vậy, toàn thể học viên đều có thiện cảm với tiểu thư Janica… thế nên sẽ không có vấn đề lớn nào nếu cô muốn quay lại Sảnh đường Ophilis.”
Janica Faelover vẫn được yêu mến trong các học viên.
Ngay từ đầu, trong sự kiện Glaskan, Janica đã bị chế ngự bởi một tinh linh bóng tối cấp cao nên có thể nói rằng hành động của cô không mang ác ý... Xét đến làn sóng kiến nghị và sự thông cảm của các học viên, việc chấm dứt các biện pháp kỷ luật sẽ không gây ra bất kỳ phản ứng dữ dội nào.
“Vì cô đã sống trong ký túc xá từ học kỳ hai năm ngoái nên cô sẽ đủ điều kiện để chuyển đến ký túc xá một lần nữa sau khi học kỳ này kết thúc.”
"Tôi hiểu rồi…"
“Nhưng thành thật mà nói, tiểu thư cũng không có ý định quay lại đúng không?”
Belle Mayar thực sự rất sắc sảo.
Tin đồn về cuộc sống nơi rừng rậm của Janica Faelover đã lan truyền khắp học viện.
Tuy nhiên, đó chỉ là câu chuyện xoay quanh một số ít người thân cận với Janica, nhưng điều kỳ lạ là tất cả học viên đều quan tâm đến chuyện đó.
Nhưng sự thật là Janica đang chung sống với Ed Rothtaylor là điều chắc chắn… và một số học viên thậm chí còn nghi ngờ rằng mối quan hệ của họ còn sâu sắc hơn thế.
Và… mặc dù thật xấu hổ khi phải thừa nhận…
Nhưng Janica thực sự không ghét những hiểu lầm như vậy…!
“Có vẻ như tiểu thư khá hài lòng với cuộc sống ở trại hiện tại nên đây có thể là một câu hỏi thừa thãi… Nhưng tôi nghĩ mình vẫn nên cho cô biết chuyện này.”
“V-Vâng…?”
“Vì luôn có rất nhiều ứng viên nộp đơn xin vào Sảnh đường Ophilis nên cô nên biết đến cơ hội này.”
“Ừm, vâng… Cảm ơn nhé Belle. Chắc chắn rằng có rất nhiều người muốn vào Sảnh đường Ophilis… việc từ chối có thể bị coi là kiêu ngạo…”
Mặc dù đã nói như vậy nhưng Janica Faelover không hề có ý định quay trở lại Sảnh đường Ophilis.
“Thực ra chẳng phải cô thích sống với thiếu chủ Ed hơn sao? Sẽ tốt hơn nếu xóa tên cô khỏi danh sách học viên ở Sảnh đường Ophilis nhỉ? Đó là một tin đồn nhưng rõ ràng là cô không ghét điều đó, tin đồn rằng cô và thiếu chủ Ed đã vượt quá mức bạn bè bình thường…”
“Hể, hả?! Cô đang nói cái gì vậy? Ed sẽ gặp rắc rối nếu những tin đồn như thế lan truyền đó! Tôi đã phải phủ nhận điều đó với tất cả những người tôi gặp đến nỗi miệng bị đau đây nè!”
“Vậy sao… Tôi đã hiểu lầm rồi, tôi xin lỗi.”
“Ừm, vâng. Không. Cô không cần phải xin lỗi đâu Belle…!”
Không có một chút chân thành nào trên vẻ mặt của Belle khi cô ấy xin lỗi.
Trên thực tế, Belle Mayar đã nhìn thấu cảm xúc của Janica Faelover. Dù Janica còn tỏ ra ngượng ngùng nhưng... rõ ràng là cô ấy thích điều đó.
Nao núng và xấu hổ chỉ qua tiếp xúc nhỏ cũng giống như một đặc ân đối với những cô gái ở độ tuổi đó.
Bây giờ Janica nên tận hưởng điều đó nhiều nhất có thể... Một khi bị cuốn vào bụi bặm của thế giới và đôi mắt đánh giá con người trở nên khô khan, cô sẽ không thể tận hưởng được cảm giác hồi hộp đó nữa.
Belle Mayar dù nghĩ vậy nhưng thực ra cô đang ở trong tình thế chưa bao giờ trải qua sự lãng mạn và tuổi trẻ thực sự do phải trải qua những khó khăn khắc nghiệt trong cuộc sống. Nếu bỏ lỡ thời gian, sự tươi mát sẽ biến mất.
Janica kéo bím tóc của mình và nhìn Belle với vẻ lạ lùng mơ hồ.
“Dù sao thì không khí lễ hội đang bắt đầu diễn ra ở học viện. Sảnh đường Ophilis cũng tổ chức những bữa tiệc nhỏ đơn giản như tiệc trà trong vườn, và vào ban đêm chúng tôi sẽ đốt một đống lửa lớn ở sân sau và thành lập một ban nhạc. Không cần phải là học viên cũng có thể tham gia. Vì vậy hãy đến gặp thiếu chủ Ed nếu cô có thời gian rảnh trong dịp lễ hội nhé.”
“Ừm, được rồi! Cảm ơn cô!”
Janica ôm chặt chiếc túi giấy trong tay và rạng rỡ trả lời.
“Tất cả những mối lo lắng của cô đã được giải quyết, vẻ mặt của cô dường như cũng sáng sủa hơn nên tôi cũng rất vui.”
Trước khi chia tay, Belle đã nói điều gì đó với Janica... cô ngập ngừng gật đầu.
***
Đi dạo dọc theo con đường học xá lúc hoàng hôn khiến Janica cảm thấy được thả lỏng
Cảnh tượng nhóm học viên đang tiến về khu nhà ở, trò chuyện ríu rít với nhau sau lịch trình bận rộn cả ngày nhìn từ xa trông thật ấm áp.
Sự bình yên lan tỏa khắp khu ký túc xá với ánh đỏ rực của hoàng hôn khiến người ta có cảm giác như bước vào một thế giới hoàn toàn tách biệt, không liên quan gì đến cuộc sống đầy biến động bên ngoài.
Dù ở thời đại nào, không gian gọi là trường học đều có những đặc điểm như vậy.
Miền đất học tập là nơi học viên luôn được đặt lên hàng đầu.
Nhưng tất nhiên làm học viên thì không đồng nghĩa với việc vô tư vô lo. Lo lắng về học tập, lo lắng về con đường sự nghiệp, lo lắng về những công việc trước mắt.
Trước đây Janica Faelover không thể thoát khỏi những lo lắng như vậy. Nhưng gần đây cô đã có thể rũ bỏ được mọi lo lắng đeo bám mình thường xuyên.
Dù không còn đứng đầu lớp nhưng cô không còn phải lo lắng về việc học bởi vì điểm số vẫn luôn nằm trong top đầu của khoa.
Cô chưa bao giờ suy nghĩ nghiêm túc về con đường sự nghiệp của mình. Thành thật mà nói, cô có thể làm bất cứ điều gì mình muốn, trở về quê hương và tiếp quản trang trại cũng không tồi. Nhưng những giảng viên tiếc nuối tài năng của Janica sẽ rơi nước mắt mất thôi.
Ngoài ra, những kỳ vọng và áp lực đối với Janica có vẻ như đã giảm bớt đáng kể sau khi Ed Rothtaylor lên vị trí học viên xuất sắc nhất. Sau đó cô cảm thấy mối các quan hệ của mình trở nên cởi mở hơn.
Và rồi còn thói quen hằng ngày. Nếu nói về Ed Rothtaylor, vậy thì chẳng phải ngày nào cô cũng bắt đầu và kết thúc mỗi ngày với Ed sao?
Dẫu cho có cố gắng né tránh việc nhắc đến Ed Rothtaylor, nhưng nếu buộc phải nêu ra một lý do khiến cô hài lòng với cuộc sống của mình thì cái tên đó sẽ hiện ra trước tiên.
Mặc dù Janica chỉ đang tự nói những điều vô nghĩa với chính bản thân và không ai lắng nghe, nhưng khi bước đi trên con đường lấp lánh ánh hoàng hôn, cô vô thức xoa các đầu ngón tay vào nhau.
Chẳng phải một cuộc sống vô ưu vô lo là điều mà ai cũng mơ ước sao?
Những ngày mà Janica Faelover đang tận hưởng hiện tại có cảm giác giống hệt như vậy, đến mức cô phải tự hỏi liệu mình có hạnh phúc quá mức không.
“Ôi chao, hơn một nửa học kỳ đã trôi qua rồi…”
“Không thể tin được… Năm sau mình phải bắt đầu chuẩn bị tốt nghiệp rồi… Có phải mình đã sống quá lười biếng không…?”
“Tôi cũng lo lắm đây, chỉ mong tránh được điểm kém… Năm 3 rồi nên độ khó của các lớp học đúng là tăng vọt mà.”
“Ừ, năm hai cũng chỉ là luyện tập thôi. Cứ thế này thì liệu chúng ta có thể sống sót qua năm cuối không…?”
Các bạn cùng lớp lướt qua nhau, thảo luận về những rắc rối của họ giữa những tiếng thì thầm. Họ chào Janica một cách vui vẻ, nhưng cô có thể đáp lại bằng một nụ cười ngượng ngùng.
'Mình... Mình thực sự không có gì phải lo lắng cả...?!'
Cảm giác sai sai này khiến cô bối rối. Khi nghĩ lại cuộc sống hàng ngày của mình, đó là sự lặp lại liên tục của những tháng ngày đắm chìm trong hạnh phúc và mỉm cười ngốc nghếch từ đầu đến cuối.
Gần như khiến cô lạc lối và quên mất tương lai của mình.
Tuy nhiên, chẳng phải con người không thể tránh khỏi việc phải sống với những mối lo âu trong lòng sao?
Janica Faelover là một người ít tham vọng hoặc ham muốn. Chỉ cần đạt điểm cao, không gặp vấn đề gì trong các mối quan hệ và ăn ngon ngủ ngon là đủ khiến cô thỏa mãn rồi.
“…”
Trên thực tế thì điều đó không sai. Nhưng cuối cùng, điều khiến Janica bận tâm là Ed Rothtaylor.
Cô rất hài lòng với mỗi ngày mình trải qua đến nỗi mỗi đêm, khi nằm trên giường, cô đều cầu nguyện để quãng thời gian hạnh phúc này tiếp tục.
Một đêm nọ khi đang nằm trên giường, cô nghe thấy tiếng người từ đống lửa trại nên đã mở cửa cabin nhìn ra ngoài.
Ed Rothtaylor luôn là người ngủ muộn nhất.
Cậu đọc sách, thực hành các bài tập cảm nhận năng lượng ma pháp hoặc làm những công việc bảo dưỡng trại lặt vặt… Cuối cùng, cậu kết thúc một ngày khi nhìn vào ngọn lửa và suy nghĩ vẩn vơ.
Một đêm với ánh sao rực rỡ trên bầu trời. Vẻ mặt nghiêm túc của Ed khi nhìn qua khe cửa vẫn còn đọng lại trong tâm trí Janica.
Trái ngược với Janica luôn có một ngày vui vẻ và hài lòng, Ed Rothtaylor dường như vẫn còn mang trong mình vô vàn gánh nặng và lo lắng. Khi đập củi bằng que cời lửa, Ed luôn đắm chìm trong suy nghĩ sâu xa.
Khi gắn bó với Ed, Janica đã bị cuốn vào rất nhiều vụ việc và cũng giải quyết nhiều vấn đề xảy ra, thậm chí còn phải đối phó với sự giáng thế của một Ác thần tại dinh thự của gia tộc Rothtaylor.
Mặc dù có quá nhiều thử thách và đau khổ mà một người bình thường không thể chịu đựng được, nhưng Ed đã vượt qua tất cả.
Vấn đề trong gia tộc đã lắng xuống phần nào và việc Tanya trở thành chủ tịch hội học viên đã làm dịu đi cuộc xung đột chính trị nội bộ trong học viện.
Nhưng dường như Ed vẫn mang trong mình những mối lo lắng và gánh nặng còn sót lại…Khi màn đêm buông xuống, cậu ngồi bên đống lửa trại và trầm ngâm suy nghĩ.
Hoàn cảnh của Ed và những ngày tháng tươi đẹp của cô quá khác biệt đến nỗi Janica tự hỏi liệu cô có nên kìm nén niềm hạnh phúc mà mình đang cảm thấy hay không.
Mặc dù đã trải qua rất nhiều thử thách nhưng vẫn còn nhiều ngọn núi mà Ed phải chinh phục. Trước thực tế khắc nghiệt này… Cô không muốn mãi là một cô gái hồn nhiên, vô tư và không biết gì về thế giới.
Việc xác định quyền được hạnh phúc của một người nghe có vẻ vô lý. Tuy nhiên, cô gái vẫn còn quá ngây thơ để tự mình nhận ra điều đó.
***
“Mình nhận được một lá thư từ Công chúa Phoenia. Cô ấy không chỉ chỉ gọi mình mà còn gọi cả cậu nữa, Janica.”
“Hả…?”
Janica ngạc nhiên và buông cả hai tay đang chống cằm ra, có lẽ vì cô đang suy nghĩ đến chuyện khác.
Tôi vẫn chăm chú đánh bóng cây cung của mình, nhìn Janica với vẻ bối rối khi cô ấy đột nhiên tỏ ra ngạc nhiên. Tôi đang bận rộn chế tạo một cây cung được bốn ngày nay rồi. Nếu tôi luyện tập với gỗ do Lortelle cung cấp, có lẽ tôi sẽ có thể tạo ra một vũ khí hữu ích trong vòng một tuần.
“Cái gì? Thư từ ai cơ?!”
“ Janica, cậu thật kỳ lạ. Lúc thì chìm đắm trong suy nghĩ, lúc thì lại bối rối.”
“À, ừm…Có vài điều tớ phải suy nghĩ ấy mà.”
“Suy nghĩ sao? Cậu nghĩ về điều gì vậy?”
“Về Ed.”
Cuộc trò chuyện của chúng tôi diễn ra tự nhiên khi chúng tôi ngồi bên đống lửa trại. Nhưng khi nhận ra kết luận của cuộc trò chuyện, Janica đột nhiên nín thở.
“… Suy nghĩ về mình sao?”
“À, không! Tớ không có bất kỳ suy nghĩ kỳ lạ nào đâu! Tớ chỉ lỡ lời thôi! Ý tớ là, tớ đã nghĩ đến Ed, nhưng không có gì đặc biệt quan trọng hay nghiêm túc đâu!”
Lời giải thích vội vã và tuyệt vọng của Janica cho thấy thực ra chẳng có gì to tát cả.
Janica rất tệ trong khoản nói dối, hầu hết những gì cô ấy nói đều trung thực hoặc thẳng thắn nên tôi không lý do gì để nghi ngờ cô ấy cả.
“Tớ không biết nữa! Khi tớ sắp nói điều gì đó thì từ ngữ phải đi qua não trước, nhưng khi tớ ở bên Ed, đôi khi lời nói cứ tự nhiên tuôn ra khỏi miệng tớ vậy!”
“Mình không biết cậu đang nghĩ gì… Nhưng lúc này chúng ta nên tập trung vào lá thư đã.”
Tôi đặt cây cung xuống và rút ra lá thư mới được gửi đến từ hoàng cung sáng nay.
“Có vẻ như Hoàng đế Cloel đang có kế hoạch giải quyết vấn đề kế vị hoàng gia phức tạp này trong năm nay.”
"Thật ư…?"
“Đúng vậy. Đã khá lâu rồi kể từ khi Thái tử Lindon đột nhiên từ bỏ quyền kế vị ngai vàng mà không đưa ra lý do. Đế quốc phải nhanh chóng giải quyết sự hỗn loạn này bằng cách xác nhận người kế vị. Việc giáo dục người kế vị của đế quốc sẽ bắt đầu và cấu trúc quyền lực nội bộ hoàng gia cũng có thể ổn định.”
Đây là thời điểm mà Công chúa Phoenia không thể ngồi yên. Nếu đã đi xa đến mức này thì cô cũng phải tranh giành quyền kế vị.
“Công chúa Selaha cũng đã quyết định sẽ đến Sylvania trong dịp Đại hội Crestol này, vì vậy đã đến lúc phải hành động..”
“Nhưng chuyện đó thì có liên quan gì đến việc gọi chúng ta?”
“Mình chắc chắn… Cô ấy cũng muốn lôi kéo chúng ta vào.”
Nơi ở của hoàng gia từng được sử dụng làm nơi ở của Công chúa Phoenia, đứng sừng sững trên vách đá phía tây của đảo Aken. Tôi đã đến đó vài lần nên việc tìm ra nó không khó.
“Chúng ta sẽ biết chuyện này khi đến đó. Sáng mai chúng ta cùng đi nhé?”
“Ừm, ời… được thôi.”
Tôi gật đầu và cất lá thư trở lại túi.
Bắt đầu từ ngày mai, học viện sẽ bắt tay vào chuẩn bị lễ hội, tôi cũng phải bắt đầu chuẩn bị cho chuyện đó.
Tuy nhiên, thái độ lúng túng kỳ lạ của Janica khiến tôi không khỏi bận tâm.
...Thực ra, tôi cũng phần nào đoán được lý do.
Đã đến lúc phải nói hết mọi chuyện cho Janica.
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook