Hướng Dẫn Chăn Dắt Thiên Địch Full
C27: Tiểu Vương Tử Thú Thú Luyến (5-9)


CHƯƠNG 116: TIỂU VƯƠNG TỬ THÚ THÚ LUYẾN (5)

Will vừa nhìn thấy Gary đã muốn chạy tới hỏi han ngay, nhưng y bị kiến cắn què chân, tốc độ khiến rùa cũng phải khinh bỉ, chưa kịp tới gần, Gary đã tóm lấy Green ẩu đả rồi.

Hô hô đánh đã lắm, Will hả hê đứng một bên xem kịch vui, thẳng cho tới khi Gary đánh xong mới gọi.

Kết quả... Thượng tá Monde đây là sao?

Trước kia Will rất tán thưởng Green, bởi hắn thực sự xuất sắc, nhưng dù vậy đi chăng nữa, trên đời này vẫn có người còn lợi hại hơn, tỷ như thượng tá Monde đây.

Louis lớn lên còn soái hơn cả Green, quân hàm cao hơn, trẻ tuổi hơn... Quả là hơn về mọi mặt, đáng tiếc không thích á thú nhân mà đi thích thú nhân...

Lúc trước khi nghe hắn thừa nhận điều này y còn đau khổ một khoảng thời gian, còn tìm Gary than thân trách phận oán giận hồi lâu, vẻ mặt của Gary khi đó cứ quái quái sao đó, lúc đấy y cũng chả nghĩ nhiều, nhưng giờ...

Cơ giáp của hai người này hình như là đồ đôi a! Người thượng tá Monde thích là Gary? Will đột nhiên vỡ lẽ.

Chỉ mình y nghĩ vậy, đám người còn lại đều đang khiếp sợ đây.

Đám thủ hạ nhiều chuyện của Louis ở quân đoàn số 1 bắt đầu bà tám...

"Lão đại đỏ mặt thì phải? Sao lại đỏ mặt chớ?"

"Lão đại của chúng ta đó sao? Tại sao... nhìn như á thú nhân thẹn thùng khi gặp người yêu vậy?"

"Chắc luôn, người nọ chính là người lão đại ngày nhớ đêm mong đó!"

...

Quân đoàn số 1 đổ xô lên boong tàu, nhìn Gary sùng bái, người này có thể làm lão đại bọn họ lộ ra biểu tình này, tuyệt đối không thể coi thường.

"Gary, rốt cuộc chuyện là sao?" Green không nhịn được hô lên, trước nay hắn không ngờ mình lại có một ngày bị Gary đánh cho không đứng dậy nổi... Còn thượng tá Monde, có quan hệ gì với Gary?

"Liên quan gì tới anh, từ hôm nay trở đi, chúng ta cắt đứt quan hệ, ai lo chuyện người nấy." Gary thẳng thừng.

"!!!" Louis nghe được lời này, hưng phấn nhộn nhạo, lại vô thức ưỡn ngực thu bụng. Gary không cần tên Green này nữa, có phải tới lượt hắn rồi không? Hắn thực sự thích Gary lắm lắm luôn!

"Em nói sao?" Green không dám tin vào tai mình, đột nhiên nghĩ tới cái gì: "Có phải là vì hắn?" Gary mang cơ giáp giống hệt của thượng tá Monde... Green đột nhiên có cảm giác mình bị lừa, trước kia cơ giáp được hắn coi như bảo bối giờ chẳng thèm để mắt. Nó tựa hồ chỉ là một sản phẩm giả mạo đi?

"Gary, ngươi phản bội Green!" Phụ tá của Green lại gân cổ gào lên.

"Gary, Green luôn chăm sóc cậu, cho ngài tiền tiêu, trước ngài thấy chết không cứu đã đành, lại còn phá hủy cơ giáp, đả thương hắn, làm người sao có thể như vậy!" Emir cũng nói, sau đó liếc nhìn Louis, không biết thái độ của thượng tá đối với Gary sao lại kỳ quái như thế, nhưng y mong thượng tá có thể thấy rõ bộ mặt thật của Gary ngay lúc này.

Nghe mấy người đó nói, Gary lại chỉ mỉm cười: "Rốt cuộc là ai phản bội ai chính ngươi là người rõ nhất, còn nói hắn nuôi ta ấy a... Đây là chuyện tức cười nhất ta từng nghe trong đời. Ta phá hủy cơ giáp sao, đó là đồ của ta, ta muốn phá thế nào thì phá."

"Cái gì, kẻ nào phát ngôn bừa bãi? Gary ca... Gary sư huynh sao có thể cần người nuôi?" Louis lập tức lên tiếng, trước kia quen miệng gọi Gary ca ca, tiếc là Gary không chịu, bắt hắn gọi sư huynh cơ.

Có phải tại hắn không còn nhỏ nhắn mềm mại đáng yêu như hồi bé nên Gary mới hết thích hắn rồi không? Rõ ràng đang tốt đẹp, Gary còn thích xem hắn biến thành bạch hổ, sau đó ôm hắn vào trong ngực...

"Mỗi tháng Green đều đưa 2/3 lương cho ngươi, việc này chúng ta đều biết!" Sĩ quan phụ tá cười lạnh nói, đây là nguyên nhân khiến họ bất mãn nhất, thu nhập của Green dù cao, nhưng thường ít chi tiêu hơn cả cấp dưới, bởi phần lớn đều cống nộp cho Gary rồi.

"Tiền hắn đưa còn chưa đủ để sửa cơ giáp nữa." Gary đáp trả. Quân đội có chia ra từng cấp bậc sử dụng cơ giáp, nếu đúng theo cấp bậc thì cơ giáp quá tầm thường, nhỡ mà đang chiến tranh hư hao cần sửa chữa cũng có hạn ngạch, quân bộ hiển nhiên không làm miễn phí bao giờ.

Mà Green... Tuổi còn trẻ đã là trung tá, dĩ nhiên có bản lĩnh, cơ bản là do tự lực rèn luyện mà thành.

Siêng năng chiến đấu mới trở thành cao thủ, mà càng chiến đấu thì cơ giáp càng hư hao.

Đúng là cậu cầm tiền của Green thật, nhưng cậu nâng cấp cơ giáp, bổ sung năng lượng xong cũng chẳng dư lại gì, trước kia cải tiến cơ giáp đều là cậu tự bỏ tiền bù thêm.

Cơ giáp là cỗ máy thiêu tiền thứ thiệt, chỉ kẻ có tiền mới dám chơi, chỉ dựa vào tiền lương của Green, thật đúng là kham không nổi.

"Nói bậy gì đó, Green là trung tá, thu nhập sao lại không đủ được?" Emir căn bản chẳng tin. Lương của trung tá ở đế quốc rất cao, sao lại không đủ dùng?

Emir phủ nhận, còn Green thì sửng sốt, tật xấu của mình hắn biết rõ, hắn biết mình phá cơ giáp cỡ nào, hơn nữa lại thích mặc cơ giáp khi chiến đấu...

Lúc trước còn đi học, vì cái thú vui này mà lần nào cũng phải mượn tiền sinh hoạt, cho tới khi gặp được Gary...

Mười năm sau đó, hắn chưa bao giờ phải nhọc lòng vì cơ giáp nữa, càng yêu thích chiến đấu hơn, mỗi lần phát hiện cơ giáp có lắp ráp thêm vũ khí, hắn đều nổi máu muốn thử một vòng...

"Đây là cơ giáp trước đây của hắn, các người cứ xem đi thì biết, cải tiến như vậy, đánh giá xem phí tổn bao nhiêu thì hợp lý?" Gary lấy cơ giáp cũ của Green từ trong nút áo không gian ra.

Louis đang rất muốn chống lưng cho Gary mà chưa tìm được cơ hội, hiện tại có rồi, lập tức hỗ trợ kiểm tra cơ giáp trên tay.

Hắn là chiến sĩ cơ giáp, xem không ít tư liệu nghiên cứu cùng mẫu phụ và Gary, đã quá quen thuộc với thứ này, tùy ý kiểm tra một chút rồi phán: "Cải tạo hoàn toàn, kích thước quá khác biệt, linh kiện bên trong đều dùng loại tốt nhất, 10 năm tiền lương trung tá mới đủ mua một cơ giáp cao cấp này, ân, nếu không tin lời ta nói, sau này cứ việc tìm người kiểm tra xem, nếu ta tính sai, tới lúc đó thiếu bao nhiêu ta bù tiền cho."

"Hắn mới lên làm trung tá chưa được bao lâu." Gary nói.

Cho nên, người này rõ ràng là lãng phí tiền bạc của Gary! Louis khinh thường liếc Green: "Ta mới tình tài liệu nghiên cứu, chưa cộng chi phí sửa chữa đâu, Gary sư huynh đây là học trò xuất sắc nhất của mẫu phụ ta, trước kia ai muốn nhờ sư huynh ra tay mà chẳng phải tặng cả đống tiền? Tiền lương một tháng của ngươi căn bản không đáng cho sư huynh để vào mắt!"

Gary nhìn sang Louis. Cậu chưa từng giúp ai sửa cơ giáp, trừ người quen ra, nhưng đúng là với kỹ thuật và tên tuổi là học trò của Meillet, chi phí sửa chữa có thể hét giá tới tận trời.

Thấy cũng hợp lý, cậu không phản bác nữa.

Gary là học trò của Meillet đại sư?

Chẳng trách cơ giáp giống Louis như đúc, chẳng trách Louis lại có biểu hiện như vậy... Quân đoàn số 3 bừng tỉnh đại ngộ, có chút xấu hổ.

Bọn họ đa số đều tưởng rằng Gary phụ thuộc vào Green.

Tuy biết kỹ thuật của Gary rất xuất sắc, nhưng Gary luôn đi theo Green, chưa từng thể hiện bản thân, mà cách cậu sửa chữa các cơ giáp, cũng như tân trang, hay là cải tiến hoặc thay thế phụ tùng tốt gì đó... Dần đà bọn họ quen được hưởng thụ, lại coi đó là đương nhiên.

Gary là một thú nhân lại bám dính lấy một thú nhân khác suốt ngày, bọn họ vẫn luôn cảm thấy rõ ràng là kẻ kém cỏi, thế mà...

Gary là học trò của Meillet đại sư, thực lực của bản thân rất mạnh thậm chí vượt trội hơn cả Green... Tất cả đã đập nát hoàn toàn ấn tượng cũ về cậu, cũng nhắc họ nhớ lại một vài chuyện trước đây, càng khiến họ không biết phải đối mặt với Gary như thế nào.

"Gary, cậu là học trò của Meillet đại sư thật sao?" Will tìm mãi mới có cơ hội lên tiếng: "Thần tượng của tôi chính là Meillet đại sư đó! Cậu xin chữ ký giúp tôi được không?"

"Lá thư lần trước cho cậu có chữ ký của thầy đó còn gì." Gary đáp.

"Thế mà cậu lại nói là cậu viết!" Will vốn luôn trầm ổn bỗng nhảy dựng lên, lấy cuốn sách trong nút áo không gian ra, sau đó nhìn cuốn sách cũ kỹ mà ảo não than thở: "Biết ngay sách này không nên xem mà!"

Nhìn Will như vậy, tâm trạng Gary rốt cuộc khá lên một chút.

Louis thấy vậy, lập tức nói: "Sư huynh, anh có muốn đi nghỉ ngơi một chút không? Anh yên tâm, số kiến còn lại cứ giao cho em, em sẽ tận diệt chúng nó." Hắn không muốn Gary nói chuyện với Green nữa đâu...

"Tôi ra đánh tiếp." Gary nói.

"Sư huynh, anh cứ nghỉ đi, anh lo về kỹ thuật, ra chiến trường làm gì? Quân bộ không yêu cầu nhân viên kỹ thuật phải tham gia chiến đấu a!" Louis vừa nói vừa liếc qua đám người vừa chỉ trích Gary thấy chết không cứu.

Thuộc hạ của Green đều bối rối khó xử, hồi nãy chỉ trích Gary thì rõ hợp tình hợp lý, nhưng kỳ thực vẫn có điểm chột dạ, lúc ấy bọn họ cũng thấy Gary sắp chết không cứu... Hơn nữa Gary là kỹ thuật viên, đúng thực là không cần ra chiến trường.

Ai nấy đều trầm mặc, nhưng Green chưa thể chấp nhận thái độ hối lỗi này ngay được.

"Gary, em chưa từng nói cho anh biết." Green nhịn không được nói.

"Anh chưa từng hỏi qua." Gary có hơi mất kiên nhẫn: "Tôi kêu anh về gặp gia đình và bạn bè tôi, anh cũng không chịu kia mà."

Vẻ mặt cậu thoạt nhìn cực kỳ xa cách, Green có cảm giác mình sắp đánh mất người này, trong lòng bắt đầu khủng hoảng tột độ.

CHƯƠNG 117: TIỂU VƯƠNG TỬ THÚ THÚ LUYẾN (6)

"Gary, thực xin lỗi, anh..." Green không biết mình còn có thể nói được lời nào, đối mặt với ánh mắt nhìn thấu hết thảy kia, hắn chỉ thấy toàn thân lạnh toát.

"Không cần phải diễn nữa, chúng ta kết thúc tại đây đi." Gary chốt lại một câu.

"Không, Gary, anh yêu em mà!" Green không chút nghĩ ngợi liền nói.

Hắn yêu Gary sao? Đương nhiên là yêu, hắn vĩnh viễn không quên được cảm giác vui sướng khi được ở bên cậu.

Gary không phải á thú nhân, nhưng hắn vẫn điên cuồng yêu cậu, thậm chí chủ động theo đuổi, khi đó, thực lòng hắn đã cho rằng hai người sẽ mãi mãi ở bên nhau.

Chỉ là, dù sao Gary cũng là thú nhân.

Khi người khác nói hắn sẽ không có con, giễu cợt hắn lại đi thích thú nhân, rồi có á thú nhân xinh đẹp bày tỏ với hắn, hắn sẽ không tránh khỏi sinh bất mãn với Gary.

Nhưng chỉ cần được gặp Gary, bất mãn này sẽ tan thành mây khói, rốt cuộc hắn thực sự trầm mê.

Thế rồi, càng trưởng thành, càng lý trí, hắn càng hiểu rõ mình với Gary là không thích hợp.

Cha mẹ hắn sẽ mãi mãi không chấp nhận hắn và một thú nhân khác ở bên nhau, mà con đường thăng tiến trong sự nghiệp của hắn, nói không chừng cũng sẽ vì thích thú nhân mà chịu ảnh hưởng.

Vì sao Gary lại không phải là á thú nhân?

Khi Emir thổ lộ với hắn, bản thân hắn không có chút cảm giác nào, thậm chí còn cười nói cho Gary nghe, nhưng sau đó nghe thủ hạ báo lại là Gary cố ý gây khó dễ cho Emir, sắp xếp cho cậu ta xuống khoang dưới cùng, hắn lại thương cảm cho Emir.

Gary là thú nhân, sao có thể chèn ép một á thú nhân như vậy?

Rốt cuộc hắn vẫn còn yêu Gary, không muốn chia tay với cậu, cho nên chỉ lẳng lặng điều động vị trí công tác của Emir thôi... Kết quả, hành động này của hắn lại khiến Emir cả ngày quấn quýt bên hắn.

Khi ấy Gary bận bịu chế tác cơ giáp, chưa hồi âm tin nhắn của hắn, hắn đang cảm thấy nhàm chán thì lại thấy tin nhắn của Emir gửi tới, hai người nhắn qua nhắn lại dần thân thiết hơn, rồi tình cảm chệch hướng từ lúc nào, thiên tính muốn bảo vệ á thú nhân trỗi dậy khiến hắn không dứt bỏ được Emir.

Khi Emir sinh bệnh, nói với hắn là rất khó chịu trong người, sau đó hắn cũng chẳng biết làm sao lại phát sinh quan hệ với Emir nữa.

Á thú nhân có một sức hút rất lớn với thú nhân, trước kia ở bên Gary hắn chưa từng kích động như vậy...

Hắn biết Gary là người khá bảo thủ, lại biết Gary cũng muốn nằm trên, cho nên trước nay luôn phải khắc chế, nhưng ở cạnh Emir, hắn lại chẳng phải lo lắng điều gì, cũng chẳng cần đắn đo gì hết.

Hắn có thể tận tình phát tiết trên người Emir.

Khoảng thời gian kế tiếp, hắn và Emir càng thân mật, mà hết thảy chuyện này, tự nhiên không gạt được thuộc hạ, tất cả mọi người đều khuyên hắn nên chia tay với Gary để đến với Emir, nhưng hắn vẫn cứ chần chờ, thậm chí chẳng dám đi gặp Gary nữa.

Thẳng tới khi Gary và Emir nảy sinh xung đột, hắn mới ra mặt, thế rồi chuyện kế tiếp phát sinh đều nằm ngoài dự liệu của hắn, thân phận của Gary càng khiến hắn bất ngờ.

Gary tất nhiên biết Green yêu cậu, cậu cũng yêu đối phương, nhưng dù tình cảm còn cũng chẳng thể cứu vãn được nữa.

Gary mặc kệ Green, đi thẳng vào trong, đúng lúc ấy, Emir bò dậy, mặt trắng bệch nhưng vẫn cố ngăn cản Gary.

Mới cách đây không lâu y còn tận hưởng niềm vui của kẻ chiến thắng, có được Green, nhưng hiện giờ Green lại bày tỏ tình yêu với Gary mà quên mất y.

Dựa vào cái gì? Gary là một thú nhân, dựa vào cái gì mà được Green yêu thích?

"Gary, lúc ấy cậu đẩy tôi, muốn hại chết tôi, cậu phải ra tòa án quân sự!" Emir nói. Lúc ấy Gary cứu chiến sĩ bên người y, lại chần chừ không cứu y, y đã rất lo lắng, sợ Gary sẽ ném y xuống, lúc Gary túm tay càng sợ Gary sẽ quăng mình vào giữa bầy kiến điên cuồng kia.

Ngay lúc đó, y nhìn thấy Green đã trở lại... Y bèn hất tay Gary, để Green cứu lấy mình.

Thế nhưng lúc ấy đám người đi cùng Green đều tưởng rằng Gary đẩy y...

Lời này vừa nói ra, giữa sân lại im phăng phắc.


Theo sau đó là giọng của Green: "Emir, im đi! Gary không cố ý, ta thay mặt cậu ấy xin lỗi cậu. Nếu không còn chuyện gì nữa, chuyện này coi như bỏ đi."

"Green!" Emir bàng hoàng nhìn Green, dù tin rằng Gary đẩy y, nhưng lại nói là không cố ý, còn thay Gary xin lỗi? Green thật sự thích Gary chứ không thích y sao?

Vì để được ở bên Green, y đã phải trả giá rất nhiều, thế còn Green, hắn coi tất cả những việc y đã làm đó là gì chứ?

Emir càng đau khổ, Gary càng thấy nực cười, cậu căn bản đâu có làm chuyện như vậy, Green dựa vào cái gì thay cậu xin lỗi? Green cho rằng vì tình cảm cá nhân mà cậu sẽ đi làm hại một á thú nhân sao?

Tại sao trước đây cậu lại có thể thích một người như vậy?

"Muốn kiện thì kiện đi, tôi chờ!" Gary ném lại một câu, dứt khoát mặc kệ hai người đó.

"Gary sư huynh sao có thể hại một á thú nhân? Thật nực cười!" Louis cũng ném lại một câu rồi đuổi theo Gary. Gary ca ca của hắn vẫn luôn là một người rất kiêu hãnh, chuyện á thú nhân kia rõ là vu khống mà.

Thực lực của Gary ai cũng đều đã rõ. Còn lời của Emir kia, khó mà tin cho được.

Nếu Gary thực sự muốn hại, cậu ta còn sống được tới giờ sao?

"Lúc ấy Gary nên mặc kệ ngươi giữa đàn kiến đó mới phải." Will cười lạnh liếc Emir, xoay người bỏ đi.

Hắn cứ lo Gary bị Green phản bội sẽ thống khổ, thậm chí là làm loạn cả quân đoàn, giờ thì khỏi cần nữa rồi.

Gary là học trò của Meillet đại sư, dù rời khỏi quân đoàn vẫn có vô số người sẵn sàng chào đón! Huống chi... Thượng tá Monde rõ là có ý tứ gì đó... Will thả lỏng cả người, mang đội kỹ sư đi làm việc trở lại, Green cùng đội cơ giáp quân đoàn số 3 thì ngây ngốc ngồi một chỗ - bọn họ vừa phải chịu đả kích quá lớn.

"Green..." Emir lo lắng nhìn Green.

"Lúc đó Gary không hề đẩy cậu, đúng không?" Green đột nhiên nhìn Emir.

"Sao anh lại nghĩ oan cho em như thế! Anh thấy rõ là cậu ta đẩy em mà!" Emir chột dạ phản bác.

"Nếu thật sự muốn hại cậu, tại sao cậu lại không hề gì?" Green nhìn Emir, hàm răng càng cắn chặt. Lúc đó Gary và người này cùng một chỗ, vì sao hắn lại không cứu Gary mà lại cứu người này chứ?

Nếu lúc ấy cứu Gary... Tình cảm nhiều năm như vậy, Gary sẽ không đối xử lạnh lùng với hắn như thế.

"Anh nghi ngờ em?" Emir giận dỗi: "Hứ, anh thích Gary thì đuổi theo cậu ta đi! Nhưng giờ có thượng tá Monde rồi, Gary nhất định sẽ chẳng còn thích anh nữa đâu!"

Emir nói xong liền xoay người chạy đi, Green theo bản năng định đuổi theo, nhưng rồi lại dừng bước.

...

Đàn kiến vây công đã bị quân đoàn số 1 giết kha khá, khu vực bên này không có lấy một con. Kiến vũ trụ là loài sinh vật cần dốc toàn lực tiêu diệt, nhưng đây không phải là việc mà một tiểu đội có thể làm được.

Những chuyện này Gary biết nhưng không quan tâm, giờ cậu đã thấm mệt, chỉ muốn kiếm chỗ nghỉ ngơi thôi.

"Gary sư huynh, đây là phòng cho anh." Louis dẫn Gary tới một phòng, mở cửa.

Gary đi vào trong, bước được hai bước liền phát hiện... Phòng này tràn ngập mùi của Louis, hơn nữa còn rất nồng đậm!

Đây là phòng của Louis... Gary đột nhiên khựng lại, cau mày nhìn tên phía sau.

"Trên phi thuyền chỉ có phòng này còn khá một chút." Louis đỏ mặt, hấp tấp giải thích.

Phi thuyền quân dụng cũng vậy, đúng là không chuẩn bị phòng cho khách, mà ở trường hợp của cậu thì dù ngủ ở phòng thú nhân hay á thú nhân đều không thích hợp, hơn nữa, cậu cũng lười đi tìm phòng. Gary tiến vào trong, thuận tay đóng cửa lại, nhốt Louis bên ngoài. Làm xong chuyện, rốt cuộc mệt mỏi quá, ngã lên mặt đất, biến thành tiểu chuột đồng.

Chưa bao giờ cậu để lộ thú hình ra bên ngoài, bởi cậu biết thú hình của bản thân khác thường, nếu bị người ta nhìn thấy sẽ gây ra phiền phức rất lớn.

Nhưng hiện giờ cậu không gắng gượng thêm được nữa.

Căng thẳng cả về thể xác lẫn tinh thần làm cậu không đủ sức duy trì hình người nữa, biến thành chuột đồng rồi ngủ một giấc thật sâu, giữa chừng có mơ mơ màng màng tỉnh lại một lát, sau đó lại trở mình ngủ tiếp.

Cuối cùng, cậu bị tiếng phá cửa đánh thức.

Ngoài cửa hình như có ai quậy phá, dựa theo kinh nghiệm của cậu thì cái cửa sắp banh chành rồi đây... Gary vẫn chưa tỉnh ngủ lắm, sau đó đột nhiên nhớ ra có gì đó sai sai ở đây – cậu vẫn đang trong hình dáng chuột đồng!

Thú hình của cậu quyết không thể để người khác nhìn thấy! Nếu giờ biến thành người thì sẽ lõa thể... Trong một giây ngắn ngủi mang tính quyết định, Gary nhảy lên giường, chui vào chăn biến thành hình người.

Phanh một tiếng lớn, cửa bị đẩy ra, Louis vội vọt vào: "Gary, anh không sao chứ?"

"Tôi có thể có chuyện gì được?" Gary thò đầu ra khỏi chăn, lạnh lùng nhìn Louis.

"Em cứ lo anh có chuyện gì, em..." Louis nhìn ánh mắt bình tĩnh của Gary, có chút lúng túng, đúng lúc đó, hắn thấy dưới đất có bộ quần áo...

Đó là của Gary mà, bên trong có cả đồ lót...

Cho nên nói, Gary đang khỏa thân trên giường hắn?

Mũi nong nóng lên, máu mũi phun trào. Louis định che mũi mà không kịp, cuối cùng đành mặt đỏ tai hồng nhìn Gary: "Xin, xin lỗi..."

Vừa xin lỗi vừa lui dần ra ngoài, sau đó cắm đầu bỏ chạy... Nhưng rồi mới chạy vài bước đã thấy trở lại: "Đều tại em không tốt, làm hư cửa rồi... Em sẽ canh cửa giúp anh." Gary đã ngủ một ngày một đêm, cậu nhắn tin không thấy phản hồi, gõ cửa cũng vô dụng, cuối cùng sốt ruột quá mới phá cửa, ai dè lại khó xử thế này.

Tuy thân thể Gary bị chăn che kín mít, nhưng chỉ mới tưởng tượng quang cảnh dưới chăn thôi, hắn liền... Máu mũi hình như chảy càng nhiều rồi, mất máu, mất máu a...

"Thượng tá, Nguyên soái có lệnh điều quân về Thủ đô tinh, chuyện kiến vũ trụtrogn sẽ do trung tướng Basque phụ trách." Một thủ hạ tới báo cáo, vừa lúc nhìn thấy Louis đang bịt mũi đứng trước cửa phòng đã bị hỏng cửa, thế chưa là gì, máu tươi đang chảy từ trên tay Louis xuôi xuống dưới, nhuộm đỏ ngực áo hắn.

Đây... Thượng tá bị bạo lực gia đình? Máu mũi chảy ghê quá, gãy mũi rồi chắc?

"Chuyện ở đây vì sao không để ta tiếp tục xử lý?" Louis hỏi.

"Thưa thượng tá, bên Thủ đô tinh xảy ra chuyện lớn rồi."

"Chuyện lớn gì?" Louis nhíu mày.

"Liên quan tới hoàng thất, hoàng đế bệ hạ đột nhiên tuyên bố thoái vị." Archie nói: "Hoàng đế bệ hạ thoái vị, nghi thức đăng cơ của Hoàng thái tử đã bắt đầu tổ chức, Nguyên soái mong ngài mau chóng trở về."

"Chúng ta còn diệt kiến còn chưa đã tay đã phải về rồi sao?" Có người lầu bầu.

"Về thủ đô tinh chẳng tốt hơn sao?" Louis trừng mắt, đồng thời hiểu ra tình hình trước mắt.

Tuy hắn là người thừa kế tước vị, nhưng tân hoàng đế đăng cơ không nhất thiết phải trình diện, chính là hắn có thể không đi, nhưng Gary lại muốn về.

Thân phận Gary người dưới quyền không ai biết, tướng soái của quân bộ đều quá rõ ràng, bọn họ đã ban lệnh như thế, kỳ thực chính là hộ tống Gary trở về thôi.

Chuyện giết kiến đúng là cần đội chuyên nghiệp, nhưng rõ ràng Gary quan trọng hơn... Louis lập tức nói: "Chúng ta lập tức xuất phát trở về Thủ đô tinh."

Liên tiếp vài mệnh lệnh, cuối cùng Louis nói: "Không còn việc gì nữa thì các ngươi đi trước đi."

Mọi người đang tính xoay người rời đi, được vài bước lại lo lắng quay lại nhìn Louis: "Lão đại, anh không sao chứ?"

"Ta thì có chuyện gì được?" Louis khó hiểu.

Đám Archie cười đê tiện nhìn Louis: "Lão đại, chị dâu thân thủ không tồi a..."

Tới giờ Louis mới sực nhớ vẻ mặt mình lúc này, chắc chắn mấy người này lại nghĩ đi đâu đâu rồi, quẫn bách nói: "Biến đi!"

Tới khi Louis đuổi hết đám người này, Gary rốt cuộc mặc xong quần áo từ trong bước ra.

Vừa rồi mấy người này nói gì cậu đều nghe thấy hết, mà chuyện phụ hoàng thoái vị cậu lại chẳng thấy có gì là lạ.

Phụ thân đã sớm cân nhắc chuyện thoái vị, có thể nhẫn nại tới tận giờ cũng đã là kỳ tích rồi đó.

"Gary, chúng ta sắp về Thủ đô tinh, anh có dự tính gì không?" Louis lấy khăn tay lau máu mũi, quan tâm nhìn Gary. Trước kia Gary gia nhập quân đoàn số 3 là vì Green, sau này...

"Tôi sẽ tiếp nhận một ít sản nghiệp gia đình." Gary nói. Phụ thân để lại nhiều tài sản, trong đó bao gồm cả công ty chế tạo cơ giáp và lắp ráp phi thuyền lớn nhất đế quốc, cậu cảm thấy mình có thể tiến hành thử nghiệm nghiên cứu ở đó, chắc chắn thoải mái hơn cả ngày sinh hoạt trên phi thuyền nhiều.

"Em... Tới lúc đó em cũng sẽ tiếp nhận một ít sản nghiệp trong nhà." Louis đột nhiên nói, cười rộ lên với Gary, lộ ra hàm răng trắng sáng.

"Cậu không thích quân đội?" Gary tò mò hỏi.

Louis đương nhiên là thích, tuy lúc trước nhập ngũ vì Gary, nhưng một thời gian sau bản thân hắn cũng thấy gắn bó, nhưng đã bỏ lỡ Gary một lần, bây giờ khó khăn lắm mới chờ được Gary chia tay với Green, nếu giờ không bồi Gary, ai biết sẽ có thú nhân khác xuất hiện hay không chứ? Nghĩ vậy, Louis có chút bướng bỉnh nhìn Gary chằm chằm.

Gary nhìn bộ dáng này của Louis có chút thất thần.

Louis kém cậu tới 4 tuổi, cậu vẫn luôn coi người này là em trai, nhưng hiện giờ lại thấy... Bất tri bất giác, Louis đã trưởng thành tự khi nào, nếu giờ ai đó không quen biết nhìn bọn họ, hơn nửa sẽ cảm thấy Louis còn lớn hơn cậu nữa kia.

"Gary!" Một giọng nói quen thuộc vang lên, Gary quay đầu liền thấy Green đang đi tới.

Green dù gì cũng là trung tá, quân đoàn số 1 không hạn chế hành động của hắn được, cho nên hắn mới có thể chạy đi tìm Gary.

Gary đã nghỉ một ngày một đêm, nhưng Green lại không ngủ được, hiện giờ thoạt nhìn khá tiều tụy: "Gary, em nghe anh giải thích."

"Tránh ra." Louis tiến lên một bước ngăn cản Green.

"Louis, đây là chuyện giữa tôi và Gary, đừng nhúng tay vào!" Green cau mày nhìn Louis, sau đó lại nhìn về phía Gary: "Gary, trước kia là anh sai, anh xin lỗi, em..."

Vẻ mặt Green đột nhiên thay đổi – trên người Gary có mùi của Louis.

Gary và Louis rốt cuộc là quan hệ gì?

Nếu Gary và Louis ở bên nhau, vậy hắn...

Green vẫn luôn rất tự tin rằng bản thân mình xuất sắc hơn người, nhưng Louis là ngoại lệ.

Vốn dĩ còn muốn nói rất nhiều thứ, nhưng giờ khắc này, hắn đột nhiên không biết phải nói gì.

Gary thờ ơ rời khỏi, Louis đắc ý nhìn Green một cái, sau đó chạy theo sau.

Gary không muốn quan tâm tới Green nữa, khi phá hủy cơ giáp, đánh Green xong, cậu đã quyết định sẽ không tìm Green nữa.

Green và Emir, hai người đó không đáng để cậu phải bận tâm.

Thế nhưng, dù cậu không muốn đi tìm bọn họ, trên đường về Thủ đô tinh, hai người đó vẫn cứ nghĩ đủ mọi cách tới làm phiền.

CHƯƠNG 118: TIỂU VƯƠNG TỬ THÚ THÚ LUYẾN (7)

Dù sao cũng đang trên phi thuyền quân đoàn khác, Gary sẽ không đi lung tung, cậu chỉ muốn tới gặp đội kỹ thuật của mình.

Mà đúng là hành động này của cậu đã tạo cơ hội cho Green và Emir tìm tới.

Green hết lần này tới lần khác xin lỗi, hi vọng được cậu tha thứ, Emir càng khóc lóc cầu xin cậu đừng tiếp tục dây dưa với Green.

Rõ nực cười, cậu dây dưa với Green khi nào? Rõ ràng là hai tên gia hỏa này cứ bám riết không tha.

Gary nhẫn nhịn 2 ngày, sau đó phát hiện hai người này bỗng dưng biến mất.

Hiển nhiên là Louis làm cái gì rồi... Gary thở phào nhẹ nhõm, kế tiếp ngoài nghỉ ngơi ở phòng Louis ra, cậu ra ngoài chính là để tìm Will.

Phi thuyền quân đoàn số 3 đã bị kiến ăn trơ trụi, nhưng một vài đồ đạc còn sót lại, có thể sửa được gì thì đội kỹ thuật đều mang về sửa hết.


Trừ lần đó ra, có một vài người thuộc quân đoàn số 1 có tìm tới nhờ cậu sửa cơ giáp, cậu cũng vui vẻ giúp đỡ. Từ nhỏ đã thích đùa nghịch các loại linh kiện, hết lòng với công việc của mình, cho nên luôn sửa chữa không biết chán.

Có điều, cậu nguyện ý giúp chiến sĩ cơ giáp của quân đoàn số 1 chứ không phải số 3, trước nay cứ phải làm thánh mẫu lấy ơn báo oán, dù mấy người đó ghét cậu, tốt xấu gì cậu cũng không biểu hiện ra mặt cái gì, có thể không so đo, nhưng giờ hai bên đã thẳng thắn với nhau, cậu sẽ tỏ rõ thái độ cho họ thấy, mình không phải ai gọi cũng phải tới.

Vì chuyện này mà người quân đoàn số 3 ngoài đội kỹ thuật ra, ai cũng bất mãn với Gary, nhưng cậu chẳng quan tâm – đã hạ quyết tâm rời quân đội còn để ý mấy người này làm chi?

Hôm nay Gary lại giúp bên quân đoàn số 1 sửa một bộ cơ giáp, trong quá trình làm có điều chỉnh lại một chút.

"Thiếu tá Gary, cậu tuyệt thật! Tôi chưa bao giờ được dùng một cơ giáp tốt như thế này!" Thiếu tá quân đoàn số 1 thử mặc cơ giáp xong, ánh mắt nhìn Gary càng thêm nóng cháy: "Thiếu tá Gary cậu tham gia đội chúng tôi đi? Chúng tôi nhất định sẽ cho cậu đãi ngộ tốt nhất! Chúng tội còn có thể cống hiến mà làm trâu làm ngựa cho cậu và lão đại được luôn."

Lúc người này vừa bắt đầu biểu đạt lòng cảm kích, tâm tình Gary thực vui vẻ, so với người quân đoàn số 3, người bên này luôn biết khích lệ người khác thực sự quá dễ mến đi.

Chính là, đang yên đang lành nhắc tới Louis, Gary lại không khỏi nhíu mày. Gần đây mấy người này cứ hở ra một cái là lại gán với ghép cậu và Louis.

"Tôi không thiếu người làm trâu làm ngựa." Gary nhìn về phía thiếu tá kia, đột nhiên hỏi: "Còn nữa, ai kêu cậu tới đây?"

Thiếu tá kia sờ sờ mũi, xấu hổ bỏ chạy.

Chờ thiếu tá đi rồi, Gary càng giật giật chân mày, tâm tư Louis cậu biết, chính bởi vậy cậu đã tận lực tránh tiếp xúc, nhưng rất nhiều có muốn tránh cũng chẳng được.

Đang nghĩ miên man chợt Gary thấy Louis tới.

Hắn mang một hộp cơm chạy tới trước mặt Gary, rõ ràng một người vốn rất có khí thế, nhưng chỉ cần nhìn thấy Gary liền nhu hòa như nước: "Gary, em kêu phòng bếp làm món anh thích ăn này."

"Cảm ơn, lần sau đừng phiền toái vậy nữa." Gary nói.

"Không phiền không phiền đâu, em không thấy phiền tí nào hết!" Louis xun xoe.

"Vậy cậu có thể về rồi." Gary hạ lệnh đuổi khách.

Louis chẳng dám cãi lời Gary, rốt cuộc đành rời đi.

"Gary, cậu không suy xét chút được sao?" Will khập khiễng tới gần hỏi.

"Tạm thời không muốn." Gary thở dài, hiện giờ cậu không biết nên đối mặt với Louis thế nào nữa.

"Thượng tá Monde đối xử với cậu tốt thế kia mà." Will lại nói.

Gary trầm mặc một hồi rồi nói: "Green trước đây không tốt sao?" Mang đồ ăn tới, chuyện mà Louis làm, trước đây Green cũng chẳng thiếu cái nào, thậm chí còn làm tốt hơn.

Will nghĩ tới chuyện trước đây, thức thời giữ im lặng.

Hôm nay trên đường vội trở về, Green lại xuất hiện trước mặt Gary.

"Gary, em và Louis đang ở bên nhau?" Green nhìn Gary, trong mắt tràn đầy không cam lòng. Mấy ngày nay hắn luôn bị người quân đoàn số 1 canh chừng, không thể tới gần Gary thì thôi, những người đó còn nói Gary đang ở chỗ Louis nữa.

"Liên quan gì tới anh?" Gary có chút phiền chán.

"Mấy ngày nay em vẫn ở chỗ cậu ta, hai người ở bên nhau đúng không?" Green khẽ rít qua hàm răng cắn chặt.

Gary nhấc chân tính rời đi, lúc phát hiện bị Green phản bội, cậu cũng rất rất khó chịu, nhưng một thời gian sau thì đỡ hơn nhiều, giờ nhìn Green cũng đã hết bị dao động kịch liệt như trước.

"Gary, em nghĩ hắn sẽ mãi ở bên em sao? Cha mẹ anh không đồng ý anh ở cùng thú nhân khác, lẽ nào cha mẹ hắn đồng ý?" Green đột nhiên nói: "Công tước Meillet và công tước Calvin cũng chỉ có một đứa con duy nhất, bọn họ sẽ chấp nhận con trai mình không có hậu đại hay sao?"

Gary không biết Meillet và Calvin có chấp nhận chuyện đó hay không, cũng chưa từng nghĩ tới, rốt cuộc là cậu chưa từng suy xét sẽ ở bên Louis: "Thì đã sao nào?"

"Gary, em và Louis sẽ không có kết quả, cha mẹ hắn cũng sẽ phản đối, không chừng còn tổn thương em. Gary, tha thứ cho anh đi, chúng ta quay lại như xưa được không? Anh thề, anh nhất định sẽ thuyết phục cha mẹ mà." Green cam đoan.

"Ai nói cha mẹ ta không đồng ý ta và thú nhân khác bên nhau?" Đột nhiên giọng Louis vang lên, cùng lúc đó, vụt một cái, từ bên kia thông đạo hắn chạy tới bên Gary, tiện thể cho Green một cái trừng mắt – tên gia hỏa này dám lừa người của hắn chạy tới tìm Gary, thật đáng giận!

"Cha mẹ ta đã sớm đồng ý rồi!" Louis nhắc lại, đồng thời len lén để ý nét mặt Gary.

Gary theo bản năng nhìn lại Louis, bất chợt ánh mắt chạm nhau, cậu cũng thấy được tình cảm sâu kín trong ấy.

Cậu biết lời Louis nói là thật, người này chưa từng lừa gạt cậu, hơn nữa... Thái độ Meillet thỉnh thoảng cũng hơi là lạ thật.

Cậu đã sớm biết Louis thích mình, nhưng không ngờ tới mức thuyết phục cả gia đình sẵn luôn rồi, đây là chuyện mà cho tới giờ Green vẫn chưa làm được.

"Không thể nào!" Green gạt phăng: "Cha mẹ cậu đời nào lại đồng ý chuyện đó được!"

"Cha mẹ đã cho phép từ lâu rồi." Louis nhấn mạnh, cười nhạo Green: "Ngươi tưởng ai cũng hèn nhát giống ngươi sao?"

Green chết đứng, từ đáy lòng cảm giác thất bại đang dâng lên.

"Gary... Em..." Louis đột nhiên phát hiện chính mình giống như vừa thổ lộ, tức khắc tay chân lại luống cuống. Hắn làm việc gì cũng quyết đoán, trước không dám nói cho Gary biết là vì bị Green nhanh chân hơn, nếu thổ lộ sẽ bị phân rõ giới hạn, nhưng giờ Gary đang độc thân mà.

"Gary, em vẫn luôn thích anh, đã thích mười mấy năm rồi!" Louis dõng dạc bày tỏ.

Liếc sang Green đã thần hồn phách lạc bên cạnh, Gary nói với Louis: "Đi theo tôi."

Green suy sụp ngồi bệt xuống đất.

"Green!" Emir không biết từ đâu chạy ra, tèm lem nước mắt nhìn Green: "Anh định vứt bỏ em sao?"

Green nhìn Emir khóc lóc sướt mướt, không hiểu sao đột nhiên thấy thật phiền chán.

Hắn thích chiến đấu, thích những hoạt động thật kích thích, bởi vậy lựa chọn Gary chứ không phải á thú nhân, thế rồi... Thế quái nào hắn lại đi tìm á thú nhân?

Đứng dậy phủi bụi trên quần áo, Green chẳng thèm liếc Emir lấy một cái, đi thẳng về.

Phía sau, Emir lau khô nước mắt, cắn chặt khớp hàm: "Gary... Đều tại Gary..."

Gary dẫn Louis về căn phòng vốn thuộc về hắn.

Cửa bị đạp hỏng đã sửa rồi, mùi vị Louis trong phòng cũng không còn nữa, chỉ còn lại mùi hương của Gary – cậu giống mẫu phụ, địa bàn mình phải tẩy sạch mùi của người ngoài.

"Louis, tôi không thể nhận lời cậu được." Gary đột nhiên nói, nếu từ chối Louis trước mặt Green, không chỉ làm Louis khó xử, không chừng còn khiến tên vô sỉ kia tưởng còn hi vọng, cho nên cậu dẫn Louis về phòng, nói rõ ràng với hắn.

"Gary, em có chỗ nào chưa tốt sao? Em có thể sửa ngay mà."

"Cậu rất tốt, nhưng tôi chưa tính toán tới chuyện bắt đầu yêu ai khác." Gary đáp.

"Chỉ thế thôi a? Nói vậy anh vẫn sẽ cho em ở cạnh anh?" Louis mới uể oải lại lấy phấn khởi lên: "Gary, em thích anh lâu lắm rồi, anh không nhất định phải thích lại, nhưng hãy đồng ý cho em theo đuổi anh đi."

"Chỉ sợ tôi mãi mãi chẳng mở lòng với cậu được." Gary lại giội nước lạnh.

"Em sẽ nỗ lực hết sức khiến anh thích em." Louis cực kỳ kiên định.

Nhìn Louis như vậy, Gary hé miệng tính nói gì rồi lại thôi.

Ngày tiếp theo, Gary dứt khoát làm tổ trong phòng, tìm một ít linh kiện tiếp tục nghiên cứu cơ giáp.

Sau khi chiến đấu với kiến vũ trụ, cậu nảy ra ý tưởng mới, cần nghiệm chứng gấp, đương nhiên còn vì một lý do khác, đó chính là tránh mặt Louis.

Mới vừa kết thúc một cuộc tình, cậu không muốn bắt đầu cái khác ngay, như vậy là không công bằng với Louis.

Louis không gặp được Gary, chỉ biết thỉnh thoảng ghé qua quanh quẩn ở cửa phòng người ta mấy vòng, sau đó thừa dịp người máy mang đồ tới cho Gary mà tranh thủ ngó một cái.

Dù vậy hắn cũng thấy rất chi là mỹ mãn, ít nhất thì Gary đang ở trên phi thuyền của hắn, không như trước đây, mỗi người một tinh cầu.

"Lão đại, trong số người trẻ tuổi ở đế quốc thì anh đã là xuất sắc nhất rồi, người ta còn không vừa ý gì nữa vậy?" Đám người thân thiết đi theo Louis đều thấy thương cho lão đại mình.

"Mấy người biết cái gì, Gary còn lợi hại hơn ta nhiều!" Louis lập tức nói, Gary khiêm tốn đó thôi, bằng không... Người khác nếu vừa thông minh vừa thực lực mạnh, lại còn có năng lực thiên phú như Hoàng hậu, sợ là đã thành thú nhân được hoan nghênh nhất ở Đế quốc Thú Nhân từ lâu.

Được rồi, Gary dù khiêm tốn vẫn là thú nhân được hoan nghênh nhất đế quốc...

Louis thật lòng nghĩ như vậy, nhưng thuộc hạ đều cho là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, nói cho cùng Gary giỏi thật đấy, nhưng sao sánh với trình độ của Louis được.

Ít nhất Gary bụ bẫm không anh tuấn bằng Louis.

"Nhưng lão đại à, cứ như vậy cũng đâu phải cách hay."

Có lý, Gary kia chính là trốn tránh lão đại a!

"Ta cũng biết thế, nhưng đành bó tay." Louis bất đắc dĩ nói, đột nhiên nghĩ tới cái gì: "Các ngươi mau nghĩ cách giúp ta đi?"

"Cái này... Bí kíp theo đuổi á thú nhân, vô dụng với thú nhân thì phải?"

"Đúng thế, chúng tôi mới chỉ theo đuổi á thú nhân thôi a."

"Tôi ngay cả á thú nhân cũng chưa theo đuổi bao giờ..."

Thuộc hạ ai nấy nhìn nhau, cả ngày trong quân đội, kỳ thực còn ngây thơ trong sáng lắm.

"Thế nếu có thú nhân theo đuổi các ngươi, các ngươi hi vọng hắn sẽ làm gì cho mình?" Louis lại hỏi.

"Nếu có thú nhân theo đuổi tôi, tôi chắc chắn sẽ đánh hắn tới cha mẹ nhận không ra!"

"Tôi không có hứng thú với thú nhân!"

"Tôi kiên quyết không nằm dưới... Khoan đã, lão đại, thú nhân anh thích chắc khó mà chịu nằm dưới, anh lại quá cường, có lẽ là vì vậy nên người ta mới không chịu đồng ý chăng?"

Green kia căn bản đánh không lại Gary, có thể bị đè, lão đại thì khác, thú nhân cao lớn cường đại như vậy... Gary kia không muốn bị đè cũng dễ hiểu thôi.

Louis đăm chiêu.

Chuyện này hắn chưa từng nghĩ tới, nhưng giờ cẩ thận ngẫm lại, phát hiện đúng là một vấn đề lớn.

Hôm nay nhân lúc người máy tới đưa cơm, Louis mặt dày theo vào.

Gary nhíu mày, định đuổi người lại phát hiện nam nhân cao lớn đang nhìn mình bằng ánh mắt cún con, thần thái hệt như lúc nhỏ.

Hồi nhỏ cậu thường sẽ mềm lòng khi Louis như vậy, mặc kệ quan hệ hai nhà có chút nhạy cảm, hết lần này tới lần khác chạy tới xem Louis, lần này cũng không ngoại lệ: "Cậu có việc gì sao?"

"Gary, em có thể nằm dưới, á thú nhân làm được thì em cũng có thể, em còn có thể học tập, anh đừng nhìn em cao to vậy thôi, em..." Louis nghiêm túc nhìn Gary, tuy mỗi lần nằm mơ đều là mình chủ động, nhưng chỉ cần Gary nguyện ý ở bên, hắn đành cố chịu đựng vậy!

Gary: "..."


Gary đuổi thẳng cổ Louis ra ngoài, đuổi người xong lại có chút dở khóc dở cười.

Từ đặc điểm nhận dạng thì xem ra cậu có khuynh hướng nằm dưới hơn... Mấy năm nay thích thượng Green, mẫu phụ đã nói chuyện riêng mấy lần, cậu đã hết bài xích với chuyện nằm dưới rồi.

Rốt cuộc... Theo như cách nói của mẫu phụ thì phía dưới có vẻ nhẹ nhàng hơn, còn có thể chỉ huy bạn đời làm này làm kia nữa...

Huống chi, cậu còn định sinh trứng kia!

Có điều, nghĩ thì nghĩ vậy thôi, cậu chưa biểu hiện gì trước mặt Green, trước nay Green với cậu cứ nhắc chuyện kết hôn là lại bất hòa, cũng khiến cậu khó mở lòng hoàn toàn với Green được.

Louis chán nản về tới khoang điều khiển chính, những người khác ngó thấy vẻ mặt của hắn liền đoán được chuyện gì rồi.

"Kỳ thực có cách này có thể chứng minh được thành ý của mình..." Có người nói nhỏ.

"Cách gì?" Louis nhìn qua.

Người nọ đang định nói thì bị người khác ngăn lại, nhưng dù vậy Louis cũng đã đoán được người kia định nói gì rồi.

Hôm nay giờ cơm chiều, Louis lại theo người máy vào phòng.

"Cậu muốn nói gì nữa?" Gary hỏi.

Louis hít sâu mấy hơi, làm đầy phổi mình bằng hương vị của Gary, sau đó hộc ra Thú Châu: "Gary, em đã sớm muốn tặng nó cho anh..."

Nhìn Thú châu trên tay Louis, Gary ngây ngẩn cả người.

Cậu lớn từng này tuổi rồi, mới nhìn thấy thú châu Fred thôi, khi đó một thú nhân không có thú châu như cậu thấy thú châu hâm mộ cực kỳ, muốn nhìn kỹ thêm tí nữa, nhưng Fred đã nhanh chóng nuốt trở lại, nói là để dành cho vợ tương lai, bản thân cũng chả dám xem nhiều.

Sau đó khi vợ chưa cưới của Fred vừa thành niên, Fred đã cho người ta ăn thú châu rồi, kể từ lúc đó cậu chưa từng thấy thú châu của ai khác.

Green... Càng chưa từng cho cậu xem qua, thậm chí luôn tìm cách đánh trống lảng.

"Gary, em tặng nó cho anh, anh phải tin tưởng em, em thật lòng muốn ở bên anh cả đời, trừ anh ra, em sẽ không lấy một ai khác." Louis lại nói.

"Nếu tôi không chịu đưa thú châu cho cậu thì sao?" Gary hỏi.

"Không sao hết." Louis nói, thú châu đã muốn đưa Gary lâu rồi, chẳng hi vọng xa vời được nhận lại... Gary và Green ở bên nhau lâu như vậy rồi, chỉ sợ đã sớm trao đổi thú châu, nếu còn chưa... Yêu Green 10 năm còn chưa trao thú châu cho Green, vậy càng không thể tặng thú châu cho mình ngay không phải sao?

Gary đột nhiên nhớ tới cha mẹ từng kể, phụ thân từng tưởng mẫu phụ là thú nhân, cứ ngỡ sẽ tuyệt tự, liền lấy thú châu cho mẫu phụ giữ, còn nói với người khác là ném thú châu đi rồi...

Khi đó cậu cảm động biết bao, chỉ hi vọng mình có thể tìm được một người bạn đời như thế, kết quả... Green mà cậu yêu không làm được điều này, nhưng Louis lại làm được.

"Tôi biết rồi, cậu ra ngoài đi." Gary nói.

"Thú Châu..." Louis giơ thú châu của mình ra.

"Đó là vật để cầu hôn, cậu chưa theo đuổi đã đòi cầu hôn sao?" Gary cười lạnh.

Louis thất vọng cực kỳ, rồi chợt nghĩ – ý của Gary, hình như là... Hắn có thể theo đuổi Gary?

Louis ngây ngây ngốc ngốc rời phòng, định chờ lần sau có người máy lại vào tiếp, sau đó phát hiện Gary từ chối để người máy đưa cơm.

"Nút áo không gian của ta cũng có đủ đồ ăn, không cần đưa cơm nữa." Gary phát một tin ra ngoài, sau đó đóng chặt cửa, nhưng cũng không tiếp tục nghiên cứu cơ giáp nữa.

Tâm tình vốn đã không yên được, giờ càng chẳng bình tĩnh nổi.

Gary đột nhiên phát hiện, cậu không biết nên đối mặt với Louis thế nào... Hiện giờ cậu chưa yêu Louis, nhưng không thể phủ nhận, cảm giác mà cậu dành cho Louis đã bắt đầu biến hóa, rốt cuộc chẳng thể coi Louis là em trai được nữa.

Tại sao trước đây người cậu thích lại không phải Louis? Nếu là hắn, hiện tại bọn họ đã hạnh phúc bên nhau rồi.

Tự nhốt mình trong phòng, ngày qua ngày thực thanh tịnh, nhưng chưa được mấy hôm phi thuyền đã về tới Thủ đô tinh!

Phi thuyền quân dụng có thể ẩn mình khỏi tín hiệu, phi thuyền này bảo mật nên luôn chặn tín hiệu, khi tới nơi mới gỡ bỏ, máy liên lạc của Gary liên tục reo, đủ loại tin nhắn từ ông bà, cha mẹ, còn có anh trai và vợ anh ấy nhắn tới.

Chuyện bọn họ gặp phải kiến vũ trụ đã truyền đi, tuy người nhà biết cậu vẫn ổn nhưng vẫn không yên lòng, cho nên mới gửi tới nhiều tin như vậy.

Mẫu phụ càng tỏ ý muốn tới đón.

Nhìn máy liên lạc, trong lòng Gary ấm áp dào dạt, buồn bực trong lòng cũng tiêu tán đâu hết. Ghé lên giường, cậu lướt lướt đọc tin nhắn.

Cùng lúc đó, ở phía đuôi thuyền, có người đã lên mạng chia sẻ vài thông tin.

Phi thuyền ổn định hẳn, có người tiến hành kết nối máy móc kiểm tra, xác nhận trên tàu không mang theo sinh vật ngoài hành tinh hay đồ gì lạ về mới cho phép phi thuyền hạ cánh.

Gary không vội, lát nữa sẽ có người tới đón cậu, bèn chờ người khác đi hết rồi mới thu dọn đồ đạc bỏ vào nút áo không gian, một thân nhẹ nhàng bước xuống khỏi phi thuyền.

Phi thuyền chở nhiều người, bên ngoài đang cãi cọ ồn ào, Gary nhìn quanh, lấy máy liên lạc gọi cho mẫu phụ, để mẫu phụ tới gặp mình.

Kết quả, chưa kịp báo tin, đột nhiên có người lao về phía cậu: "Gary, tôi xin cậu đừng quấn lấy Green nữa, cậu đã có thượng tá Monde rồi, hãy buông tha Green đi!"

Emir? Lại là gia hỏa này? Mắt thấy Emir định quấn lấy mình, Gary theo bản năng nhấc chân tung cước, đá văng Emir ra xa.

Emir ngã trên mặt đất, kinh hô một tiếng, khóc rống ầm ĩ, cùng lúc đó, một vài phóng viên không biết từ đâu chạy ra, bao vây lấy Gary.

CHƯƠNG 119: TIỂU VƯƠNG TỬ THÚ THÚ LUYẾN (8)

"Gary tiên sinh, vì sao ngài lại ẩu đả với một á thú nhân?"

"Gary tiên sinh, chúng tôi nhận được tin nóng, nói trên phi thuyền ngài câu dẫn thượng tá Monde, việc này liệu có thật chăng?"

"Gary tiên sinh, nghe nói ngài vứt bỏ tình nhân của mình để đến với thượng tá Monde, ngài nghĩ thế nào?"

"Gary tiên sinh, là một thú nhân mà lại dây dưa với thú nhân khác, ngài có thấy mệt không?"

...

Có rất nhiều phóng viên vây lấy Gary như cá mập ngửi thấy mùi tanh của máu tươi, đồng thời đâm chọc đủ loại vấn đề bén nhọn, cơ hồ tất cả đều muốn gây bất lợi cho Gary.

Gary chẳng cần suy nghĩ nhiều liền biết ý đồ của lũ ruồi bọ này, sắc mặt âm trầm: "Tránh ra!"

Fred càng lớn càng giống Edgar, còn Gary thì ngày càng giống hệt Thư Thư.

Cậu không có dã tâm, là người hiền hòa dễ gần, chẳng thích đánh giết gì cho phiền phức, luôn dồn hết tâm tư vào nghiên cứu hay ăn uống, bởi vậy thoạt nhìn có hơi non nớt dễ bắt nạt.

Nhưng chớ nhìn mặt mà bắt hình dong.

Khi phá vòng vây kiến đông nghìn nghịn cậu đã bùng nổ một lần, đập cho Green một trận, mà hiện giờ vẻ mặt khó coi này, linh lực vận chuyển cuồn cuộn, toát ra hơi thở nguy hiểm toàn thân.

Trong đám phóng viên có thú nhân có á thú nhân, vừa nghe Gary nói Tránh ra, theo bản năng rụt lại một bước, không dám dồn dập đặt câu hỏi nữa.

Josie là một phóng viên của một trang web, nửa giờ trước bọn họ thu được một phần tư liệu cũng từ trang web này.

Tư liệu này đều liên quan tới Gary, theo như tin tức này thì thú nhân này lúc đầu quấn lấy một thú nhân tên là Green, sau đó dựa hơi người này lên làm thiếu tá, tiếp đó lại thông đồng với thượng tá Monde, vứt bỏ người yêu trước của mình...

Trong tư liệu còn nói mỗi tháng thú nhân Green còn chu cấp tiền cho Gary, thậm chí bài viết còn đăng cả ảnh chụp thượng tá Monde và thú nhân tên Gary này nữa.

Vừa có được phần tài liệu này, giới truyền thông đều nhao nhao hưng phấn.

Có thú nhân lừa gạt tình cảm người khác, đây căn bản chẳng phải tin tức gì đáng chú ý, nhưng liên quan tới Louis thì lại khác! Thượng tá Monde là ai? Đó là công tước chi tử từng đạt hạng nhì thú nhân được á thú nhất hoan nghênh nhất!

Vị thượng tá này vô cùng xuất sắc, cách biệt với tai tiếng, tuy từng tuyên bố trước mặt mọi người là thích thú nhân, nhưng chưa có ai từng thấy hắn gần gũi với thú nhân nào, đương nhiên càng không thấy đi với á thú nhân nào.

Nga, có thú nhân thân với hắn, đã từng có người chụp được hắn ăn cơm với Hoàng thái tử Fred... Nhưng mà hiển nhiên không thể nào, ai chẳng biết Hoàng thái tử cực kỳ thích thái tử phi?

Giờ có tin nóng thượng tá Monde và một thú nhân tên Gary cặp với nhau, đây chính là tin siêu siêu hot a! Đặc biệt là thú nhân Gary này tựa hồ còn không phải người tốt gì cho cam...

Paparazzi lập tức nhận ra giá trị của tin tức này, Josie cũng chạy tới đây, nhưng vừa tới liền phát hiện hắn có rất nhiều bạn đồng hành.

Còn nghi ngờ gì nữa, bọn họ tới đục nước béo cò thôi!

Những người này chờ bên vòng ngoài đường ranh, rất muốn xem thú nhân tên Gary kia liệu có thực sự tồn tại hay không...

Thú nhân này xác thực tồn tại, chờ ít lâu liền xuống phi thuyền, so với ảnh chụp gầy hơn một ít, tướng mạo cũng chẳng xuất chúng, nhưng khí chất ôn hòa, làm người ta khó mà tin tưởng cậu ta lại thối nát như trong tư liệu.

Kết quả... Ngay khi bọn họ dâng lên chút hoài nghi, muốn biết tình huống cụ thể chạy tới truy hỏi, liền thấy thú nhân này đánh một á thú nhân!

Cậu ta thân là thú nhân mà lại ẩu đả với một á thú nhân! Gia hỏa này chính là nỗi sỉ nhục của thú nhân đế quốc!

Ở đế quốc Thú Nhân, hai thú nhân dù đánh nhau tới tối tăm trời đất, người khác sẽ không quản, nhưng nếu có thú nhân đả thương á thú nhân... Thú nhân chung quanh nhất định sẽ xông lên đập cho thú nhân kia nằm bẹp dí!

Phóng viên có mặt đều nổi giận bất bình, bọn họ mang chức trách cầu nối thông tin cho công chúng, lập tức mở phát sóng trực tiếp, sôi nổi chất vấn.

Kết quả, mới hỏi vài câu đã bị khí thế trên người thú nhân này kinh sợ, cuối cùng theo bản năng mà thối lui...

Josie là một á thú nhân nên không thấy mất mặt, nhưng những phóng viên thú nhân bên cạnh mặt đều đã đỏ bừng, một người trong số đó còn cố tiến lên một bước, cắn răng chất vấn: "Gary, cậu định ra tay với cả phóng viên sao?"

Có thú nhân này dẫn đầu, những người khác cũng sôi nổi tiến lên: "Gary, nghe nói cậu được lên chức ở quân đoàn số 3 đều là nhờ trung tá Green, có thật không?"

"Gary, á thú nhân cậu vừa ẩu đả có quan hệ gì với cậu?"

..

Gary nhìn đám người này liền biết mình bị hãm hại, mà kẻ đâm sau lưng cậu còn ai vào đây nữa, chắc chắn là Emir kia.

Trên phi thuyền đã nói rõ ràng với Green, cứ tưởng hai người này sẽ không làm phiền mình nữa, ai dè Emir cứ như âm hồn bất tán đuổi không đi.

Cau mày nhìn Emir gần đấy, Gary cảm thấy tâm tình mình không tốt cho nổi.

Emir dùng tay che miệng giả bộ khóc lóc, thực chất lại đang cười đắc ý.

Lúc ở trên phi thuyền, Louis luôn đứng cạnh kêu Gary sư huynh, nói cha mẹ đã sớm chấp nhận chuyện hắn thích thú nhân...

Nhưng Emir không tin.

Công tước Monde và công tước Meillet chỉ có Louis là đứa con duy nhất, sao có thể chấp nhận chuyện này?

Huống chi, y còn biết vài tin cơ mật liên quan tới Louis.

Cha mẹ y khá giàu có, có quen biết công tước Meillet, mà nhiều năm về trước, cha mẹ đã nói cho y nghe một chuyện – công tước Monde từng ném con trai Louis tới tinh cầu xa xôi, bỏ mặc hắn!

Đứa con duy nhất mà họ luôn vô cùng thương yêu, làm sao lại ném đi xa thế? Lúc ấy cha mẹ y cũng thấy khó hiểu, nhưng sau đó Louis nói thích thú nhân, bọn họ là vỡ lẽ.

Bởi Louis thích thú nhân, cha mẹ hắn liền ném hắn đi xa, 18 tuổi trở về liền bắt nhập ngũ, còn sắp xếp toàn nhiệm vụ khó khăn...

Không còn nghi ngờ gì nữa, cha mẹ Louis phản đối chuyện hắn thích thú nhân, cho nên những lời Louis nói trên thuyền đều là nói dối.

Kể cũng lạ, nếu Louis thật lòng thích Gary, cha mẹ hắn lại không phản đối, sao không đi theo hắn đi, còn dây dưa Green làm gì?

Tuy y rất thích Green, nhưng không thể phủ nhận, Green so với Louis còn kém xa.

Gary có một cỗ cơ giáp lợi hại như vậy, trước nay lại chưa lấy ra dùng, rõ là học trò của Meillet, lại kín tiếng giấu đi, cũng không thấy liên hệ gì với thầy mình... Chỉ sợ là chột dạ, lo cha mẹ Louis tìm tới phiền toái!

Trước kia quấn lấy Green là vì biết cặp với Louis không có kết quả chứ gì!

Càng nghĩ càng thấy hợp lý, cuối cùng y phát tán tin tức này cho truyền thông.

Nhìn phóng viên quây chặt lấy Gary, trong lòng Emir đắc ý cực kỳ.

Sau hôm nay, đảm bảo Gary sẽ trở thành kẻ bại hoại khắp nơi phỉ nhổ, công tước Monde và công tước Meillet cũng sẽ chán ghét cậu hơn.

"Chào cậu, tôi có thể phỏng vấn chút không? Cậu có biết chuyện giữa Gary và thượng tá Monde chăng? Vì sao cậu ấy lại đánh cậu?"

Phóng viên bên cạnh Gary quá đông, không dễ gì chen vào được, vài phóng viên đảo mắt, dứt khoát chọn Emir để phỏng vấn.

Bị phóng viên vay quanh, Emir lập tức khóc lên: "Tôi... Tôi không dám nói."

Nhìn Emir khóc lóc, lại nghe y nói vậy, những phóng viên kia càng tò mò.

"Kỳ thực, tôi là người được trung tá Green yêu mến, tôi cũng rất thích trung tá Green." Emir đột nhiên phát biểu.

Phóng viên điều tra thu được rất ít tin tức về Gary, nhưng tới phiên trung tá Green thì lại tra rất nhiều thứ.

Vị trung tá kia kiêu dũng thiện chiến, là người trẻ tuổi xuất sắc ở quân đoàn số 3, một người như vậy lại thích thú nhân, nói thật bọn họ rất kinh ngạc.

Mà á thú nhân này lại nói y là người trung tá Green yêu mến... Mối tình gì lung tung lộn xộn vậy?


"Tôi thích trung tá Green, thiếu tá Gary phát hiện liền sắp xếp tôi xuống tận khoang dưới cùng, sau đó trung tá Green giúp tôi, cậu ta lại..." Emir lấy đoạn ghi hình từ chỗ sĩ quan phụ tá Green ra.

Video kia là ghi hình lúc chiến đấu với đàn kiến vũ trụ, vừa lúc ghi được cảnh Gary đẩy Emir.

Tuy Gary đã giải thích chuyện này rồi, đám người Will cũng kiểm chứng, nhưng chiến sĩ cơ giáp quân đoàn số 3 không tán thành cách giải thích này.

Bọn họ hi sinh nhiều chiến sĩ, lại bị Louis đánh, mất hết thể diện, nào có thể chịu nghe Gary? Càng đừng nói tới lúc sau bị Louis hạn chế hoạt động, Gary và tổ kỹ thuật đều làm lơ bọn họ, Green oán trách bọn họ... Bọn họ từng áy náy với Gary, nhưng được mấy hôm đâu lại vào đấy, thậm chí còn ghét Gary hơn.

Rõ ràng do cậu ta giấu nghề, bọn họ mới khinh thường cậu ta, dựa vào đâu mà trách bọn họ được?

Gary nếu mạnh như vậy, còn là học trò của Meillet đại sư, sao không nói cho họ biết, trước kia cũng chưa thể hiện bản lĩnh bao giờ... Bọn họ ủng hộ Emir cho Gary một bài học nhớ đời.

Quân đoàn số 1 và số 3 đụng phải đàn kiến vũ trụ, chuyện này ai cũng biết, nhưng không ngờ ngay trong giờ phút chiến đấu cam go, lại có người mưu hại á thú nhân!

Đoạn video kia thoạt nhìn như là Gary đẩy Emir, nhưng kỳ thực vẫn còn khả năng khác, chỉ là mọi người bị cuốn theo câu chuyện nọ, liền suy đoán một chiều.

Emir đang khóc lóc kể lể nói xấu Gary, bên kia, Gary lạnh mặt: "Tất cả đều là giả dối!"

Edgar và Fred phải đối mặt với đủ loại phóng viên, nói chuyện với bọn họ thành thạo ra sao, nhưng Thư Thư lại không làm được, Gary cơ hồ chưa từng đụng phải giới báo chí, càng khó đối phó.

"Các người phạm tội vu khống! Tôi sẽ cho luật sư gửi thư mời ra tòa sau!" Gary lại nói.

"Gary, cậu xác nhận đây là lời vu khống?" Josie hùng hổ dọa người nhìn Gary. Rõ là một thú nhân, còn cầm tiền thú nhân khác bao dưỡng, thật chướng mắt!

"Gary, cậu bạo lực với á thú nhân, tôi đã báo cảnh sát rồi, sẽ có người tới đây ngay thôi!" Có người nói.

Bọn họ trước là vì chuyện Louis mới tới, giờ đổi lại là chuyện khác rồi.

Thú nhân tên Gary này thực quá đáng giận, nhất định bọn họ phải cho cậu ta bị trừng trị, không thể để thượng tá Louis bị lừa bịp được!

"Tình nhân tai tiếng của thượng tá Monde bị đưa ngoài ánh sáng?" Có người đọc được tiêu đề trên trang web tin tức liền nhấp vào, kết quả bên trong kể ra bao nhiêu chuyện thú nhân tên Gary đã làm.

Không lâu trước đây người này còn bên trung tá Green, chỉ chớp mắt liền quấn lấy thượng tá Monde? Đúng là không biết xấu hổ!

"Đùa ai đây?"

"Thượng tá Monde sao lại thích một người như vậy được, nếu thích cũng phải chọn Hoàng thái tử điện hạ a!"

"Ta cũng nghĩ là giả, thượng tá Monde có mắt nhìn người lắm chứ!"

"Gary này quá đáng giận! Còn đánh cả á thú nhân!"

...

Trên internet đã xuất hiện một đám người thảo phạt Gary.

CHƯƠNG 120: TIỂU VƯƠNG TỬ THÚ THÚ LUYẾN (9)

"Thượng tá, có chuyện rồi!" Một chiến sĩ cơ giáp của quân đoàn số 1 chạy tới báo cáo.

Phi thuyền vừa hạ cánh Louis đã phải đi trình diện cấp trên, họp bàn một số việc, giờ mới xong.

Đang thu dọn đồ tính đi tìm Gary lại nghe báo tin, Louis nhíu mày: "Đã xảy ra chuyện gì? Không quan trọng thì thôi, cậu hỗ trợ Archie xử lý nốt chuyện đi, tôi có việc."

Nghe nói trước kia nhà hắn và hoàng thất rất thân thiết, nhưng từ khi mẫu phụ của phụ thân hãm hại hoàng thất xong, quan hệ hai nhà liền đi xuống, cho nên hắn khó mà qua cửa gia đình Gary được, chỉ có thể nghĩ cách để chạm mặt nhau trong một sự kiện nào đó.

"Thượng tá, đó là chuyện của ngài a... Ngài lên mạng xem đi, giờ mọi người đều đang nói Gary không biết xấu hổ." Chiến sĩ cơ giáp lại nói.

Kỳ thực quân đoàn số 1 cũng có người dị nghị, cho rằng Gary không xứng để được Louis đối xử tốt như thế... Nhưng Gary giúp ai sửa chữa cơ giáp, người đó đều cảm kích cậu.

Tuy rằng bản lĩnh Gary kém hơn Louis, nhưng rất lợi hại, vừa có thực lực vừa biết sửa chữa cơ giáp!

"Cái gì?" Vừa nghe có chuyện liên quan tới Gary, Louis lập tức chú ý.

"Bên ngoài có một đám phóng viên đang vây lấy Gary."

"Ta đi xem!" Louis không chút nghĩ ngợi lao ra ngoài.

Gary lúc này sắp bị đám phóng viên chọc tức: "Chuyện gì không làm tôi sẽ không nhận, sao bảo báo cảnh sát rồi? Chờ cảnh sát đến giải quyết đi!"

"Gary, cậu và thượng tá Louis có quan hệ yêu đương thật không? Cậu làm thế nào để thượng tá thích mình vậy?" Có phóng viên đưa microphone ra, suýt đụng trúng mũi Gary!

Louis vừa ra liền thấy cảnh này, nhanh chóng xông lên, kéo Gary ra phía sau mình, chất vấn ngược lại đám phóng viên: "Các người muốn làm gì?"

"Thượng tá Monde!"

"Thượng tá Louis!"

Đám phóng viên vừa thấy Louis đều kích động, trước còn chưa rõ thật hư, ai dè chớp mắt liền thấy Louis xuất hiện, còn mang tư thái bảo hộ Gary như thế.

Hai người này có gian tình thật sao?

"Thượng tá Monde, xin hỏi ngài và Gary thiếu tá có phải đang hẹn hò?"

"Thượng tá Monde, ngài có biết bộ mặt thật của thiếu tá Gary chăng?"

"Xin hỏi ngài thấy thế nào về hành vi hại chết á thú nhân của thiếu tá Gary? Quân bộ không xử phạt thiếu tá Gary có phải nhờ ngài can thiệp?"

...

Nhờ phúc của Emir mà giờ mọi người đều xem được video kia, càng thêm ác cảm với cậu.

"Nói hươu nói vượn, với thực lực của Gary, muốn giết á thú nhân thiếu gì cách, sao phải chọn phương thức phiền toái còn để lại sơ hở như vậy?"

Giọng Louis thêm lạnh lùng: "Các ngươi đang xúc phạm danh dự Gary! Ta sẽ truy cứu trách nhiệm các người trước pháp luật!"

Mới nãy Gary có nói bao nhiêu cũng không lại, nhưng Louis vừa mở lời lại khiến bọn họ bớt lời đi rất nhiều, rốt cuộc chọc giận Louis và hai vị công tước hậu thuẫn, bọn họ sẽ lãnh đủ.

"Các người nếu có nghi vấn gì, sau này sẽ có người đứng ra giải thích, video sẽ cho công bố trên mạng, ta tin tưởng Gary sẽ được trả lại sự trong sạch, còn bây giờ, mời tránh đường, ta có việc phải đi!" Louis lại nói, làm cái động tác liền có người tới vây quanh mở lối cho họ ra ngoài.

Cuối cùng Gary cũng được thở phào nhẹ nhõm quan sát tình hình chung quanh.

Emir và thuộc hạ của Green đang bị cánh phóng viên vây lấy, e là sẽ nói bậy gì đó, còn có Green đang ngay đó đứng nhìn.

Green luôn miệng nói yêu cậu, muốn được cậu tha thứ, thế nhưng thời điểm này lại đứng xa xa, chẳng buồn giải thích giúp cậu một câu.

Ánh mắt Gary tràn đầy châm chọc, Green có chút chật vật dời đường nhìn. Hắn vốn muốn nói giúp Gary vài câu, nhưng rồi lại nghĩ nếu Gary gặp phiền toái, Louis biết đâu sẽ từ bỏ, hắn sẽ có cơ hội theo đuổi Gary lần nữa, liền chần chờ.

Chần chờ một lần, tới lúc hối hận thì đã không còn kịp nữa rồi.

Green còn đang tiếc nuối thì nghe thấy thanh âm quen thuộc, hắn ngẩng đầu, hóa ra là cha mẹ hắn tới.

Mẫu phụ nhìn thấy hắn từ xa đã gọi: "Gary, cậu đứng lại đó, dựa hơi con trai ta lên làm thiếu tá, lừa tiền con trai ta, còn muốn chạy? Nào có chuyện ngon ăn như thế?"

Gary từng gặp cha mẹ Green, hai người này lúc ấy đã khó chịu ra mặt, cậu chả muốn dây dưa, tìm lý do rời đi, sau đó chưa từng gặp lại, không ngờ hôm nay lại chạm mặt nhau ở đây.

"Ngươi nói năng tôn trọng người khác cho ta!" Louis lại chắn trước mặt Gary.

"Thượng tá Monde, ngài cũng đừng để tên này lừa! Một thú nhân lại quấn lấy thú nhân khác, căn bản không phải thứ tốt lành gì đâu." Cha Green lại nói, hắn chẳng thèm che giấu thái độ khinh bỉ đối với Gary.

"Gary quấn lấy người khác khi nào? Càng không lừa tiền người khác, rõ ràng là con trai các người lấy tiền của anh ấy đi nâng cấp cơ giáp, sao lại thành Gary lừa tiền?" Louis nổi giận, càng đau lòng cho Gary. Người thế này làm sao về một nhà? Nếu sớm biết tên Green này tệ bạc đủ đường, hắn đã sớm... Được rồi, khi đó hắn cũng chỉ đành trơ mắt đứng nhìn...

Louis cực kỳ buồn bực, cha mẹ Green không tin lời hắn nói.

Con trai bọn họ trong quân đội biểu hiện rất khá, tiền lương đưa Gary gần hết, bọn họ đã bất mãn từ lâu: "Nâng cấp cơ giáp cần nhiều tiền cỡ đó? Bớt kiếm cớ đi!"

"Cha, Gary thật sự giúp con nâng cấp cơ giáp đó." Green lúc này mới ra mặt, cha mẹ hắn bỗng dưng xuất hiện... Cứ tiếp tục như vậy, Gary thực sự sẽ không bao giờ tha thứ cho hắn mất!

"Cơ giáp đâu?" Cha Green hỏi.

Gary và Louis cùng nhìn về phía Green, trước đó nói rõ ngọn ngành xong có ném lại cơ giáp cũ cho Green – Gary không muốn giữ đồ của người khác nữa!

Mặt Green trắng bệch, chiếc cơ giáp kia đã bị Emir mang đi rồi! Hôm nay tất cả đều nằm trong kế hoạch của Emir, điều này trong lòng hắn rõ nhất, nhưng nếu đã vậy, cơ giáp kia khẳng định ra bị tháo dỡ rồi.

Emir đang tận lực bôi nhọ Gary đây mà.

"Chúng ta khởi tố lên tòa án, thảo luận vấn đề bồi thường." Phụ thân Green lại nói với Gary.

"Các người muốn con trai ta bồi thường? Vì cái gì?" Một giọng nói trong trẻo vang lên, mọi người nhìn qua mới phát hiện một á thú nhân mang kính râm đang đi tới.

Á thú nhân này vừa nói con trai ta... Là cha của Gary a? Cánh nhà báo chăm chú theo dõi tình tiết sự việc, càng chờ mong hơn.

"Con trai ta rốt cuộc làm sao?" Thư Thư khó hiểu nhìn người chung quanh, chưa rõ tình hình lắm, vốn đang vui vẻ đi đón con trai, lại thấy đông người bu lại đây... Có gì hot?

"Con trai chú làm gì chú còn không biết sao? Nó lừa tiền con trai tôi!" Cha Green nói: "Còn nữa, các người dạy con kiểu gì vậy? Nó thích thú nhân mà không quản sao?"

Thư Thư tự dưng bị mắng có chút ngây ngốc, từ khi tới đế quốc Thú Nhân, trừ lần bị bắt cóc ra vẫn thực xuôi chèo mát mái, Edgar còn chiều chuộng tới tận trời, chưa từng bị ai chỉ trích như vậy bao giờ.

Thoáng mờ mịt nhìn sang Gary, Thư Thư không nhịn được nói: "Con trai ta thích thú nhân thì đã làm sao? Mắc mớ gì mà ngươi xen vào?" Chính Thư Thư cũng thích thú nhân a.

"Hóa ra là gia giáo có vấn đề! Các người thấy con trai tôi có tiền đồ mới quấn lấy chứ gì? Giờ có mục tiêu tốt hơn liền quăng nó đi? Tôi chỉ ước chúng nó chia tay sớm ngày nào tốt ngày ấy, nhưng tiền nó lấy của con trai tôi, nhất định phải trả lại." Cha Green cực kỳ không khách khí. Từ khi Gary xuất hiện, Green chả thèm nghe cha hắn nói, không chỉ Gary, mà người nhà của Gary hắn cũng bất mãn lâu rồi.

"Con trai ta cầm của con trai ngươi bao nhiêu tiền?" Thư Thư thuận miệng hỏi.

"Tôi có ghi lại hết rồi..."

"Cha!" Green ngăn cản: "Cha đừng như vậy!"

"Green, cha cũng vì muốn tốt cho con." Cha Green nhìn lướt qua con mình, lại nói với Thư Thư: "Tốt nhất mau mau giải quyết đi, đừng chờ công tước Monde tới tìm chú phiền toái."

Cũng như Emir, cha mẹ Green cũng cảm thấy công tước Monde sẽ phản đối chuyện con trai mình và Gary ở bên nhau, bởi vậy bọn họ mới mạo hiểm tới đây gây bất lợi cho Gary trước mặt Louis.

Mà đây cũng là ý tưởng của Emir và đội cơ giáp quân đoàn số 1, bọn họ muốn phá đám cho Gary nếm mùi đau khổ chút...

"Gary, con thiếu tiền sao?" Thư Thư nhìn con trai mình, cậu rất hào phóng với con trai a, Edgar càng hào phóng hơn nữa, sao lại thiếu được nhỉ?

"Không thiếu." Gary há miệng thở dốc, nhìn mẫu phụ đầy hâm mộ, cậu cũng muốn có một người bạn đời luôn che chở cho mình, để mình luôn giữ được tâm hồn ngây thơ đơn thuần như mẫu phụ vậy. Ngẩng đầu hơi liếc qua Louis: "Con giúp anh ta sửa cơ giáp!"

"Nghe thấy chưa, con trai ta sửa cơ giáp nên lấy tiền phí." Thư Thư nói với cha Green.

Cha Green khịt mũi coi thường, Gary lại nói: "Mẫu phụ, đừng nghe bọn họ nói năng lung tung, sao con có thể coi trọng một thú nhân như vậy được, hắn còn không xứng để xách dép cho con nữa kìa, còn nói con để hắn bao dưỡng, nghe mới tức cười làm sao! Tiền hắn đưa còn chưa đủ mua đồ lặt vặt cho con nữa!"

Gary cố nói những lời thật cay nghiệt, Thư Thư nghe mà sửng sốt, tuy chưa hiểu tình hình lắm, nhưng cũng biết kia là thú nhân con cậu từng thích, tên Green thì phải?

Nhưng thôi con trai nói thế nào thì theo ý nó đi, có chi đâu... Edgar thấy chuyện tình cảm của Gary có vấn đề đã nhắc nhở mấy lần, cậu thì không quan tâm lắm, cứ tùy ý con trai thôi.

Cha mẹ Green phẫn nộ, Gary nói vậy là có ý gì? Con trai bọn họ có gì không tốt?

"Giờ cậu đu bám được thượng tá Monde rồi liền chướng mắt con trai chúng ta chứ gì? Hừ, cậu nghĩ nhà Monde dễ vào cửa lắm sao?" Mẫu phụ Green cười lạnh.

"Nếu Gary đồng ý, ta sẽ cho phép Louis tới nhà cậu ta." Calvin nhận được tin tức của con trai vội vàng qua đây, vừa lúc nghe thấy câu này, lập tức lên tiếng.

Con trai hắn quyết tâm thích Gary, phỏng chừng cả đời không thể cứu vãn, tuy hắn khó xử, nhưng không ngăn cản được gì, tâm tình cầu mà không được này, hắn cũng đã từng trải qua.

Lúc trước đã tính cả đời không kết hôn, nhưng sau đó Meillet nguyện ý chấp nhận hắn, với hắn cứ như miếng bánh từ trên trời rơi xuống vậy!

Calvin vừa dứt lời thì thấy Thư Thư đứng đó, tức khắc chột dạ, con trai mình mong nhớ con nhà người ta, vốn hắn đã áy náy lại thêm áy náy.

Phóng viên chung quanh vừa thấy Calvin xuất hiện, lại nghe hắn nói như thế đều giật mình. Monde công tước đồng ý cho Louis và Gary ở bên nhau? Công tước biết chuyện Gary chưa? Còn nữa, nói cứ như người một nhà vậy là sao?

"Mẫu phụ, người bỏ kính râm ra đi." Gary đột nhiên nói với Thư Thư.

"Nga..." Thư Thư nghe theo tháo kính râm to bản xuống, rồi thắc mắc: "Gary, con với Louis là thế nào vậy? Hai đứa yêu nhau?" Nói rồi lại chột dạ liếc sang Louis. Lúc trước khi Meillet tốn một đống tiền để cậu trị liệu cho Louis, kết quả chữa mãi không xong, Gary còn cho Louis ăn một đống đồ linh tinh, thiếu chút nữa hại chết Louis... Tuy sau đó cấp cứu kịp thời, nhưng chuyện này vẫn khiến cậu áy náy với Louis lắm.

"Đâu có, cậu ấy theo đuổi con, con có chưa đồng ý mà." Gary nói, còn nhìn lướt đám người xung quanh một lượt.

Lúc này ai nấy đều hóa đá, mắt gắt gao nhìn Thư Thư.

Mấy năm nay cậu ít xuất hiện trước công chúng, nhưng độ nhận diện của khuôn mặt vẫn rất cao, đây chính là Hoàng hậu a! Là vị Hoàng hậu mà tùy tiện động chân động tay một tí là kiếm được cả đống tiền đó!

Á thú nhân này lại là Hoàng hậu, vậy Gary...

Hoàng thất hình như có một hoàng tử chưa từng lộ diện?

e Satku0K

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương