Hứa Với Em Mười Năm Tình Thâm
-
Chương 27: Chứng minh đã hết bệnh
Edit: V.O
Dưỡng tỉ mỉ ở biệt thự vài ngày, cuối cùng bệnh của Cố Hướng Tinh cũng lành hẳn.
Thay quần áo xong lần mò xuống lầu, lúc này mới có thời gian nhìn nhà Vệ Đình Quân.
Kiểu biệt thự hai tầng kinh điển, so với trang hoàng theo phong cách Châu Âu ở nhà họ Cố, nhà Vệ Đình Quân có cảm giác thiết kế hơn, chỉnh thể được trang hoàng bằng màu xám đen, khiêm tốn mà tao nhã, đơn giản mà xa hoa.
Giống như con người anh.
Đi đến vườn hoa phía sau, chợt nghe thấy tiếng nước xao động, quay đầu nhìn lại, một người đang bơi lội thỏa thích trong nước, cơ bắp rắn chắc mà đẹp đẽ, bọt nước xao động, mỗi một động tác đều cực có cảm giác lực lượng.
Mắt thấy người đàn ông quay đầu đi về hướng cô, nhất thời chân Cố Hướng Tinh tạm ngừng, xoay người, vô thức muốn chạy.
Chân vừa mới cử động, phía sau đã có tiếng sóng nước dồn dập, hiển nhiên người đã lên bờ.
"Tìm tôi?"
Giọng nam thấp thuần mà dễ nghe truyền đến, bước chân Cố Hướng Tinh ngừng lại, chỉ phải xoay người, quay đầu, nhất thời mắt nhìn thẳng.
Vệ Đình Quân trước mặt, toàn thân chỉ có một cái quần bơi, dáng người tam giác giống như người mẫu, mỗi một chỗ đều cơ bắp rõ ràng, không hiểu sao thân thể ẩm ướt lại có cảm giác hấp dẫn.
Chỉ nhìn một cái, không hiểu sao đã khiến cô đỏ mặt.
"Thấy vừa lòng chứ?" Giọng điệu trêu tức của Vệ Đình Quân truyền đến, lúc này Cố Hướng Tinh mới giật mình hoàn hồn, sắc mặt càng đỏ, ánh mắt vội vàng lảng tránh.
Nhìn nhìn khắp nơi, Cố Hướng Tinh thấy áo tắm đặt trên ghế mây, vội vàng vui vẻ đi qua lấy áo tắm đưa cho Vệ Đình Quân, bỗng dưng chân lại trơn trượt, cả người cùng với áo tắm đổ ập vào trong lòng Vệ Đình Quân.
Vệ Đình Quân vô thức ôm lấy eo cô, nâng cô vững vàng, mở miệng, giọng nói lại hơi khàn khàn: "Cố Hướng Tinh, dieendaanleequuydoon – V.O, vừa khỏi bệnh, đã nghĩ đến quyến rũ tôi?"
Mặt Cố Hướng Tinh hoảng hốt, vô thức muốn đẩy anh ra, khi tay chạm đến bộ ngực lõa lồ mà trơn ẩm lại rụt trở về, chỉ có thể cố gắng kéo áo tắm đến trước ngực anh.
"Anh...mặc quần áo vào trước đã."
Đáy mắt Vệ Đình Quân cười như không cười, sau một lúc lâu, vẫn nới lỏng thắt lưng cô ra, nhận lấy áo tắm phủ thêm lên, thấy Cố Hướng Tinh vẫn còn đứng ở bên cạnh, hỏi: "Có việc."
Cố Hướng Tinh gật gật đầu, chỉ vào bản thân, ánh mắt sáng quắt: "Tôi khỏe rồi."
Thấy Vệ Đình Quân nhíu mày không nói, Cố Hướng Tinh lại bổ sung thêm: "Tôi muốn bắt đầu đi làm từ hôm nay. Đợi lát nữa sẽ đi."
Vệ Đình Quân nhìn cô, con ngươi đen như nước sơn, dáng vẻ ung dung: "Đi làm không thành vấn đề, nhưng, cô phải chứng minh bản thân đã khỏe như thế nào?"
Nhất thời Cố Hướng Tinh nghẹn lời, từng nghe chứng minh bản thân bị bệnh, chưa từng nghe chứng minh bản thân không bệnh, cô khỏe chính là khỏe, còn cần chứng minh như thế nào?
Đang buồn bực, lại nghe một tiếng khàn khàn của người đàn ông: "Hoặc là, tôi có thể giúp cô chứng minh."
Cố Hướng Tinh vô thức nghiêng đầu, một giây kế tiếp, môi lại bị mềm mại chặn lại, ngay sau đó, cánh tay của người đàn ông vòng qua eo của cô, đồng thời hơi dùng sức, nụ hôn kia sâu hơn.
"Ưm..." Cố Hướng Tinh có chút không chuẩn bị kịp, gần như là rơi vào thế bị động trong nháy mắt, lưỡi Vệ Đình Quân thừa dịp cạy hàm răng cô ra, tùy ý lưu chuyển ở trong miệng cô.
Thật vất vả kết thúc một nụ hôn sâu, lúc này Vệ Đình Quân mới hài lòng thả người ra, tròng mắt đen như nước sơn chìm, thanh tuyến mị mị: "Quả thật khỏe rồi."
Mặt Cố Hướng Tinh xấu hổ, cô không tin điều này có thể kiểm nghiệm cô có khỏi bệnh hay không, rõ ràng là người này cố ý!
Đối với ánh mắt tố cáo của Cố Hướng Tinh, Vệ Đình Quân vẫn dáng vẻ ung dung, buông cô ra, đi thẳng vào, cuối cùng không quên nói: "Đã thông báo cho Tinh Ảnh Thị bên kia, chín giờ rưỡi tới trình diện, nhớ đừng tới trễ."
Cố Hướng Tinh sửng sốt, anh thông báo từ lúc nào...mắt to hơi trợn to, chợt Cố Hướng Tinh trừng bóng lưng Vệ Đình Quân ——
Anh đã quyết định hôm nay cho cô đi làm từ sớm! Vừa rồi thật sự là cố ý!
Dưỡng tỉ mỉ ở biệt thự vài ngày, cuối cùng bệnh của Cố Hướng Tinh cũng lành hẳn.
Thay quần áo xong lần mò xuống lầu, lúc này mới có thời gian nhìn nhà Vệ Đình Quân.
Kiểu biệt thự hai tầng kinh điển, so với trang hoàng theo phong cách Châu Âu ở nhà họ Cố, nhà Vệ Đình Quân có cảm giác thiết kế hơn, chỉnh thể được trang hoàng bằng màu xám đen, khiêm tốn mà tao nhã, đơn giản mà xa hoa.
Giống như con người anh.
Đi đến vườn hoa phía sau, chợt nghe thấy tiếng nước xao động, quay đầu nhìn lại, một người đang bơi lội thỏa thích trong nước, cơ bắp rắn chắc mà đẹp đẽ, bọt nước xao động, mỗi một động tác đều cực có cảm giác lực lượng.
Mắt thấy người đàn ông quay đầu đi về hướng cô, nhất thời chân Cố Hướng Tinh tạm ngừng, xoay người, vô thức muốn chạy.
Chân vừa mới cử động, phía sau đã có tiếng sóng nước dồn dập, hiển nhiên người đã lên bờ.
"Tìm tôi?"
Giọng nam thấp thuần mà dễ nghe truyền đến, bước chân Cố Hướng Tinh ngừng lại, chỉ phải xoay người, quay đầu, nhất thời mắt nhìn thẳng.
Vệ Đình Quân trước mặt, toàn thân chỉ có một cái quần bơi, dáng người tam giác giống như người mẫu, mỗi một chỗ đều cơ bắp rõ ràng, không hiểu sao thân thể ẩm ướt lại có cảm giác hấp dẫn.
Chỉ nhìn một cái, không hiểu sao đã khiến cô đỏ mặt.
"Thấy vừa lòng chứ?" Giọng điệu trêu tức của Vệ Đình Quân truyền đến, lúc này Cố Hướng Tinh mới giật mình hoàn hồn, sắc mặt càng đỏ, ánh mắt vội vàng lảng tránh.
Nhìn nhìn khắp nơi, Cố Hướng Tinh thấy áo tắm đặt trên ghế mây, vội vàng vui vẻ đi qua lấy áo tắm đưa cho Vệ Đình Quân, bỗng dưng chân lại trơn trượt, cả người cùng với áo tắm đổ ập vào trong lòng Vệ Đình Quân.
Vệ Đình Quân vô thức ôm lấy eo cô, nâng cô vững vàng, mở miệng, giọng nói lại hơi khàn khàn: "Cố Hướng Tinh, dieendaanleequuydoon – V.O, vừa khỏi bệnh, đã nghĩ đến quyến rũ tôi?"
Mặt Cố Hướng Tinh hoảng hốt, vô thức muốn đẩy anh ra, khi tay chạm đến bộ ngực lõa lồ mà trơn ẩm lại rụt trở về, chỉ có thể cố gắng kéo áo tắm đến trước ngực anh.
"Anh...mặc quần áo vào trước đã."
Đáy mắt Vệ Đình Quân cười như không cười, sau một lúc lâu, vẫn nới lỏng thắt lưng cô ra, nhận lấy áo tắm phủ thêm lên, thấy Cố Hướng Tinh vẫn còn đứng ở bên cạnh, hỏi: "Có việc."
Cố Hướng Tinh gật gật đầu, chỉ vào bản thân, ánh mắt sáng quắt: "Tôi khỏe rồi."
Thấy Vệ Đình Quân nhíu mày không nói, Cố Hướng Tinh lại bổ sung thêm: "Tôi muốn bắt đầu đi làm từ hôm nay. Đợi lát nữa sẽ đi."
Vệ Đình Quân nhìn cô, con ngươi đen như nước sơn, dáng vẻ ung dung: "Đi làm không thành vấn đề, nhưng, cô phải chứng minh bản thân đã khỏe như thế nào?"
Nhất thời Cố Hướng Tinh nghẹn lời, từng nghe chứng minh bản thân bị bệnh, chưa từng nghe chứng minh bản thân không bệnh, cô khỏe chính là khỏe, còn cần chứng minh như thế nào?
Đang buồn bực, lại nghe một tiếng khàn khàn của người đàn ông: "Hoặc là, tôi có thể giúp cô chứng minh."
Cố Hướng Tinh vô thức nghiêng đầu, một giây kế tiếp, môi lại bị mềm mại chặn lại, ngay sau đó, cánh tay của người đàn ông vòng qua eo của cô, đồng thời hơi dùng sức, nụ hôn kia sâu hơn.
"Ưm..." Cố Hướng Tinh có chút không chuẩn bị kịp, gần như là rơi vào thế bị động trong nháy mắt, lưỡi Vệ Đình Quân thừa dịp cạy hàm răng cô ra, tùy ý lưu chuyển ở trong miệng cô.
Thật vất vả kết thúc một nụ hôn sâu, lúc này Vệ Đình Quân mới hài lòng thả người ra, tròng mắt đen như nước sơn chìm, thanh tuyến mị mị: "Quả thật khỏe rồi."
Mặt Cố Hướng Tinh xấu hổ, cô không tin điều này có thể kiểm nghiệm cô có khỏi bệnh hay không, rõ ràng là người này cố ý!
Đối với ánh mắt tố cáo của Cố Hướng Tinh, Vệ Đình Quân vẫn dáng vẻ ung dung, buông cô ra, đi thẳng vào, cuối cùng không quên nói: "Đã thông báo cho Tinh Ảnh Thị bên kia, chín giờ rưỡi tới trình diện, nhớ đừng tới trễ."
Cố Hướng Tinh sửng sốt, anh thông báo từ lúc nào...mắt to hơi trợn to, chợt Cố Hướng Tinh trừng bóng lưng Vệ Đình Quân ——
Anh đã quyết định hôm nay cho cô đi làm từ sớm! Vừa rồi thật sự là cố ý!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook