Hứa Vị Trọng Sinh Ký
Chương 66: Long văn chi tứ niên [6]

***

Kinh thành, Trương gia phủ đệ.

Trương Minh Thụy nhướng mày nhìn nam nhân đang nhíu mày đứng ở trước đại môn nhà mình, khóe miệng xả ra tươi cười khinh đạm.

Xuống ngựa, đưa roi ngựa cho tùy tùng phía sau , liền chậm rãi tiến lên.

“Tung ca, sao lại đứng ở chỗ này, sao không đi vào trong phủ ngồi một láy ?” Trương Minh Thụy chắp tay, mỉm cười hỏi .

Nam nhân, cũng chính là Phương Tung, chỉ nhíu mày nhìn chằm chằm bảng hiệu trước cửa Trương phủ, lúc này, nghe thấy câu hỏi liền lấy lại tinh thần, quay đầu nhìn về phía Trương Minh Thụy đang chắp tay, liền cũng chắp tay chỉ lễ “Hạ quan bái kiến thừa tướng đại nhân.”

Trương Minh Thụy mỉm cười xua tay “Tung ca luôn khách khí như vậy.”

Phương Tung lại thản nhiên nói “Không dám, cái này chính là bổn phận.”

Bổn phận? Trương Minh Thụy hơi hơi gợi lên khóe miệng, hai chữ này là ý ngoài lời nha .

“Tung ca, vào phủ ngồi chút đi , thế nào ?” Trương Minh Thụy mời nói.

“Tạ ơn thừa tướng đại nhân.” Phương Tung cũng không khách khí, chắp tay tạ ơn .

Vào chính đường, sau khi hạ nhân bưng trà đi lên, Trương Minh Thụy liền ra hiệu hạ nhân hầu hạ đi xuống, quay đầu, đối Phương Tung cười nói “Tung ca, đây là trà năm nay mới dâng lên , ngài nếm thử chút đi , hương vị không tồi.”

Phương Tung cũng không khách khí, chỉ lễ sau, liền nâng chén trà lên, chậm rãi uống một ngụm, uống xong , Phương Tung gật đầu, buông bát trà, đối Trương Minh Thụy nói “Không tồi, là hảo trà.”

Trương Minh Thụy cười, giống như vô tình mở miệng “Nga, Tung ca đều nói không tồi , vậy Hạo Nhiên khẳng định cũng sẽ thích .”

Phương Tung vẻ mặt rõ ràng sửng sốt, lập tức chính sắc hỏi “Ngươi đi gặp Hạo Nhiên ?”

Trương Minh Thụy khẽ gật đầu, cười nói “Tung ca biết, trước đây không lâu thiên tượng có dị biến , ta lo lắng cho Hạo Nhiên, nên đi thăm .”

Phương Tung gắt gao nhìn chằm chằm Trương Minh Thụy, trầm giọng hỏi “Hạo Nhiên thế nào rồi ?”

“Hắn thực lo lắng, bất quá, hiện tại hẳn đã tốt hơn nhiều.” thanh âm Trương Minh Thụy rất nhu hòa.

Phương Tung vẫn nhìn chằm chằm Trương Minh Thụy như cũ , vẻ mặt rất phức tạp “Ngươi đã lo lắng cho Hạo Nhiên, vì sao…… Ngươi còn muốn đem Khúc Khương Hữu phái tới Thanh Dương Huyền? Mười hai thiên sách lệnh đã tiêu thất suốt mười một năm, nhưng hiện tại, ngươi lại ở kinh thành thả ra tin đồn về mười hai thiên sách lệnh, còn làm cho Cảnh Phong đi Thanh Dương Huyền, ám chỉ thân phận Hạo Nhiên! Hạo Nhiên hiện giờ đã bị cuốn vào lốc xoáy , ngươi rốt cuộc đang đánh chủ ý gì !”

Trương Minh Thụy nghe Phương Tung chất vấn, chỉ khinh đạm cười “Tung ca, Hạo Nhiên vẫn còn sống, cái này là sự thật mà , khi người còn sống thì mười hai thiên sách lệnh sẽ không biến mất được, hơn nữa…… Tung ca, ngài còn nhớ rõ chứ , lúc trước, Hạo Nhiên chỉ rời khỏi kinh thành , hơn nữa là thoải mái rời đi, Phương gia cho tới bây giờ đều không có đem tên Hạo Nhiên gạch khỏi gia phả mà……” Trương Minh Thụy thản nhiên nói, tựa hồ nhớ tới cái gì, nhẹ nhàng cười “Ta nhớ rõ, Phương bá phụ lúc trước làm trò trước mặt mọi người nói rằng đã nhốt Phương Hạo Nhiên trong thiên viện, không gặp thế nhân cũng không vào từ đường nhưng cũng không nói sẽ gạch tên đi ……”

Phương Tung lạnh lùng nhìn chằm chằm Trương Minh Thụy “Nếu chơi trò chơi chữ , Hạo Nhiên có lẽ sẽ thích chơi với ngươi , Trương Minh Thụy, Hạo Nhiên tuy rằng dễ dàng tin tưởng người khác, nhưng hắn cũng không ngốc , có một số việc hắn cũng biết ! Tỷ như nói…… Lúc trước là ai đưa tin tức hắn xông vào cấm địa đồn ra ngoài !”

Đôi mắt Trương Minh Thụy tối sầm lại, nhưng khinh đạm tươi cười nơi khóe miệng cũng thâm thêm mấy phần “Tung ca, ngươi tìm đến ta chỉ vì chuyện này?”

Phương Tung bình tĩnh đứng dậy, chắp tay nói “Hạ quan là phụng chỉ đến xin chỉ thị thừa tướng đại nhân, Nam Cương cấp báo, Ô Vân quốc bắt đầu tập kết quân đội ở biên cảnh, phải bắt đầu đề phòng hay không?”

Trương Minh Thụy khẽ gật đầu “Ta đã biết, vất vả Tung ca .” Dừng một chút, lại thản nhiên nói “Mệnh Kim Lộ tướng quân tới biên cảnh đề phòng , không thể khinh suất động võ!”

Phương Tung chỉ cung kính chỉ lễ, lập tức trầm giọng nói “Nếu không có chuyện khác , hạ quan cáo lui !”

“Người tới, tiễn Phương đại nhân!”

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

******* xem như tiểu kịch trường?********

Mỗ thụ: Uy![#`o′] , hứa lão cha, có người nói ngươi cong nga, ngươi cong sao?

Hứa lão cha: Cong ?[⊙_⊙]?[ quay đầu ] Minh Thụy, ta không phải đều thẳng sao ?

Mỗ thụ:……

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương