Hứa Vị Trọng Sinh Ký
Chương 64: Long văn chi tứ niên [4]

**

Hứa Chính Nhất vuốt cằm tà tựa vào bên cửa sổ , nhìn chằm chằm Trương Minh Thụy đứng ở bên cửa sổ chuẩn bị nhảy qua cửa sổ ra ngoài , cao thấp đánh giá một phen, bên miệng cười gian một cái “Ta nói, thừa tướng đại nhân, bộ dáng này của ngài mười phần mười là hái hoa tặc trêu ghẹo con gái nhà người ta qua cửa sổ nha !”

Trương Minh Thụy quay đầu, chọn mi, tựa tiếu phi tiếu nói : “Đúng vậy, muốn ngắt lấy mỹ nhân bế nguyệt tu hoa trầm ngư lạc nhạn là ngươi a !” Vừa nói vừa nâng cằm Hứa Chính Nhất, khóe miệng hơi hơi câu lên , tươi cười nhàn nhạt lại có loại hương vị tao nhã khôn kể.

Hứa Chính Nhất ngừng lại vài giây rồi lại lấy vẻ mặt ngượng ngùng, thân thể ưỡn ẹo , nắm lấy cổ họng , gắt giọng “Chán ghét! Người ta đều đã có hai nhi tử rồi a ! Người ta…… Người ta đã thành tàn hoa bại liễu rồi nha !”

Lời vừa nói ra, Hứa Hạo Nhiên cùng Kim Đại Vĩ tránh ở bên ngoài đều đồng loạt run lên.

Trên mặt Hứa Hạo Nhiên sắc xanh sắc trắng thay phiên nhau, khóe miệng Kim Đại Vĩ run rẩy!

Lời nói ghê tởm kiểu như thế cũng chỉ có mình cha hắn [ lão sư ] nói ra câu được thôi !

Nhưng Trương Minh Thụy đang nâng cằm Hứa Chính Nhất lại bình tĩnh mà mỉm cười , trên tay hơi hơi dùng sức, Hứa Chính Nhất có cảm giác cằm đau !

“Cho dù ngươi tàn đến mức chỉ còn lại nhành hoa , lụi đến mức chỉ còn lại rễ liễu, ta cũng muốn, như thế nào? Theo tiểu sinh đi, mỹ nhân……” Trương Minh Thụy tới gần Hứa Chính Nhất, thanh âm mềm nhẹ chỉ còn lại có mị hoặc, trên mặt tiếu ý không giảm.

Hứa Chính Nhất đảo mắt trắng dã , người nọ là sinh khí đi sinh khí đi…… Bị mình phản diễn cho nên sinh khí?? Hay là động kinh ?? Cái tay nắm lấy cằm mình càng ngày càng chặt lại a.

“Thôi đi! Còn tiểu sinh cái nỗi gì !” Bị niết đến phát đau , Hứa Chính Nhất nâng tay chụp lấy cái tay trên cằm đẩy ra, tức giận mở miệng “Đừng quên, ngươi cũng chỉ lớn hơn ta có hai tháng thôi ! Hừ! Ta có hai nhi tử thì tiểu tử nhà ngươi cũng có vài nhi nữ không thua kém đâu nha !”

Trương Minh Thụy bị đẩy tay ra , cũng vẫn mỉm cười, xoay người nhảy ra, quay đầu đối Hứa Chính Nhất , ngữ khí rất bình tĩnh , nói “Ta không có nhi tử cũng không có nhi nữ .”

Hứa Chính Nhất sửng sốt .

Mà Trương Minh Thụy sau khi bỏ lại những lời này , liền làm như vô tình liếc Hứa Hạo Nhiên cùng Kim Đại Vĩ đang trốn một cái , tiếu ý nơi khóe miệng pha đủ thâm ý, xoay người, nhanh chóng ly khai.

Đợi Trương Minh Thụy rời đi, Hứa Hạo Nhiên cùng Kim Đại Vĩ mới đi vào .

Hứa Hạo Nhiên vẻ mặt âm tình bất định, Kim Đại Vĩ lại có chút đăm chiêu.

Tối hôm qua, thời điểm Hứa Chính Nhất được Trương Minh Thụy ôm quay về hậu viện liền đụng phải Kim Đại Vĩ cùng Hứa Hạo Nhiên đang vội vàng muốn đi tìm Hứa Chính Nhất.

Thời điểm thấy Hứa Chính Nhất được Trương Minh Thụy ôm trở về, ánh mắt Hứa Hạo Nhiên cơ hồ là phẫn nộ đến biến đỏ , mang theo đại đao muốn xông lên liều mạng với Trương Minh Thụy, là Kim Đại Vĩ vội vàng kéo lại, cũng bởi vì Hứa Hạo Nhiên còn chưa tới gần đã bị Trương Minh Thụy không biết dùng vũ kỹ hay là pháp thuật đá văng ra .

Lúc ấy, Trương Minh Thụy chỉ khinh đạm tươi cười, nhìn Hứa Hạo Nhiên chật vật té ngã trên đất, ném một câu “Yên tâm, cha ngươi chỉ là say thôi . Ta sẽ không thương tổn cha ngươi .” Dứt lời, liền ôm Hứa Chính Nhất xác thực không bị sao đi vào trong sương phòng của Hứa Chính Nhất .

Sau khi nhìn Trương Minh Thụy ôm Hứa Chính Nhất tiến vào sương phòng , Hứa Hạo Nhiên vội vàng đi lên, muốn đi theo vào sương phòng , nhưng Trương Minh Thụy lại xoay người nhìn Hứa Hạo Nhiên, thản nhiên nói “Ta sẽ chiếu cố cha ngươi , ngươi trở về nghỉ ngơi đi!”

“Không dám làm phiền Trương đại nhân, gia phụ, Hạo Nhiên tất phải chiếu cố!” Hứa Hạo Nhiên chắp tay cung kính lại nói rất lãnh đạm.

Trương Minh Thụy nhìn chằm chằm Hứa Hạo Nhiên, khoanh tay mà đứng, mỉm cười, tươi cười rất hòa ái “Tốt. Nếu ngươi có thể đánh thắng ta……”

Hứa Hạo Nhiên nghe vậy, sắc mặt trắng nhợt, sau một giây, trước mắt Hứa Hạo Nhiên nhoáng lên một cái, liền cảm giác một cỗ cường đại lực lượng đem hắn ném ra ngoài! Động tác lưu loát rõ ràng! Cũng mau đến mức làm cho hắn thấy không rõ bóng người!

Chật vật nằm trên mặt đất, nhìn cửa phòng đã bị đóng, Hứa Hạo Nhiên trong lòng vô lực đến cực điểm, cũng nản lòng đến cực điểm.

Sau lúc kia , hắn chỉ có thể cùng Kim Đại Vĩ lén lút trốn ở ngoài sương phòng, thật cẩn thận tra xét động tĩnh trong phòng, cũng mặc kệ tra xét như thế nào, bọn họ đều không có nghe được tiếng động gì, Hứa Hạo Nhiên tuy rằng rất không cam tâm, nhưng hắn biết, Trương Minh Thụy là người được phụ thân tín nhiệm !

Trương Minh Thụy hẳn là sẽ không thương tổn cha ……chính là, Trương Minh Thụy kia không phải người của nhị hoàng tử sao? Nói thêm , bọn họ hiện tại chính là tam hoàng tử đảng đi?

Trương Minh Thụy kia cùng cha đi lại thân cận như thế, không thành vấn đề chứ ?

Hơn nữa, cha cùng Trương Minh Thụy rốt cuộc là…… quan hệ gì nha!

Nhìn chằm chằm bóng dáng Trương Minh Thụy đi xa, Hứa Hạo Nhiên khẳng định, vừa mới, Trương Minh Thụy nhìn hắn cùng Kim Đại Vĩ liếc mắt một cái.

Cái liếc đầy thâm ý kia là có ý gì chứ ?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương