Hứa Vị Trọng Sinh Ký
Chương 61: Long văn chi tứ niên [1]



Mà đến đêm, Hứa Chính Nhất vừa đứng ở trong vườn của Thanh Dương thư viện, ngẩng đầu nhìn trời , bầu trời đêm đầy sao, ở phương bắc, có một ngôi sao phi thường sáng ngời.

Thời điểm Kim Đại Vĩ đi vào vườn, thấy Hứa Chính Nhất vừa nhấc đầu ngước nhìn không trung, cũng ngẩng đầu theo, chỉ thấy bầu trời đầy sao , Kim Đại Vĩ ra vẻ mờ mịt, thiên tượng hôm nay, hắn xem không hiểu…… Kỳ quái, nghe nói lão sư tuy rằng bác học đa tài, nhưng lại không hiểu thiên tượng chi học , chẳng lẽ kỳ thật…… Lão sư hắn hiểu sao ??

“Lão sư……” Kim Đại Vĩ cung kính chỉ lễ.

“Đại Qua, ngươi hiểu thiên tượng không ?” Hứa Chính Nhất bỗng nhiên mở miệng hỏi.

Kim Đại Vĩ trên mặt 囧 , nguyên lai…… Lão sư hắn không hiểu……

“Lão sư, đệ tử ngu muội, không hiểu.” Kim Đại Vĩ thấp giọng nói, trong lòng khó hiểu, lão sư nếu không hiểu, vậy xem sao trời làm chi vậy ?

“Phải không?” Hứa Chính Nhất vẫn ngước nhìn không trung như cũ , thì thào thấp giọng nói “Kỳ quái…… Chúc tinh của Vị Vị sao lại một hồi sáng một hồi tối như thế chứ ?”

Chúc tinh? Nhãn tình Kim Đại Vĩ sáng lên, cái này hắn biết ! Mỗi ngôi sao trên bầu trời ứng với một người trên mặt đất, sao sáng thì người sống , sao tắt thì người vong . Mỗi buổi tối, sao trời tổng sẽ có thiệt nhiều ngôi sao tắt đi, mà mỗi ngày, bầu trời cũng sẽ đột nhiên thắp sáng thêm nhiều ngôi sao mới , đó là sinh mệnh vừa mới sinh ra.

Nhãn tình Kim Đại Vĩ sáng lên lúc sau, lập tức tối sầm lại, nếu…… Chúc tinh sáng ngời lại tối sầm, đó chính là dấu hiệu không tốt a.

Vị Vị…… tiểu nhi tử của lão sư, ngàn vạn lần đừng có chuyện a.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương