Hứa Vị Trọng Sinh Ký
Chương 29: Đêm trung thu nguyệt viên[ ngũ ]

***

Mặc Tam cầm hai cái giỏ , đi ở bên người Hứa Vị.

Hứa Vị một bên băng đường hồ lô, một bên thỏa mãn nheo lại mắt, từ nhỏ hắn đã thích thứ nào ngòn ngọt , hồi nhỏ thì không sao , được cha nương yêu thương, thường thường mua cho hắn ăn , nhưng lớn, cũng không thể không biết xấu hổ mà cắn băng đường hồ lô như tiểu hài tử , bất quá, hiện giờ trọng sinh thêm một đời , ha hả, hắn muốn ăn nhiều hay ít đều có thể !

Tuy rằng mình ăn thực vui vẻ , nhưng Hứa Vị cũng không quên Mặc Tam, cắn một viên sau, liền đem băng đường hồ lô đưa tới bên miệng Mặc Tam đang đảm đương cu li cầm giỏ .

Mặc Tam liếc mắt nhìn Hứa Vị tươi cười tràn đầy, há mồm cắn một miếng , không khỏi nhíu mày, quá ngọt , quả nhiên ăn không ngon……

Nhưng nhìn Hứa Vị vui vẻ , Mặc Tam vẫn hờ hững đem băng đường hồ lô muốn nhổ ra lại nuốt vào trong miệng.

Ngay tại khi Mặc Tam cùng Hứa Vị vừa đi vừa cắn băng đường hồ lô —

Trên sơn đạo của Thanh Dương thư viện.

Một thiếu niên cuống cuồng hô “Chính Nhất lão sư, Chính Nhất lão sư……”

“Kim Đại Vĩ , ngươi câm miệng!!” Không thể nhịn được nữa , Hứa Chính Nhất quay đầu hung hăng cả giận quát .

Từ Thanh Dương thư viện đã hô hoán dọc đường , có phiền hay không?!

Kim Đại Vĩ ngoan ngoãn câm miệng, nhưng lại cười lấy lòng, ngập ngừng nói “Lão sư…… Thu ta làm đệ tử của ngài đi.”

Hứa Chính Nhất gãi gãi cái lỗ tai bị oanh tạc , miễn cưỡng nói “Ta nói , ngươi ở Thanh Dương thư viện tầm hai năm nữa , ta sẽ làm lão sư ngươi.”

“Chỉ là đệ tử muốn làm đệ tử nhập thất của lão sư a!” Kim Đại Vĩ vội vàng nói ra, lại cung kính chắp tay thở dài “Còn thỉnh lão sư nhận lấy đệ tử đi!”

Hứa Chính Nhất nhíu mắt lại, không kiên nhẫn nói “Đều đã nói ! Ta không muốn làm cái gì nhập thất với không nhập thất ! Thật sự là … !”

“Lão sư nếu không chịu đáp ứng, đệ tử liền đi theo lão sư, quyết không đi !” Kim Đại Vĩ rất quật cường nói .

Hứa Chính Nhất nghiến răng , quay đầu trừng mắt “Tùy ngươi!”

Hứa Chính Nhất vừa nói xong , liền xoay người, hung hăng phóng lên núi .

Mà Kim Đại Vĩ sau khi ngẩn ra cũng vội vàng đuổi theo.

*********

Khi Mặc Tam cùng Hứa Vị rốt cục cũng chầm chạp đi về Hứa phủ ……

Trong Hứa phủ, Hứa Hạo Nhiên đang bưng bát uy Tuệ Khả ăn mì nước.

Cách đó không xa, một nữ tử xinh đẹp cùng thiếu nữ ngây thơ đang nhìn bọn hắn chằm chằm.

Nữ tử xinh đẹp gắt gao nhìn chằm chằm Tuệ Khả, ánh mắt rất lợi hại.

Thiếu nữ còn lại cũng kinh nghi nhìn chằm chằm, ánh mắt nhìn về phía Hứa Hạo Nhiên , có chút lo lắng.

Mà động tác của Hứa Hạo Nhiên vẫn tự nhiên như cũ, thật là thong dong, có khi vô ý liếc nữ tử cùng thiếu nữ kia một cái , mà Tuệ Khả lại có chút xấu hổ , mặt đỏ không thôi.

Lúc này, không khí trong Hứa phủ chính là im lặng quỷ dị như vậy.

Cho đến khi Tống Chân bưng điểm tâm cùng nước trà đi ra, rất bất đắc dĩ nhìn Hứa Hạo Nhiên, lại liếc mắt nhìn nữ tử cùng thiếu nữ , nói “Tứ muội, ngũ muội, các ngươi đến chỉ để nhìn chằm chằm con ta sao ?”

Ánh mắt lợi hại của nữ tử xinh đẹp rốt cục cũng chậm rãi thu hồi, chỉ thâm trầm nhìn chằm chằm Tống Chân, chậm rãi nói “Đó là yêu vật, ngươi cũng biết , phải không ?”

Sắc mặt Tuệ Khả trắng nhợt, Hứa Hạo Nhiên có chút tức giận đứng lên.

Sắc mặt Tống Chân cũng thực bình tĩnh “Đó là Tuệ Khả, nhi tử nuôi mà ta mới nhận .”

Nữ tử xinh đẹp ngẩn ngơ, thiếu nữ sửng sốt, trong mắt Hứa Hạo Nhiên hiện lên một tia vui sướng.

Tuệ Khả lại là kinh ngạc nhìn Tống Chân, hơi hơi cắn môi dưới, trong lòng kích động.

Con nuôi sao? Vậy…… Bá mẫu có thích ta hay không?

Mà lúc này, một tiếng khó hiểu đột ngột vang lên “Ai ?! Con nuôi?!”

Mọi người theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy Hứa Chính Nhất sắc mặt nghi hoặc khó hiểu , còn có chút đăm chiêu, mà phía sau đột ngột toát ra một thiếu niên, thiếu niên đầu tiên là quay ngang quay dọc , lấy lòng cười cười quét một phen, ánh mắt lập tức kinh ngạc gắt gao nhìn chằm chằm thiếu nữ cũng đồng dạng biểu tình kinh ngạc , nổi giận đùng đùng vội vàng chạy vào , trừng mắt chỉ hướng thiếu nữ ngây thơ, lắp bắp nói ra “Tống Thần Nguyệt, ngươi sao lại ở đây ?!”

“Kim Đại Qua! Ngươi cũng ở nơi này mà ! Ta vì sao không thể ở trong này!?” Thiếu nữ hai tay chống nạnh, thật hung dữ mở miệng .

*********

Thái dương lười biếng chiếu xuống trong sân .

Lúc này, hai người Hứa Chính Nhất cùng Tống Chân ngồi ở trên ghế trúc , châm trà, ăn điểm tâm, đối diện ngồi là Hứa Hạo Nhiên cùng Tuệ Khả – im lặng.

Bên cạnh cách đó không xa, nữ tử xinh đẹp kia nhíu mày hờn giận.

Mà xa xa, một thiếu nữ đứng ở cửa trù phòng , tò mò ghé đầu vào, mà kẻ bị thiếu nữ gọi là Kim Đại Qua thì có vẻ không vui đứng ở trù phòng không xa, tầm mắt trong chốc lát nhìn Hứa Chính Nhất, trong chốc lát hung hăng trừng mắt thiếu nữ.

Mà tại trù phòng……

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương