Hứa Vị Trọng Sinh Ký
-
Chương 18: Chuyện nhóm ngựa tre [3]
Lúc này, Tuệ Viễn đang ở trong thiện phòng.
Tuệ Viễn nhíu mày bắt mạch, thật lâu sau, mới buông tay ra , nhẹ nhàng thở dài một tiếng “Đây là chú oán. Yêu vật chú oán, xưa nay khó giải a.”
Vừa nghe lời này, Hứa Hạo Nhiên đứng một bên liền biến sắc, Phương Tung cũng lắc đầu thở dài, mà Cảnh Vũ vương gia nhìn chằm chằm Sở Khả nằm trên giường , thần sắc âm trầm bất định.
Tuệ Viễn ngẩng đầu nhìn hướng Cảnh Vũ vương gia, do dự một chút, thấp giọng nói “Có lẽ, có thể để nàng sớm ngày thoát ly thống khổ này……”
“Không!” Hứa Hạo Nhiên vừa nghe, liền nói ra trước , vội vàng tiến lên, chắp tay nói “Đại sư, ngài là cao tăng đắc đạo, ngài nghĩ biện pháp đi!”
Tuệ Viễn nhìn về phía Hứa Hạo Nhiên, trong lòng có chút kỳ quái, sao Hứa Hạo Nhiên này lại để bụng với quận chúa như thế , nhưng nhìn Hứa Hạo Nhiên một mảnh thần sắc quan tâm , mà trái lại , Cảnh Vũ vương gia cũng là…… Lạnh nhạt đến kỳ quái ……
Nhưng trên mặt, vẫn khẽ gật đầu thở dài “Ta sẽ hết sức .”
Dừng một chút, Tuệ Viễn lại ngưng trọng nói ra “Nhưng, có lẽ ta có thể làm cho nàng thoải mái một ít, chẳng phải khó chịu.”
Cảnh Vũ vương gia lúc này rốt cục cũng nói .
Chắp tay, trầm giọng nói “Hết thảy làm phiền !”
Tuệ Viễn xua tay, mỉm cười nói “Vương gia khách khí .” Dừng một chút, Tuệ Viễn trầm ngâm nói ra “Lấy tình huống hiện tại của quận chúa, xem ra nên nán lại ở trên núi mấy ngày , vương gia ngài xem……”
Cảnh Vũ sửng sốt, đang muốn nói, nhưng khóe mắt thoáng nhìn Hứa Hạo Nhiên cùng Phương Tung, lập tức do dự một chút.
Phương Tung lúc này vừa thấy ánh mắt Cảnh Vũ do dự, liền cười cười nói “Vương gia, đại sư, ta cùng Hạo Nhiên đi ra đây một chút .”
Cảnh Vũ vội cười cười nói ra “Xin cứ tự nhiên.”
Hứa Hạo Nhiên liếc mắt nhìn Sở Khả trên giường , mới đi theo Phương Tung ra ngoài.
Phương Tung đi ra thiện phòng, đi vào trong hậu viện , vẻ mặt nghiêm nghị, xoay người, cao thấp đánh giá Hứa Hạo Nhiên một phen, thấp giọng hỏi “Lá gan ngươi cũng thực lớn ! Dám chạm vào yêu vật?! Ngươi không muốn sống nữa sao?!”
Hứa Hạo Nhiên ngẩn ra, lập tức bình tĩnh nói “Phương bá bá, ngươi cũng biết , nhà của chúng ta cho tới bây giờ cũng không tín mấy thứ đó.”
Phương Tung tức giận đến trừng mắt “Cha ngươi là kẻ không sợ chết ! Ngươi cũng không muốn sống theo sao ?! Ngươi mới thấy chưa ? Vương gia đó , chính hắn cũng không dám đụng vào nữ nhi nhà hắn!”
Hứa Hạo Nhiên buồn lòng , trầm giọng nói “Hạo Nhiên biết, nhưng Hạo Nhiên không sợ!”
“Ngươi –” Phương Tung nhất thời bị ngạnh trụ.
Thật sự là cha nào dưỡng ra con đó nha ! Phương Tung tức giận không thôi, Hứa Hạo Nhiên này cùng cha hắn giống nhau, liều mạng ! Cuồng vọng!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook