Hứa Tiên Chí
-
Chương 786: Thần Tiên
- Vậy thì thỉnh chư vị nên đề điểm thuộc hạ tìm người tài ba ra tay đi, dùng phòng ngừa vạn nhất a! Thái Âm Pháp Hải hai vị đạo hữu, bởi vì có đoạn tình cảm sư đồ với Hứa Tiên nên không cần miễn cưỡng, đứng ngoài quan sát là được, chư vị nghĩ như thế nào?
- Vậy theo lời bồ tát nói.
...
Thời điểm Hứa Tiên tỉnh dậy thì cảm giác mình đang nằm trong khối thịt mềm mại, gối lên bắp đùi nở nang.
Bạch Tố Trinh nói:
- Tỉnh rồi, quan nhân!
Hứa Tiên hỏi:
- Đây là đâu, ta ngủ bao lâu?
Hắn cảm thấy toàn thân đau như muốn nứt ra, đầu của hắn giống như có vô số kim châm đâm vào, hiển nhiên di chứng độ kiếp không có hết được, nếu là trung thiên kiếp bình thường còn không tới mức như thế này, nhưng trong đó xen lẫn đại thiên kiếp của Ngao Nghiễm cho nên biến thành khiêu chiến cực hạn của hắn.
Bạch Tố Trinh nói:
- Đây là gian phòng trong đoàn sứ thần, ngươi ngủ ba ngày, bọn họ đã xuất phát rồi.
Hứa Tiên ngắm nhìn bốn phía phát hiện đang ở trong khoang thuyền, thân thể chỉ hôn mê một lúc, trong bất tri bất giác đã ba ngày qua đi, rốt cuộc hắn cũng xông qua cửa ải khó khăn nhất, đạp vào con đường Thần Tiên, hắn không còn bị vận mệnh hư vô mờ mịt an bài, ngược lại đã đạt tới lực lượng vận mệnh.
Nhưng mà trong lòng của hắn cũng không có bao nhiêu vui sướng, nếu như Ngao Ly cũng theo ngân quang kia trở lại bên cạnh tổ long, hiện giờ đã đi lên con đường hàng hải không có lối về, đi vào tinh không ức vạn dặm?
Bạch Tố Trinh nhìn ra sầu lo trong lòng của hắn, an ủi:
- Yên tâm đi, Ly nhi sẽ không đi mà chưa từ giã, ngươi phải tin tưởng nàng.
Hứa Tiên gật gật đầu, cũng biết sầu lo là vô dụng. Tuy hận không thể chạy tới Giang Chiết, đi nhìn qua một cái, nhưng việc cấp bách hôm nay chính là xử lý tốt chuyện trước mắt.
Có lẽ hắn cũng đang lo lắng Tiểu Bạch Long xinh đẹp mà ngang ngược kia đã bỏ hắn mà đi, đuổi theo tổ tiên đi ra thiên ngoại mênh mông, hắn không dám đi nghiệm chứng sự thật này.
Hứa Tiên lưu luyến không có rời khỏi ôm ấp của Bạch Tố Trinh, ngồi xếp bằng nội thị bản thân.
Trảo qua khảo nghiệm của mông cảnh và thiên kiếp, được song trọng thiên kiếp rèn luyện, cho dù là thần hồn hay thân thể cũng đạt tới tầm cao mới, thực sự trở thành một Thần Tiên.
Trong đó dùng bốn khỏa tinh cầu trong thần hồn biến hóa là rõ ràng nhất, bốn loại lực lượng giao hòa một chỗ, hình thành chỉnh thể hoàn mỹ.
Tuy bởi vì nguyên nhân độ kiếp còn đang suy yếu, hào quang đã có chtus ảm đạm. Nhưng mà Hứa Tiên dùng Âm Dương Kính chiếu vào chính mình thì phát hiện linh lực của mình đã đột phá đại quan trăm vạn, chắc hẳn chỉ cần khôi phục bình thường là có thể tăng linh lực lên cao..
Hơn nữa hắn ẩn ẩn có một loại cảm giác "Thiên Nhân Hợp Nhất", giống như vừa đánh vỡ ngăn cách bản thân và thế giới, cả thế giới đều trở nên rõ ràng chưa từng có.
Thực tế mà nói thì tốc độ vận chuyển thiên địa linh lực đạt tới lên cực lớn, cho dù là thi pháp hay tu luyện cũng đạt tới độ cao mới.
Mà một mặt khác hắn cảm giác mình bắt đầu chạm tới quy tắc của thế giơi, thăm dò quy luật ẩn chứa trong Tam Thiên Đại Đạo, có tư cách "Luyện Hư Hợp Đạo" vấn đỉnh Thiên Tiên đại đạo.
Cùng lúc đó Hứa Tiên cũng thăm dò được vài chỗ đáng sợ của Thiên Tiên. Nếu Ngao Nghiễm không ở trong trạng thái suy yếu sau độ kiếp, bị Hậu Nghệ Thần Cung đánh lén lại bị Hứa Tiên dùng Thiên Hành kiếm bổ vào, chắc chắn bọn họ sẽ chết trong tay của hắn.
Thiên Tiên cùng Thần Tiên là một cái hào rộng, không phải dùng số lượng là có thể lấp đầy, mà độ khó trong tu luyện cũng gia tăng gấp trăm lần.
Nhưng nhìn thấy nhiều Thần Tiên như vậy, không ai không phải thế hệ kinh tài tuyệt diễm, tuy nhiên cũng kẹt ở cửa ải này trăm năm ngàn năm, cuối cùng nhất chỉ có rải rác mấy người mới có thể "Luyện Hư Hợp Đạo ", chứng được Thiên Tiên đại đạo, trong đó khó như thế nào có thể hiểu.
Nếu bỏa Hứa Tiên chỉ cần bằng vào ý trí, trí tuệ và tu luyện thì có thể nói hắn không có một tia nắm chắc.
Nhiều loại ý niệm đang xoẹt qua đầu của Hứa Tiên, Thiên Tiên đại đạo với hắn mà nói cũng không phải là không có một chút hi vọng nào. Cường hóa thần niệm bản thân và tiêu hóa được toàn bộ trí nhớ của Đông Nhạc Đại Đế là có được những kinh nghiệm trân quý, Thiên Tiên chi đạo tuyệt đối không phải xa không chạm tới.
Việc cấp bách hôm nay chính là tu luyện được sao Mộc và sao Thổ, rồi sau đó thông hiểu đạo lí của Âm Dương Ngũ Hành, mới có nắm chắc chứng đạo.
Dưới sự hộ pháp của Bạch Tố Trinh nên Hứa Tiên bế quan trong khoang ba ngày, dựa vào công đức ngọc bài và đại lượng linh dược, cùng với một chút Hoàng Lương Nhưỡng trợ giúp dùng tốc độ nhanh nhất khôi phục tới trạng thái tốt nhất.
Bỗng nhiên hai mắt của hắn mở ra, tinh quang trong mắt lưu động, dung mạo không thay đổi chút nào, nhưng thần sắc khí độ thậm chí giơ tay nhấc chân nhiều hơn một cổ khí thế.
Loại khí độ này hắn từng nhìn thấy trên người của Văn Khúc Tinh Quân cùng Nhị Lang thần Dương Tiễn, Văn Khúc Tinh Quân cầm lấy văn chương trong tay của mình, mà Dương Tiễn thì có phong cách trang nghiêm tuấn vĩ và cao ngạo cô độc đứng trên vách núi cao.
Mà Hứa Tiên khác với bọn họ, hắn giống như mặt trời huy hoàng phổ chiếu thiên hạ, trong đó không mất đi ôn hòa, hắn hôm nay cũng đáng được gọi một tiếng "Thần Quân".
Bạch Tố Trinh nhìn qua hắn, trong mắt sáng ngời không chớp, lúc trước nàng chọn nam tử bình thường này. Trong ánh mắt của nàng thì hắn từ không có gì trở thành mặt trời chói chan, thể hiện khí chất thiên hạ vô song lỗi lạc. Loại cảm giác này thật sự là không tệ!
Thuyền lúc này đã bỏ lại Đông Doanh phía sau, đang đi trên biển rộng.
Hứa Tiên đẩy cửa khoang ra, đi vào boong tàu nhìn qua ánh mặt trời chói chan, hít sâu một hơi không khí tươi mát tanh mùi biển cả.
Người trên thuyền không ai dừng công tác của mình cả, bọn họ đã hoàn thành việc đi sứ, bình yên trở về địa điểm xuất phát, hai vị phó sứ nghe nói tin tức thì vội vàng chạy tới, trông thấy Hứa Tiên thì ngẩn ngơ.
Vốn dáng người của Hứa Tiên đã cao ngất hiếm thấy rồi, lúc này càng như ngọn núi cao không thấy ngọn, trên người hắn như có hào quang sáng chói, mọi người sinh ra cảm giác không dám nhìn thẳng. Loại cảm giác này làm bọn họ cảm thấy mình không phải đối mặt với người phàm, mà là một vị thần minh.
Một vị người chèo thuyền hai đầu gối run lên, không tự chủ được quỳ xuống, hành động này giống như lây bệnh, mọi người trên boong thuyền quỳ bái, ngay cả hai vị phó sứ cũng quỳ lạy Hứa Tiên.
Hứa Tiên nhịn không được cười lên, thì ra ta cũng luyện thành tuyệt kỹ bá vương khí rồi. Nhưng hắn cũng biết nguyên do của những người này quỳ bái, đó chính là hắn bày ra lực lượng không phải người phàm.
Nghĩ đến đây Hứa Tiên khua tay nói:
- Tất cả đứng lên đi!
Sau đó đưa ra lệnh cho hạ nhân:
- Tối nay tổ chức yến hội chúc mừng, mọi người trên thuyền đều phải tham gia, nhanh đi làm chuẩn bị đi!
- Vậy theo lời bồ tát nói.
...
Thời điểm Hứa Tiên tỉnh dậy thì cảm giác mình đang nằm trong khối thịt mềm mại, gối lên bắp đùi nở nang.
Bạch Tố Trinh nói:
- Tỉnh rồi, quan nhân!
Hứa Tiên hỏi:
- Đây là đâu, ta ngủ bao lâu?
Hắn cảm thấy toàn thân đau như muốn nứt ra, đầu của hắn giống như có vô số kim châm đâm vào, hiển nhiên di chứng độ kiếp không có hết được, nếu là trung thiên kiếp bình thường còn không tới mức như thế này, nhưng trong đó xen lẫn đại thiên kiếp của Ngao Nghiễm cho nên biến thành khiêu chiến cực hạn của hắn.
Bạch Tố Trinh nói:
- Đây là gian phòng trong đoàn sứ thần, ngươi ngủ ba ngày, bọn họ đã xuất phát rồi.
Hứa Tiên ngắm nhìn bốn phía phát hiện đang ở trong khoang thuyền, thân thể chỉ hôn mê một lúc, trong bất tri bất giác đã ba ngày qua đi, rốt cuộc hắn cũng xông qua cửa ải khó khăn nhất, đạp vào con đường Thần Tiên, hắn không còn bị vận mệnh hư vô mờ mịt an bài, ngược lại đã đạt tới lực lượng vận mệnh.
Nhưng mà trong lòng của hắn cũng không có bao nhiêu vui sướng, nếu như Ngao Ly cũng theo ngân quang kia trở lại bên cạnh tổ long, hiện giờ đã đi lên con đường hàng hải không có lối về, đi vào tinh không ức vạn dặm?
Bạch Tố Trinh nhìn ra sầu lo trong lòng của hắn, an ủi:
- Yên tâm đi, Ly nhi sẽ không đi mà chưa từ giã, ngươi phải tin tưởng nàng.
Hứa Tiên gật gật đầu, cũng biết sầu lo là vô dụng. Tuy hận không thể chạy tới Giang Chiết, đi nhìn qua một cái, nhưng việc cấp bách hôm nay chính là xử lý tốt chuyện trước mắt.
Có lẽ hắn cũng đang lo lắng Tiểu Bạch Long xinh đẹp mà ngang ngược kia đã bỏ hắn mà đi, đuổi theo tổ tiên đi ra thiên ngoại mênh mông, hắn không dám đi nghiệm chứng sự thật này.
Hứa Tiên lưu luyến không có rời khỏi ôm ấp của Bạch Tố Trinh, ngồi xếp bằng nội thị bản thân.
Trảo qua khảo nghiệm của mông cảnh và thiên kiếp, được song trọng thiên kiếp rèn luyện, cho dù là thần hồn hay thân thể cũng đạt tới tầm cao mới, thực sự trở thành một Thần Tiên.
Trong đó dùng bốn khỏa tinh cầu trong thần hồn biến hóa là rõ ràng nhất, bốn loại lực lượng giao hòa một chỗ, hình thành chỉnh thể hoàn mỹ.
Tuy bởi vì nguyên nhân độ kiếp còn đang suy yếu, hào quang đã có chtus ảm đạm. Nhưng mà Hứa Tiên dùng Âm Dương Kính chiếu vào chính mình thì phát hiện linh lực của mình đã đột phá đại quan trăm vạn, chắc hẳn chỉ cần khôi phục bình thường là có thể tăng linh lực lên cao..
Hơn nữa hắn ẩn ẩn có một loại cảm giác "Thiên Nhân Hợp Nhất", giống như vừa đánh vỡ ngăn cách bản thân và thế giới, cả thế giới đều trở nên rõ ràng chưa từng có.
Thực tế mà nói thì tốc độ vận chuyển thiên địa linh lực đạt tới lên cực lớn, cho dù là thi pháp hay tu luyện cũng đạt tới độ cao mới.
Mà một mặt khác hắn cảm giác mình bắt đầu chạm tới quy tắc của thế giơi, thăm dò quy luật ẩn chứa trong Tam Thiên Đại Đạo, có tư cách "Luyện Hư Hợp Đạo" vấn đỉnh Thiên Tiên đại đạo.
Cùng lúc đó Hứa Tiên cũng thăm dò được vài chỗ đáng sợ của Thiên Tiên. Nếu Ngao Nghiễm không ở trong trạng thái suy yếu sau độ kiếp, bị Hậu Nghệ Thần Cung đánh lén lại bị Hứa Tiên dùng Thiên Hành kiếm bổ vào, chắc chắn bọn họ sẽ chết trong tay của hắn.
Thiên Tiên cùng Thần Tiên là một cái hào rộng, không phải dùng số lượng là có thể lấp đầy, mà độ khó trong tu luyện cũng gia tăng gấp trăm lần.
Nhưng nhìn thấy nhiều Thần Tiên như vậy, không ai không phải thế hệ kinh tài tuyệt diễm, tuy nhiên cũng kẹt ở cửa ải này trăm năm ngàn năm, cuối cùng nhất chỉ có rải rác mấy người mới có thể "Luyện Hư Hợp Đạo ", chứng được Thiên Tiên đại đạo, trong đó khó như thế nào có thể hiểu.
Nếu bỏa Hứa Tiên chỉ cần bằng vào ý trí, trí tuệ và tu luyện thì có thể nói hắn không có một tia nắm chắc.
Nhiều loại ý niệm đang xoẹt qua đầu của Hứa Tiên, Thiên Tiên đại đạo với hắn mà nói cũng không phải là không có một chút hi vọng nào. Cường hóa thần niệm bản thân và tiêu hóa được toàn bộ trí nhớ của Đông Nhạc Đại Đế là có được những kinh nghiệm trân quý, Thiên Tiên chi đạo tuyệt đối không phải xa không chạm tới.
Việc cấp bách hôm nay chính là tu luyện được sao Mộc và sao Thổ, rồi sau đó thông hiểu đạo lí của Âm Dương Ngũ Hành, mới có nắm chắc chứng đạo.
Dưới sự hộ pháp của Bạch Tố Trinh nên Hứa Tiên bế quan trong khoang ba ngày, dựa vào công đức ngọc bài và đại lượng linh dược, cùng với một chút Hoàng Lương Nhưỡng trợ giúp dùng tốc độ nhanh nhất khôi phục tới trạng thái tốt nhất.
Bỗng nhiên hai mắt của hắn mở ra, tinh quang trong mắt lưu động, dung mạo không thay đổi chút nào, nhưng thần sắc khí độ thậm chí giơ tay nhấc chân nhiều hơn một cổ khí thế.
Loại khí độ này hắn từng nhìn thấy trên người của Văn Khúc Tinh Quân cùng Nhị Lang thần Dương Tiễn, Văn Khúc Tinh Quân cầm lấy văn chương trong tay của mình, mà Dương Tiễn thì có phong cách trang nghiêm tuấn vĩ và cao ngạo cô độc đứng trên vách núi cao.
Mà Hứa Tiên khác với bọn họ, hắn giống như mặt trời huy hoàng phổ chiếu thiên hạ, trong đó không mất đi ôn hòa, hắn hôm nay cũng đáng được gọi một tiếng "Thần Quân".
Bạch Tố Trinh nhìn qua hắn, trong mắt sáng ngời không chớp, lúc trước nàng chọn nam tử bình thường này. Trong ánh mắt của nàng thì hắn từ không có gì trở thành mặt trời chói chan, thể hiện khí chất thiên hạ vô song lỗi lạc. Loại cảm giác này thật sự là không tệ!
Thuyền lúc này đã bỏ lại Đông Doanh phía sau, đang đi trên biển rộng.
Hứa Tiên đẩy cửa khoang ra, đi vào boong tàu nhìn qua ánh mặt trời chói chan, hít sâu một hơi không khí tươi mát tanh mùi biển cả.
Người trên thuyền không ai dừng công tác của mình cả, bọn họ đã hoàn thành việc đi sứ, bình yên trở về địa điểm xuất phát, hai vị phó sứ nghe nói tin tức thì vội vàng chạy tới, trông thấy Hứa Tiên thì ngẩn ngơ.
Vốn dáng người của Hứa Tiên đã cao ngất hiếm thấy rồi, lúc này càng như ngọn núi cao không thấy ngọn, trên người hắn như có hào quang sáng chói, mọi người sinh ra cảm giác không dám nhìn thẳng. Loại cảm giác này làm bọn họ cảm thấy mình không phải đối mặt với người phàm, mà là một vị thần minh.
Một vị người chèo thuyền hai đầu gối run lên, không tự chủ được quỳ xuống, hành động này giống như lây bệnh, mọi người trên boong thuyền quỳ bái, ngay cả hai vị phó sứ cũng quỳ lạy Hứa Tiên.
Hứa Tiên nhịn không được cười lên, thì ra ta cũng luyện thành tuyệt kỹ bá vương khí rồi. Nhưng hắn cũng biết nguyên do của những người này quỳ bái, đó chính là hắn bày ra lực lượng không phải người phàm.
Nghĩ đến đây Hứa Tiên khua tay nói:
- Tất cả đứng lên đi!
Sau đó đưa ra lệnh cho hạ nhân:
- Tối nay tổ chức yến hội chúc mừng, mọi người trên thuyền đều phải tham gia, nhanh đi làm chuẩn bị đi!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook